Nội Ứng Konoha Bại Lộ, Cấp Trên Cũng Đã Chết Nên Làm Gì Tiếp Theo

Chương 90: Jinchuriki đánh tới

Chương 90: Jinchuriki đánh tới
Hành động của Namikaze Minato và Jiraiya đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoạt động của ninja Làng Đá bên trong Thảo Quốc.
Sau khi cuộc chiến tranh với Làng Lá bắt đầu, ninja Làng Đá vì chiến đấu với ninja Làng Lá rất kịch liệt, không có cách nào phân chia tinh lực để đối phó Namikaze Minato và Jiraiya.
Nhưng mà dù có tinh lực cũng không có biện pháp gì, dù sao phi lôi thần chi thuật của Namikaze Minato thật sự là quá vô lý.
Namikaze Minato tự mình chạy nhanh thì thôi đi, còn có thể dẫn người chạy nhanh nữa.
Thiệt hại mà Namikaze Minato và Jiraiya gây ra cho bọn hắn đã rất nhiều.
Bây giờ vì Làng Đá và Làng Lá lần lượt bị Làng Mây và Làng Sương Mù đánh lén, chiến đấu giữa hai bên tại Thảo Quốc đã không còn kịch liệt như lúc đầu nữa.
Ban đầu ninja Làng Đá còn nghĩ rằng chiến đấu với ninja Làng Lá đã không còn kịch liệt, hơn nữa hậu phương lại bị Làng Sương Mù đánh lén, Namikaze Minato và Jiraiya chắc là cũng phải rút lui chứ?
Hừ, hoàn toàn không có!
Namikaze Minato và Jiraiya vẫn hoạt động mạnh ở hậu phương của ninja Làng Đá như cũ, khắp nơi tiến hành đánh lén.
Càng đáng giận hơn là, hai ngày trước, Namikaze Minato và Jiraiya đã lén lút lẻn vào bên trong căn cứ của ninja Làng Đá.
Jiraiya triệu hồi cóc từ Diệu Mộc sơn, phối hợp sử dụng Hỏa Độn · Cóc dầu Viêm đạn, đốt cháy một khu vực cất giữ vật tư bên trong căn cứ của ninja Làng Đá.
Nơi đó cất giữ khá nhiều vật tư quân bị của ninja Làng Đá, một mồi lửa đốt sạch khiến bọn hắn đau lòng không thôi.
Khi bọn hắn muốn truy đuổi, Namikaze Minato và Jiraiya đã phủi mông dùng phi lôi thần chi thuật chạy mất.
Nhóm ninja Làng Đá ở Thảo Quốc thực sự không chịu nổi cơn tức này, nhưng lại không có cách nào giải quyết vấn đề Namikaze Minato và Jiraiya, thế là báo cáo chuyện này cho Onoki, hy vọng Onoki có thể phái ninja mạnh mẽ trị được Namikaze Minato và Jiraiya.
Sau khi nhận được tin tức này, Onoki cảm thấy tình hình của Namikaze Minato và Jiraiya nhất định phải được giải quyết.
Nếu cứ để Namikaze Minato và Jiraiya tiếp tục quấy rối không chút kiêng dè như vậy, sĩ khí của ninja Làng Đá tại Thảo Quốc sẽ giảm mạnh.
Bây giờ việc ninja Làng Mây lén lút tiến vào Thổ Quốc đánh lén ninja Làng Đá bọn hắn đã trở thành chuyện thường ngày.
Theo Onoki thấy, trọng tâm chiến tranh tiếp theo của Làng Đá có thể sẽ không nằm ở Làng Lá, mà là ở Làng Mây.
Do đó, nhất định phải kiềm chế đám ninja Làng Lá trong Thảo Quốc, như vậy mới có thể tập trung đối phó Làng Mây.
Onoki trầm tư một lát rồi gọi hai người tới.
Một người đàn ông mặc trang phục màu tím cùng giáp ngực ninja, để râu quai nón.
Người còn lại đội mũ rộng vành, mặc áo giáp.
Hai người này đều là Jinchuriki của Làng Đá, lần lượt là Jinchuriki Tứ Vĩ Rōshi, và Jinchuriki Ngũ Vĩ Han.
Onoki cảm thấy phái các ninja khác đi cũng vô dụng, không có cách nào đối phó Namikaze Minato và Jiraiya, chỉ có điều động Jinchuriki mới có thể trị được hai người này, đồng thời còn có thể trấn nhiếp đám ninja Làng Lá tại Thảo Quốc.
Onoki nghiêm túc nói: “Rōshi, Han, hai người các ngươi dẫn theo vài ninja, đi một chuyến tới Thảo Quốc, giải quyết đám ninja Làng Lá là Namikaze Minato và Jiraiya đang không ngừng quấy rối trận địa của ninja Làng Đá chúng ta!”
Rōshi và Han tiếp nhận nhiệm vụ này, tùy tiện dẫn theo 3 ninja cho có lệ, sau đó liền xuất phát đi đến Thảo Quốc.
...
“Phù, những ngày tháng này bao giờ mới kết thúc đây?”
Giao hàng gần nửa năm rồi, Kamishiro cảm thấy mình sắp trở thành một cỗ máy giao hàng vô cảm.
Mấy tháng nay, trận địa hậu cần vốn có 11 người, nhưng đã hy sinh mất 3 người, chỉ còn lại 8 người. Do thiếu nhân lực, việc giao hàng càng thêm thường xuyên, ngay cả đội trưởng của bọn họ là Takei Katsuhiko cũng phải tự mình đi giao.
Có vài lần vừa trở về doanh trại sau khi giao hàng, còn chưa kịp nghỉ ngơi, đã phải lập tức đi giao chuyến tiếp theo.
Bây giờ Kamishiro đã lâu không được làm chuyện mình muốn làm.
Obito nằm bên cạnh Kamishiro, nhìn lên trời cảm thán: “Đây chính là chiến tranh, đâu có cách nào khác.”
Nohara Rin ngồi cạnh Obito và Kamishiro, cúi đầu, có chút thất thần nhìn đóa hoa nhỏ trên mặt đất, nói: “Chúng ta đã rất may mắn rồi, chỉ vận chuyển vật tư hậu cần một chút, chứ không trực tiếp tham gia chiến đấu ở tiền tuyến, nơi đó thật sự rất tàn khốc mà.”
Kamishiro mím môi, có chút ấm ức nói: “Ta muốn nghỉ phép! Ta mệt lắm rồi! Kakashi, ngươi đi nói với đội trưởng Takei một tiếng đi, các ngươi cứ làm tiếp, ta nghỉ ngơi trước.”
Obito bật ngồi dậy, lập tức từ chối: “Không được! Chúng ta là một tập thể, Kamishiro sao ngươi có thể nghỉ phép một mình được chứ?”
Kamishiro liếc mắt, càu nhàu: “Ta bây giờ còn không phải ninja Làng Lá, làm việc cho các ngươi như thế này, hình như còn chẳng có lương, ta đây không phải làm không công sao? Hơn nữa ta cũng đủ trượng nghĩa rồi chứ, không có lương mà vẫn làm cùng các ngươi mấy tháng trời, ngươi cũng không thể bắt nạt người tốt như ta!”
Obito phản bác: “Bắt nạt người tốt cái gì chứ, ngươi bây giờ chính là ninja Làng Lá! Hơn nữa còn là đồng đội của chúng ta!”
Kamishiro nói giọng quái gở: “Ồ? Ta là ninja Làng Lá? Vậy ta có hộ ngạch Làng Lá không? Ta có thù lao không? Ta chẳng có gì cả, ta liều mạng như vậy là vì cái gì chứ? Vì ngươi là đồ ngốc à? Hay vì Kakashi là tên mặt lạnh khó ưa? Hay là vì Rin xinh đẹp?”
Trán Obito và Kakashi đồng thời nổi gân xanh.
Đã ở cùng nhau lâu như vậy, lời Kamishiro nói vẫn cứ khiến người ta tức điên như thế.
Nhưng Nohara Rin lại không thấy Kamishiro đáng giận, dù sao Kamishiro cũng nói nàng xinh đẹp mà.
Hơn nữa, kể từ khi Kamishiro gia nhập đội bọn họ, không khí ngày càng tốt hơn. Trước kia Obito và Kakashi lúc nào cũng cãi nhau, mặc dù bây giờ thỉnh thoảng vẫn cãi, nhưng tần suất đã không còn cao như vậy.
Hơn nữa, ban đầu tính cách Kakashi lạnh nhạt, lý trí, độc miệng, không hay nói cười tùy tiện, luôn khép kín nội tâm.
Thế nhưng từ khi Kamishiro đến, Nohara Rin có thể cảm nhận rõ ràng rằng nội tâm khép kín kia của Kakashi đã dần dần mở ra.
Obito thở phì phì tháo hộ ngạch của mình xuống, nhét vào tay Kamishiro, sau đó rút túi tiền của mình ra, cũng nhét luôn vào tay Kamishiro.
Kamishiro nhìn hộ ngạch và túi tiền trong tay, ngơ ngác nhìn Obito: “Ngươi làm gì vậy?”
Obito không để ý Kamishiro, mà nhìn về phía Kakashi và Nohara Rin: “Kakashi, Rin, tiền của các ngươi cũng lấy ra đây.”
Kakashi và Nohara Rin hiểu ý Obito, lấy túi tiền trên người ra đưa cho Obito.
Obito nhận lấy túi tiền của Kakashi và Nohara Rin, lại nhét vào tay Kamishiro: “Bây giờ có hộ ngạch, có tiền, được chưa hả?”
Kamishiro khó tin nhìn Obito: “Không phải chứ... Ngươi bị bệnh à?”
Kamishiro nhét 3 cái túi tiền vào túi mình, rồi trả lại hộ ngạch cho Obito, nghiêm nghị nói: “Ta chỉ cảm thấy cường độ nhiệm vụ quá cao, thân thể tinh thần mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi mấy ngày thôi, chứ không phải muốn rời khỏi đội ngũ này. Nghỉ ngơi đủ ta sẽ về đơn vị ngay. Hơn nữa ngươi coi ta là hạng người nào chứ! Dùng tiền là mua chuộc được ta sao? Ngươi quá coi thường ta rồi!”
Obito, Kakashi và Nohara Rin dùng ánh mắt cá chết nhìn cái túi quần phồng lên của Kamishiro, cái hành động nhét túi tiền vào túi mình kia là có ý gì hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận