Địa Cầu Nổ, Ta Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 738: Lại lại nổ

Chương 738: Lại nổ nữa
Trong thứ nguyên thông đạo!
Tam An Ngân Bồi cảnh giác nhìn tình huống hiển thị trên màn hình!
"Đệch mợ!"
"Đúng là không sai!"
"Quả nhiên, cứ thấy chướng ngại vật là khai hỏa ngay cho chuẩn!"
"Còn về những sự cố trước đó, chỉ có thể nói độ bền không gian thông đạo quá thấp."
"Đó là vấn đề của thông đạo, không phải lỗi của chúng ta."
Trong băng tần công cộng, văng vẳng giọng của Tam An Ngân Bồi.
Lập tức, một ngàn thuyền chiến hạm trưởng đi theo Tam An Ngân Bồi, đồng loạt câm nín!
Nima!
Ngươi còn biết xấu hổ không vậy?
Người ta còn chưa khép lại xong, ngươi đã đâm đầu vào!
Đến cả một chút khúc dạo đầu cũng không có, trực tiếp làm tới.
Cũng mặc kệ người ta có chịu nổi hay không.
Người ta còn chưa nổ banh xác chung với ngươi, chứng tỏ vận khí của ngươi vẫn còn tốt chán.
Ngươi làm như mình giỏi lắm ấy hả?
Muốn ăn *cứt* hả?
Còn độ bền không gian quá thấp?
Ta thấy là mật độ pháo laser của ngươi *bắn* quá thấp ấy!
Nếu như mật độ pháo laser ngươi bắn cao hơn chút nữa thì đâu chỉ xuất hiện một lỗ thủng nhỏ.
Mà là sụp đổ nguyên cái thông đạo luôn ấy chứ!
Trong khi mọi người đang ra sức chê bai Tam An Ngân Bồi thì đột nhiên phía trước xuất hiện một đạo quang mang.
"Hả? Cái thứ gì?"
Lúc mọi người còn đang nghi hoặc, còi báo động chói tai đột nhiên vang lên trên chiến hạm:
"Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện công kích từ một thực thể không xác định, đề nghị chuẩn bị phòng ngự!"
"Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện công kích từ một thực thể không xác định, đề nghị chuẩn bị phòng ngự!"
"Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện công kích từ một thực thể không xác định, đề nghị chuẩn bị phòng ngự!"
......
Nghe tiếng còi báo động chói tai, mọi người không khỏi ngẩn người!
Nơi này rõ ràng là thứ nguyên thông đạo!
Ở đây, ngoại trừ đám người của bọn họ ra, chỉ còn lại chiến hạm Úy Lam Hào của nền văn minh nhân loại.
Có người công kích ư…
Trên mặt Tam An Ngân Bồi hiện lên một tia nghẹn khuất!
"Đệch mợ! Đáng chết Diệp Phong, lại còn dám chủ động tiến công?"
"Đây là khiêu khích!"
"Đây là khiêu khích tất cả chúng ta!"
"Nền văn minh nhân loại đáng chết dám xem thường chúng ta, còn dám tấn công?"
"Ngươi mẹ nó không nghĩ thử xem, thứ nguyên thông đạo một con phố, hỏi thăm xem ai là cha?"
"Bật lá chắn cho ông đây! Sau đó, phản kích!"
……
Lời vừa dứt, pháo laser bắn vào thứ nguyên thông đạo dưới sự trùng hợp đã ào ào xông tới!
Giống như một viên chuyển phát nhanh cần mẫn, đem oán khí cùng nộ khí của Diệp Phong chuẩn xác gửi đến chiến hạm của Tam An Ngân Bồi!
Chỉ bất quá, Tam An Ngân Bồi có vẻ không hiểu nhiều về lễ phép.
Không thèm đoái hoài đến sự nhiệt tình của pháo laser.
Không chỉ có thế, còn mở cả tấm chắn năng lượng ra!
Thế này chẳng phải là coi thường pháo laser sao?
Phải biết, lúc còn ở trên địa cầu, ông đây thế nào cũng quét được kính nghiệp phúc mỗi khi làm nhiệm vụ!
Ơ?
Sao ta lại nói đến kính nghiệp phúc?
Sao ta lại nói đến Địa Cầu?
Ta không phải pháo laser hả?
Ta mới thành hình vài giây trước thôi mà, sao lại có những ý nghĩ kỳ quái này?
Còn nữa, tại sao nhìn thấy chiếc chiến hạm này ta lại có một ngọn lửa giận vô cớ?
Không đúng!
Không phải chiếc chiến hạm này, mà là người bên trong chiến hạm!
Vừa thấy là thấy phiền rồi.
Cứ như kẻ thù không đội trời chung vậy!
"Chết đi!"
Theo một đạo chấn động khe khẽ, toàn bộ thứ nguyên thông đạo đều phảng phất đáp lại đạo pháo laser này.
Nhẹ nhàng run rẩy!
Thấy cảnh này, mặc kệ là Tam An Ngân Bồi, hay tất cả mọi người xung quanh, đều ngây người như phỗng!
Chuyện gì thế này?
Vì sao lại xuất hiện tình huống quái dị như vậy?
Thứ nguyên thông đạo vì sao lại rung động?
Còn nữa, vì sao lại có cảm giác nóng nảy thế này!
Lúc nào cũng chỉ muốn phá hư chút gì đó!
Không để đám người kịp phản ứng, pháo laser đã trực tiếp trúng đích chiến hạm của Tam An Ngân Bồi:
"Vút…"
"Ầm…"
Theo một tiếng chấn động trong trẻo, pháo laser trực tiếp bắn trúng chiến hạm của Tam An Ngân Bồi!
Chính xác hơn là, trực tiếp bắn trúng tấm chắn năng lượng của chiến hạm Tam An Ngân Bồi!
Ngay khoảnh khắc va chạm vào siêu tấm chắn năng lượng, một chút vật chất màu xám gần như vô hình từ pháo laser, lặng yên không một tiếng động xuyên qua siêu tấm chắn năng lượng, sau đó tiến vào cơ thể của Tam An Ngân Bồi.
Toàn bộ quá trình, Tam An Ngân Bồi không hề phát hiện.
Thậm chí, những người khác cũng không phát hiện ra.
Cùng lúc đó, tia laser trước đó bắn vào chiến hạm của Tam An Ngân Bồi cũng vì siêu tấm chắn năng lượng phản xạ mà bắn ngược lên trên, hung hăng va vào đỉnh thứ nguyên thông đạo.
"Ba..."
Tia laser chậm rãi tiêu tán.
Nhưng, tia laser mang theo một tia vật chất màu xám cuối cùng, trực tiếp bắn vào vách trong của thứ nguyên thông đạo.
"Răng rắc..."
Không biết có phải là ảo giác hay không.
Trong khoảnh khắc ấy, mọi người dường như nghe thấy một âm thanh vỡ vụn phát ra từ thứ nguyên thông đạo.
Vô thức, mọi người vội vàng nhìn lại.
Cũng may!
Không có gì cả.
Đương nhiên, bọn họ cũng không thể nhìn thấy.
Chỉ có hệ thống theo dõi quét hình của chiến hạm mới có thể nhìn thấy!
Nhưng chiến hạm lại không thể phân tích được những thông tin kia!
Cho nên, bọn họ cũng không nhìn thấy!
Giờ khắc này, căn bản không ai biết, thứ nguyên thông đạo phía trên họ lại bị nứt ra!
Không gian thông đạo: Ta bị nứt ra rồi đây nè, mấy người có thấy không?
Người khác đương nhiên không thấy!
Thậm chí, Tam An Ngân Bồi cũng không thấy.
Thế nhưng, trong khoảnh khắc này, hắn đã không còn bình thường nữa!
Theo một tia khí tức màu xám hút vào, Tam An Ngân Bồi không khỏi toàn thân chấn động!
Hai cái đầu và bốn con mắt của hắn trở nên đỏ ngầu như máu.
Đôi mắt đỏ như m·á·u, gắt gao nhìn chằm chằm lên đỉnh đầu!
Phía trên, là chiến hạm!
Hắn không nhìn thấy vết tích màu xám phía trên.
Nhưng, hắn lại cảm nhận được sự tồn tại của vết tích màu xám phía trên!
Táo bạo!
Điên cuồng!
Trong một sát na, Tam An Ngân Bồi trực tiếp hóa thân thành một con ma đầu táo bạo.
Trực tiếp lái chiến hạm, điên cuồng nã pháo vào vách trong của thứ nguyên thông đạo:
"Vút vút vút…"
"Ầm ầm ầm…"
"Rầm rầm rầm…"
......
Khu vực biên giới Toái Tinh Hải!
Sau một hồi giao tranh kịch liệt, hai bên cuối cùng đã xác định được tỷ lệ phân chia cuối cùng!
Bí bảo vốn có của nền văn minh nhân loại giao cho nền văn minh Ưng Sư, nền văn minh Song Đầu Lang và nền văn minh Thiên Nga Nhân, còn nền văn minh nhân loại nhận được một tinh đạo Nhất Vương Nhị Khấu Tam Tinh.
Không sai!
Về phần khoa học kỹ thuật, hai bên cùng nhau nắm giữ và phân tích!
Đương nhiên, cho dù là tinh đạo Nhất Vương Nhị Khấu Tam Tinh, hay nền văn minh Ưng Sư, nền văn minh Song Đầu Lang và nền văn minh Thiên Nga Nhân, tất cả đều không coi ra gì.
Chẳng phải là khoa học kỹ thuật thôi sao?
Bọn họ đâu phải là không có khoa học kỹ thuật của riêng mình.
Hơn nữa, khoa học kỹ thuật cũng không phải là càng tiên tiến càng tốt.
Mà là phù hợp với bản thân mới là tốt nhất.
Ngay khi hai bên chuẩn bị chính thức ký tên, đột nhiên —
"Răng rắc..."
Thanh âm trong trẻo và rung động kia, trong nháy mắt truyền vào tai các đại lão của Cửu Phương thế lực.
Mọi người không khỏi liếc nhìn nhau.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ lại là, thứ nguyên thông đạo bị đánh xuyên rồi ư?
Ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu rồi bị mọi người gạt bỏ ngay!
Đùa gì vậy!
Sao có thể xảy ra chuyện như vậy được nữa?
Thứ nguyên thông đạo đã được khép lại, tuyệt đối không phải là thứ mà những nền văn minh như họ có thể phá vỡ!
Nhưng, trong khi mọi người còn đang trầm ngâm, đột nhiên, một tiếng nổ vang lên:
"Ầm…"
"Rầm rầm…"
Thứ nguyên thông đạo, lại bị oanh tạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận