Để Ngươi Xuống Núi Lịch Lãm, Ngươi Chế Tạo Tiên Môn?

Chương 369: Có chút tạp!

“Tần huynh, ngươi am hiểu loại đạo nào, loại Huyền Áo nào?”
Đợi Hồng Đồng đi rồi, Lý Tu Nham nhìn về phía Tần Mục hỏi.
Tuy học cung không chia theo đạo để dạy, nhưng trên thực tế vẫn dựa theo quy tắc để chỉ bảo học viên.
Tần Mục cười nói: “Cung chủ, ta biết hơi tạp một chút. Cơ bản là Ngũ Hành Huyền Áo, thêm phong lôi băng Huyền Áo, ta đều biết một ít.”
Hắn đã tự định ra phương hướng cho mình, tương lai muốn dung hợp tám loại Huyền Áo, đương nhiên sẽ không tự trói buộc mình, mà muốn mượn sự chỉ điểm của các học viên để đào sâu hiểu biết về Huyền Áo, từ đó dung hợp tốt hơn.
Lý Tu Nham tại chỗ ngơ ngác.
Một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
Tám loại đạo Huyền Áo đều biết một chút?
Đây là con đường tu luyện gì vậy?
Tu tiên giả bình thường đều chuyên chú vào một loại đạo, sau khi tu luyện phần lớn Huyền Áo của đạo này xong, sẽ tiếp xúc đến không gian đại đạo và thời gian đại đạo.
Dù ngươi tu luyện cả trăm loại Huyền Áo thì sao?
Cũng chẳng tăng thêm được chút thực lực nào!
Dù là ba loại vô địch chi đạo, vô địch thiên Tiên, trước mặt Tiên Vương cũng không thể phản kháng được một phần!
Tu luyện nhiều loại đạo thường là những yêu nghiệt, những tiên kiêu có năng khiếu vô song.
Với bọn họ, tìm hiểu đạo và Huyền Áo không quá khó khăn, nên mới có thời gian tu luyện nhiều loại đạo.
Bởi tu luyện nhiều loại đạo Huyền Áo sẽ giúp lĩnh ngộ không gian chi đạo dễ dàng hơn một chút trong tương lai.
“Không sao.”
Lý Tu Nham cười, nói: “Ngươi có thể chỉ điểm tất cả học viên theo ý của ngươi.”
Hắn cũng không thích lên mặt dạy đời.
Tần Mục có thể tu luyện tới cấp độ này, tự nhiên có lý lẽ của người ta, không đến lượt hắn múa rìu qua mắt thợ.
Điều hắn cần là làm tốt mọi việc cho Tần Mục theo ý của thành chủ, còn Tần Mục làm như thế nào thì hắn không can thiệp.
Tần Mục trên danh nghĩa là thuộc hạ của hắn, nhưng hắn không dám dùng chỉ tiêu khảo hạch đạo sư lên người Tần Mục.
Nói thẳng ra, Tần Mục đến đây để tu luyện, để trải nghiệm, chứ không phải thật sự để làm một đạo sư tử tế.
“Để tiện cho Tần huynh làm việc, ta sẽ công bố tin tức của ngươi, tỉ như tu vi thượng phẩm Tiên Vương, đã đánh bại thượng phẩm Tiên Vương chẳng hạn.” Lý Tu Nham nói.
“Không vấn đề.” Tần Mục gật đầu.
Hắn gây dựng thanh danh, tự nhiên sẽ có học viên đến thỉnh giáo.
“Tần huynh, mời đi theo ta, ta sẽ an bài cho ngươi một tòa đạo tràng. Việc ngươi trở thành đạo sư có lẽ cần chuẩn bị một chút, đến lúc đó ta sẽ đề cử ngươi cho các học viên.” Lý Tu Nham cười nói.
“Vậy thì phiền phức Cung chủ!” Tần Mục chắp tay.
Ba ngày sau.
Toàn bộ học cung, các học viên tề tựu một chỗ.
“Này, nghe nói chưa? Học cung đưa vào một vị đạo sư cấp bậc Tiên Vương!”
“Ngươi mới biết à? Hắc hắc, ta nghe ngóng được vị này là một tôn thượng phẩm Tiên Vương đấy!”
“Tin tức của ngươi lạc hậu rồi! Đâu chỉ thế! Vị này còn đánh bại cả thượng phẩm Tiên Vương nữa đấy!”
“Ừm, ta cũng nghe nói, hình như ngay cả Cung chủ của chúng ta cũng thừa nhận thực lực không bằng người này!”
“Mạnh vậy sao? Sao hắn không làm Cung chủ luôn đi?”
“Chắc là quân tử không đoạt người khác chỗ tốt thôi! Với lại, Lý Cung chủ của chúng ta cũng đâu có làm gì sai!”
Các học viên nghị luận ầm ĩ.
Những tin tức này đương nhiên do Lý Tu Nham tung ra để tạo thế cho Tần Mục.
Thậm chí Lý Tu Nham không tiếc làm đá kê chân cho Tần Mục.
Trên đài cao, đám đạo sư lại rất im lặng.
Tiên Vương không phải là người mà bọn họ có thể nghị luận!
Trừ khi bọn họ muốn c·hết.
Bọn họ đâu phải đám tiểu bối học viên, các học viên có thể chất vấn, hiếu kỳ, nhưng bọn họ thì không thể.
Tiên Vương bất khả nhục.
Hơn nữa, bọn họ đã sớm nghe ngóng được tin tức, còn nhanh nhạy hơn nhiều.
Nghe nói vị Tiên Vương này, ngay cả thành chủ cũng thường xuyên đến bái phỏng!
Trước đây nào có Tiên Vương nào có đãi ngộ như vậy?
Dù là Lý Cung chủ cũng chưa từng được thành chủ đối đãi như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận