Ngự Thú Chi Vương

Chương 387: Món ăn Bóng Tối thật sự tối

[Tên ]: Ngọc Trai Biển Đen

[Đẳng cấp ]: Hiếm

[Giới thiệu ]: Con mắt của Vua Bạch Tuộc Biển Đen, sau khi sinh vật hệ bóng tối ăn vào rất có ích cho việc tăng cường tinh thần, thị lực và cường độ năng lượng hệ bóng tối, không phải sinh vật hệ bóng tối ăn sẽ có tác dụng phụ nghiêm trọng, nặng thì vĩnh viễn mất đi ánh sáng.

[Giá bán ]: 10 ngàn tinh tệ / cái

Lộ Nhiên trực tiếp mua 60 cái Mắt Bạch Tuộc Biển Đen.

Số dư tinh tệ còn lại: 1,362 triệu

Hiện tại, về phương diện tài nguyên, Lộ Nhiên có thể nói là không hề keo kiệt.

Thậm chí cả thức ăn cho chó của Hà Tổng hiện tại cũng không còn là loại rẻ tiền chỉ mấy ngàn tinh tệ một ngày nữa mà đã biến thành một bữa có giá trị hơn chục ngàn.

Trực tiếp coi ‘tài nguyên loại cường hóa cấp hiếm’ mà các ngự thú sư đời thứ 4 khác phải bớt ăn bớt mặc mới có thể mua một lần thành đồ ăn hàng ngày cho nhóm thú cưng.

Không có gì bất ngờ xảy thì với cách bồi dưỡng này của Lộ Nhiên thì hắn sẽ rất nhanh đuổi kịp tiến độ của ngự thú sư đời thứ 3.

Sau khi trở về, Lộ Nhiên còn định thăng cấp cho thẻ khế ước của Hà Tổng một lần. Hắn đoán rằng sau khi bản thân đột phá, cho dù Hà Tổng không đạt đến cấp 30 thì cũng sẽ không cách quá xa.

Về phần Vua Đột Tử cũng có rất nhiều món ăn Rồng, hoàn toàn là dư thừa dinh dưỡng, số đồ ăn này không cần Lộ Nhiên tự mình mua, đại học Ngự Thú đã chuẩn bị rất nhiều để Lộ Nhiên luyện tập trù ý.

Hiện tại, ngay cả Quạ Bóng Tối cũng có một đống tài nguyên hệ bóng tối cực phẩm bồi dưỡng. Hắn có cảm giác đến lúc đó chắc hẳn nó cũng có thể lên đến cấp 20.

Bảng Thần Sủng và phần thưởng của bí cảnh truyền kỳ nói cho Lộ Nhiên rằng tinh tệ là dùng để tăng thực lực lên, thực lực mạnh thì cũng sẽ kiếm được càng nhiều tinh tệ.

Số tiền lớn không phải tiết kiệm ra, mà là kiếm ra được!

Lúc Lộ Nhiên trở về, Hạ Nhật còn đang luyện tập thương pháp Đúng Mực.

Lộ Nhiên tạm thời hô ngừng: "Nghỉ ngơi một chút đi, thay nội dung huấn luyện để đổi tâm trạng chút."

Hạ Nhật: . . .

"Sắp đến giờ cơm rồi, hôm nay cô luyện tập bước đầu luyện tập để dùng thương ý nấu nướng đi."

"Làm thế nào?” Hạ Nhật cất kỹ trường thương, mờ mịt nhìn về phía Lộ Nhiên ở trong phòng.

"Ta chuẩn bị một chút nguyên liệu nấu ăn bình thường, cho cô dùng để thí nghiệm trước." Nói rồi, Lộ Nhiên nhìn thoáng qua điện thoại rồi đi ra cửa, ngay sau đó lại ôm một cái túi lớn trở về.

"Tôi mua một túi mắt heo, lát nữa cô dùng que sắt thi triển Thương Ý Bóng Tối, lấy xiên thay thương, xâu từng chiếc con mắt rồi tiếp tục nướng ngoài sân. Phía bên kia có một lò nướng thịt đó."

"Cô vừa nướng, vừa tự nếm hương vị. Có lẽ con thú cưng báo đen của cô cũng sẽ thích món ăn Bóng Tối, tôi đề nghị cô trực tiếp hợp thể cùng nó rồi ăn hết để trải nghiệm Trù Ý Bóng Tối từ một góc độ khác. . . . ."

"Tôi á? ?" Mí mắt của Hạ Nhật giật giật nhìn theo Lộ Nhiên mở ra cái túi, ở trong đó là từng cái mắt heo chồng chất cùng một chỗ làm cho người ta phải rùng mình. Mấy cái mắt đang nhìn cô chằm chằm, làm cho lưng cô ớn lạnh.

"Tôi có thể không ăn được không!" Cô nói: "Nướng xong, tôi giải trừ hợp thể, để báo đen tự mình ăn."

"Tốt nhất không nên." Lộ Nhiên nói: "Cứ coi như không có gì đi, thật ra ăn rất ngon đấy."

"Là món đặc sản của người anh em Quảng Tây á."

Tay Hạ Nhật cầm thương hơi run rẩy. Cô còn tưởng rằng món ăn Bóng Tối chỉ là món ăn ẩn chứa ‘Trù Ý Bóng Tối’, tại sao lại thành là ‘món ăn Bóng Tối’ thật rồi!

Mắt heo nướng kia là cho người ăn sao?

Cô tình nguyện đi ăn dế rang còn hơn phải ăn mắt ăn heo nướng.

"Cố lên. Lúc nào cô luyện tập được kha khá rồi tôi sẽ cung cấp tài nguyên cấp hiếm Mắt Vua Bạch Tuộc Biển Đen cho cô nướng. Đến lúc đó, tôi sẽ đích thân nhóm lửa, dạy cô cách khống chế ngọn lửa, phối hợp với Trù Ý Bóng Tối để nướng mắt."

Lộ Nhiên nói mấy câu cổ vũ. Phần cơm của Quạ Bóng Tối coi như trông cậy vào Hạ Nhật rồi. Nếu như cô có thể luyện tốt Trù Ý Bóng Tối thì có thể để cho giá trị dinh dưỡng của mắt bạch tuộc tăng thêm một bước.

Hiện tại, Lộ Nhiên cảm giác mình cực kỳ giống một ông chủ lòng dạ hiểm độc chuyên đi dụ dỗ, chỉ khi nào nhân viên đủ cố gắng thì ông chủ mới thoải mái một chút.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức. . ." Hạ Nhật vốn là một cô gá rất kiên định đi theo thương đạo, nhưng bây giờ, cô lại đang lộ ra biểu cảm khó xử, có cảm giác luyện tập nấu nướng còn đau khổ hơn cả lúc luyện thương.

Một lát sau.

Hạ Nhật mang theo tâm trạng sụp đổ đi đến chỗ lò nướng ở sân sau, thuân tiện còn ôm theo túi mắ theo to đùng.

Mà Lộ Nhiên thì cười ha hả tìm Quạ Bóng Tối, hỏi: "Nha Tử, sao rồi, cảm giác ấp trứng thế nào?"

Quạ Bóng Tối đang ôm trứng thú cưng trầm mặc, đau khổ nói: "Chủ nhân, ngài vẫn nên để tôi đi luyện tập đánh lén đi, thật nhàm chán quá."

"Lần sau uốn lưỡi bảy lần rồi hẵng nói!" Lộ Nhiên hung dữ nhìn Quạ Bóng Tối.

May mà lần này chỉ là Hạ Nhật, nếu như lần sau hắn cùng tiến sĩ Cố cùng đi với nhau, tên nhóc này lại miệng lưỡi dẻo quẹo thì Lộ Nhiên sẽ bóp chết nó mất.

"Đi đi đi."

"Tự đi ra sân luyện tập đi, đừng đánh vào trong nhà. Nhóc tập kỹ năng giải phóng với mặt trời trên bầu trời là được.

"Đúng rồi, đầu bếp nữ kia cũng đang làm món nướng ngon trong sân đấy, sau khi làm xong nhóc cũng có thể ăn mấy miếng rồi đưa ra nhận xét, cảm thấy chỗ nào không phù hợp với khẩu vị thì để cô ấy cải thiện."

"Chủ nhân anh minh! !" Quạ đen vội vàng đặt quả trứng xuống rồi bay ra sân.

Lộ Nhiên lắc đầu, tự mình ấp trứng.

Trứng ơi…

Mau chóng nở ra đi.

Hiện tại Lộ Nhiên tò mò chết đi được, không biết ở bên trong quả trứng sẽ là sinh vật gì.

Vì quả trứng này, hắn còn tạm dời kế hoạch tiến công bí cảnh đột phá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận