Hồng Hoang: Người Tại Tiệt Giáo, Cố Gắng Liền Có Thể Mạnh Lên!

Chương 97: Liệt Sơn thị tới chơi gia phong Minh Đức thượng sư

**Chương 97: Liệt Sơn Thị đến chơi, gia phong Minh Đức thượng sư**
Ngọc Đỉnh Chân Nhân nói, khiến Quảng Thành Tử cùng Thái Ất Chân Nhân đều im lặng.
Đau lòng!
Xem ra đúng là như vậy.
Lần này hai người rốt cuộc hiểu được nỗi khổ trong lòng Bạch Hạc đồng tử năm đó.
Ngàn năm không gặp bọn hắn đã là nhân từ với bọn hắn, không trực tiếp ra tay thu thập bọn hắn đã là nể mặt.
Về phần việc tháo xuống ngự vị, Quảng Thành Tử cùng Thái Ất Chân Nhân ngược lại không có ý kiến gì.
Ba trăm năm trước, khi ngồi lên ngự vị, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nói với bọn hắn, ngự vị năm trăm năm sẽ đổi, đem thập nhị kim tiên thay phiên một lần.
Dùng để tăng cao tu vi cho chúng tiên Xiển giáo, ba người bọn họ bây giờ đều đã sớm thành tựu Đại La Kim Tiên đỉnh phong cảnh giới.
Thay đổi cũng không sao, Chuẩn Thánh chi cảnh, cũng không phải dựa vào một cái ngự vị nho nhỏ là có thể đột phá.
Về phần Ngọc Đỉnh Chân Nhân không bị thay phiên là bởi vì Ngọc Đỉnh Chân Nhân lần này không làm hắn mất mặt, còn có thể ở trên ngự vị thêm hai trăm năm nữa.
"Nếu như thế, chúng ta liền trở về động phủ khổ tu, tranh thủ sớm ngày đột phá Chuẩn Thánh chi cảnh!"
Quảng Thành Tử trịnh trọng nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy không nói rõ, nhưng mà để bọn hắn trở về khổ tu, chắc hẳn cũng ngầm có ý này.
Lập tức, Quảng Thành Tử và Thái Ất Chân Nhân, hai người hướng về Ngọc Hư cung dập đầu lần nữa, rồi mỗi người trở về Cửu Tiên Đào Sơn Nguyên Động và Càn Nguyên Sơn Kim Quang Động.
Ngọc Đỉnh Chân Nhân thấy thế, lắc đầu thầm nghĩ, hai người này đúng là lo chuyện bao đồng.
Lúc đầu hắn đã không đồng ý hai người lấy Long Cát làm lý do nhằm vào Vương Trảm.
Hiện tại thì hay rồi, đều bị đánh.
Thật đáng đời.
...
Vở kịch đến đây kết thúc.
Mà ảnh hưởng mà vở kịch mang tới chính là, lục ngự vị trí, có hai vị bị đổi.
Thống ngự vạn tinh Ngọc Thanh Tinh Thần Đại Đế Quảng Thành Tử bị đổi thành Linh Bảo đại pháp sư, một trong thập nhị kim tiên môn hạ của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Thống ngự vạn linh Ngọc Thanh Linh Quang Đại Đế Thái Ất Chân Nhân bị đổi thành Đạo Hạnh thiên tôn.
Người tuy đổi, nhưng thế lực không biến động.
Vẫn là đệ tử Xiển giáo thay phiên đại lý.
Quyền hành của Hạo Thiên không hề có chút thay đổi nào bởi vì sự thay đổi của ngự vị.
Vẫn như cũ bị áp chế gắt gao, không thể nhúc nhích.
Đối với cái này, Vương Trảm không thèm để ý.
Hắn cũng nghe nói việc này, nhưng chuyện này đối với hắn mà nói không có chút ảnh hưởng nào.
Mặc kệ lục ngự vị trí do ai làm, với hắn đều không có quan hệ gì lớn.
Mà Long Cát bởi vì hắn ra mặt nên không còn bị người Xiển giáo nhằm vào, ở toàn bộ thiên đình mà nói, Long Cát bây giờ ngược lại là tự do nhất.
Muốn lên trời thì lên trời, không muốn ở trên trời thì có thể đến Trường Ninh Sơn tìm Vương Trảm, nếu không thì cũng có thể cầm thân phận tam đại đệ tử Tiệt giáo mà đi khắp Hồng Hoang, hiếm có người nào dám trêu chọc.
Bây giờ Hồng Hoang tuy là bất kính Hạo Thiên, nhưng không dám bất kính Thánh Nhân môn hạ.
Nhất là sư phụ của Long Cát vẫn là Vương Trảm, là một vị đệ tử mà Thông Thiên vô cùng coi trọng.
...
Thời gian trôi qua.
Liệt Sơn Thị, với tư cách công tích của Nhân Hoàng, ngày càng chói lọi.
Dưới sự gia trì của nhân đạo khí vận, tu vi của Liệt Sơn Thị muốn không tăng trưởng cũng không được.
Chuẩn Thánh trung kỳ, Chuẩn Thánh hậu kỳ, Chuẩn Thánh hậu kỳ đỉnh phong.
Chỉ kém một bước, Liệt Sơn Thị liền có thể đạt tới Chuẩn Thánh đỉnh phong.
Liệt Sơn Thị không dám tu luyện nữa, cũng không dám làm thêm bất kỳ công tích nào, gắt gao đè ép cảnh giới, không dám đột phá.
Hắn ý thức được mình sắp giẫm lên vết xe đổ của Nhân Hoàng Phục Hy đời trước.
Cũng chỉ có đến thời khắc này, Liệt Sơn Thị mới có thể thật sự hiểu, sự bất đắc dĩ và tiếc nuối trong lòng của Nhân tộc tam tổ và Phục Hy năm đó.
Nhân tộc có được tồn tại Chuẩn Thánh đỉnh phong.
Lý ra phải trở thành nhân vật chính chân chính trong Hồng Hoang, nhưng việc bị nhốt ở Hỏa Vân Động như ác mộng, sẽ chỉ khiến giấc mộng của Nhân tộc tan biến.
Một ngày này, Liệt Sơn Thị đi tới Trường Ninh Sơn.
Tới bái phỏng Vương Trảm.
Bây giờ Liệt Sơn Thị vô cùng cường đại.
Đã vượt xa sư phụ hắn là người này.
Vương Trảm dẫn Liệt Sơn Thị vào trong động phủ.
Bây giờ Liệt Sơn Thị, nhìn qua vô cùng lão luyện, trang trọng, khí tức của thượng vị giả, vô cùng nồng đậm.
"Lão sư, bước tiếp theo của Nhân tộc, còn xin lão sư hỗ trợ nhiều hơn! Nếu tìm được người thích hợp, mời lão sư cũng thu hắn làm đồ đệ, giúp hắn trở thành Nhân Hoàng đời sau, đệ tử cảm thấy thời gian của mình sợ là không còn nhiều!"
Liệt Sơn Thị nói thẳng mục đích của mình.
Hắn lần này tới đây là hy vọng Vương Trảm có thể ra sức vì Nhân tộc.
Bởi vì những năm gần đây, hắn không lúc nào là không tìm kiếm người mới thích hợp cho đời sau kế vị Nhân Hoàng.
Nhưng đáng tiếc là, hắn không tìm được.
Nhân Hoàng vị trí, quan hệ trọng đại, nhất định cần người thích hợp tới kế thừa hoàng vị, chỉ huy Nhân tộc, nếu để người không thích hợp làm Nhân Hoàng, thì đó sẽ là tai họa lớn đối với Nhân tộc.
Loại tai họa này thậm chí còn vượt xa tai họa do ngoại địch mang đến.
"Nếu như ta không bị hạn chế, ta tự nhiên nguyện ý làm như vậy!"
Vương Trảm không giống như năm đó đối mặt Phục Hy, sảng khoái đáp ứng yêu cầu của Phục Hy.
Thông Thiên đã đảm bảo cho hắn làm một đời hoàng chi sư, nhưng Thông Thiên hẳn là không có biện pháp đảm bảo cho hắn làm tiếp Nhân Hoàng chi sư đời tiếp theo.
Liệt Sơn Thị nghe vậy, yên lặng, là một vị Nhân Hoàng hợp cách, Liệt Sơn Thị làm sao không hiểu đạo lý này.
Liệt Sơn Thị khẽ thở dài: "Xem ra là ta hổ thẹn với sự phó thác của tam tổ và Phục Hy Nhân Hoàng rồi!"
Trong lòng Liệt Sơn Thị cũng vô cùng phiền muộn, từ khi hắn thành tựu Chuẩn Thánh sơ kỳ, hắn đã bắt đầu tìm kiếm người nối nghiệp thích hợp.
Thế nhưng điều làm hắn không ngờ chính là, hắn tìm nhiều năm như vậy, Nhân tộc dĩ nhiên không có một người nào có thể cộng minh với nhân đạo khí vận.
Điều này khiến Liệt Sơn Thị cho rằng còn quá sớm.
Cho nên mấy chục năm nay, hắn lại bắt đầu tìm kiếm.
Kết quả vẫn không có.
"Ngươi cũng không cần sốt ruột, chuyện này cứ thuận theo tự nhiên là được, vẫn là câu nói kia, Nhân tộc có lẽ sẽ có hỗn loạn, nhưng mà Nhân tộc nhất định sẽ không thật sự xảy ra vấn đề! Thời cơ thích hợp, Nhân tộc tự nhiên sẽ sinh ra hoàng giả mới!"
Vương Trảm an ủi Liệt Sơn Thị, hắn có thể nói gì đây?
Liệt Sơn Thị đã sớm bắt đầu tìm kiếm người thích hợp kế thừa hoàng vị, hắn sớm đã biết.
Nhưng mà chính là không tìm được, vậy thì vì cái gì.
Chắc chắn là Thánh Nhân ra tay can thiệp.
Đã là Thánh Nhân ra tay can thiệp, thì trước mắt mà nói, bất luận kẻ nào cũng chỉ có thể chịu đựng.
Liệt Sơn Thị bất đắc dĩ gật đầu, hắn cũng biết Vương Trảm nói không sai.
Chỉ là nghĩ đến tam tổ và Phục Hy Nhân Hoàng đem một Nhân tộc hoàn chỉnh giao vào tay mình, mà mình dĩ nhiên không cách nào tìm được một người nối nghiệp thích hợp để truyền lại nhân tộc, hắn liền cảm thấy áy náy không thôi.
Hít sâu một hơi, Liệt Sơn Thị bắt đầu điều chỉnh tâm trạng của mình.
Dù sao cũng là Nhân Hoàng Chuẩn Thánh hậu kỳ, gần tới viên mãn, tâm thái của Liệt Sơn Thị dần dần trở lại yên tĩnh.
Trở lại tâm thái yên tĩnh, Liệt Sơn Thị nói với Vương Trảm: "Lão sư, ta nguyện dùng thân phận hai đời Nhân Hoàng, dùng nhân đạo làm môi giới, tiếp tục sắc phong lão sư làm Nhân tộc thượng sư, gia phong Minh Đức thượng sư, lão sư có bằng lòng tiếp nhận?"
Vương Trảm nghe vậy, trên mặt hơi xúc động, đây tuyệt đối là chuyện tốt, dùng nhân đạo Nhân Hoàng đại vị tiến hành sắc phong, thì người thượng sư này, ngay cả Thánh Nhân cũng không thể tước bỏ.
Trừ khi có Nhân Hoàng khác dùng nhân đạo tiến hành tước bỏ, bằng không, vị trí thượng sư của hắn, vững như bàn thạch.
Sau này mặc kệ ai tới làm Nhân Hoàng chi sư, đều không ảnh hưởng đến việc hắn thu hoạch công đức.
Nói cách khác, cho dù hắn không làm gì, vẫn có công đức, có khí vận bổ trợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận