Nhất Ngôn Thông Thiên

Chương 1426: Đi một chút bộ dáng



Từ không người khiêu chiến, đến liên tiếp nghênh đón ba vị cao thủ, khiêu chiến thi đấu ngày thứ hai, tâm tình Bao Tiểu Lâu cũng không tính quá tốt.

- Phái chút hỗn tạp muốn cướp đi chức vị đứng đầu bảng, thật sự mất hứng.



Bao Tiểu Lâu lặng lẽ quét nhìn về phía lôi thứ ba cách đó không xa, bỗng nhiên mở lời:

- Ngươi cũng người là Phản Kiếm minh nhỉ, nhớ kỹ ngày mai đến chiến ta, ngày cuối cùng, các ngươi không có cơ hội.

- Yên tâm, cuối cùng sẽ không để không người không thú như ngươi chiếm cứ đứng đầu bảng, mà, ta cũng không phải người của Phản Kiếm minh, ngươi đoán sai.

Đồ Thanh Chúc nghe vậy cười cười, chế giễu lại.

- Muốn chết, ta chờ ngươi, nhất định đưa ngươi một đoạn đường đầy thống khoái.

Bao Tiểu Lâu hừ một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy sát cơ, bất quá khi hắn nhìn về phía Hiên Viên Tuyết, sát cơ trong mắt biến thành nhu hòa.

Hiên Viên Tuyết cùng Nhạc Vô Y đối chiến cũng không hung hiểm, có thể nói Nhạc Vô Y lên đài giống như đang bồi cho Đồ Thanh Chúc, khi Đồ Thanh Chúc chiếm lôi đài thứ ba, Nhạc Vô Y sớm đã lui về lôi thứ năm của mình, tự mình nhận thua.

Đấu không lại Hiên Viên Tuyết không mất mặt, xếp hạng lại sẽ không biến hóa.

Nữ hài với gương mặt xinh đẹp vững vàng đứng ở lôi thứ hai, ngẩng đầu mà đứng, Thanh Ti Xích Luyện hai kiện pháp bảo cực phẩm vờn quanh bên người, có thể xưng lạnh như băng tuyết, ngạo nghễ thiên hạ.

Bộ dáng Hiên Viên Tuyết như thế, ở trong mắt những người khác giống như tiên tử băng lãnh, chỉ có thể nhìn từ xa, mà ở trong mắt Bao Tiểu Lâu, lại là một hình ảnh đáng thưởng thức nhất.

Bởi vì trên thế gian này, bên trong Nguyên Anh, người mạnh hơn Hiên Viên Tuyết, cũng chỉ có Bao Tiểu Lâu hắn một người.

Trong lúc đưa tay, Bao Tiểu Lâu vỗ tay phát ra tiếng, tiếng vù vù nổi lên, một con Cự Phong trắng đen trên đỉnh đầu có chữ Vương xuất hiện ở giữa không trung lôi đài thứ hai.

Hổ Vương Phong xuất hiện, khiến người khác có chút không hiểu, Bao Tiểu Lâu sẽ không đi khiêu chiến hạng hai, bởi vì hắn đã là hạng nhất, chỉ có người khác đi khiêu chiến hắn, đây cũng là luật lệ của Thiên Anh lôi.

Không phải khiêu chiến, như vậy, dụng ý mà Bao Tiểu Lâu thả Hổ Vương Phong ra quả thật khiến người ta khó hiểu.

- Luôn có chút tạp ngư thích tới quấy rối, để Hổ Vương Phong giúp đỡ Tuyết nhi thanh lý chút tạp ngư mới tốt, nó sẽ không đả thương ngươi, tùy ngươi thúc đẩy.



Bao Tiểu Lâu dứt lời, ôn hòa cười một tiếng, trong ánh mắt mang theo ý vị thưởng thức, lại có một chút lo lắng, nguyên lai vị này dự định làm người hộ hoa, đưa ra Hổ Vương Phong hộ mỹ nhân chu toàn.

Hổ Vương Phong trình độ Đại Yêu đỉnh phong, là tọa kỵ của Bao Tiểu Lâu, Bao Tiểu Lâu hào phóng như thế, lúc này để rất nhiều nữ tu dưới đài sinh lòng ghen tỵ, đều đang nghĩ nếu như đổi thành mình trở thành người thủ lôi đài thứ hai thì tốt biết bao nhiêu, có lương nhân như thế làm bạn, tình ý rả rích như thế, cho dù ở phía trên Thiên Anh lôi hiểm tượng hoàn sinh, cũng sẽ không sợ sinh tử.

Phần lớn nữ tu đều sẽ sinh ra cảm giác như thế, là bởi vì các nàng còn không có đạt đến tư cách đứng ở mười vị trí đầu Thiên Anh lôi, nhất là đứng ở lôi thứ hai.

Hiên Viên Tuyết gặp Hổ Vương Phong xuất hiện ở lôi đài, khóe miệng kéo ra một tia cười lạnh, kiếm mang xuất thủ.

- Thanh Ti Bách Trảm!

Bá bá bá!

Trăm đạo kiếm mang không lưu tình chút nào đánh ra, dọa Hổ Vương Phong cả kinh vội vã bay lên không, bay ra khu vực của lôi đài.

- Quản tốt chính ngươi đi, Hiên Viên Tuyết ta không cần người khác hỗ trợ.

Nữ hài ngạo nghễ ngửa đầu, kiêu ngạo giống như diều hâu bay lượn ở thiên khung, Tiểu Sương thích cúi đầu, mà Hiên Viên Tuyết thì thích bễ nghễ thiên hạ, ở trong mắt nàng, ngoại trừ Từ Ngôn ở lôi thứ sáu đang ngụy trang thành béo thanh niên ra, không có thân ảnh người khác.

- Tự mình chuốc lấy cực khổ, đây chính là Hiên Viên Cuồng Tam nha.



Chân Vô Danh ở lôi thứ tư nhếch miệng nói thầm trong lòng:

- Bao Tiểu Lâu ơi Bao Tiểu Lâu, ngươi đây là tự tìm không may, Hiên Viên Tuyết người ta danh hoa đã có chủ, ngay cả nữ nhân của Từ Ngôn tâm đen hại ngươi kia mà ngươi cũng dám nghĩ, không gặp không may là không được mà.

Đặt lại cho Từ Ngôn một cái tên tao nhã mới - ma đầu lòng dạ hiểm độc, Chân Vô Danh cảm thấy xưng hô thế này rất xứng, hắn vừa mới chiến bại đối thủ, bắt đầu khoanh chân khôi phục, một bên chỉnh đốn một bên tính toán mình có cơ hội chiến bại Đồ Thanh Chúc ở lôi thứ ba hay không.



Mười vị trí đầu lôi đài tuần tự kết thúc giao đấu, ngoại trừ Đinh Vô Mục bị chiến bại thối lui ra khỏi mười vị trí đầu, còn có Từ Ngôn cùng Cung Bá Đình trao đổi lôi đài ra, những người khác cũng không có thay đổi thứ tự.

Người khác đều chiến đến rất gian nan, chí ít rất chăm chú, thế nhưng có một vị hiện tại rất buồn bực, đang lườm tròng mắt đánh giá đối thủ xấu xí vừa mới lên đài.

- Kẻ xấu xí, ngươi muốn cùng ta đánh? Ta ra tay không có nặng nhẹ, chính ngươi cẩn thận một chút đó, đừng bị ta đập chết.

A Ô nói chuyện với kẻ xấu xí trước mắt, đối diện hắn chính là trưởng lão Liễu Diệp môn, kẻ xấu xí Cao Nhân kia.

Từ khi tốn hao linh thạch mua được xếp hạng Thiên Anh, kẻ xấu xí Cao Nhân không biết lúc nào thế mà vô thanh vô tức giết tiến vào Top 100Thiên Anh bảng, lấy hắn tu vi Nguyên Anh trung kỳ, lột vào top 100 phía trước, có thể xưng kỳ hoa.

- Yên tâm đi, ta chỉ đến làm dáng một chút, trở về cũng tiện nói khoác với đệ tử trong tông môn, ta cũng từng leo lên lôi đài mười vị trí đầu Thiên Anh lôi, phải không?



Kẻ xấu xí Cao Nhân cười hắc hắc nói:

- Ngươi đừng xuất toàn lực, ta so tay một chút sẽ tự mình nhảy xuống nhận thua, cũng có thể giúp ngươi cản lần khiêu chiến tiếp theo, đây mới gọi là nhất cử lưỡng tiện, thế nào, chủ ý này của ta không tệ chứ. ”

- Không sai không sai! Kẻ xấu xí ngươi thật thông minh, ha ha, tiếp chiêu đi!

A Ô cười lớn vung mạnh quyền liền đánh, quả thật không có sử linh lực, ngốc hề hề giống như mãng phu.

Cái này nếu gặp được gia hỏa tâm cơ thâm trầm, thừa dịp A Ô chủ quan, đuổi hắn ra khỏi lôi đài đều dễ như trở bàn tay.

Từ Ngôn lúc này nhìn rõ ràng, thấy một lần A Ô ngay cả linh lực đều không cần, trong lòng Từ Ngôn trầm xuống, tự nhủ hỏng bét, chỉ sợ kẻ xấu xí sợ là hạng người xảo trá, lấy được tín nhiệm của A Ô, lại thừa cơ chiếm vị trí thứ mười của hắn.

Vừa muốn lên tiếng nhắc nhở A Ô cẩn thận, Từ Ngôn đã thấy kẻ xấu xí Cao Nhân thế mà cũng không dùng linh lực, cùng A Ô khoa tay múa chân giống như hai phàm nhân đang ẩu đả bên đường, bởi vì bộ dáng hắn thấp bé, bị A Ô đuổi đến chạy loạn khắp lôi đài, nhìn qua thật tức cười.

Nhìn A Ô làm xiếc khỉ, cùng kẻ xấu xí Cao Nhân giống như con khỉ, Từ Ngôn đầu tiên yên tâm, thế nhưng ngay sau đó, lông mày cỉa hắn phong lại khẽ động.

Nhìn bộ dáng buồn cười của kẻ xấu xí trên đài, rất giống như Thiên Môn Hầu năm đó chật vật chạy bên trong đấu trường của tứ đại gia tộc.

Gia hỏa càng buồn cười, càng không thể coi thường, điểm này, Từ Ngôn cảm động lây.

- Kẻ xấu xí lúc nào giết tiến vào Top 100... Hắn đến cùng có lai lịch gì, vì sao rất quan tâm A Ô?

Bên trong trầm ngâm, Từ Ngôn không có lý không hỏi hai người thứ mười lôi, thừa dịp ngày thứ hai còn không có đi qua, một bên khôi phục, một bên đem cảm giác chìm vào thế giới trong đáy mắt.

Mấy trận đánh nhau, Từ Ngôn cũng không hề sử dụng toàn lực, mà lại mỗi lần giao đấu kết thúc hắn đều muốn cảm giác mắt trái một phen, Ma Hồn tồn tại giống như một cây gai sắc, để Từ Ngôn đứng ngồi không yên.

Dù sao cũng là Ma Hồn Ma Vương cảnh kinh khủng, một khi phá vỡ phong ấn, mạng nhỏ của Từ Ngôn cũng sẽ khó giữ được.

Từ Ngôn bên này đang nhắm mắt khôi phục, lôi thứ mười không lâu sau xuất hiện nhạc đệm nho nhỏ, A Ô lúc đầu giống như diều hâu đang đuổi theo kẻ xấu xí Cao Nhân, hai người giống như đồ đần ngươi đuổi ta chạy, thế nhưng chẳng biết lúc nào, trong tay Cao Nhân nhiều hơn một thanh loan đao nho nhỏ.

Loan đao sắc bén, có trình độ pháp bảo thượng phẩm, Cao Nhân vừa quay người, lưỡi đao như thiểm điện xẹt qua cánh tay A Ô, một chuỗi huyết châu bị loan đao kéo ra, A Ô đau đến hét to một tiếng.

Nói xong chỉ là so tay một chút, không nghĩ tới người ta động đao, A Ô vừa muốn nổi giận, kẻ xấu xí Cao Nhân vội vàng nháy mắt ra hiệu thối lui ra khỏi lôi đài, vẫn không quên giải thích nói:

- Lấy chút máu mới sẽ không bị người hoài nghi, ta đi xuống, chính ngươi cẩn thận.

- Đúng thế, kẻ xấu xí ngươi suy nghĩ thật chu đáo, hắc hắc.

A Ô nghe xong lửa giận toàn bộ tiêu tán, còn đứng trên lôi đài khoát tay cáo biệt.

Rơi xuống chỗ sâu trong đám người, khóe miệng kẻ xấu xí lướt qua một ý cười không dễ dàng phát giác, trong lòng bàn tay có mấy giọt máu tươi đang lượn vòng, sau một khắc thu vào ống tay áo biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận