Ngộ Tính Nghịch Thiên: Ta Tại Chư Thiên Sáng Pháp Truyền Đạo

Chương 590: Lâm Nguyên cùng Cửu Huyền tôn giả. (1)

Chương 590: Lâm Nguyên và Cửu Huyền tôn giả (1)
Cửu Huyền tôn giả vẻ mặt nghiêm trọng.
Nam tử trẻ tuổi đột ngột xuất hiện trước mắt có khí tức cổ quái, nhưng lại cho hắn cảm giác uy h·i·ế·p như có như không.
Rõ ràng, người này cũng là một vị Hỗn Độn Tôn Giả.
"Tiểu tử kia không còn trong bí cảnh."
Hai mắt Cửu Huyền tôn giả hơi nheo lại, trên người Thương Vũ Long có chuẩn bị sau mà hắn đã lưu lại, có thể tùy ý khóa chặt vị trí của hắn.
Dù bây giờ nhân quả của Thương Vũ Long mơ hồ, bị che lấp, nhưng không nghi ngờ gì là đã biến mất hoàn toàn.
"Hai vị Tôn giả, một vị cưỡng ép mang đi tiểu tử kia, một vị ngăn ta lại?"
Cửu Huyền tôn giả nhìn nam tử trẻ tuổi cách đó không xa. Vừa rồi nếu không phải Lâm Nguyên đột nhiên xuất hiện khiến hắn như lâm đại địch thì ngay trong khoảnh khắc Thương Vũ Long phá vỡ thời không bí cảnh, hắn hoàn toàn có thể khóa chặt truy dấu theo.
"Không phải hai vị Tôn giả, hẳn là chân thân phân thân của Tôn giả."
Cửu Huyền tôn giả thầm nghĩ.
Sinh mệnh thập nhất giai bước vào thập nhị giai, cần tiến hành bước nhảy cuối cùng.
Và trong lúc bước nhảy cuối cùng này, để đảm bảo việc hội tụ tất cả lực lượng xung kích lên thập nhị giai, cần phải thu hồi tất cả ý thức tâm linh ở ngoại giới.
Mà bản chất của phân thân, chính là cắt xén tâm linh ý thức một bộ phận từ bản tôn, sau đó lấy bộ phận tâm linh ý thức này làm trung tâm, hình thành phân thân, như vậy mới có thể cùng hưởng một ý thức.
Việc thu hồi tất cả ý chí tâm linh ở ngoại giới đồng nghĩa với việc tất cả phân thân đều sẽ tan biến.
Về phần việc sau khi bước vào thập nhị giai rồi lại thử ngưng tụ phân thân mới... Độ khó sẽ lớn hơn rất nhiều, đồng thời cũng ảnh hưởng đến mọi mặt của chân thân bản tôn.
Bởi vậy.
Rất nhiều sinh mệnh thập nhị giai không muốn luyện hóa phân thân, vì việc đó sẽ khiến chiến lực chân thân giảm xuống.
Hai đại nguyên thần Thái Âm và Thái Dương của Lâm Nguyên, trước sau đều ở đó khi đột phá thập nhị giai là vì xét trên ý nghĩa nghiêm ngặt, hai đại nguyên thần này không phải là phân thân.
Mà là một loại hợp chất diễn sinh từ con đường tiến hóa võ đạo.
Vô vàn con đường tiến hóa Hỗn Độn Hư Không, một số con đường tiến hóa đặc thù sẽ nắm giữ nhiều thủ đoạn đặc thù, nguyên thần cũng được xem là một trong số đó của con đường tiến hóa võ đạo.
...
Cách bí cảnh Cửu Huyền không biết bao nhiêu ngàn tỷ tầng thời không.
Lâm Nguyên mang theo Thương Vũ Long vượt qua nhanh chóng, mỗi bước đi giống như bước ra khỏi trùng điệp thời không, vượt qua ức ức vạn năm ánh sáng.
"Tiền bối..."
Thương Vũ Long cảm nhận được khoảng cách giữa mình và bí cảnh Cửu Huyền không ngừng xa rời. Mỗi bước Lâm Nguyên bước ra, với tốc độ của hắn, đều phải tốn mấy trăm, mấy ngàn năm mới theo kịp.
"Đây chính là Tôn giả thời không bát trọng cảnh sao?"
Thương Vũ Long âm thầm cảm thụ, trong việc di chuyển giữa trùng điệp thời không này, hắn cảm giác ngay cả Cửu Huyền tôn giả cũng không bằng vị Tôn giả thần bí trước mắt này.
"Rốt cuộc tổ tiên Thạch Nhân tộc ta đã làm những gì mà có thể có quan hệ với loại tồn tại này?"
Thương Vũ Long trấn tĩnh lại, trong lòng bắt đầu tò mò.
...
"Tạm thời thoát rồi."
Lâm Nguyên liếc nhìn vị trí bí cảnh Cửu Huyền.
Lần ra tay này, Thái Âm Nguyên Thần phụ trách giúp Thương Vũ Long tranh đoạt rất nhiều trói buộc cấm chế trong bí cảnh, còn Thái Dương Nguyên Thần... thì phụ trách ngăn chặn Cửu Huyền tôn giả.
Bây giờ mọi chuyện đều rất thuận lợi, Thương Vũ Long đã được mang ra ngoài an toàn.
Sau đó, cứ xem bên phía Thái Dương Nguyên Thần thế nào.
...
Trong bí cảnh Cửu Huyền.
Đại điện cao nhất.
Cửu Huyền tôn giả nhìn Lâm Nguyên, cả hai đang giằng co ngấm ngầm.
"Tôn giả! Tôn giả! Tiểu tử Thương Vũ Long kia biến mất rồi."
Mấy vị Chúa Tể cảnh dưới trướng lập tức liên lạc với Cửu Huyền tôn giả, bọn hắn phụ trách trông coi Tội Nghiệt Đàm, ngày đêm tra tấn Thương Vũ Long.
Nhưng vừa rồi, bọn hắn phát hiện khí tức Thương Vũ Long biến mất.
"Một đám phế vật."
Cửu Huyền tôn giả lười biếng đáp lại, cũng không quá trách cứ dưới trướng.
Động thủ cũng là một vị Tôn Giả, hơn nữa còn là Tôn Giả xuất động chân thân phân thân. Bất ngờ không phòng bị, ngay cả hắn còn không kịp phát giác, huống chi là đám Chúa Tể cảnh dưới trướng kia?
"Cửu Huyền tôn giả, ta mang người đi rồi."
Lâm Nguyên mở miệng nói.
Bây giờ Thương Vũ Long đã bị hắn mang đi, Cửu Huyền tôn giả cơ bản không còn biện pháp nào.
Về phần những thủ đoạn như chú s·á·t nhân quả? Với cảnh giới Tôn Giả, chú s·á·t sinh mệnh Tịch Đạo Chúa Tể cảnh không có gì khó.
Nhưng điều kiện tiên quyết là không có cường giả cùng cấp độ ngăn cản. Cái gọi là chú s·á·t nhân quả các loại thủ đoạn có thể bị ngoại lực ngăn cản. Ví dụ, Huyền Hoàng Bí Cảnh có thể ngăn cách nhân quả, ngăn cách chú s·á·t.
"Ta rất hiếu kỳ."
Cửu Huyền tôn giả nhìn Lâm Nguyên: "Ngươi vận dụng bản tôn chân thân, tại địa bàn của ta cưỡng ép mang đi Thương Vũ Long kia, chắc hẳn cũng hiểu biết không gian thần bí kia."
Hành vi của Lâm Nguyên giống như đứng ở thế đối lập với Cửu Huyền tôn giả. Nếu không có lợi ích tốt đẹp không thể chối từ thì không Tôn Giả nào lại làm như vậy cả.
Đến cảnh giới Hỗn Độn, không phải vạn bất đắc dĩ, các Tôn Giả sẽ rất ít tranh đấu lẫn nhau. Trong Hỗn Độn Hư Không, mỗi một vị Tôn Giả đều xứng đáng đứng trên đỉnh phong.
Chính vì vậy.
Cửu Huyền tôn giả mới chắc chắn Lâm Nguyên cũng biết không gian thần bí kia.
Nếu không thì chỉ bằng Thạch Nhân tộc yếu đuối kia? Dựa vào đâu có thể dẫn tới Tôn giả khác cứu giúp? Mà còn là với điều kiện đắc tội một Tôn giả khác.
"Đúng vậy, ta đã biết rõ."
Lâm Nguyên gật đầu.
Phân tích của Cửu Huyền tôn giả không sai, nếu Thương Vũ Long không chủ động dâng Hỗn Độn Thụ, cùng truyền thừa không gian thần bí kia được trấn áp bởi Hỗn Độn Thụ,
thì Lâm Nguyên cũng không ra tay cưỡng ép cứu giúp, việc này đồng nghĩa với việc đắc tội Cửu Huyền tôn giả đến ch·ế·t.
"Ngươi mang Thương Vũ Long đi, hẳn là cũng không biết tọa độ cụ thể vị trí không gian thần bí kia, cần Thương Vũ Long nói cho ngươi?"
"Ta ngày đêm tra tấn Thương Vũ Long, hắn đều không nói. Không thể nào không có chút điều kiện nào đã nói cho ngươi. Chắc chắn đưa ra một vài yêu cầu, ví dụ như cứu hắn rời đi? Ví dụ như cứu toàn bộ Thạch Nhân tộc?"
Cửu Huyền tôn giả nhìn chằm chằm Lâm Nguyên, ánh mắt lạnh lùng hơn vài phần: "Ngươi rõ ràng đã mang Thương Vũ Long đi, hiện tại còn chưa rời đi, chắc là vì Thạch Nhân tộc? Điều kiện của Thương Vũ Long chính là để ngươi cứu Thạch Nhân tộc?"
Có thể tu luyện tới sinh mệnh Hỗn Độn cảnh, tốc độ vận chuyển tư duy nhanh đến cực hạn. Chỉ bằng vào một chút dấu vết, liền suy đoán ra mục đích của Lâm Nguyên.
"Không tệ."
Lâm Nguyên gật đầu.
Hắn đến giờ chưa đi chính là vì Thạch Nhân tộc vẫn nằm trong tay Cửu Huyền tôn giả.
"Vạn ức sinh tử Thạch Nhân tộc, đều nằm trong một ý niệm của ta."
Cửu Huyền tôn giả lật tay, trước mặt là một thế giới vi hình, bên trong giam giữ vô số Thạch Nhân tộc.
"Ta muốn Hỗn Độn Thụ của không gian thần bí kia. Nếu không những Thạch Nhân tộc này đều phải c·h·ế·t."
Cửu Huyền tôn giả nhìn Lâm Nguyên.
"Muốn Hỗn Độn Thụ?"
Lâm Nguyên hứng thú đánh giá Cửu Huyền tôn giả: "Ta đáp ứng tiểu gia hỏa kia thử cứu Thạch Nhân tộc, nhưng cũng chỉ là thử, có cứu được hay không, ta không cam đoan."
"Giá trị Hỗn Độn Thụ, ngươi và ta đều rõ. Nếu như ta đem gốc Hỗn Độn Thụ kia tặng cho ngươi, chẳng phải ta toi công bận rộn một trận sao?"
Lâm Nguyên nói với giọng điệu bình thản: "Nếu đã toi công bận rộn một trận, vậy ta vì cái gì xuất thủ cứu giúp?"
"Dùng những Thạch Nhân tộc này uy h·i·ế·p ta? Vô dụng. Nếu không giờ ngươi đã t·à·n s·á·t sạch đám Thạch Nhân tộc này rồi."
Lâm Nguyên hứng thú nhìn Cửu Huyền tôn giả.
Lời này khiến sắc mặt Cửu Huyền tôn giả hơi đổi.
Hắn quả thực nghe ra Lâm Nguyên không thèm để ý đến sinh tử đám Thạch Nhân tộc này.
Bây giờ Thương Vũ Long đều rơi vào tay đối phương. Coi như đám Thạch Nhân tộc này c·h·ế·t không còn một mống, đối phương vẫn có thể từ trong miệng Thương Vũ Long có được tọa độ không gian thần bí kia.
Còn bản thân mình... Hoàn toàn t·à·n s·á·t xong đám Thạch Nhân tộc này, nói không chừng còn có thể khích t·h·í·c·h Thương Vũ Long kia chủ động đem không gian thần bí nói cho Lâm Nguyên.
Bởi vậy.
Giờ phút này, Cửu Huyền tôn giả lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
"Nếu là ta cần phải mượn Tội Nghiệt Đàm của tòa bí cảnh này thì ngươi căn bản không có cơ hội mang Thương Vũ Long đi."
Cửu Huyền tôn giả có chút không cam lòng.
Tội Nghiệt Đàm là kỳ quan đặc thù của tòa bí cảnh này. Toàn bộ Hỗn Độn Hư Không đoán chừng không có cái thứ hai. Chính vì tra tấn Thương Vũ Long, để hắn nhanh chóng nói ra tọa độ không gian thần bí mà mình mới làm vậy.
Trên thực tế.
Cửu Huyền tôn giả đã cực kỳ chú ý cẩn thận.
Thậm chí đã dự liệu được tình huống xấu nhất, sẽ có Tôn giả khác nhúng tay.
Phụ cận Tội Nghiệt Đàm đã sớm được Cửu Huyền tôn giả âm thầm bố trí rất nhiều trận pháp. Các Tôn Giả khác, dù là Hỗn Độn cảnh đỉnh phong, chỉ cần không phải cực kỳ am hiểu loại trận pháp kia, chỉ cần tới gần, sẽ bị Cửu Huyền tôn giả phát giác.
Nhưng còn Lâm Nguyên?
Lâm Nguyên có thể dưới mí mắt Cửu Huyền tôn giả, lặng yên không tiếng động mang Thương Vũ Long đi thì thành tựu trận pháp của hắn đoán chừng không kém gì Hỗn Độn cảnh đỉnh phong am hiểu trận đạo.
Vừa là Hỗn Độn Tôn Giả, vừa am hiểu tạo nghệ trận đạo, lại biết rõ chuyện không gian thần bí kia.
Với ba điều kiện này, ít nhất trong mấy chục tòa Hư Không Vực lân cận, Cửu Huyền tôn giả không nghĩ ra ai có thể phù hợp những yêu cầu trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận