Hồng Hoang: Người Tại Tiệt Giáo, Cố Gắng Liền Có Thể Mạnh Lên!

Chương 805: nói thật chuẩn

**Chương 805: Nói Thật Chuẩn**
Vương Trảm đang nghiêm trang mà nói xạo.
Ai cũng có thể nhận ra Vương Trảm hiện tại chính là đang nói hươu nói vượn, nhưng Vương Trảm lại làm ra vẻ ta đây không hề nói dối.
Nữ tử áo trắng và Thu Sương Bạch không có cách nào với Vương Trảm.
Dù sao đây cũng không phải là việc gì to tát.
Ai có thể thật sự níu lấy chút chuyện nhỏ này không buông, mọi người trong lòng đều hiểu rõ Vương Trảm rốt cuộc là Vương Trảm hay Diệp Bất Trảm là được.
Còn lại chính là về sau khi Vương Trảm nói chuyện, không cần tin hoàn toàn là được.
Gia hỏa này là người già đời, lời nói thật không có mấy câu.
Nữ tử áo trắng chậm rãi lắc đầu nói: “Ta là Lăng Tố, Lăng Chanh chính là tỷ tỷ của ta, lần này tỷ tỷ của ta bảo ta mang cho ngươi một ít đồ vật! Ngươi tự mình cất giữ là được!”
Nói rồi, nữ tử áo trắng lấy ra một món bảo vật không gian đưa cho Vương Trảm.
Sau đó nói: “Tỷ tỷ của ta khi đến có nói với ta một chút ưu điểm của ngươi, bảo ta quan sát một chút, nhưng hiện tại xem ra, chẳng có điều nào khớp cả! Mà ta cũng không cần thiết phải quan sát nữa!”
“Ân?” Vương Trảm nghe vậy, thần sắc có chút cổ quái nhìn Lăng Tố, quan sát lão tử để làm cái gì?
Nhìn bộ dạng này của Vương Trảm, Lăng Tố cũng không hề ỡm ờ, biểu hiện mười phần thản nhiên nói: “Tỷ tỷ ta nói ngươi không phải người tầm thường, bảo ta xem xem có động lòng hay không, nhưng sau khi quan sát lời nói của ngươi, ta cảm thấy ngươi không lọt vào pháp nhãn của ta! Cho nên không cần quan sát nữa!”
Vương Trảm bừng tỉnh đại ngộ.
Cũng không nổi giận, chỉ là cười nói: “Không có trưởng thành dáng vẻ mà đạo hữu yêu thích, ngược lại là tại hạ không phải!”
“Phốc!” Nghe vậy, Lăng Tố phốc một tiếng bật cười: “Ngươi mặc dù không phải kiểu người ta yêu thích, nhưng nói chuyện cũng rất hài hước, không khiến người ta ghét!”
“Nếu như ngươi nguyện ý, ta ngược lại thật ra cũng có thể cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể làm ta cảm động, cũng chưa chắc không có kết quả!”
Lăng Tố giống như cười mà không phải cười nhìn Vương Trảm nói.
“Không được, tại hạ có lòng tu đạo kiên cố dị thường, đạo hữu mặc dù là thiên địa tuyệt sắc, nhưng tóm lại những gì tại hạ theo đuổi không cùng trên một tuyến với đạo hữu, nếu như lung tung hướng tới gần đạo hữu, ngược lại là làm bẩn mắt đạo hữu, còn nói gì đến cảm động hai chữ?”
Vương Trảm làm bộ tâm ta như sắt, không gần nữ sắc.
Trong lòng hận không thể đem tổ tông tám đời của Lăng Tố ra mắng một trận, còn cảm động ngươi, lão tử dám động vào ngươi ngược lại mới là lạ.
“Đạo hữu thật đúng là làm người ta nổi lòng tôn kính, khó trách tỷ tỷ ta đã nói, Nguyên Hoàng đạo hữu nói ngươi đạo tâm kiên cố, hoàn toàn không có tâm ý gì với nữ sắc! Trước đó ta còn không tin, bây giờ ngược lại là tin rồi!”
Lăng Tố nói.
“Nguyên Hoàng nói?” Vương Trảm hơi khựng lại, cẩu vật, lão tử chính mình cũng không biết bản thân không gần nữ sắc, ngươi biết cái gì chứ.
Vương Trảm không phải là không gần nữ sắc, chỉ là không hy vọng bản thân trước khi đạt tới mục tiêu, lại phân tâm.
Để càng nhiều người biết nhược điểm và sơ hở của mình.
Nhưng Nguyên Hoàng cẩu vật này, vậy mà tùy ý gán cho mình nhãn hiệu, loại hành vi này thật sự là rất đáng xấu hổ.
“Không sai, chính là lời của Nguyên Hoàng đạo hữu!” Lăng Tố nói.
Vương Trảm khẽ gật đầu, đã rõ, chính là Nguyên Hoàng chó này đang nói hươu nói vượn.
Bất quá bây giờ Vương Trảm còn không có biện pháp làm gì Nguyên Hoàng.
Một là thực lực không bằng, thứ hai, nguyên giới hiện tại chỉ còn lại có mấy người, lẫn nhau đấu đá cũng không có ý nghĩa gì.
Nhưng để Nguyên Hoàng cứ như vậy chiếm thượng phong, trong lòng Vương Trảm cũng khó chịu.
Cứ chờ đấy, đừng để lão tử tìm được cơ hội bẩn thỉu của ngươi.
“Người hiểu ta là Nguyên Hoàng đạo hữu vậy! Ai!” Vương Trảm ra vẻ nói: “Nữ sắc với ta như phù vân, trong mắt tại hạ chỉ có vô thượng đại đạo!”
“Đạo hữu thật đáng kính!”
Lăng Tố nghiêm trang nói.
Đối với tư sắc của mình, Lăng Tố vẫn có chút tự tin, thế nhưng từ đầu đến cuối, nàng đều không có nhìn thấy mảy may sắc thái nào khác trong mắt Vương Trảm, ngược lại trong mắt Thu Sương Bạch lại xen lẫn suy nghĩ về nàng.
Bởi vậy, nàng ngược lại là nhìn Vương Trảm với ánh mắt khác.
Mà đối với Thu Sương Bạch, trong lòng nàng có chút phản cảm.
“Lăng đạo hữu quá khen!”
“Không quá khen! Vương đạo hữu, mặc dù ta không coi trọng ngươi làm đạo lữ, nhưng làm bằng hữu thì vẫn có thể! Ta cho phép ngươi trở thành bằng hữu của ta!”
Lăng Tố nghiêm trang nói.
“Ta cám ơn ngươi nhé!”
“Không cần cảm ơn! Hôm nay tới vội vàng, chỉ mang theo đồ của tỷ tỷ ta, ngày sau nếu có dịp trở lại, ta sẽ đích thân mang cho Vương đạo hữu một phần lễ vật! Ta còn có việc, xin rời đi trước!”
“Ha ha, được thôi!”
“Đạo hữu không cần tiễn!”
“Được!”
Rất nhanh, Lăng Tố rời đi.
Mà Vương Trảm nhìn bóng lưng rời đi của Lăng Tố, trong lòng phảng phất có 10.000 con lạc đà đang chạy như bay.
Hôm nay ra ngoài, không may mắn, dễ gặp chuyện xui xẻo!
“Diệp đạo hữu, chúc mừng ngươi, lại có thể quen biết với cường giả Huyền Tiêu thế giới!”
Lúc này Thu Sương Bạch cười nói với Vương Trảm.
Thu Sương Bạch trước đó cũng không rõ ràng, Vương Trảm vậy mà lại có quan hệ với người của Huyền Tiêu thế giới.
Mà lại tỷ muội Lăng Tố tại Huyền Tiêu thế giới lại có địa vị nhất định.
Thậm chí có thể nói là có thể ảnh hưởng đến hướng đi của Huyền Tiêu thế giới.
Nhất là Lăng Chanh, đây chính là một vị cường giả cấp Giới Chủ a.
Có thể sánh ngang với tồn tại như Giới Chủ La Cung giới vực của hắn.
“Quan hệ của ta chính là quan hệ của ngươi, Thu phương chủ!”
Vương Trảm hồi đáp Thu Sương Bạch với EQ rất cao.
Thu Sương Bạch nghe vậy, lập tức là mừng rỡ trong lòng.
Hắn rất thích cái miệng khéo ăn nói của Vương Trảm, mỗi lần nói chuyện đều khiến hắn cảm thấy rất dễ nghe, cực kỳ vui vẻ.
“Diệp đạo hữu, vậy ta coi như thật đó!” Thu Sương Bạch vừa cười vừa nói.
“Cũng đừng thật sự coi là thật, quan hệ của ta với tỷ muội Lăng gia không được bền vững cho lắm, chủ yếu là quen biết một người bạn không tính là thân thiết, quan hệ của các nàng, có thể không cần thì cũng không cần, nhưng cá nhân ta tuyệt đối là đứng về phía Thu phương chủ!”
Vương Trảm vội vàng kéo về nói.
Thu Sương Bạch nghe vậy, trong lòng vẫn như cũ là rất cao hứng.
Mặc dù lời nói của Vương Trảm ít nhiều khiến hắn thất vọng, nhưng phần nhiều vẫn là thành thật.
Loại tồn tại như Lăng Chanh của Huyền Tiêu thế giới, há lại là người mà ai muốn cũng có thể tạo quan hệ!
Ngược lại Vương Trảm nguyện ý đứng về phía hắn, càng khiến Thu Sương Bạch cao hứng hơn.
Dù sao Vương Trảm có thể nói là ân nhân cứu mạng của hắn, mà lại thực lực của Vương Trảm còn rất cường đại.
Hai tên gia hỏa của Hàn Thiên giới vực sở dĩ hiện tại không dám làm loạn, chính là kiêng kị thực lực của Vương Trảm.
Vương Trảm đối với hắn bây giờ mà nói, thật sự có thể nói là như cây Định Hải Thần Châm.
Cùng Thu Sương Bạch hàn huyên thêm một phen, Vương Trảm cáo từ rời đi.
Trở lại nơi ở của chính mình.
Vương Trảm ở chỗ này cũng mở ra một Nghịch Thủy Động.
Trong động phủ này, Vương Trảm có thể bức xạ 3800 thế giới, đem tình huống của 3800 thế giới nhìn rõ ràng.
Lúc này, bên trong Nghịch Thủy Động.
Vương Trảm kích hoạt bảo vật không gian mà Lăng Chanh nhờ Lăng Tố đưa tới.
Giữa trời, sau khi bảo vật được kích hoạt, Vương Trảm lập tức cảm ứng được bên trong có rất nhiều tư liệu liên quan đến việc rất nhiều thế giới trải qua đệ cửu kiếp.
Còn có rất nhiều thần thông, thủ đoạn cường đại mà thế giới đã diệt vong để lại.
Nhìn thấy những thứ này, mắt Vương Trảm đều sáng lên.
Đối với nỗi khó chịu với Nguyên Hoàng trong lòng, trong nháy mắt tan thành mây khói.
Vương Trảm cười đến mức mặt đều nhăn lại.
Đúng vậy a, ta chính là không gần nữ sắc!
Nguyên Hoàng đạo hữu nói thật chuẩn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận