Hồng Lâu: Mạnh Nhất Cẩm Y Vệ, Ta Một Tay Che Trời!

Chương 198 Chưởng 1 vạn tinh nhuệ, ân tình qua lại nhận được ích lợi (2)

Chương 198: Chưởng quản một vạn tinh nhuệ, qua lại ân tình nhận được lợi ích (2)
"Giang Vô Uyên nói với trẫm, nhân lực nha môn Cẩm Y Vệ không đủ, sau khi chiêu mộ thêm người, sẽ điều vào Kỳ Lân Phòng Vệ Sở."
Giả Hoàn hơi im lặng, cung kính nói:
"Bệ hạ, thần một lòng vì hoàng quyền diệt trừ gian nịnh, trước đây thường xuyên cảm khái dưới tay không đủ người, cứ tưởng rằng sau khi được Trạc Thăng Trấn phủ sứ cuối cùng có thể giống như các vị tiền bối Cẩm Y Vệ."
Nói rồi đột nhiên cười:
"Bệ hạ, thần chuyện này chỉ có thể tính là hơn phân nửa Trấn phủ sứ."
Cảnh Đức Đế cũng bị câu nói này chọc cười, bất quá hắn nghe được sự ủy khuất trong lời nói của Giả Hoàn.
Lần trước dùng bữa ở Điện Dưỡng Tâm, chính mình đã từng miệng vàng lời ngọc, chỉ cần một lòng vì nước ắt sẽ hết sức ủng hộ, thực sự không thể để công thần trọng thần chịu ủy khuất trong việc này.
Cảnh Đức Đế đứng dậy, nói năng đầy khí phách:
"Trẫm lệnh cho Giang Vô Uyên bất luận thế nào đều phải bổ sung cho Kỳ Lân Phòng 10.000 Cẩm Y Vệ!"
Giả Hoàn lập tức đứng dậy chắp tay:
"Đa tạ bệ hạ!"
Sau đó cung kính nói:
"Vậy vi thần xin cáo lui."
"Đi thôi." Cảnh Đức Đế gật đầu.
Giả Hoàn chậm rãi rời khỏi ngự thư phòng.......
Trước giờ tan tầm buổi chiều tối.
Giang Trấn phủ sứ đi vào công sở Kỳ Lân Phòng, cười đưa lên một tờ công hàm:
"Bệ hạ hạ lệnh, lão phu phải gấp rút điều những thiên hộ tinh nhuệ thâm niên ở dưới tay sung vào vệ sở của ngươi."
Giả Hoàn ôm quyền chắp tay:
"Làm phiền Giang đại nhân."
Nói rồi tiếp nhận công hàm.
Giang chỉ huy sứ lại dặn dò hai câu, chắp tay sau lưng rời đi, trên gương mặt uy nghiêm của hắn từ đầu đến cuối đều treo nụ cười nhàn nhạt.
Lần thần phục khảo nghiệm này, không thể nghi ngờ rằng Giả Trấn Phủ làm vậy là không đủ phục tùng đối với vị chưởng quản Cẩm Y Vệ như hắn.
Trong công sở, Giả Hoàn nhấp một ngụm trà.
Không có sự quyết đoán của hoàng đế, bất kỳ ai cũng không thể xử trí Trấn phủ sứ, cho nên hắn không lo lắng cùng Giang lão đồ vật chơi cứng.
"Lão đại, vị này có khí tràng thật là khủng bố." Tú Tài từ đáy lòng cảm thán.
Vô luận là uy nghiêm lâu năm của người ở vị trí cao hay khí tức bức người hùng hậu, gần trong gang tấc đều ép tới mức khiến người ta không thở nổi.
"Có gì khủng bố? Không phải đều là huyết nhục chi khu sao!" Giả Hoàn thờ ơ.
Bị sự tự tin của lão đại cảm nhiễm, Tú Tài cười nói:
"Nếu lão đại có một ngày thay vào đó, vậy hãy để cho người trong thiên hạ mở mang kiến thức một chút về khí tràng của tân nhiệm chỉ huy sứ!"
Giả Hoàn cười mắng:
"Cước đạp thực địa, từng bước một tiến lên."
Hai người niêm phong hồ sơ vụ án, đóng kỹ cửa lớn nha thự, liền chuẩn bị về nhà.
"Lão đại!"
Thiết Chưởng bước nhanh tới, thấp giọng bẩm báo:
"Quản sự phân lâu kinh sư của Yên Vũ Lâu, có chuyện tìm ngài."
Trong đêm.
Giả Hoàn đi vào ngõ nhỏ Yên Vũ Lâu, gặp được lão nhân còng lưng.
"Chuyện gì?" Giả Hoàn đi thẳng vào vấn đề.
Lão nhân còng lưng cười ôm quyền:
"Chúc mừng Giả đại nhân Trạc Thăng Trấn phủ sứ."
"Tạ ơn." Giả Hoàn gật đầu.
Lão nhân còng lưng cũng không đi vòng vo, đầu tiên là cảm kích nói:
"Hôm đó Giả đại nhân phái thân tín đưa tới ba quyển võ học đỉnh cấp......"
Giả Hoàn đưa tay ngắt lời:
"Cảm tạ quý lâu đã kịp thời thông báo bí ẩn, chỉ là trả thù lao mà thôi."
Lão nhân còng lưng mỉm cười nói:
"Thù lao quá cao, quá cao."
"Để hồi báo, đêm qua Yên Vũ Lâu nhận được một tin tức bí ẩn, lão phu liền muốn thông báo cho Giả đại nhân."
"Hôm qua cuối giờ Thân, hai vị phó giáo chủ Bạch Liên Giáo xuất hiện tại Tân Môn, sau đó lại nhanh chóng biến mất."
Giả Hoàn bỗng nhiên đứng dậy.
Nếu như chỉ có một phó giáo chủ, với địa vị hiện giờ của hắn, thật sự không nhất định phải để ý, có thể đồng thời xuất hiện hai vị, được xem là một công lao lớn!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận