Bắt Đầu Đã Là Đại Lão, Kết Quả Đối Diện Là Nhân Vật Chính?

Chương 83 « Chân Nhất Điển »

**Chương 83: Chân Nhất Điển**
Cây trường thương kia lập tức cười nhạo một tiếng, mang theo vài phần trêu tức: “Sao thế, Luyện Thiên, tên tiểu tử ngươi rốt cuộc không kìm nén được nội tâm xao động rồi ư? Trách sao được năm đó lão đầu mê hoặc kia cứ thích trêu chọc ngươi, nói ngươi bề ngoài cao lạnh, nội tâm lại là kẻ muộn tao, ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không giữ được bình tĩnh.”
“Năm đó ngươi thích cái Ngũ Hành đỉnh kia, còn không ngừng theo đuổi người ta, kết quả thì sao, chẳng phải bị Thái Cực tên kia đoạt mất sao.”
“Thiên Cương, ngươi còn nói thêm mấy câu nữa, ta liền đem quyền hạn này cấm, về sau tiểu gia hỏa này cũng đừng hòng tiến vào.” Trong giọng nói của Luyện Thiên lộ ra sự lạnh lùng không thể nghi ngờ.
“Được rồi, được rồi, tiểu gia hỏa ngươi xem, gia hỏa này còn nhớ thù, nói nó hai câu nó còn không vui.” Thiên Cương cười hắc hắc, hòa giải.
“Anh Anh Anh!” Minh Kiếp phát ra tiếng kêu quan tâm.
Thiên Cương: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì, ta với nó là bạn cũ, đây chỉ là đùa giỡn mà thôi.”
Luyện Thiên liếc nhìn Minh Kiếp một cái, giọng nói hơi hòa hoãn, “Đã ngươi lần này đến đây, chúng ta cũng nên dạy ngươi một chút gì đó, miễn cho ngươi đường đường thất giai Thần khí mà cứ như một đứa trẻ ba tuổi không biết thế sự.”
“Anh Anh Anh!”
Minh Kiếp dường như nghe hiểu, phát ra liên tiếp thanh âm.
“Đầu tiên, ngươi phải học nói tiếng người. Đã xuất sinh lâu như vậy rồi, ngay cả một câu tiếng người cũng không biết nói, thật khiến người ta dở khóc dở cười.” Luyện Thiên bất đắc dĩ nói…
Thời gian như cát mịn lặng lẽ trôi qua.
Đối với phàm nhân mà nói lại là một tháng khó quên trôi qua, đối với những tu sĩ cao thâm bế quan tu luyện mà nói thì cũng chỉ là một cái chớp mắt.
Đối với Mã Lâu mà nói, một tháng này dường như không phát sinh chuyện gì đáng ghi khắc.
Đan dược ư?
Mười ngày đã luyện xong, cũng đã bán cho linh đan các trong tông, cũng không có suy nghĩ muốn nguyên thạch, chỉ cần mười mấy vạn điểm cống hiến, dù sao cũng chỉ là tứ giai đan dược, giá cả hay là thấp một chút.
Điểm cống hiến đối với hắn mà nói càng không có tác dụng gì, điểm cống hiến bình thường có tác dụng là dùng để hối đoái đan dược, công pháp, bảo khí, có thể những thứ này hắn đều không cần, cũng không phải nói là căn bản không cần, chủ yếu là hắn đều chướng mắt. Trong tông có thất giai đan dược hay không thì hắn không biết, nhưng công pháp có thể đạt tới Đạo Hư cảnh giới là thật sự không nhiều, chỉ có không đến ba quyển, mà còn đều có thiếu hụt.
Công pháp mà hắn tu luyện « Chân Nhất Điển » chính là do hắn đọc nhiều sách vở, kiến thức uyên bác, xem xét các loại công pháp tu luyện khác, lấy tinh hoa, bỏ cặn bã, tỉ mỉ chọn lựa, dung hợp mà thành.
« 36 phẩm hoa sen chân quyết » của Liên Hoa Phong hắn cũng không có lựa chọn tu luyện.
Cũng không phải là bản truyền thừa công pháp của ngọn núi này không tốt, hoàn toàn ngược lại, rất tốt, có thể tu luyện thẳng đến cảnh giới Anh Thần viên mãn.
Chỉ là « 36 phẩm hoa sen chân quyết » này là tạo hóa của tiền nhân, cảnh giới sáng tạo cao nhất cũng bất quá là Anh Thần cảnh mà thôi, nếu hắn tu luyện, chỉ sợ lại bị kiềm chế.
Mã Lâu mới bắt đầu tu luyện, sau khi biết thiên phú tu luyện của mình vô cùng vượt trội, đã quyết định, muốn tu luyện thì phải tu luyện công pháp do chính mình sáng tạo, chỉ có công pháp của mình mới có thể chuẩn xác trăm phần trăm cho việc tu luyện của mình.
Dù sao, thiên kiêu yêu nghiệt chân chính không phải đều như vậy sao, không có một chút truy cầu thì sao có thể được xưng là thiên kiêu yêu nghiệt?
Cho dù đến tận bây giờ là Đạo Hư cảnh, Mã Lâu vẫn luôn đổi mới công pháp của mình.
« Chân Nhất Điển » cũng là một cái tên gọi tắt của công pháp hắn tu luyện mà thôi.
Căn cứ theo nguyên lý số lượng từ càng nhiều thì càng lợi hại, công pháp mà hắn tu luyện có tên là « Vạn pháp vạn tượng chân đạo tố nguyên Quy Nhất điển », vì tên quá dài nên gọi tắt là « Chân Nhất Điển ».
« Chân Nhất Điển » này không có chỗ nào đặc biệt, chỉ là cường đại một cách toàn diện, cường đại đến mức không gì sánh nổi.
Nguyên khí của người thường có lẽ có sự phân biệt, theo Ngũ Hành, có thể là Âm Dương, hay là một loại hình công pháp đặc thù khác.
Mã Lâu tu luyện « Chân Nhất Điển » lại không như vậy, hắn có thể thi triển tất cả mọi loại nguyên khí.
Bất quá điều này không có gì đáng nói.
Nhắc tới mấy chuyện hiếm hoi xảy ra trong tháng có thể khiến nội tâm Mã Lâu có chút xúc động, vừa vặn sư muội ngay trước mặt hắn đây đang giới thiệu với hắn.
Ngu Anh nháy mắt mấy cái, ra vẻ ranh mãnh nói: “…Sự tình đại khái là như vậy đó, sư huynh, huynh nói xem có phải huynh là sao chổi không?”
Mã Lâu sa sầm mặt, tức giận nhìn nàng, “Cái việc Linh Vân Các nội loạn kia không liên quan đến ta, ngươi đừng nói mò, ta đâu có bản lãnh lớn đến mức khiến cả một tông môn nội loạn chứ?”
Không sai, Linh Vân Các cuối cùng vẫn phát sinh nội loạn, hiện tại vẫn đang trong trạng thái giao chiến, chủ mạch cùng chi mạch, các chủ cùng mạch chủ, nghe nói ngay cả vị Đạo Hư lão tổ đang bế quan kia cũng đã xuất quan.
Chiến hỏa tạm thời vẫn còn có thể khống chế được, chỉ phát sinh trong phạm vi một ngàn dặm của Linh Vân Các.
Khoảng cách này cũng là vừa vặn, không có tông môn nào khác tồn tại.
“Không liên quan gì đến huynh sao? Huynh rời khỏi Linh Vân Các không bao lâu thì đột nhiên nơi đó bộc phát nội loạn, có rất nhiều người đều nói huynh nhất định đã làm cái gì đó!”
Ngu Anh có chút không chịu buông tha, nàng cũng là bị tức giận.
Trước đó nàng không phải là đã nhận nhiệm vụ sao, đi đánh yêu thú, kết quả đến nơi mới biết, chỗ đó đâu phải là yêu thú, thuần túy chính là con sâu, tùy tiện một người có tu vi Luyện Khí liền có thể giải quyết.
Ban đầu phần thù lao phong phú kia dĩ nhiên cũng không còn, tùy tiện mấy viên nguyên thạch liền đuổi nàng đi.
Chuyến này đi xa một chuyến, kết quả là loại thu hoạch này sao? Đuổi ăn mày chắc!
Nàng có thể không tức giận sao!
"Đi đi đi, nếu ngươi không có chuyện gì làm thì đi tìm đệ tử ngọn núi khác mà đánh nhau, đừng có rảnh rỗi không có việc gì mà lại muốn ăn đòn!"
Mã Lâu trực tiếp đuổi nàng đi, đây là cố ý đến chỗ hắn tự tìm phiền phức đó hả!
"Ấy ấy ấy, ta còn có một chuyện muốn nói."
Ngu Anh thấy vậy, cũng không dài dòng, nàng đến đây là mang theo nhiệm vụ.
"Chuyện gì?"
"Tới để thông báo cho huynh biết, Thánh tử thi đấu được tổ chức sớm, thời gian được ấn định là sau khi Bắc Vực thi đấu kết thúc."
Mã Lâu nghe vậy, nhíu mày, hắn không phải là sợ hãi, chủ yếu là chuyện này khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Thánh tử thi đấu còn có thể tổ chức sớm ư?
Thánh tử Thượng giới là sư bá Tư Đồ Nam, bất quá thời gian tuyển chọn Thánh tử thi đấu lần kia đã qua hơn một trăm năm.
Mà Thánh tử thi đấu là mỗi 50 năm một lần, ở giữa còn có hai lần, nhưng đều không có sinh ra Thánh tử, nguyên nhân trong đó Mã Lâu cũng đã tìm hiểu qua.
Nói là Thánh tử tuyển chọn thi đấu không chỉ là so đấu về phương diện chiến đấu, mà còn có một hạng mục khảo nghiệm cực kỳ đặc thù, cần người thắng cuối cùng đi tiếp thu, qua được thì chính là Thánh tử, không qua được thì không phải.
Nhưng nhìn chung trong những ghi chép về Thánh tử thi đấu, chưa từng có nói đến chuyện tổ chức sớm.
Nhìn thấy Mã Lâu nhíu mày, Ngu Anh ngạc nhiên nói: “Đối với sư huynh mà nói thì đây không phải là một chuyện tốt sao? Sao sư huynh lại nhíu mày vậy?”
Nàng đối với việc sư huynh trở thành Thánh tử là trăm phần trăm yên tâm đó!
Hơn nữa, không thấy bây giờ tuyệt đại đa số đệ tử đều tự giác đổi cách xưng hô với Mã Lâu thành Thánh tử rồi hay sao?
Mọi người đối với việc Mã Lâu trở thành Thánh tử cũng đều trực tiếp công nhận.
Dù sao chuyện một người khiêu chiến toàn bộ Thiên Nguyên đệ tử Linh Vân Các, hơn nữa lại còn lấy một địch nhiều, đây ở toàn bộ Bắc Vực đều là sự tình cực kỳ hiếm thấy.
"Không có gì, chỉ là đang nghĩ một chút chuyện không liên quan mà thôi."
Mã Lâu chậm rãi hoàn hồn, khẽ lắc đầu, trả lời.
Hắn chỉ là luôn cảm thấy giông bão sắp nổi lên mà thôi.
“Xem ra sau khi ta trở thành Thánh tử, e rằng sẽ có không ít chuyện bận rộn a!”
Đây cũng là nguyên do hắn luôn bế quan luyện đan, luyện đan mười ngày, sờ cá hai mươi ngày, đối với tin tức bên ngoài không hiểu rõ.
Nếu không, hắn sẽ biết được càng nhiều chuyện hơn.
Tỷ như, các tông môn đỉnh cấp ở Bắc Vực và Đại Yến vương triều đều đã có động tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận