Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Của Tổng Tài Tuyệt Mỹ
Chương 181
“Ta cảm thấy Tề Tranh là một người truyền thống, cũng là một người nghiêm túc. Nhiều khi nàng rất cố chấp, đương nhiên cũng rất có khả năng là người một lòng.” Thẩm Chi Băng đảo mắt, không lộ rõ vui buồn, Vu Hân Nghiên biết nàng đang nghe.
Qua vài phút, Thẩm Chi Băng ảm đạm mở miệng: “Những điều này mà ngươi và Vân Phỉ đều có thể nhìn thấy, thật giống như ta trước giờ chưa từng để ý đến.” Nàng cảm thấy khổ sở, lại có chút vô cùng xấu hổ. Mấy ngày nay nàng thử học hỏi, thử tìm cách hàn gắn một mối quan hệ, lại nhận ra rất nhiều sai lầm trước đây.
Lớn lớn nhỏ nhỏ, nhìn mà giật mình.
Vu Hân Nghiên thấy nàng như vậy, cũng không biết phải an ủi thế nào. Thật ra Thẩm Chi Băng cũng không nói quá nhiều chuyện giữa nàng và Tề Tranh, nhưng mỗi lần Vu Hân Nghiên đoán thì Thẩm Chi Băng cũng không phủ nhận nhiều. Những chi tiết đó, góp nhặt lại, Vu Hân Nghiên cũng đại khái hiểu rõ là chuyện gì.
“Ta không biết những chuyện ngươi vừa nói, vốn là muốn học làm bánh ngọt.” Vu Hân Nghiên nhíu mày, không hiểu sao Thẩm Chi Băng lại đột nhiên chuyển chủ đề như vậy, rồi nghe thấy giọng nàng trầm xuống mấy phần: “Cuối tháng là sinh nhật nàng, ta muốn tự tay làm một cái.”
Ồ, thì ra là vậy, cho nên hôm nay bảo nàng tới làm chuột bạch.
Vu Hân Nghiên vốn nên tức giận bỏ đi, tay nghề nấu nướng của Thẩm Tổng tệ đến mức nào thì nàng và Vân Phỉ đều biết rất rõ. Lúc du học đã xem như là đỉnh cao rồi, tốt nghiệp nhiều năm đã sớm mai một thoái hóa, bây giờ không biết còn có thể khiến người ta toàn mạng bước ra không nữa.
“Ngươi có tấm lòng này rất tốt, Tiểu Tề biết chắc chắn sẽ rất cảm động.” Nàng vốn định nói: “Lão Thẩm, chúng ta có thể tặng quà khác, không nhất thiết phải tự mình động thủ.” Nhưng thấy Thẩm Chi Băng lại đang tiếp tục mở video, lại còn có vẻ chuyên chú, nàng không đành lòng nói ra những lời này.
Vỗ nhẹ vai nàng hai cái, xem như cổ vũ. Vu Hân Nghiên lặng lẽ đi loanh quanh trong bếp, nghĩ lát nữa phải tìm chút gì đó để kéo dài tính mạng cho mình, đồng thời sớm mặc niệm cho Tề Tranh.
Nghĩ kỹ lại thấy không đúng, Lão Thẩm ngàn dặm xa xôi gửi cái bánh ngọt muốn mạng đi, lỡ như Tiểu Tề thẳng thừng từ chối, không chừng người cần mặc niệm là ai.
Vu Hân Nghiên thở dài, chấp nhận số phận ngồi xuống cạnh Thẩm Chi Băng, cùng nàng xem video hướng dẫn.
Hai người cùng xem, dù sao cũng tốt hơn là để Thẩm Tổng một mình mò mẫm, như vậy chắc chắn hơn chút.
**
Tề Tranh đã rất lâu rồi không đón sinh nhật một cách đặc biệt, nhất là sau khi chia tay, những dịp mang nặng cảm giác nghi thức thế này, nàng đều chọn cách cố gắng xem nhẹ.
Dù sao, lúc tình cảm của các nàng tốt đẹp nhất khi mới bắt đầu, cả hai đều dành rất nhiều tâm tư cho ngày sinh nhật của đối phương. Khi đó các nàng đều nghĩ rằng, sinh nhật mỗi năm sau này, đều sẽ trải qua cùng nhau.
Tề Tranh mất một thời gian rất dài mới khiến bản thân không còn ôm ấp mong đợi vào những ngày như thế này, nhưng năm nay, nàng lại không hiểu sao có chút chờ đợi.
Tuần này sắp đến sinh nhật, công việc rất nhiều, nàng bận rộn đến mức gần như chỉ có thời gian ăn, ngủ và chạy deadline. Trang Mộc Tình gọi điện hỏi nàng cuối tuần có rảnh không, Tề Tranh nhìn vào hàng loạt lời nhắc deadline trên máy tính, cười khổ nói e là không được.
Sau khi cúp máy nàng mới nhận ra, cuối tuần là sinh nhật mình. Hôm qua hình như Lê Duẫn San cũng hỏi nàng, Tề Tranh đoán chắc là muốn giúp nàng chúc mừng.
Công việc hoàn thành từng mục một, gửi đi. Nhìn những lời nhắc nhở trong hộp thư lần lượt bị xóa đi, sự bực bội trong lòng Tề Tranh chẳng những không biến mất mà ngược lại còn tăng thêm. Đã là chiều thứ Sáu, mấy ngày nay nàng cắm đầu chạy deadline, không liên lạc nhiều với ai cả.
Nàng cầm điện thoại di động lên, lướt xem một cách thất thần. Lần liên lạc với Thẩm Chi Băng là vào thứ Hai, lúc đó các nàng chỉ nói chuyện năm phút, sau đó nàng đi học.
Trang Mộc Tình gọi điện thoại cho nàng: “Tề Tranh, ta nghe Duẫn San nói, ngươi đã hoàn thành hết công việc rồi, vậy bây giờ ngươi rảnh không?”
“Đều xong cả rồi.”
Trang Mộc Tình nghe vậy, rõ ràng rất vui mừng, giọng nói cũng mang theo nốt nhạc vui tươi: “Vậy ngươi xuống đi, ta đang ở dưới lầu nhà ngươi.”
Tề Tranh thấy bất ngờ, đứng dậy đi tới bên cửa sổ, quả nhiên thấy Trang Mộc Tình đang dựa vào xe, ngẩng đầu vẫy tay với nàng.
Hôm nay nàng ấy ăn mặc rất thoải mái, trông như chuẩn bị đi dự tiệc.
“Muốn đi đâu vậy?”
“Ngày mai là sinh nhật ngươi rồi, bọn ta định tổ chức chúc mừng cho ngươi.” Trang Mộc Tình từng giới thiệu mấy người bạn cho Tề Tranh làm quen, nhưng không được tính là quá thân.
Tề Tranh cảm thấy hơi mệt, thật ra bây giờ nàng chỉ muốn nghỉ ngơi. Nhưng thấy Trang Mộc Tình nhiệt tình như vậy, lại dường như đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, nàng thật sự thịnh tình không thể chối từ.
“Vậy ngươi đợi chút, ta đi thay quần áo.” Ở nhà chạy deadline, thức hơn nửa đêm, trạng thái của Tề Tranh cũng không tốt lắm. Nàng nhanh chóng rửa mặt bằng nước lạnh, để mình trông tỉnh táo hơn một chút. Chọn một bộ quần áo màu sắc tươi sáng một chút, mặc quần jean rồi ra cửa.
“Thọ tinh là nhân vật chính có đặc quyền trang điểm ăn diện mà, không cần lo lắng để ta chờ quá lâu.” Rõ ràng, Trang Mộc Tình hơi bất ngờ vì Tề Tranh xuống nhanh như vậy.
Tề Tranh cười mở cửa xe, nói: “Người vốn thế này rồi, có ăn diện lâu cũng chẳng thành hoa được.”
Tác giả có lời muốn nói:
Các ngươi nói hai nàng cứ thả thính nhau thế này, nếu chờ thêm chút nữa, về sau sẽ có.
Ps: Canh 3 ta đang viết, khả năng lớn là không viết xong trước 12 giờ, các ngươi có thể sáng mai xem, chíu chíu chíu.
Chương 95
Tề Tranh lên xe mới nghe Trang Mộc Tình nói rõ kế hoạch tối nay, nàng lặng lẽ thở phào một hơi, may mà không phải là dịp nào đông người hay rình rang.
“Ban đầu định là ngày mai mới chính thức chúc mừng cho ngươi, nhưng Duẫn San nói nếu tính theo giờ trong nước, thì thật ra phải là tối nay.”
Tề Tranh cười: “Không cần câu nệ nhiều như vậy, tâm ý của các ngươi ta rất cảm kích.”
Nói xong nàng che miệng ngáp một cái nhỏ, Trang Mộc Tình quay đầu hỏi nàng: “Mệt lắm không?”
“Tối qua vì chạy deadline, chỉ ngủ được ba tiếng, nhưng vẫn chịu được.”
Trang Mộc Tình năm ngoái vừa lấy bằng thạc sĩ, nàng tốt nghiệp từ học viện thiết kế nổi tiếng ở New York. Nhiều người cảm thấy du học sinh vất vả, nhưng những ai học thiết kế mới hiểu rõ, cái khoảng thời gian vô định, đầy rẫy bất trắc và những tình huống đột ngột đó, đã lấp đầy quãng đời sinh viên của bọn họ.
Nàng cười chia sẻ kinh nghiệm chống mệt mỏi: “Lúc mới bắt đầu đúng là sẽ khá vất vả, quen rồi sẽ tốt hơn. Bình thường ngươi có thể tập thể dục nhiều hơn, việc ăn uống cũng nên thử thay đổi.”
Tip nhỏ: nếu như cảm thấy 52 thư khố không tệ, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bằng hữu nha ~ xin nhờ rồi (>.<) Cổng truyền tống: bảng xếp hạng | sách hay đề cử | xuyên thư ngày tết cảnh Tiểu Lục
Qua vài phút, Thẩm Chi Băng ảm đạm mở miệng: “Những điều này mà ngươi và Vân Phỉ đều có thể nhìn thấy, thật giống như ta trước giờ chưa từng để ý đến.” Nàng cảm thấy khổ sở, lại có chút vô cùng xấu hổ. Mấy ngày nay nàng thử học hỏi, thử tìm cách hàn gắn một mối quan hệ, lại nhận ra rất nhiều sai lầm trước đây.
Lớn lớn nhỏ nhỏ, nhìn mà giật mình.
Vu Hân Nghiên thấy nàng như vậy, cũng không biết phải an ủi thế nào. Thật ra Thẩm Chi Băng cũng không nói quá nhiều chuyện giữa nàng và Tề Tranh, nhưng mỗi lần Vu Hân Nghiên đoán thì Thẩm Chi Băng cũng không phủ nhận nhiều. Những chi tiết đó, góp nhặt lại, Vu Hân Nghiên cũng đại khái hiểu rõ là chuyện gì.
“Ta không biết những chuyện ngươi vừa nói, vốn là muốn học làm bánh ngọt.” Vu Hân Nghiên nhíu mày, không hiểu sao Thẩm Chi Băng lại đột nhiên chuyển chủ đề như vậy, rồi nghe thấy giọng nàng trầm xuống mấy phần: “Cuối tháng là sinh nhật nàng, ta muốn tự tay làm một cái.”
Ồ, thì ra là vậy, cho nên hôm nay bảo nàng tới làm chuột bạch.
Vu Hân Nghiên vốn nên tức giận bỏ đi, tay nghề nấu nướng của Thẩm Tổng tệ đến mức nào thì nàng và Vân Phỉ đều biết rất rõ. Lúc du học đã xem như là đỉnh cao rồi, tốt nghiệp nhiều năm đã sớm mai một thoái hóa, bây giờ không biết còn có thể khiến người ta toàn mạng bước ra không nữa.
“Ngươi có tấm lòng này rất tốt, Tiểu Tề biết chắc chắn sẽ rất cảm động.” Nàng vốn định nói: “Lão Thẩm, chúng ta có thể tặng quà khác, không nhất thiết phải tự mình động thủ.” Nhưng thấy Thẩm Chi Băng lại đang tiếp tục mở video, lại còn có vẻ chuyên chú, nàng không đành lòng nói ra những lời này.
Vỗ nhẹ vai nàng hai cái, xem như cổ vũ. Vu Hân Nghiên lặng lẽ đi loanh quanh trong bếp, nghĩ lát nữa phải tìm chút gì đó để kéo dài tính mạng cho mình, đồng thời sớm mặc niệm cho Tề Tranh.
Nghĩ kỹ lại thấy không đúng, Lão Thẩm ngàn dặm xa xôi gửi cái bánh ngọt muốn mạng đi, lỡ như Tiểu Tề thẳng thừng từ chối, không chừng người cần mặc niệm là ai.
Vu Hân Nghiên thở dài, chấp nhận số phận ngồi xuống cạnh Thẩm Chi Băng, cùng nàng xem video hướng dẫn.
Hai người cùng xem, dù sao cũng tốt hơn là để Thẩm Tổng một mình mò mẫm, như vậy chắc chắn hơn chút.
**
Tề Tranh đã rất lâu rồi không đón sinh nhật một cách đặc biệt, nhất là sau khi chia tay, những dịp mang nặng cảm giác nghi thức thế này, nàng đều chọn cách cố gắng xem nhẹ.
Dù sao, lúc tình cảm của các nàng tốt đẹp nhất khi mới bắt đầu, cả hai đều dành rất nhiều tâm tư cho ngày sinh nhật của đối phương. Khi đó các nàng đều nghĩ rằng, sinh nhật mỗi năm sau này, đều sẽ trải qua cùng nhau.
Tề Tranh mất một thời gian rất dài mới khiến bản thân không còn ôm ấp mong đợi vào những ngày như thế này, nhưng năm nay, nàng lại không hiểu sao có chút chờ đợi.
Tuần này sắp đến sinh nhật, công việc rất nhiều, nàng bận rộn đến mức gần như chỉ có thời gian ăn, ngủ và chạy deadline. Trang Mộc Tình gọi điện hỏi nàng cuối tuần có rảnh không, Tề Tranh nhìn vào hàng loạt lời nhắc deadline trên máy tính, cười khổ nói e là không được.
Sau khi cúp máy nàng mới nhận ra, cuối tuần là sinh nhật mình. Hôm qua hình như Lê Duẫn San cũng hỏi nàng, Tề Tranh đoán chắc là muốn giúp nàng chúc mừng.
Công việc hoàn thành từng mục một, gửi đi. Nhìn những lời nhắc nhở trong hộp thư lần lượt bị xóa đi, sự bực bội trong lòng Tề Tranh chẳng những không biến mất mà ngược lại còn tăng thêm. Đã là chiều thứ Sáu, mấy ngày nay nàng cắm đầu chạy deadline, không liên lạc nhiều với ai cả.
Nàng cầm điện thoại di động lên, lướt xem một cách thất thần. Lần liên lạc với Thẩm Chi Băng là vào thứ Hai, lúc đó các nàng chỉ nói chuyện năm phút, sau đó nàng đi học.
Trang Mộc Tình gọi điện thoại cho nàng: “Tề Tranh, ta nghe Duẫn San nói, ngươi đã hoàn thành hết công việc rồi, vậy bây giờ ngươi rảnh không?”
“Đều xong cả rồi.”
Trang Mộc Tình nghe vậy, rõ ràng rất vui mừng, giọng nói cũng mang theo nốt nhạc vui tươi: “Vậy ngươi xuống đi, ta đang ở dưới lầu nhà ngươi.”
Tề Tranh thấy bất ngờ, đứng dậy đi tới bên cửa sổ, quả nhiên thấy Trang Mộc Tình đang dựa vào xe, ngẩng đầu vẫy tay với nàng.
Hôm nay nàng ấy ăn mặc rất thoải mái, trông như chuẩn bị đi dự tiệc.
“Muốn đi đâu vậy?”
“Ngày mai là sinh nhật ngươi rồi, bọn ta định tổ chức chúc mừng cho ngươi.” Trang Mộc Tình từng giới thiệu mấy người bạn cho Tề Tranh làm quen, nhưng không được tính là quá thân.
Tề Tranh cảm thấy hơi mệt, thật ra bây giờ nàng chỉ muốn nghỉ ngơi. Nhưng thấy Trang Mộc Tình nhiệt tình như vậy, lại dường như đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, nàng thật sự thịnh tình không thể chối từ.
“Vậy ngươi đợi chút, ta đi thay quần áo.” Ở nhà chạy deadline, thức hơn nửa đêm, trạng thái của Tề Tranh cũng không tốt lắm. Nàng nhanh chóng rửa mặt bằng nước lạnh, để mình trông tỉnh táo hơn một chút. Chọn một bộ quần áo màu sắc tươi sáng một chút, mặc quần jean rồi ra cửa.
“Thọ tinh là nhân vật chính có đặc quyền trang điểm ăn diện mà, không cần lo lắng để ta chờ quá lâu.” Rõ ràng, Trang Mộc Tình hơi bất ngờ vì Tề Tranh xuống nhanh như vậy.
Tề Tranh cười mở cửa xe, nói: “Người vốn thế này rồi, có ăn diện lâu cũng chẳng thành hoa được.”
Tác giả có lời muốn nói:
Các ngươi nói hai nàng cứ thả thính nhau thế này, nếu chờ thêm chút nữa, về sau sẽ có.
Ps: Canh 3 ta đang viết, khả năng lớn là không viết xong trước 12 giờ, các ngươi có thể sáng mai xem, chíu chíu chíu.
Chương 95
Tề Tranh lên xe mới nghe Trang Mộc Tình nói rõ kế hoạch tối nay, nàng lặng lẽ thở phào một hơi, may mà không phải là dịp nào đông người hay rình rang.
“Ban đầu định là ngày mai mới chính thức chúc mừng cho ngươi, nhưng Duẫn San nói nếu tính theo giờ trong nước, thì thật ra phải là tối nay.”
Tề Tranh cười: “Không cần câu nệ nhiều như vậy, tâm ý của các ngươi ta rất cảm kích.”
Nói xong nàng che miệng ngáp một cái nhỏ, Trang Mộc Tình quay đầu hỏi nàng: “Mệt lắm không?”
“Tối qua vì chạy deadline, chỉ ngủ được ba tiếng, nhưng vẫn chịu được.”
Trang Mộc Tình năm ngoái vừa lấy bằng thạc sĩ, nàng tốt nghiệp từ học viện thiết kế nổi tiếng ở New York. Nhiều người cảm thấy du học sinh vất vả, nhưng những ai học thiết kế mới hiểu rõ, cái khoảng thời gian vô định, đầy rẫy bất trắc và những tình huống đột ngột đó, đã lấp đầy quãng đời sinh viên của bọn họ.
Nàng cười chia sẻ kinh nghiệm chống mệt mỏi: “Lúc mới bắt đầu đúng là sẽ khá vất vả, quen rồi sẽ tốt hơn. Bình thường ngươi có thể tập thể dục nhiều hơn, việc ăn uống cũng nên thử thay đổi.”
Tip nhỏ: nếu như cảm thấy 52 thư khố không tệ, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bằng hữu nha ~ xin nhờ rồi (>.<) Cổng truyền tống: bảng xếp hạng | sách hay đề cử | xuyên thư ngày tết cảnh Tiểu Lục
Bạn cần đăng nhập để bình luận