Hệ Thống Bức Ta Làm Đầu Bếp [mỹ Thực]

Hệ Thống Bức Ta Làm Đầu Bếp [mỹ Thực] - Chương 32: Chuyện tốt Liên Liên: Ngươi dựa vào cái gì cảm thấy TA sẽ muốn một cái đâm lưng TA người (1) (length: 7681)

Nghe được tiếng bước chân, Trần Hân Vũ rũ xuống bên eo tay không khỏi nắm chặt thành quyền, đợi nàng ngẩng đầu lên thì thần sắc trêи mặt đã điều chỉnh ổn thỏa, nàng nhìn về phía Quý Thanh Chi, gật đầu với nàng: "Thanh Chi tỷ, thật đúng dịp, không ngờ người thông báo tuyển dụng lại là tỷ."
Nhìn thấy Trần Hân Vũ, Quý Thanh Chi có chút ngoài ý muốn, tuy nàng là trợ lý của mình, nhưng Nghiêm Tư chọn nàng làm trợ lý cho mình, lúc trước Nghiêm Tư muốn mình báo cái kia tống nghệ, Trần Hân Vũ đã sớm liên hệ với Tống Phán Yên bên kia, nghĩ tới đây, Quý Thanh Chi không chút biểu cảm hỏi: "Sao ngươi lại tới đây?"
"Tống Phán Yên đang làm ầm ĩ với Nghiêm tỷ để giải ước, nàng trực tiếp khai trừ ta." Nói đến đây, Trần Hân Vũ trong lòng tràn đầy oán hận với Nghiêm Tư, nàng cho rằng Nghiêm Tư ít nhất sẽ sắp xếp mình đến chỗ người khác, không ngờ nàng cũng đồng ý Tống Phán Yên sa thải mình. Ở nhà chờ đợi mấy ngày, nàng cũng do dự có nên chủ động liên hệ Quý Thanh Chi hay không, nàng cũng cho rằng gần đây độ hot đều do Quý Thanh Chi tạo ra để chuẩn bị cho việc tái xuất, hôm nay nàng thấy Quý quán cơm đăng tin chiêu mộ trước, nhưng không ngờ tin tức tuyển dụng lại nhanh chóng bị đóng.
Nàng theo bên người Quý Thanh Chi hơn ba năm, cũng hiểu biết về nàng, nên nàng rất nhanh tìm ra tin tuyển dụng này, dù ẩn giấu rất nhiều tin tức, nhưng trực giác mách bảo đây chính là tin tuyển dụng của Quý Thanh Chi.
Quý Thanh Chi nhìn nàng, cùng chung sống mấy năm, nàng có thể dễ dàng nhìn thấu ý nghĩ của nàng, nàng không vạch trần, chỉ khẽ gật đầu, rồi nhìn sang ứng viên khác.
Ứng viên kia tên là Lý Viện Viện, trước đó cô ấy ở nhà làm nội trợ vì chăm sóc con, giờ con đi học, cô ấy định đi làm lại, nhưng thời gian trống quá lâu, nhiều c·ô·ng ty từ chối khéo, nên cô ấy chỉ có thể hạ thấp yêu cầu.
Nghe xong tự giới t·h·iệu của cô ấy, Quý Thanh Chi nói thẳng: "Lý tiểu thư, chỗ ta cần người ổn định, cô có làm được không? Đây là điều kiện chủ yếu."
Trần Hân Vũ nghe xong liền vội: "Thanh Chi tỷ, em rất ổn định, trước đây chúng ta hợp tác ba năm không phải vẫn luôn rất vui vẻ sao?"
"Cô nói là trước đây rồi, ta cần tôn trọng mỗi ứng viên." Quý Thanh Chi nói tiếp tục hỏi thêm mấy vấn đề, rồi bảo họ về chờ tin, nàng sẽ trả lời chắc chắn cho họ vào 8 giờ tối nay.
Lý Viện Viện có chút lo lắng, cảm thấy có lẽ lại thất bại, dù chỉ là quán cơm nhỏ, nhưng đãi ngộ rất tốt, mà thời gian làm việc hợp lý hơn so với những chỗ khác, điều này rất thuận tiện cho cô, trước khi đến, cô còn thấy c·ô·ng việc này mười phần chắc chắn, không ngờ người thông báo tuyển dụng lại là Quý Thanh Chi.
Giờ lại nghe được Quý Thanh Chi nói vậy, cô không khỏi có chút ủ dột, nhưng vẫn gật đầu: "Vâng, hi vọng tôi có thể đợi được tin tốt."
Trần Hân Vũ thấy Lý Viện Viện đi rồi, không vội rời đi, mà bắt đầu giở trò tình cảm, bắt đầu ôn chuyện với Quý Thanh Chi: "Thanh Chi tỷ, tỷ không biết sau khi tỷ đi, em làm trợ lý cho Tống Phán Yên, cô ta thật sự rất khó hầu hạ, tính tình lại còn hay bô bô nữa."
"Đây không phải tự cô chọn sao?" Quý Thanh Chi ngắt lời, chẳng phải cô ta luôn nhắn tin cho Nghiêm Tư đòi đi theo Tống Phán Yên sao?
"Em," bị ngắt lời, Trần Hân Vũ nhìn Quý Thanh Chi có chút im lặng, vốn định biện bạch nhưng lại không nói nên lời, chỉ khẽ nói: "Em cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nghe Nghiêm tỷ, Thanh Chi tỷ, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, gia cảnh nhà em tỷ cũng biết, em rất cần c·ô·ng việc này, tỷ sẽ chọn em mà, phải không?"
"Trước 7 giờ tôi sẽ trả lời chắc chắn cho mọi người." Quý Thanh Chi vẫn là câu trả lời này.
Trần Hân Vũ có chút thất vọng, nhưng hiện tại cô ta đang có việc cầu người, chỉ có thể nhẫn nhịn khó chịu: "Vậy được rồi."
Đợi Trần Hân Vũ đi rồi, Quý Thanh Chi nhìn sang dì Lưu bên cạnh hỏi: "Dì Lưu, dì thấy hai người bọn họ ai phù hợp hơn?"
Dì Lưu nhìn Quý Thanh Chi một cái, rồi thật thà nói: "Tôi thấy người đầu tiên tốt hơn, cái cô Trần tiểu thư kia nhìn không giống người làm việc."
"Vậy thì Lý Viện Viện đi, tôi cũng thích cô ấy hơn." Quý Thanh Chi gật đầu, giờ chỉ có thể hi vọng Lý Viện Viện có thể ổn định như cô ấy nói.
"Quyết định vậy luôn ạ?" Dì Lưu hơi kinh ngạc, dì cứ tưởng còn phải suy tính thêm chứ, ở chung lâu như vậy, dì cũng hiểu về Quý Thanh Chi, chính dì cũng không t·h·í·c·h cô Trần Hân Vũ kia.
"Đúng vậy, người mới đến cũng cần phối hợp với dì, nên ý kiến của dì cũng rất quan trọng, nếu dì cảm thấy Lý Viện Viện không tốt, chúng ta có thể tiếp tục t·uyển người." Quý Thanh Chi giải t·h·í·c·h lý do hỏi ý kiến dì.
"Cô ấy rất tốt, tay cô ấy nhìn là biết làm việc, cứ cô ấy đi." Chỗ này chắc chắn không thể so với kh·á·c·h sạn, ở đó phân c·ô·ng rõ ràng, đến đây, nhiều việc sẽ bị lẫn lộn, dì Lưu cảm thấy Lý Viện Viện là người chịu khó làm việc.
"Được, vậy quyết định vậy đi." Quý Thanh Chi gật đầu.
"Còn cô Trần tiểu thư kia, trông cô ta có vẻ khó đối phó." Dì Lưu có chút lo lắng.
"Không cần lo, cô ta không làm nên chuyện đâu." Quý Thanh Chi ra hiệu dì đừng lo, Trần Hân Vũ rất dễ đoán, cô ta nghĩ mình có lẽ sẽ thừa cơ hội này tái xuất, đến lúc đó đi theo mình vẫn có thể trở lại giới kia, tức là dù mình không tái xuất, nhưng có Vân Tưởng Dung và Hoắc Dư Bạch làm ví dụ, chỉ cần cô ta đợi ở đây, sẽ có rất nhiều cơ hội. Nghĩ tới đây, nàng không khỏi cong khóe môi, xem ra nàng trước kia tỏ ra quá mềm yếu, khiến cô ta tưởng rằng mình sẽ bỏ qua hiềm khích trước đây.
"Vậy tôi đi nhặt rau trước, còn hơn chục món nữa cho buổi tối nay đấy." Dì Lưu không quên chuyện Khương Uy và mọi người sẽ liên hoan.
"Ừ, ta đi hậu viện một chuyến." Lúc này chuồng gà và giàn hoa chắc là đã xong rồi.
Đến hậu viện, các sư phụ đang hoàn thành c·ô·ng việc làm giàn hoa, thấy nàng đến: "Quý tiểu thư, cô xem xem, có chỗ nào cần sửa nữa không."
"Vâng, tôi xem qua đã." Quý Thanh Chi nói rồi đi về phía chuồng gà, vừa rồi nàng dặn làm thêm chỗ cho vịt con ở cạnh chuồng gà, giờ gà con và vịt con còn nhỏ, có thể ở chung, đợi chúng lớn lên thì nên tách ra.
Nhìn một vòng, Quý Thanh Chi cảm thấy đúng là người quen giới thiệu đáng tin cậy, nàng rất hài lòng, đám gà con vịt con trong cái t·h·ùng giấy kia còn đang kêu chiêm chiếp không ngừng, trong t·h·ùng có đồ ăn và rau xanh thái sợi vừa cho chúng ăn, nước bên cạnh nàng cố ý lấy nước giếng, vì vậy đám nhỏ này kêu càng hăng. Nàng nhìn lướt qua, vòng sáng trêи đầu chúng dường như sáng lên một chút, chúng hình như biết nàng đang nhìn mình, từng con ngẩng đầu lên gọi nàng, Quý Thanh Chi vậy mà lại thấy được một mùi vị tranh thủ tình cảm trong đó.
Quý Thanh Chi bật cười vì ý nghĩ của mình, nhanh chóng quay người, nàng thấy sau này việc cho gà ăn vịt vẫn nên giao cho dì Lưu thì hơn, nhỡ đâu nuôi dưỡng tình cảm thì đến lúc đó không nỡ thì sao?
Sau khi x·á·c nh·ậ·n lại là không có vấn đề, Quý Thanh Chi đưa tiền cho các sư phụ, rồi chuyển gà con vịt con sang chuồng gà, nàng nhìn lướt qua, sáng mai còn phải mua thêm máng ăn và chậu nước cho chúng nữa mới được...
Bạn cần đăng nhập để bình luận