Nội Ứng Konoha Bại Lộ, Cấp Trên Cũng Đã Chết Nên Làm Gì Tiếp Theo

Chương 78: Giúp một chút

Chương 78: Giúp một chút
Bởi vì một câu ‘Cố lên’ của Nohara Rin, Obito đang trong trạng thái yêu đương mù quáng, liền trực tiếp như được tiêm máu gà, đi về phía lều vải của Kamishiro.
Obito vừa vào lều vải đã lớn tiếng hô: “Kamishiro! Nghe nói ngươi thành phản đồ?”
Chân Kakashi và Nohara Rin vừa định bước vào lều vải lập tức thu về, tiếp đó cả hai đồng loạt vỗ mạnh lên trán.
Tên ngốc này, bảo hắn đi trấn an tâm tình Kamishiro chứ đâu phải đi khiêu khích a!
Cách đó không xa, Namikaze Minato cũng bất đắc dĩ thở dài.
Có chút hối hận vì đã tìm Obito, đây chẳng phải là đổ thêm dầu vào lửa hay sao.
Kamishiro mặt mày cực kỳ khó chịu trừng mắt nhìn Obito: “Sao thế? Ngươi đến đây để chế giễu ta à?”
Obito ngẩng đầu, đi tới bên cạnh Kamishiro, sau đó vỗ mạnh vào vai Kamishiro, khiến Kamishiro bị đánh cho lảo đảo, trực tiếp ngã ngồi xuống ghế.
Obito không chú ý tới Kamishiro mặt đã đen kịt, vẫn tự mình nói: “Chẳng phải là bị vu hãm thành phản đồ thôi sao, có gì to tát đâu, nghe ta nói, ngươi hoàn toàn không cần để ý, nếu ngươi mà để ý thì ta mới thật sự chế giễu ngươi đó a.”
Nohara Rin đã lặng lẽ lùi về sau một bước, còn Kakashi thì đã 'thân thiết' giúp Kamishiro kéo khóa lều lại.
Ngay sau đó, không ngoài dự đoán của Kakashi và Nohara Rin, bên trong lều truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Obito.
“Ái ui, ngươi làm gì vậy Kamishiro! Ta tới trấn an ngươi mà! Thật đó a, ngươi tin ta đi! Đừng đánh mặt ta!”
“Trấn an? Ta trấn an cái đầu quỷ nhà ngươi ấy, ta là ai? Cần ngươi tới trấn an ta sao? Hơn nữa đây mà là trấn an à? Ngươi rõ ràng là đến đây gây sự!”
Sau một hồi.
Tiếng kêu thảm thiết của Obito trong lều vải mới ngừng lại.
Kakashi và Nohara Rin cảm thấy chắc cũng ổn rồi, sau khi Kamishiro đánh Obito một trận cho hả giận, tâm trạng của Kamishiro hẳn là cũng khá hơn một chút.
Kakashi lại mở khóa kéo ra, cùng Nohara Rin nhìn thấy một cảnh tượng khiến bọn họ cực kỳ chấn kinh lại còn cay mắt.
Chỉ thấy Kamishiro tay phải đang ôm Obito nằm ngang, tay trái ấn trên ngực Obito, ‘Hàm Tình Mạch Mạch’ nhìn Obito.
Còn Obito thì mặt đầy hoảng sợ nhìn Kamishiro.
Bị ánh mắt của Kamishiro nhìn đến trong lòng rét run, toàn thân Obito nổi da gà: "Thần... Kamishiro, ngươi đánh cũng đã đánh rồi, ngươi còn muốn làm gì? Ngươi đừng làm loạn a!"
Tay trái Kamishiro đặt trên ngực Obito nhẹ nhàng xoa, giả giọng ngọt ngào hỏi: "Obito à, chúng ta là bạn tốt sao?"
Obito bây giờ cảm thấy Kamishiro có gì đó rất không ổn, có một cảm giác khiến hắn thấy ‘hoa cúc căng thẳng’: "Là... sao?"
Tay trái Kamishiro vỗ nhẹ lên lồng ngực Obito, nói giọng ‘Kiều Sân’: "Ta đang hỏi ngươi đó, sao ngươi lại trả câu hỏi lại cho ta?"
Obito bây giờ cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi: "Là... a, Kamishiro, ngươi có thể bình thường một chút không?"
Kamishiro chu môi nói: "Ta rất bình thường mà a, vừa rồi đều tại ngươi đó Obito, vốn tâm trạng ta đã không tốt, ngươi còn tới chọc tức ta, làm hại tâm trạng ta mất kiểm soát, nhẹ nhàng đánh ngươi vài cái, ngươi không sao chứ? Còn đau không? Có cần ta đi gọi Rin đến vỗ về cho ngươi không?"
Ở cửa lều, Nohara Rin giật bắn mình, trực tiếp lùi mạnh về sau một bước rất xa, lùi hẳn ba mét.
Sao lại còn có chuyện của nàng nữa a, nàng không muốn bị cuốn vào bầu không khí vô cùng kỳ quái giữa Kamishiro và Obito này đâu.
Obito cũng giật mình run lên, vác cái đầu đã sưng vù như đầu heo, liều mạng lắc đầu nói: "Không không không, không cần, ta không đau, ta thật sự không đau, ta còn cảm thấy rất thoải mái nữa là!"
Vẻ mặt Kamishiro có chút kỳ quái, nhướn mày với Obito: "À Obito, sở thích của ngươi thật đặc biệt nha, mặc dù ta không hiểu, nhưng ta bày tỏ sự tôn trọng, vì chúng ta là bạn tốt, vậy sau này ngươi có thể giúp ta một việc không?"
Obito bây giờ thật sự hoảng lắm rồi, rất muốn chạy trốn nhưng lại trốn không thoát.
"Việc, việc gì?"
Kamishiro híp mắt lại, giọng không còn õng ẹo, nghiêm túc nói với Obito: "Obito, chờ sau này ngươi `ngưu bức`, giúp ta đánh một người! Ba kẻ tiểu nhân kia giao cho ta, kẻ lớn giao cho ngươi!"
Obito nhíu mày, luôn cảm thấy người mà Kamishiro muốn hắn đánh không hề đơn giản.
Obito thận trọng hỏi: "Là ai vậy?"
Kamishiro nghiến răng nghiến lợi nói: "Là một tên cực kỳ vô sỉ, coi mạng người như cỏ rác, chuyên môn `qua sông đoạn cầu` khốn nạn! Bây giờ không cần biết là ai, ngươi bây giờ còn chưa `ngưu bức`, đợi khi nào ngươi `ngưu bức` ta sẽ nói cho ngươi biết!"
Ở bên ngoài lều, Namikaze Minato đã lờ mờ đoán được, chắc chắn là Rasa, Chiyo và Ebizo. Nhưng mà... cộng tuổi của ba người này lại cũng gần 150 tuổi rồi còn gì? Vẫn là nhỏ sao? Vậy thì kẻ lớn kia là ai?
Namikaze Minato vốn đã đoán sai, tự hỏi kẻ 'lớn' trong miệng Kamishiro là ai?
Giọng Kamishiro lại trở nên õng ẹo, cười híp mắt hỏi: "Được không hả, Obito?"
"Được được được, ta đồng ý với ngươi, ngươi nói gì ta cũng đồng ý!"
Obito bây giờ chỉ muốn mau chóng chuồn đi, cứ đồng ý trước đã rồi nói sau, còn chuyện về sau thì để sau này hẵng tính, biết đâu chính Kamishiro lại quên mất thì sao?
Kamishiro biểu diễn cho Obito thấy thế nào là lật mặt trong một giây.
Ngay khoảnh khắc Obito đồng ý, nụ cười trên mặt Kamishiro biến mất trong nháy mắt, hắn trực tiếp buông tay, mặc kệ Obito ngã lăn ra đất.
Obito bị ngã dập mông, ngơ ngác nhìn Kamishiro.
Vừa rồi Kamishiro đâu có như vậy! Cái màn lật mặt này cũng nhanh quá đi chứ?
Kamishiro liếc nhìn Obito đang ngồi dưới đất ngơ ngác nhìn mình: "Sao? Còn mong ta đỡ ngươi dậy à?"
Obito ‘vèo’ một cái đứng dậy.
Thấy Kamishiro đang nhét từng món linh kiện nhỏ vào ba lô, Obito tò mò hỏi: "Kamishiro, ngươi đang làm gì đó?"
Kamishiro hung hăng liếc Obito một cái: "Ta không tin Minato đại nhân hay những người khác không nói với các ngươi, chẳng phải sắp rời khỏi đây sao? Ta không thu dọn, chẳng lẽ ngươi bỏ tiền ra mua mấy thứ này cho ta à?"
Obito vội vàng ôm chặt túi tiền của mình: "Ta cũng không có bao nhiêu tiền tiêu vặt!"
Kamishiro bật cười một tiếng: "Chỉ ba đồng hai cắc (`ba qua hai táo`) này của ngươi, ta còn chẳng thèm để mắt đâu, ta muốn kiếm tiền, cứ trực tiếp đi tìm Jiraiya đại nhân xin là được rồi."
Obito nghi ngờ hỏi: "Tìm Jiraiya đại nhân xin à, sao Jiraiya đại nhân lại cho ngươi tiền?"
Kamishiro kiêu ngạo ưỡn ngực: "Obito à, con người ta, dù sao cũng phải có một `tay nghề bàng thân`, hiểu không."
Obito không hiểu ý của Kamishiro là gì, nhưng Kakashi, Nohara Rin và Namikaze Minato thì hiểu ngay lập tức.
Ba người Namikaze Minato bây giờ mặt sa sầm lại, lần trước bị Tsunade đánh cho phải nằm liệt giường nhiều ngày như vậy, đã hoàn toàn quên rồi đúng không?
Obito thấy tâm trạng Kamishiro có vẻ cũng không tệ lắm, bèn dò hỏi: "Kamishiro, tâm trạng ngươi bây giờ ổn định rồi chứ a?"
Kamishiro tức giận nói: "Ngươi thấy con mắt nào của ta là tâm trạng không bình thường hả? Ta là một người có cảm xúc cực kỳ ổn định! Đi mau đi, ngươi muốn nhìn trộm sự riêng tư của ta sao?"
Khóe miệng Obito giật giật, cảm xúc ổn định? Vậy cái đầu sưng như đầu heo của hắn là sao? Hơn nữa, tất cả đều là con trai, có gì mà hắn không thể nhìn chứ!
Obito rời khỏi lều vải.
Kakashi, Nohara Rin và Namikaze Minato đồng loạt giơ ngón tay cái về phía Obito: "Vẫn phải là ngươi thôi, Obito!"
Lần đầu tiên được khen mà trong lòng Obito lại không có chút vui vẻ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận