Địa Cầu Nổ, Ta Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 895: Mâu thuẫn

Bạo tạc?
Dù là kiến thức rộng rãi như Diệp Phong, cũng không khỏi ngẩn người một lúc!
Những U Minh này, mẹ nó điên rồi hả?
Mới bắt được đến đâu chứ!
Đã muốn tự bạo?
Mới bắt được đến đâu chứ!
Còn chưa dùng sức gì mà!
Đã tự bạo!
Như vậy là không được à!
Năng lực chống chịu cũng kém quá!
"Hắc hắc, đám người này cũng yếu quá!"
"Mới vừa tiến công một chút đã chịu không nổi rồi!"
"Khả năng chống chịu không đủ, dù là cường giả cũng vậy thôi!"
Tự bạo?
Vậy mà lại chọn tự bạo?
Còn là tự bạo khi bị người khác khống chế!
Như vậy là không được à!
Bất quá, lần này Diệp Phong không hề lo lắng!
Thậm chí còn ngồi nguyên tại chỗ, nâng chén trà lên nhấp một ngụm!
Dù chỉ là trà túi bình thường nhất.
Nhưng ở thế giới này bây giờ, đã là không tầm thường!
Mặc dù, đã từng nhân loại văn minh có vô vàn tài nguyên lá trà phong phú.
Nhất là Đông Phương cổ quốc, lại càng như thế.
Ở phương diện văn hóa trà, quả thực dẫn trước một khoảng rất xa.
Về phần mấy thứ trà bánh gọi là của phương Tây, chỉ là thứ vui thú cấp thấp.
Chẳng đáng ao ước.
Không biết, trên địa cầu khi xưa, vì sao nhiều chuyên gia hoặc những người thành công lại cứ khăng khăng cho rằng phương Tây mới là cao cấp?
Chẳng lẽ mấy thứ mà đám lưu manh vớ vẩn có được thì là tốt?
Chỉ vì người ta phát triển hơn một đoạn thời gian thôi sao?
Thật nực cười!
Người ta chỉ là nhất thời phát đạt, lâu dài thì vẫn chìm trong mê muội.
Giống như một gã nhà giàu mới nổi không có nội tình, nếu không có thời gian dài tích lũy thì khó mà giữ được phú quý lâu dài.
Càng không thể từ lượng đổi thành chất.
Giống như chúng ta người bình thường, trúng ngay năm trăm vạn!
Điều đầu tiên nghĩ đến là gì?
Đúng vậy!
Chính là tiêu xài!
Là tiêu tiền như thế nào!
Còn mấy người có tiền, giới thượng tầng gì đó, điều đầu tiên họ nghĩ là làm sao dùng năm trăm vạn này làm đòn bẩy, từ chỗ người khác kiếm được mười triệu, ba mươi triệu, thậm chí năm mươi triệu, sau đó dùng tiền của người khác để làm mấy thứ mang tính chất khái niệm, lại đi vay ngân hàng, vay tuần hoàn, biến mấy ngàn vạn thành mấy tỷ, thậm chí mấy trăm ức, mấy vạn ức.
Kiếm được tiền rồi, họ sẽ trực tiếp rút tiền rời đi.
Quay người bỏ chạy!
Không sai!
Đây chính là chơi kinh tế!
Họ vốn không hề làm thực nghiệp, càng không gây dựng sự nghiệp!
Cho dù thất bại, cứ nhìn xem!
Người ta đã sớm tính toán xong cả rồi.
Dù phá sản, dù công ty nợ bao nhiêu tiền, cái gọi là người thành công, cái gọi là người giới thượng lưu, cũng chỉ tốn mấy vạn tệ thôi.
So với những gì đã từng hưởng thụ, so với số tiền đã từng vơ vét, trách nhiệm phải gánh chịu chẳng đáng là bao.
Đây chính là sức mạnh của tư bản.
Chỉ cần có tiền, luôn có người nghĩ cách cho ngươi, giải quyết hết mọi khó khăn.
Thậm chí giúp ngươi tìm ra lỗ hổng pháp luật.
Sau đó chỉ cho ngươi cách kiếm tiền mà không phạm pháp.
Dù sao, với nhiều quốc gia đều là vậy.
Cách kiếm tiền nhanh, kiếm tiền lớn, cơ bản đều được viết trong bộ luật hình sự cả đấy.
Việc còn lại là những kẻ có tiền chuyên môn tìm những chuyên gia, học giả am hiểu việc lách luật để giúp họ tránh những rủi ro từ những thủ đoạn hợp pháp.
Dù sao rủi ro bất hợp pháp thì có tiền sẽ giải quyết được.
Đây chính là thế giới thật!
Thế giới khi xưa!
Mấy trăm năm trước, rất nhiều người đều sống qua thế giới này.
Cho nên, rất nhiều người đều biết chuyện gì xảy ra.
Thậm chí, kẻ tàn nhẫn cũng biết tình huống lúc đó.
Chỉ là, không ai nói gì thêm.
Dù sao, rất nhiều chuyện đã qua rồi!
Với chúng ta, những chuyện đã qua thì cứ cho qua đi!
Dưới sự dẫn dắt hữu tâm của tầng lớp tinh anh cao cấp, tâm lý của quần chúng đã thay đổi.
Quần chúng đã quen với cái gọi là lùi một bước biển rộng trời cao, nhẫn một chút sóng yên gió lặng!
Để bóc lột người bình thường tốt hơn, để thu hoạch rau hẹ tốt hơn, cái gọi là tư bản lớn vẫn luôn liên kết với cái gọi là chuyên gia và một vài bộ phận, bất chấp lợi ích của nhân dân, thậm chí bất chấp lợi ích của quốc gia, tổn hại lợi ích chung, hại người lợi mình.
Đem truyền thống tốt đẹp cần cù phấn đấu, dám chống lại của Đông Phương cổ quốc áp chế, chỉ còn cần cù phấn đấu, chịu khó nhọc!
Còn việc dám chống lại thì biến thành tình nguyện bị nô dịch.
Cuối cùng, thủ đoạn chống lại thậm chí biến thành nằm ngửa!
Không sai!
Chống lại bằng cách đánh địch tám mươi, mình mất một ngàn.
Trước kia Diệp Phong không biết, vì sao đám người Đông Phương cổ quốc lại không muốn sinh con!
Sinh con!
Với người Đông Phương cổ quốc, đó là chung thân đại sự!
Thậm chí, không cần kết hôn cũng được, con cái nhất định phải có.
Bất hiếu có ba, vô hậu là lớn nhất!
Chính là loại tình huống này!
Là thứ vẫn luôn được tuyên dương trong văn hóa Đông Phương cổ quốc.
Nếu có một chút xíu biện pháp, ai lại không muốn có con?
Dù sao, đó là hy vọng của sinh mệnh.
Là hy vọng của tương lai.
Là tình yêu kéo dài!
Là dấu vết của mình và người yêu đã từng tồn tại trên đời.
Là một loại chứng minh.
Thế nhưng, vì những cái gọi là xã hội thượng lưu muốn khống chế người bình thường tốt hơn, thu hoạch rau hẹ tốt hơn, nên họ ép rất nhiều người phải chọn không muốn con cái!
Chọn đoạn tuyệt từ đời này.
Không thể không nói, từ rất lâu trước đây, những kẻ gọi là có tiền và chuyên gia, còn có các ban ngành liên quan, rất trâu bò!
Ít nhất, địch nhân còn không làm được những điều này.
Nhưng người một nhà lại làm được.
Có lẽ, địch nhân nên ban cho họ một lá cờ thưởng, đồng thời tặng cho một ít tiền thưởng gì đó.
Ví dụ như, chuyên viên hữu hảo của ai đó với Đông Phương cổ quốc chẳng hạn.
Đều rất tốt.
Đây cũng chính là Địa Cầu bạo tạc!
Thật ra, dù Địa Cầu không nổ tung, chỉ sợ cũng thế thôi!
Nhân loại văn minh cũng không tồn tại được quá lâu.
Khi tầng lớp cao của toàn thế giới liên kết lại, tạo thành một chủng tộc cao cấp hơn, liên kết thu hoạch mồ hôi nước mắt của tầng lớp dưới, hút máu, chiến tranh sẽ bắt đầu!
Chết chóc và bạo lực, có lẽ mới là phương án giải quyết tốt hơn.
Khi tư bản tham lam đến một mức độ nhất định, chính là lúc tư bản được phân phối lại.
Không sai.
Khi tư bản thu hoạch quá đáng, xem mấy tỷ người chỉ là một chuỗi số, khi tầng lớp trên vứt bỏ tầng lớp dưới, khi giới tinh anh xã hội ghét bỏ người bình thường, thì đó là lúc cái gọi là người cao cấp tận số.
Đây là tiến trình tất yếu của xã hội.
Với những kẻ cao cấp đã khắc sâu tham lam vào gen, bọn họ thà chết chứ không chịu chia sẻ tài sản và tư bản.
Cho nên, bọn họ đáng chết!
Khi họ chết, thế giới này với họ cũng không còn ý nghĩa gì.
Khi sắp chết, hoặc lúc tuyệt vọng, chắc chắn họ sẽ phá hủy thế giới này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận