Báo cáo Nhận Chức Cẩm Y Vệ, Theo Cướp Đoạt Đao Pháp Thiên Phú Bắt Đầu

Chương 1: Đây là nơi nào tới làm càn làm bậy

**Chương 1: Đây là nơi nào tới làm càn làm bậy**
"Nghĩa phụ!"
Vân Hổ cùng Quản Báo cũng không biết nội tâm Cửu Thiên Tuế đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng nghe nói là muốn mang Diệp Lưu Vân tới, mà không phải trực tiếp làm thịt Diệp Lưu Vân.
Đều ý thức được, khả năng là có lòng muốn mời chào Diệp Lưu Vân, nếu thật như vậy, vạn nhất Diệp Lưu Vân bị chiêu mộ, vậy chẳng phải bọn hắn ngược lại phải chịu lép vế trước Diệp Lưu Vân hay sao?
"Diệp Lưu Vân kia thân có phản cốt, lại là người bên cạnh tiểu hoàng đế, sợ là không thể vì nghĩa phụ sử dụng."
"Nếu hắn không thức thời, lão phu sẽ hảo hảo bào chế hắn."
Cửu Thiên Tuế xác thực có ý định chiêu mộ.
Bất quá, nếu đối phương không biết thời thế, Cửu Thiên Tuế cũng không ngại trực tiếp ra tay.
"Hài nhi minh bạch!"
Nghe vậy, Vân Hổ cùng Quản Báo cũng ý thức được, có một số việc không phải bọn hắn có thể ngăn cản, đồng thời đồng ý.
Vân Hổ và Quản Báo hành động rất nhanh.
Chỉ là ngày thứ hai đã bắt đầu.
Khi Diệp Lưu Vân đến Cẩm Y Vệ điểm danh, bỗng nhiên phát hiện không khí xung quanh có chút không đúng.
"Ừm?"
Đảo mắt nhìn qua, phát hiện có không ít người đang nhìn mình, nhưng khi chạm tới tầm mắt của mình, lại theo bản năng né tránh.
Là đã xảy ra chuyện gì sao?
Diệp Lưu Vân không trực tiếp hỏi ra, tiếp tục sải bước tiến vào Cẩm Y Vệ, khi đi ngang qua một số Cẩm Y Vệ, thấy là mình, đều theo bản năng né tránh.
Giống như sợ bị mình liên lụy vậy.
Thú vị.
Nghĩ đến những việc mình làm trong khoảng thời gian gần đây, ngoại trừ có liên quan tới Hách Long, thì không thể có khả năng nào khác.
Bối rối? Vậy khẳng định là không thể nào.
Diệp Lưu Vân vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt, đi vào bên trong viện.
"Đại nhân!"
Lúc này, Thạch Thịnh và Tư Nam đã sớm chờ ở đây, khi thấy người tới là Diệp Lưu Vân, lập tức tiến lên đón.
Đến bên cạnh Diệp Lưu Vân, Tư Nam nhỏ giọng nói.
"Người của Cửu Thiên Tuế đến."
Quả nhiên, trong mắt Diệp Lưu Vân lóe lên vẻ hiểu rõ, giống hệt như mình dự đoán.
"Chỉ sợ kẻ đến không thiện, đại nhân!"
Tư Nam tuy không biết Diệp Lưu Vân đã làm gì.
Nhưng nghĩ tới khí thế hung hăng của những người kia vừa rồi, căn bản không phải chuyện tốt lành gì.
So sánh với đó, phản ứng của Thạch Thịnh trực tiếp hơn nhiều.
"Đại nhân, ta chặn bọn hắn lại, ngươi trực tiếp chạy đi."
Cửu Thiên Tuế có quyền thế không nhỏ tại Đại Càn hoàng triều, cơ hồ không có mấy người dám chọc.
Đây cũng là lý do tại sao, vừa rồi những Cẩm Y Vệ kia, khi nhìn thấy mình giống như thấy ôn thần, lập tức lẩn mất xa xa, sợ dính phải một chút liên hệ.
Nhìn hai người trước mặt ánh mắt lo lắng.
Diệp Lưu Vân khẽ cười.
Đưa tay vỗ vỗ vai đối phương.
"Yên tâm, một Cửu Thiên Tuế mà thôi, còn dọa không được ta."
Thực lực Tông Sư cụ thể như thế nào, mình không hiểu rõ lắm.
Nhưng chỉ cần không phải Cửu Thiên Tuế đích thân đến, mình muốn đi, còn không ai có thể ngăn được.
Không có gì phải hoảng, Diệp Lưu Vân chắp tay sau lưng, bước chân bình ổn đi thẳng về phía trước.
Thạch Thịnh và Tư Nam ở phía sau nhìn nhau, rồi vẫn lựa chọn đi theo bước chân Diệp Lưu Vân.
Trong nội viện.
Khi Diệp Lưu Vân tiến vào.
Quả nhiên thấy được mấy thân ảnh mặc cẩm y, trong đó kẻ cầm đầu chính là Quản Báo mà Diệp Lưu Vân đã gặp không lâu trước đây.
Còn một người khác bên cạnh.
Diệp Lưu Vân dùng năng lực hệ thống nhìn qua, chính là con nuôi của Cửu Thiên Tuế, Vân Hổ, thiên phú cũng tạm được, không khác biệt lắm so với Quản Báo, cùng một cấp độ.
Tu vi hai người cũng đều vẫn là cảnh giới Hậu Thiên.
Theo Diệp Lưu Vân đến, ánh mắt mọi người trong nội viện đều đồng loạt tập trung nhìn lại.
Không đợi Vân Hổ và Quản Báo bọn người nói gì.
Vạn Phi Lương, Vạn Thiên Hộ, cũng có mặt ở đó, có chút nhịn không được.
"To gan!"
Vạn Phi Lương vốn là người được Cửu Thiên Tuế an bài vào Cẩm Y Vệ, tự nhiên nhận ra Quản Báo và Vân Hổ, chỉ là địa vị bên Cửu Thiên Tuế không cao.
Vốn đã sớm khó chịu với Diệp Lưu Vân.
Giờ cuối cùng đã có cơ hội trả thù, Vạn Phi Lương tự nhiên có chút không chờ nổi.
Trực tiếp hô to.
"Thấy hai vị đại nhân ở đây, còn không mau quỳ xuống."
Nghiêm nghị quát lớn Diệp Lưu Vân.
Vân Hổ và Quản Báo cũng không ngăn cản, coi như Diệp Lưu Vân này tu vi có cao hơn bọn hắn, nhưng xung quanh có nhiều người như vậy, mình lại đại diện cho Cửu Thiên Tuế, không tin Diệp Lưu Vân thật sự dám động thủ.
Diệp Lưu Vân không hề động.
Thu hồi ánh mắt đánh giá Vân Hổ và Quản Báo, nhìn về phía Vạn Phi Lương.
"Nếu ta nhớ không lầm, Đại Càn không có quỳ lễ."
Ngay cả ở trên triều đường, cũng chỉ cần khom mình hành lễ là được.
Đương nhiên, có ít người thiên sinh xương cốt mềm yếu, thì thích quỳ.
Cũng có những kẻ thiên sinh tâm lý có vấn đề, thích bắt người khác quỳ.
"Ngươi!"
Thấy Diệp Lưu Vân trong chuyện này mà còn dám phản bác, Vạn Phi Lương đang chuẩn bị nói gì đó.
Liền bị Diệp Lưu Vân ngắt lời trước.
Ngữ khí mang theo ý cười, đùa nghịch nói với Vạn Phi Lương.
"Cũng phải, vẫn thường nghe nói Vạn Thiên Hộ xương cốt mềm yếu, gặp ai cũng thích quỳ, loại người này, cho dù thật sự ngồi lên vị trí cao, cũng không sửa được bản chất nô tài."
Cẩm Y Vệ Thiên Hộ đã là chức quan không nhỏ.
Lời giễu cợt này khiến Vạn Phi Lương đỏ mặt tía tai, tay chỉ Diệp Lưu Vân run rẩy, nhất thời không biết làm thế nào để đáp trả.
"Đi!"
Cuối cùng, vẫn là Vân Hổ đứng ra phá vỡ bầu không khí này.
Khinh miệt liếc Vạn Phi Lương, loại phế vật này, thật sự chẳng có tác dụng gì.
Sau đó nhìn lại Diệp Lưu Vân.
"Ta là nghĩa tử của Cửu Thiên Tuế, Vân Hổ, phụng mệnh Cửu Thiên Tuế đưa ngươi vào cung, theo chúng ta đi một chuyến!"
Bất kể Diệp Lưu Vân này tu vi cụ thể như thế nào, chờ thật sự đến trước mặt Cửu Thiên Tuế, thì hoàn toàn không thể trốn thoát.
Nói.
Vân Hổ liền muốn tiến lên mang Diệp Lưu Vân đi.
Chỉ bất quá, vừa đưa tay ra, liền bị Diệp Lưu Vân trực tiếp khống chế.
Một tay nắm lấy cổ tay Vân Hổ, ngón tay hơi dùng sức, mang trên mặt nụ cười nhàn nhạt nói.
"Nếu ta nhớ không lầm, Cẩm Y Vệ chúng ta, chỉ cần nghe theo điều lệnh của bệ hạ, mệnh lệnh của Cửu Thiên Tuế, ở chỗ ta sợ là không có tác dụng."
"Rắc!"
Dứt lời, theo một tiếng giòn vang, xương tay Vân Hổ gãy mất.
Diệp Lưu Vân thuận thế buông lỏng cổ tay Vân Hổ.
Lúc này trán Vân Hổ đã đầy mồ hôi, vừa rồi vẫn luôn vận công phản kháng, nhưng mặc kệ mình cố gắng thế nào, lực lượng trong đó giống như trâu đất xuống biển, không cách nào lay chuyển Diệp Lưu Vân dù chỉ một chút.
"Ngươi... ngươi to gan, ta là nghĩa tử của Cửu Thiên Tuế, ngươi lại dám làm tổn thương ta!"
Thật không ngờ tới.
Diệp Lưu Vân lại to gan như vậy, trước mặt nhiều người như thế mà dám động thủ với mình.
"Ngươi đang nói gì vậy, ta sao nghe không hiểu."
Nhún vai, Diệp Lưu Vân tỏ vẻ mình không biết gì cả.
"Chúng ta vừa mới không phải đang rất hữu hảo bắt tay sao, xương tay của ngươi thật giòn, ta nhẹ nhàng bóp một cái là vỡ, chỉ là không biết, cổ của ngươi có phải cũng giòn như vậy không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận