Hộ Vệ Đều Là Tiên Đế, Ngươi Quản Cái Này Gọi Nghèo Túng Tông Môn

Chương 163: Bắt giặc trước bắt vua

Chương 163: Bắt giặc trước bắt vua
"Các ngươi nói xem chúng ta có nên trực tiếp quỳ xuống đất cầu xin tha thứ không? Ta cảm thấy quỳ xuống cầu xin tha thứ khả năng cao là sẽ không có vấn đề gì, đối phương chỉ cần không phải là kẻ lạm sát người thì chúng ta sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như đối phương là kẻ lạm sát người, chúng ta có chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không có tác dụng!"
"Vương trưởng lão nói rất đúng, bởi vì cái gọi là 'thế' còn mạnh hơn 'người', chúng ta cũng hoàn toàn không cần phải gượng chống làm gì, cho dù chúng ta có chống đỡ cũng không ích gì. Chỉ chút thực lực của chúng ta còn chưa đủ cho đối phương nhét kẽ răng. Muốn ta nói, hèn mọn một chút cũng không sao cả, sống sót mới là điều quan trọng hơn tất cả, muốn trách thì trách lần này chúng ta đã đá trúng thiết bản."
Hai vị trưởng lão nói những lời này khiến sắc mặt những người còn lại có chút khó coi. Mặc dù đối phương nói đều là sự thật, nhưng bọn hắn đã quen đứng ở vị trí cao cao tại thượng, chưa từng phải thấp kém cầu xin người khác, mà toàn là người khác cầu xin bọn hắn. Trong lúc nhất thời, bọn hắn có chút không thể thay đổi được thái độ.
Bất quá, khi bọn hắn nhìn thấy đại trưởng lão một bộ nhắm mắt chờ chết, bọn hắn biết cơ hồ đã không còn bất kỳ biện pháp nào. Lúc này, hoặc là tham sống sợ chết, hoặc là anh dũng chết trận. Nói là anh dũng chết trận, nhưng khả năng cao chỉ là dâng đầu người mà thôi. Đối phương chỉ cần thở một hơi, nói không chừng liền có thể thổi tắt bọn hắn.
Trong lúc mọi người thống nhất tư tưởng, chuẩn bị quỳ xuống cầu xin tha thứ, một biến cố đột nhiên xuất hiện. Một trưởng lão có vẻ trẻ tuổi đột nhiên nói.
"Đại gia không nên tùy tiện cầu xin tha thứ, chúng ta nói không chừng vẫn còn cơ hội. Có câu nói rất hay 'bắt giặc trước bắt vua', nếu như chúng ta có thể bắt được vị kia, nói không chừng đối phương liền sẽ sợ ném chuột vỡ bình. Chúng ta cũng liền có điều kiện để đàm phán. Mọi người có thể suy nghĩ kỹ xem kế hoạch này của ta có khả thi hay không, ta cảm thấy khả năng là rất lớn!"
Lời này vừa nói ra, đầu óc đám người nhanh chóng vận chuyển, nhao nhao suy nghĩ về khả năng này. Không lâu sau, bọn hắn liền phát hiện một cách kinh ngạc rằng xác suất thành công của kế hoạch này vô cùng cao. Hơn nữa, một khi bắt được Tần Dật, bọn hắn không chỉ có cơ hội chạy thoát thân, mà nói không chừng còn có thể coi đây là thời cơ để đòi hỏi một vài thứ khác!
Bọn hắn liệu định vị cường giả bí ẩn kia chắc chắn không dám để cho Tần Dật gặp bất cứ vấn đề gì. Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, nếu để bọn hắn đi bắt Nghiêm Sâm, chỉ sợ còn phải tốn chút công sức, nhưng mà đi bắt một Tần Dật ngay cả Thần Cảnh cũng chưa đạt tới, vậy thì vô cùng đơn giản, nhẹ nhõm lại thêm khoái trá.
Không cần bọn hắn chín người đồng loạt ra tay, chỉ cần một người ra tay liền có thể trong nháy mắt bắt giữ đối phương. Đây chính là sự nghiền ép tuyệt đối do thực lực mang tới. Nghĩ tới đây, chín người trên mặt đều lộ ra nụ cười hưng phấn.
"Ta cảm thấy ngươi nói vô cùng có lý, hơn nữa đại gia suy nghĩ một chút, một khi chúng ta bắt được tiểu tử thúi kia, chúng ta có phải hay không còn có thể yêu cầu thêm một vài thứ khác. Phải biết loại cường giả cấp bậc này, chỉ cần một chút đồ vật lọt ra ngoài, cũng đủ để chúng ta được lợi cả đời!"
"Nói đúng là như vậy, hơn nữa chúng ta căn bản không cần lo lắng bọn hắn sau này sẽ quỵt nợ. Chỉ cần để cho đối phương lập xuống thiên đạo thề cam đoan không làm hại chúng ta, không phải là được hay sao? Nghĩ đến việc có thể uy hiếp loại nhân vật này, ta bây giờ thật sự là kích động đến không thể kiềm chế!"
"Ha ha ha, vẫn là Tống trưởng lão đầu óc thông minh a, cái này 'bắt giặc trước bắt vua', ta thấy có thể thực hiện. Muốn ta nói, chi bằng chúng ta nhanh chóng động thủ, thừa dịp bọn hắn chưa kịp phản ứng nhanh chóng hoàn thành chuyện này, chậm trễ thì sinh biến!"
Chín người càng nói trong lòng càng kích động, nhao nhao suy nghĩ nhanh chóng có thể bắt giữ Tần Dật. Thế nhưng, đến khi thật sự động thủ, tất cả mọi người có chút do dự, không biết ai nên làm chim đầu đàn. Vạn nhất đối phương có hậu chiêu gì đó, kẻ đầu tiên xông lên chẳng phải là toi công hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận