Hộ Vệ Đều Là Tiên Đế, Ngươi Quản Cái Này Gọi Nghèo Túng Tông Môn

Chương 154: Quy Khư tông có Thần cảnh phía trên?

**Chương 154: Quy Khư Tông có cường giả trên Thần cảnh?**
"Tiền bối nói không sai, người nói cho cùng phải tự biết mình, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ai dám nói chính mình là tuyệt đối vô địch đâu. Càng tu luyện càng biết thiên địa mênh mông, tồn tại phía trên Thần Đế đối với phiến tinh không này mà nói rốt cuộc đại biểu cho điều gì?"
Tần Dật lẩm bẩm, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt hoảng sợ của Nghiêm Sâm.
"Ta không nghe lầm chứ... Không... Tuyệt đối không có nghe lầm!"
Lúc này trong lòng Nghiêm Sâm khiếp sợ thầm nghĩ, hắn thề hắn vừa rồi tuyệt đối không có nghe nhầm. Tần Dật tuyệt đối nói tồn tại phía trên Thần Đế, đối với vùng trời sao này mà nói rốt cuộc đại biểu cho điều gì.
Điều này cho thấy phía trên Thần Đế tuyệt đối tồn tại một loại cảnh giới hoàn toàn mới. Mà chuyện này ngay cả hắn cũng không biết. Trước đó, tại Ám Ảnh các, bọn hắn đã từng hỏi sư phụ của mình, Diêu Thuận, rằng Thần Đế có hay không cảnh giới cao hơn. Diêu Thuận vô cùng minh xác nói cho hắn biết là tuyệt đối không có.
Lấy kinh nghiệm từ cổ chí kim của hắn, từ trước tới nay chưa từng gặp qua hoặc có lẽ là nghe nói qua có cảnh giới cao hơn tồn tại. Mà bây giờ Tần Dật cơ hồ là chỉ rõ nói cho hắn biết chắc chắn là có.
Nếu hỏi Nghiêm Sâm tin tưởng lời nói của Tần Dật hay Diêu Thuận hơn, thì đây không phải nói nhảm sao, hắn chắc chắn là tin tưởng Tần Dật!
Diêu Thuận dù mạnh cũng bất quá chỉ là một Thần Tướng cảnh đại lão. Hắn cũng không có xem thường Diêu Thuận, chỉ có điều so với Tần Dật, lại hoặc là nói so với Quy Khư Tông phía sau, thì Thần Tướng cảnh hoặc nhiều hoặc ít là có chút không đáng chú ý.
"Khoan, không đúng!"
Vốn Nghiêm Sâm đã thở dài một hơi, đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc so với vừa rồi càng thêm bùng nổ. Hắn nhiều lần suy xét lời nói vừa rồi của Tần Dật, hắn phát hiện trong lời nói của Tần Dật, kỳ thực có một chút ám chỉ, ám chỉ nội dung chính là Quy Khư Tông có cường giả Thần Đế cảnh trở lên.
Nghĩ tới đây, Nghiêm Sâm không tự chủ được nuốt ngụm nước miếng. Hắn rốt cuộc minh bạch vì cái gì đối phương căn bản không đem Ám Ảnh các để vào mắt, cũng như đối với bảo tàng cũng không có để ý như vậy. Nguyên nhân đó là bởi vì những vật này đối với Quy Khư Tông mà nói, chẳng qua là một chút việc nhỏ cùng lợi ích lớn bằng hạt vừng, căn bản không đáng giá bọn hắn hao tâm tổn trí.
Nghĩ rõ ràng hết thảy, nội tâm Nghiêm Sâm ngũ vị tạp trần. Hắn cảm thấy chính mình kỳ thực nội tâm đã vô cùng đánh giá cao Quy Khư Tông, thật không nghĩ tới thực lực của đối phương vẫn là một lần lại một lần đánh vỡ tam quan của hắn.
Về phần tại sao Tần Dật không có vô cùng minh xác nói cho hắn biết mà là thông qua ám chỉ, đó là bởi vì ngươi đã thấy qua kẻ nào có thực lực chân chính, có bối cảnh tiện nhân đã nói ta biết ai, ta là cảnh giới gì hay chưa, như thế không khỏi quá mức điệu thấp. Không chỉ là người khác, mà ngay cả chính hắn trên thực tế cũng là như vậy.
Một bên Tần Dật nhìn xem Nghiêm Sâm biểu lộ biến hóa, có chút không nghĩ ra. Hắn không rõ đối phương trong đầu lại bổ não những thứ gì. Tần Dật như thế nào cũng không nghĩ ra đối phương lại bởi vì một câu nói của hắn, liền não bổ ra Quy Khư Tông có cường giả phía trên Thần Cảnh, việc này không khỏi có chút quá mức ngoại hạng.
"Tiền bối, là xảy ra chuyện gì sao? Hay là người tu luyện tu luyện đến hồ đồ rồi, ta nhìn sắc mặt người tái nhợt, lúc thì đỏ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"A không có việc gì, không có việc gì, chỉ là vừa mới nghĩ tới một chút chuyện vui, cho nên trên mặt tương đối hồng nhuận thôi."
"Chuyện vui?"
Tần Dật quỷ dị liếc mắt nhìn Nghiêm Sâm, trên mặt đã lộ ra nụ cười ranh mãnh. Hắn không nghĩ tới, đối phương nhìn chính phái như thế, nội tâm thế mà đầy trong đầu lại nghĩ những chuyện kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận