Đế Đạo Độc Tôn

Chương 174: Diêu Quang Cự Tử

"Hạ thủ lưu tình!"
Ngay lúc này, một đám chấp pháp đội tu sĩ vọt tới, thấy người ra tay là tiểu Long Vương, ai nấy đều nhức đầu.
"Mau bắt tiểu Long Vương lại cho ta, hắn dám động đến ta ở Diêu Quang thành này." Diêu Quang công chúa the thé: "Tiểu Long Vương, ngươi dám động tay động chân ở Diêu Quang thành, bắt hắn lại cho ta, cho hắn biết quy củ Diêu Quang thành."
Nghe vậy, đám chấp pháp đội tu sĩ cười khổ, đi bắt tiểu Long Vương ư? Dù có mượn thêm mấy lá gan bọn họ cũng không dám.
"Chỉ bằng ngươi mà đáng để ta ra tay?"
Tiểu Long Vương vận trường bào màu vàng óng, uy thế bức người, con ngươi nhìn chằm chằm Diêu Quang công chúa, khinh thường nói: "Ngươi tự soi gương xem đức hạnh của mình đi, sao vừa nãy không nói ra câu này? Ta thấy điện chủ Diêu Quang đúng là già rồi lẩm cẩm, đến loại phụ nữ đức hạnh thế này cũng sinh ra được!"
"Đáng ghét!"
Diêu Quang công chúa giận đến muốn rách cả khóe mắt, tức đến phát run, gào lên: "Ngươi dám làm nhục phụ thân ta, tiểu Long Vương ngươi..."
Lời còn chưa dứt, tiểu Long Vương toàn thân khí tức bùng nổ, như cự long ẩn mình bấy lâu nay thức tỉnh, mang sức mạnh kinh thiên động địa dời sông lấp biển, trấn áp về phía Diêu Quang công chúa.
Diêu Quang công chúa như bị sét đánh, toàn thân run rẩy, hai chân mềm nhũn!
Câu nói này khiến bốn phía ồn ào náo động, có người còn suýt vỗ tay hoan hô, cuối cùng cũng có người đứng ra trị Diêu Quang công chúa này rồi!
"Tiểu Long Vương, ngươi đừng làm càn!" Diêu Quang công chúa thiếu điều ngất xỉu: "Ngươi dám đắc tội ta, Tiết Quan ca ca sẽ không tha cho ngươi đâu, đừng quên, Tiết Quan ca ca bây giờ là Bắc Đẩu Chí Tôn!"
Tiểu Long Vương nổi giận đùng đùng, không chịu nổi khi có người nhắc đến hai chữ Tiết Quan trước mặt hắn!
Khí thế của hắn nhất thời càng thêm cường thịnh, khiến Diêu Quang công chúa nổi da gà khắp người, cảm nhận được một tia sát niệm, khiến nàng kinh hãi!
"Đồn rằng tiểu Long Vương hành sự ngang ngược, hôm nay gặp mặt, quả nhiên bất phàm!"
Một giọng nói hùng hậu đột ngột vang lên, một bóng người với khí tức ngút trời xuất hiện, uy thế phi phàm, tựa chiến thần dưới bầu trời sao, thân thể tắm trong ánh sao bạc, rực rỡ chói mắt!
Đôi mắt Tô Viêm khẽ co lại, nhìn người thanh niên này, hơi thở của hắn cực kỳ kinh người, không thua gì tiểu Long Vương.
Quan trọng hơn, trong cơ thể người này dập dờn từng sợi thần tính khí tức, tựa hồ thai nghén một tôn thần linh cổ xưa!
Trong khoảnh khắc, có người mơ hồ thấy, sau lưng Diêu Quang thiếu điện chủ là một mảnh tinh hà mênh mông, bên trong chìm nổi từng viên tinh tú vũ trụ, toát lên hơi thở khiến người ngạt thở!
"Diêu Quang Cự Tử!"
Người vây xem xung quanh xôn xao, vị này chính là Diêu Quang điện thiếu điện chủ, một loại thần thánh thể chất, chiến lực siêu tuyệt, nếu không có Tiết Quan - Chí Tôn trẻ tuổi ép quần hùng, danh tiếng Diêu Quang thiếu điện chủ sẽ còn vang dội hơn.
"Thần thánh thể chất, thế hệ trẻ xuất sắc của chòm sao Bắc Đẩu, tu vi đều quá cao." Tô Viêm thầm nghĩ, thể chất của hắn cũng sắp tiến hóa đến thần thánh thể chất rồi.
"Diêu Quang Cự Tử!"
Tiểu Long Vương hừ lạnh, bàn tay chớp nhoáng mở ra, khiến đất trời rung chuyển, từng sợi khí tức cự long xé tan mây xanh!
"Ầm ầm!"
Một màn kinh hãi xuất hiện, bàn tay tiểu Long Vương biến thành một móng vuốt khổng lồ, khí tức rực rỡ phá trời, khi mở rộng ra, uy thế mênh mang, tràn ngập Chân long uy thế, giơ lên làm rạn nứt vòm trời!
"Pháp tướng này cực kỳ mạnh mẽ, lẽ nào tiểu Long Vương tu ra Chân long pháp tướng!"
Xung quanh bàn tán sôi nổi, cái gì là Pháp Tướng cảnh? Đó là cảnh giới thông thiên triệt địa, pháp thiên tượng địa!
Một khi vận chuyển, thần lực như biển, dễ dàng biến hóa sức mạnh đất trời thảo phạt kẻ địch cường đại.
Tô Viêm kinh dị, có vẻ đây là bí thuật Chân long nhất mạch, Chân Long Trảo!
"Thật mạnh, đây chính là thiên kiêu thế hệ trẻ."
Tô Viêm lẩm bẩm, móng vuốt vàng này quá bá đạo, xé trời nứt biển, nghiền nát hư không!
"Ha ha!"
Diêu Quang Cự Tử hờ hững, tắm mình trong thần huy màu bạc, tựa thiên thần màu bạc, hắn dù sao cũng là Diêu Quang Cự Tử, sở hữu chiến lực tuyệt đỉnh trong thế hệ trẻ!
"Ầm ầm!"
Diêu Quang Cự Tử cũng vung tay lên, ban đầu còn rất bình tĩnh, nhưng khi đánh về phía vuốt rồng, bàn tay của hắn nhanh chóng phình to, kinh thế mênh mông vô biên, lòng bàn tay lơ lửng nhật nguyệt tinh đấu, toát lên khí thế khủng bố!
"Tinh Không Chưởng, một trong tiểu thần thông đỉnh cấp, Diêu Quang Cự Tử đã tu luyện tới đại thành, ta nghi ngờ hắn tu luyện đại thần thông (Trích Tinh Thủ)!"
"Xem kỹ hẵng nói, từ khi Tiết Quan quét ngang chòm sao Bắc Đẩu không có đối thủ, đã mười năm trôi qua, các anh kiệt ẩn mình ngần ấy năm, có lẽ nên xuất hiện rồi!"
Người xem không ít.
Sau đó mọi người kinh hãi, thấy vuốt rồng hừng hực khí thế ngập trời, hung hăng xé rách từng tinh đấu, mang theo khí tức rạn nứt vòm trời, bổ về phía bàn tay Diêu Quang Cự Tử.
Cảnh tượng này khiến người ngẩn ngơ, tiểu Long Vương chính là tiểu Long Vương, vừa ra tay liền chiếm thượng phong!
"Mau nhìn!"
Khoảnh khắc sau người xung quanh chấn động, thấy uy thế Diêu Quang Cự Tử bỗng trở nên hung mãnh, thần thánh thể chất của hắn thức tỉnh, thúc giục lực lượng tinh hà vực ngoại xuyên qua pháp thể.
Khi ấy, vòm trời rực rỡ sắc màu, hóa thành vũ trụ mênh mông, như tinh không chân thực đổ xuống, khiến người nghẹt thở!
"Thần Thánh Chi Thể lợi hại thật." Tô Viêm biến sắc, đây là dị tượng Thần Thánh Chi Thể bạo phát, rất kinh người, mạnh hơn Vương Thể quá nhiều.
Nhưng uy thế của tiểu Long Vương khiến Tô Viêm than phục, hắn như tắm trong Thái Dương Thần Hỏa, thân xác vàng óng như thần linh, sau lưng hiện ra một hình chiếu to lớn, tản mát hung uy, khiến cả bầu trời tinh tú bị đè ép biến dạng!
"Ai ồn ào ở đây!"
Ngay khi hơi thở của cả hai sắp chạm nhau, từ sâu trong Diêu Quang thành, trong một tiểu thế giới, truyền đến những âm thanh đại đạo, mở miệng thành phép thuật, vang dội kinh người, khiến cả Diêu Quang thành rung chuyển!
Kết quả khiến người ngẩn ngơ, dị tượng đầy trời lập tức tan thành mây khói!
"Diêu Quang Cự Tử, chỉ đến thế thôi!"
Tiểu Long Vương hừ lạnh, nếu không phải nhân vật lớn Diêu Quang điện ra tay, hắn nhất định trấn áp được Diêu Quang Cự Tử!
Trận giao chiến rất ngắn ngủi, ai cũng có thể thấy, Diêu Quang Cự Tử rơi vào thế hạ phong.
"Còn chưa bắt đầu, kết luận này quá sớm!"
Diêu Quang Cự Tử không chịu thua, lạnh lùng nói: "Tiểu Long Vương, đường đường là thiên kiêu chòm sao Bắc Đẩu, bắt nạt Diêu Quang công chúa, có hơi quá đáng không?"
Nghe vậy, tiểu Long Vương lạnh lùng đáp: "Sao? Thuộc hạ của ta để Diêu Quang công chúa tùy ý bắt nạt được chắc?"
"Ngươi nói dối!" Diêu Quang công chúa giận dữ, Tô Viêm đâu phải tu sĩ yêu tộc.
Diêu Quang Cự Tử hiển nhiên cũng không tin, hắn không liếc nhìn Tô Viêm, lạnh lùng nói: "Không ngờ tiểu Long Vương lại có loại thuộc hạ vô dụng này!"
Tiểu Long Vương trừng mắt, toàn thân tràn ngập sát khí.
"Ta thấy tiểu Long Vương sợ thua, đại ca đừng quên, tiểu Long Vương thua tận chín thuộc hạ, ai còn dám làm việc dưới tay hắn?" Diêu Quang công chúa châm biếm: "Nên chỉ tìm được mấy tên vô dụng mà thôi!"
Sắc mặt tiểu Long Vương âm trầm, vừa nãy hắn chỉ tiện đường giúp Tô Viêm, mà Tô Viêm rốt cuộc không phải thuộc hạ của hắn!
"Vô dụng?"
Tô Viêm bước ra, quát lạnh: "Diêu Quang công chúa, sao ngươi biết ta vô dụng?"
Câu nói này khiến bốn phía tĩnh lặng, có vài người tỉ mỉ suy xét, thấy câu này có gì đó không đúng.
Diêu Quang công chúa cũng kịp phản ứng, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi, tay vung roi dài màu bạc, mặt xanh mét: "Ngươi đừng có hiểu lầm, lập tức xin lỗi ta, lăn đến bên cạnh tiểu Long Vương, ta còn có thể cho ngươi một con chó sống!"
Sắc mặt tiểu Long Vương âm trầm, đám thủ hạ tức giận, muốn xông lên dạy dỗ Diêu Quang công chúa.
"Một người phụ nữ, ăn nói dơ bẩn, thật mất nhã nhặn." Tô Viêm lắc đầu.
"Vô liêm sỉ!"
Diêu Quang công chúa nhảy bổ lên, quất mạnh roi bạc về phía Tô Viêm!
"Cẩn thận!" Tiểu Long Vương lộ vẻ hung ác, muốn cho thủ hạ ra tay, vẻ mặt hắn hơi kinh dị.
Có người thấy Tô Viêm tay không chụp lấy roi bạc.
Họ thất sắc, roi bạc dù không phải thần binh quá mạnh, nhưng ai có thể tay không tiếp được?
"Không thể nào!"
Bốn phía ồn ào, thấy Tô Viêm tay không giơ lên, lập tức nắm lấy roi bạc, cả bàn tay hắn không hề nhúc nhích, như đúc từ thần thiết, tràn ngập dương cương chi khí!
Đó là thần binh đấy, thân xác lại đỡ thần binh ư?
Tiểu Long Vương chắc chắn có thể, nhưng Tô Viêm tuổi còn trẻ, sao có thể đỡ được thần binh?
"Bốp!"
Khoảnh khắc sau người xung quanh ngẩn ngơ, thấy cánh tay Tô Viêm như Man Long, lập tức vung roi bạc, phản công về phía Diêu Quang công chúa.
Diêu Quang công chúa ngây người, nhất thời cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ kéo tới, nàng kêu lên đau đớn, miệng hổ rách toạc, thân thể như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, một roi này đánh nàng đau đến sống không bằng c·hết.
"Vô liêm sỉ!"
Diêu Quang Cự Tử giận tím mặt, lập tức ra tay, muốn trấn áp Tô Viêm.
"Ha ha ha!"
Tiểu Long Vương im lặng hồi lâu, ngửa mặt lên trời cười lớn, toàn thân khí huyết nổ vang, cuồn cuộn dồi dào, như thần chỉ màu vàng, tràn ngập khí tức cự long, ngăn cản uy thế Diêu Quang Cự Tử.
"Hay!"
Tiểu Long Vương cười lớn: "Thưởng Nguyên Tinh Thạch mười ngàn khối!"
Cả con đường im phăng phắc, bị tiếng cười hào khí của tiểu Long Vương đè ép, ai cũng không ngờ Tô Viêm lại mạnh đến vậy, lập tức đánh bay Diêu Quang công chúa.
"Đại ca!"
Diêu Quang công chúa tủi thân đến phát khóc, lần này mất mặt quá lớn rồi!
"Câm miệng!" Sắc mặt Diêu Quang Cự Tử tái xanh, mặt hắn cũng tối sầm.
"Sao? Diêu Quang Cự Tử ngươi còn muốn đánh một trận? Hay để Diêu Quang công chúa ra, đấu với thuộc hạ của ta một trận, ta đây chuẩn bị mười vạn Nguyên Tinh Thạch, khao thưởng thuộc hạ!" Tiểu Long Vương cười ha hả, hăng hái.
Sau lưng tiểu Long Vương, lúc này đứng ra một đám sinh linh khí tức mạnh mẽ, ngạo nghễ tứ phương.
"Tiểu Long Vương, bắt nạt một người phụ nữ tính là gì, chờ Tinh Trủng mở ra, ta sẽ lãnh giáo cao chiêu của tiểu Long Vương!"
Ánh mắt lạnh lẽo của Diêu Quang Cự Tử rơi vào người Tô Viêm, khắc ghi người này!
Nhìn Diêu Quang Cự Tử bị ép phải rút lui, người xung quanh đều lè lưỡi, tiểu Long Vương chính là tiểu Long Vương, không sợ trời không sợ đất, tuy rằng thảm bại dưới tay Tiết Quan, vẫn bò dậy được!
"Đa tạ tiểu Long Vương giúp đỡ!"
Tô Viêm vội bước tới chào.
"Huynh đệ không cần khách khí!"
Tiểu Long Vương nhìn kỹ Tô Viêm: "Có bằng lòng làm việc dưới tay ta không, bảo đảm mười năm sau ngươi ở Diêu Quang tinh này có đất phong vương!"
Nghe vậy, Tô Viêm do dự rồi nói: "Ta quen tự do tự tại rồi, hảo ý của tiểu Long Vương ta xin ghi lòng."
Tiểu Long Vương tỏ vẻ hơi lúng túng, hắn rất ít mời người, không ngờ Tô Viêm lại từ chối.
"Ta nói, tiểu Long Vương là tuyệt đại thiên kiêu ngang dọc chòm sao Bắc Đẩu, tương lai ắt là cự phách yêu đạo chúng ta!" Một yêu tinh sắc mặt khó coi bước ra từ phía sau tiểu Long Vương: "Ngươi theo được tiểu Long Vương là phúc ba đời, còn không mau cảm kích!"
"Câm miệng!" Tiểu Long Vương cau mày: "Người có chí riêng, ta không ép người!"
Yêu tinh kia trừng Tô Viêm, trong lòng tức giận bất bình.
"Đa tạ tiểu Long Vương lý giải." Tô Viêm nói.
"Huynh đệ không cần khách sáo, đúng rồi, mọi người mau vào cửa hàng chọn đồ, lát nữa còn phải đi đấu giá." Tiểu Long Vương cũng thấy tiệm Bảo Tài.
Phía sau tiểu Long Vương, một đám nữ yêu tinh mặt hoa da phấn, dáng vẻ yểu điệu, khi bước nhanh vào tiệm Bảo Tài, tiểu lão đầu vội ôm ra một đống lễ hộp đã gói ghém kỹ càng, nhiệt tình đưa cho các nữ yêu tinh.
"Dựa vào cái gì?"
Các cô nương trong tiệm Bảo Tài trừng mắt, thiếu điều phun ra lửa, hận không thể hành hung tiểu lão đầu.
"Chẳng phải nói xiêm y tiệm Bảo Tài một cái khó cầu sao?" Tiểu Long Vương cũng ngạc nhiên, thậm chí tiệm Bảo Tài còn qua lại với Vũ Trụ Thương Minh, ai dám gây sự ở đây?
Tiểu lão đầu cười hề hề không ngớt, tiến lên cung kính nói: "Tiểu Long Vương, Tô Viêm là nhị ông chủ tiệm Bảo Tài chúng ta, cậu ấy đặc biệt chuẩn bị chút lễ vật biếu các vị tiểu thư."
"Thì ra là vậy!"
Tiểu Long Vương kinh dị, truyền âm nói: "Huynh đệ quen biết Thiết Bảo Tài?"
Tô Viêm trong lòng chấn động, truyền âm hỏi: "Thiết Bảo Tài là bạn ta, tiểu Long Vương cũng biết Thiết Bảo Tài?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận