Ngự Thú Chi Vương

Chương 1069: Ngọc Tỉ Truyền Quốc đạt đến truyền thuyết

[Tên ]: Tàn hồn Nữ Thần Bốn Mùa truyền thuyết tộc tinh linh

"Đây là thứ mà tên Minh Thần kia cất giữ, Nữ Thần Bốn Mùa chính là hệ thời gian, tộc tinh linh bị diệt tộc trong chiến tranh, Nữ Thần Bốn Mùa vẫn lạc, sau đó tàn hồn bị Minh Thần thu lấy.

Trước đó tôi thấy sứ giả cậu đang hút linh hồn, thấy tỷ tỷ cũng không để ý, như vậy cái tàn hồn này trên lý thuyết cũng coi như tài nguyên hệ thời gian cấp truyền thuyết, đúng không! Tỷ tỷ duy trì giả, mau khen tôi! Khen tôi một tiếng nha." Sóc Thần thực sự không tìm được thứ khác, cũng may chỗ đồng sự có giữ hàng.

Tàn hồn thần linh tộc tinh linh. . .

Quản lý Huỳnh đau cả đầu.

Đây là tài nguyên hệ thời gian đứng đắn sao?

Cái này con mẹ nó rõ ràng là tài nguyên hệ linh hồn mà!

Lộ Nhiên ăn linh hồn đó là chuyện của Lộ Nhiên. . . Có cái cọng lông quan hệ với nó!

"Cảm ơn đại nhân Sóc Thần."

Lúc quản lý Huỳnh còn đang đau đầu, Lộ Nhiên đã cười ha hả.

Có là được rồi, còn chọn cái gì.

Hắn tin tưởng, cuối cùng quản lý Huỳnh sẽ rất ngon. . .

Đương nhiên sở dĩ Lộ Nhiên cười không phải là bởi vì chuyện này, mà là Sóc Thần nói cái đồ chơi này là đồ Minh Thần cất giữ.

Như vậy trên lý luận tới nói, Minh Thần ở thế giới hiện thực cũng cất giữ tàn hồn này, nếu như tàn hồn lúc này còn ở trong tay nó, Lộ Nhiên cảm giác sau khi trở về, có thể lấy cớ tương tự để kiếm thêm một lần nữa!

Đến tận đây, Hươu Thần mang về một tài nguyên hệ thời gian tiềm lực sử thi, Sóc Thần mang về một tàn hồn thần linh hệ thời gian, cũng coi như chúng nó đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Trong thời gian một tháng, vừa trợ giúp đi săn hung thú, tìm đồ ăn cho người duy trì thời gian mất đi lực lượng và ký ức, lại còn chạy khắp Lam Tinh và Tinh Nguyệt tìm kiếm tài nguyên phù hợp với hệ thời gian, Lộ Nhiên cũng không nỡ tiếp tục lấy quản lý Huỳnh làm cái cớ để nhờ vả bọn chúng.

Từ giờ để Hươu Thần và Sóc Thần an tâm nghỉ ngơi đi, mà những chuyện còn lại. . . thì cứ giao hết cho hắn là được!

Sở dĩ như vậy cũng là bởi vì bí cảnh sắp kết thúc, thời gian còn lại Lộ Nhiên dự định dành cho Bạch Trạch.

Trong truyền thuyết thần thoại cũng không ghi chép kỹ càng năng lực liên quan tới Bạch Trạch, chỉ nói nó biết hình dáng của vạn vật trên thế giới, thậm chí nó còn để lại một phần [ Bạch Trạch đồ ] ghi chép hơn một vạn loại dị thú siêu phàm.

Bởi vậy, Lộ Nhiên phán đoán đại khái rằng năng lực của Bạch Trạch chắc hẳn có liên quan đến ‘dò xét’, có lẽ ít nhất cũng có được năng lực tương tự như Con Mắt Dữ Liệu cao cấp, vì vậy mới nắm được nhược điểm của dị thú viễn cổ như lòng bàn tay.

Năng lực này không hấp dẫn Lộ Nhiên lắm, tuy nhiên theo quản lý Huỳnh nói thì Bạch Trạch hẳn là dị thú hiểu rõ tình hình Lam Tinh viễn cổ nhất, vì vậy thông qua nó để biết thêm thông tin về Lam Tinh viễn cổ cũng thuận tiện sau khi trở về đi trộm mộ gì đó.

"Chuẩn bị thế nào rồi?" Quản lý Huỳnh ưu nhã đi tới, nhìn về phía Lộ Nhiên vẫn để Hoa Lục Đạo hóa trang.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Lục Hoa không ngừng rút ra ‘lực lượng thiện đức’ mà mình lấy được từ những sinh vật khác rồi chuyển cho Lộ Nhiên, nói: "Làm chuyện này khiến tôi cảm thấy thật là trái lương tâm."

"Nha, không làm như vậy thì Bạch Trạch làm sao lại cam tâm tình nguyện tán thành tôi." Lộ Nhiên gẩy gẩy tóc: "Hiện tại, tôi giống như người tốt rồi."

Quản lý Huỳnh không nói gì, làm như vậy Bạch Trạch sẽ tán thành cậu á hả?

"Chỉ cần làm việc không cần lương tâm, trên đời không có người nào hoàn hảo cả. Tôi đi săn hung thú là việc thiện, cùng chung ý tưởng với Bạch Trạch, hiện tại trên thân còn có đại thiện đức. Nếu Bạch Trạch còn có vấn đề gì thì là nó không đúng." Lộ Nhiên phủi tay, nói: "Đi thôi, chúng ta cũng nên đi gặp nó rồi."

Nơi nào đó ở thời viễn cổ.

Bạch Trạch vẫn đang nghỉ lại ở trong một vùng núi rừng, chờ đợi Lộ Nhiên tới gặp.

Nó cũng rất nghi hoặc, Lộ Nhiên nói cho hắn mấy ngày, hắn sẽ có thể biến thành người có công đức chí thiện đến cùng là có ý gì.

Không thể không nói, trên thân Lộ Nhiên có quá nhiều bí mật, để Bạch Trạch cũng không cách nào nhìn thấu.

"Thần Bạch Trạch, tôi tới rồi."

Thần Bạch Trạch đợi mấy ngày sau, Lộ Nhiên đúng hẹn đến đây. Bạch Trạch cũng đứng dậy ngưng trọng nhìn về phía Lộ Nhiên, đồng tử bên trong hiện ra dị sắc.

Nó vậy mà thật sự nhìn thấy trên người Lộ Nhiên có công đức, mặc dù không phải từ trong ra ngoài, mà là từ ngoài di chuyển vào bên trong, nhưng loại tình huống này cũng khiến cho Bạch Trạch không biết nên nói cái gì cho phải.

"Như thế nào?"

Lộ Nhiên đứng ở trước mặt Bạch Trạch, nói: "Hiện tại ngài hài lòng không? "

Bạch Trạch đứng tại chỗ trầm mặc hồi lâu, nhắm chặt hai mắt, dường như đang thôi diễn cái gì.

"Hô "

"Được thôi."

"Từ nay về sau, tôi sẽ phụ tá cậu trừ bỏ tất cả tà linh trên thế giới, tạm thời tiêu trừ tai họa! ! ! "

Ông! ! !

Bạch Trạch dứt lời, Lộ Nhiên đột nhiên lộ ra vẻ mừng rỡ.

"Ừm?" Bạch Trạch cũng chợt phát hiện, khí vận vương giả trên người Lộ Nhiên tăng mạnh, dường như nhận được mình phụ trợ mà phát sinh thuế biến!

Đương nhiên, tất cả sự biến hóa này kỳ thật vẫn là bởi vì một loại đạo cụ trên người Lộ Nhiên sinh ra.

"Đã như vậy, từ nay về sau ngài chính là thần thú của đế quốc chúng tôi."

"Bản vương nhất định sẽ dựa vào sự giúp đỡ của ngài, tôi sẽ trở thành một vị vua đức độ và hiền triết." Lộ Nhiên lấy ra Ngọc Tỉ Truyền Quốc, vui vẻ cười nói.

[Tên ]: Ngọc Tỉ Truyền Quốc

[Đẳng cấp ]: Truyền thuyết!

Không giống với Hươu Thần nhăn nhăn nhó nhó, Bạch Trạch hiện tại chính là thần thú, Ngọc Tỉ Truyền Quốc của Lộ Nhiên bởi vậy mà tăng lên tới cấp truyền thuyết.

Mặc dù cảm giác sau khi trở về, mất đi Bạch Trạch trợ lực, đẳng cấp của Ngọc Tỉ Truyền Quốc sẽ lại rơi xuống, thế nhưng lúc này truyền quốc ngọc tỉ thăng cấp chí ít để Lộ Nhiên biết được rốt cuộc cần có tích lũy quốc gia như thế nào mới có thể đưa nó lên đến phẩm chất truyền thuyết!

Phải chẳng ‘chỉ’ còn thiếu một vị có chiến lực truyền thuyết trung vị. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận