Võng Du: Ta Có Hai Cái Siêu Thần Cấp Thiên Phú
Chương 157: Không nên thương tổn bất luận một vị nào Hạ quốc người
**Chương 157: Không được phép làm tổn thương bất kỳ người Hạ Quốc nào**
Trong một phòng tổng thống ở Bằng Thành, căn phòng vừa trải qua chiến đấu lúc này trông có vẻ hơi bừa bộn.
Trên các vật dụng trong phòng và trên tường đều có những vết chém sâu, bàn ghế, ti vi và những đồ vật khác thì vỡ nát.
Một đám người chơi da đen lúc này đang tụ tập lại một chỗ, nhìn về phía một nam tử ở giữa.
Lúc này, âm thanh thông báo toàn máy chủ Thần Khư vừa vặn vang lên trong đầu bọn họ.
"Ha ha." Tuấn Kiệt cười lạnh một tiếng, "Các ngươi cũng đã thấy, cho đến bây giờ, tất cả Boss đều do Phi Vũ g·iết, thực lực của hắn không cần ta phải nói nhiều. Ta hiện tại muốn nói là, Hạ Quốc là nơi chúng ta không thể trêu chọc, nếu như chúng ta còn muốn học theo lão đại Tang Bưu mà nhằm vào bọn họ, đoán chừng chúng ta bây giờ cũng sẽ giống như cái t·h·i t·hể này."
Tuấn Kiệt vừa nói chuyện, vừa đá vào t·h·i t·hể người da trắng trên đất một cái.
Bọn hắn đang thương lượng báo thù xong liền đăng xuất đi tìm, vừa vặn Tuấn Kiệt biết người da trắng ở chỗ này.
Người da trắng nghe nói Tuấn Kiệt có tin tức về phía lão đại, cũng không hề phòng bị, coi như nhìn thấy có nhiều người da đen như vậy tới, hắn cũng không để ý lắm.
Đoán chừng trong mắt hắn, đám khỉ da đen này làm sao có thể động thủ với mình, nhưng vạn vạn không ngờ rằng, bọn hắn thế mà lại ra tay.
Hơn nữa còn là cùng nhau động thủ, lấy việc có lòng dạ mà không tính toán, lại thêm một đám người cùng công kích một người, tự nhiên là trực tiếp miểu sát người da trắng.
Lúc này, Tuấn Kiệt nghe được thông báo toàn máy chủ trong đầu, trong lòng không khỏi cảm khái vô cùng.
Hắn ở Hạ Quốc đã lâu, suy nghĩ cũng nhiều hơn một chút.
Nếu như trò chơi Thần Khư này thực sự sẽ dung hợp với hiện thực, quái vật bên trong cũng sẽ giáng xuống hiện thực.
Hiện tại ở trong game bởi vì có thể phục sinh, cho nên rất nhiều người không có ý thức được rằng, sau khi trò chơi dung hợp hiện thực, liệu còn có thể phục sinh được không?
Hơn nữa bọn hắn - những người da đen không cùng màu da vàng của người Hạ Quốc - tương lai còn muốn sống ở quốc gia này, như vậy chỉ có thể dựa dẫm vào họ.
Nhất là khi Hạ Quốc xuất hiện Phi Vũ, một nam nhân giống như thần, Tuấn Kiệt đối với Phi Vũ hiểu rõ đều là ở trong diễn đàn Thần Khư.
Chỉ là thủ đoạn hiển lộ ra trong diễn đàn đã rất không phải người thường, mà Tuấn Kiệt biết người Hạ Quốc bình thường đều rất khiêm tốn, cho nên những gì bọn họ nói nếu đem phóng đại gấp mười lần thì mới là sự thật.
Tựa như diễn đàn nói Phi Vũ một người g·iết hơn 300 người không có chút sức chống cự, trong lý giải của Tuấn Kiệt chính là Phi Vũ một người miểu sát ba ngàn người.
Tin tức này vẫn là khi Phi Vũ cấp 10, đoán chừng hiện tại Phi Vũ đã có thể đơn độc miểu sát 3 vạn người.
Sự thật cũng chứng minh suy nghĩ của Tuấn Kiệt không có vấn đề, hội trưởng của mình dẫn ba ngàn người cùng Phi Vũ hai người đánh công hội chiến, sau đó bên ta toàn bộ t·ử v·ong, đối phương hai người còn ở trên bảng xếp hạng cấp bậc 1 và 2.
"Tuấn Kiệt lão đại, chúng ta tiếp theo nên làm cái gì?" Những người da đen xung quanh từ trong sự kinh ngạc của thông báo toàn máy chủ tỉnh lại, thấy Tuấn Kiệt trầm mặc không nói liền mở miệng hỏi.
Tuấn Kiệt ngẩng đầu nhìn một vòng đồng bào của mình, lại cúi đầu nhìn t·h·i t·hể người da trắng trên đất.
"Hiện tại g·iết gia hỏa này coi như là báo thù cho lão đại bọn họ, nhưng là như vậy vẫn chưa đủ, một mình hắn không thể xóa bỏ cừu hận 3000 đồng bào t·ử v·ong của chúng ta."
"Đi, tiếp tục g·iết, thừa dịp đám người da trắng này còn chưa kịp phản ứng, thông báo các huynh đệ, đem người da trắng của tòa thành thị này g·iết sạch." Ánh mắt Tuấn Kiệt lóe lên một tia tàn nhẫn.
"Tốt, lão đại." Hiện tại đám người chơi da đen này đã vô cùng tin phục Tuấn Kiệt, có thể nói Tuấn Kiệt bây giờ chính là lãnh tụ của bọn hắn cũng không sai.
"Chờ một chút." Tuấn Kiệt gọi lại những người đang muốn ra cửa.
Hắn vừa mới suy nghĩ một chút, cảm thấy cách làm của mình không được ổn.
"Không cần g·iết toàn bộ, chỉ đem những kẻ da trắng có cừu oán với Hạ Quốc g·iết là được, những kẻ da trắng giao hảo với Hạ Quốc thì không nên động vào." Tuấn Kiệt cau mày, tiếp tục mở miệng.
"Ở Hạ Quốc có cái quy củ, địch nhân muốn gia nhập bọn họ liền muốn đưa lên đầu danh trạng, chúng ta trước đó cũng đắc tội qua người Hạ Quốc, nếu như trực tiếp muốn gia nhập bọn họ đoán chừng sẽ không dễ dàng như vậy, chỉ có thể dùng biện pháp cổ xưa này, cầm đầy đủ đầu danh trạng mới được."
"Các ngươi bình thường có những bằng hữu, có hay không những kẻ hạ thấp Hạ Quốc, hoặc là cừu hận người Hạ Quốc?" Tuấn Kiệt đảo qua mọi người, lạnh giọng mở miệng.
"Có, hơn nữa rất nhiều đều là người Hạ Quốc, có chút không hiểu bọn hắn rõ ràng sinh hoạt tại quốc gia tốt như vậy mà còn cừu hận quốc gia của mình." Lập tức có người da đen nối lời Tuấn Kiệt.
"Đây đều là một đám ngu xuẩn thôi, Hạ Quốc bảo vệ bọn hắn quá tốt, đây là vấn đề nội bộ của chính người Hạ Quốc, chúng ta không tiện xử lý, người các quốc gia khác thì sao?" Tuấn Kiệt cười lạnh một tiếng rồi hỏi.
"Có, nhất là người Anh Hoa quốc, tuy rằng bình thường khi đối mặt người Hạ Quốc biểu hiện rất thỏa đáng lễ phép, nhưng khi ở cùng chúng ta, bọn hắn hận không thể để Hạ quốc lập tức nổ tung."
"Vậy thì liên hệ loại bằng hữu này của các ngươi, nghĩ cách lừa bọn hắn tới, sau đó xử lý, chúng ta có thể gia nhập Hạ Quốc hay không thì dựa vào bọn họ." Tuấn Kiệt phân phó nói.
"Được rồi, lão đại, bọn hắn bình thường cũng đã nói có việc gì thì có thể tìm bọn hắn, đã làm bằng hữu, yêu cầu bọn hắn cống hiến sinh mệnh cuối cùng cũng không có gì quá đáng." Đông đảo người chơi da đen nhao nhao gật đầu, đối với việc phải đi g·iết bạn bè, bọn hắn không hề cảm thấy khổ sở.
Dù sao đều là một đám bạn bè vô dụng, hiện tại còn có chút tác dụng, vậy thì càng tốt.
"Nhớ kỹ, không được làm tổn thương bất kỳ người Hạ Quốc nào, cho dù bọn hắn có phạm tội lớn hơn nữa, chúng ta cũng không thể động thủ." Tuấn Kiệt ánh mắt tàn nhẫn đảo qua đông đảo đồng bào.
"Nhớ kỹ lời nói của ta, tại thời điểm then chốt này, nhất là phải quản lý tốt nửa thân dưới của các ngươi, không được có ý nghĩ xấu với phụ nữ Hạ Quốc, nếu quả thật không nhịn được có thể đi tìm phụ nữ quốc gia khác."
"Nếu như ta phát hiện có ai làm hỏng đại sự, vậy cũng đừng trách ta vô tình, không những ngươi sẽ c·hết, người nhà của ngươi ta cũng sẽ đưa bọn hắn cùng xuống Địa Ngục."
"Nghe rõ chưa!"
"Nghe rõ!" Đông đảo người chơi da đen cùng nhau trả lời, đối với lời Tuấn Kiệt lão đại nói, bọn hắn sẽ không có một chút hoài nghi, nếu quả như thật làm chuyện hắn không cho phép, cái kia thực sự sẽ cả nhà cùng xuống Địa Ngục.
Có vài người chơi da đen đã bắt đầu kế hoạch có nên đá bạn gái Hạ Quốc của mình hay không, một người phụ nữ mà thôi, bọn hắn cũng không muốn vì thế mà mất mạng.
Tuấn Kiệt nhìn đồng bào rời đi, hắn trong lòng cũng đang tính toán cho tương lai.
Bây giờ thời thế đã thay đổi, người da đen bọn hắn ở Hạ Quốc không thể nào có lại được địa vị như thời đại hòa bình trước kia.
Bây giờ là thời đại cường giả vi tôn, mà Hạ Quốc chỉ cần có Phi Vũ - một vị đại thần như vậy là đủ rồi.
Tuấn Kiệt sau khi bị đánh g·iết trở về ở lần trò chơi trước, liền bắt đầu thống kê thời gian những người bị Phi Vũ đánh g·iết lần đó.
Sau đó hắn phát hiện, lần đó tất cả những người t·ử v·ong đều là người chơi da đen, số người da màu khác t·ử v·ong đều là bị quái vật g·iết c·hết.
Mà điều khiến hắn hoảng sợ hơn chính là, Phi Vũ không biết dùng thủ đoạn gì có thể phạm vi lớn khóa chặt địch nhân.
Thậm chí không cần nhìn thấy vị trí địch nhân, lần trước chỉ cần những người chơi da đen ở trong phạm vi công kích của hắn hiển lộ thân hình, đều bị hắn đưa về điểm phục sinh.
Điều này có nghĩa là Phi Vũ muốn thanh lý bọn họ rất đơn giản, chỉ cần sau khi trò chơi Thần Khư đóng lại, tất cả mọi người bị đưa ra, hắn trực tiếp đi một chuyến trong hiện thực.
Dựa theo tốc độ di chuyển của Phi Vũ trong trò chơi, nếu hắn thực sự muốn thanh lý người da đen trong một thành phố, đoán chừng không cần đến mấy giờ.
Nghĩ đến đây, thân thể Tuấn Kiệt không khỏi run lên, đây là nỗi sợ hãi trước cái c·hết.
"Nếu quả như thật chọc giận Hạ Quốc, bọn hắn mời đến Phi Vũ, vậy coi như thật sự xong đời." Tuấn Kiệt lẩm bẩm.
Trong một phòng tổng thống ở Bằng Thành, căn phòng vừa trải qua chiến đấu lúc này trông có vẻ hơi bừa bộn.
Trên các vật dụng trong phòng và trên tường đều có những vết chém sâu, bàn ghế, ti vi và những đồ vật khác thì vỡ nát.
Một đám người chơi da đen lúc này đang tụ tập lại một chỗ, nhìn về phía một nam tử ở giữa.
Lúc này, âm thanh thông báo toàn máy chủ Thần Khư vừa vặn vang lên trong đầu bọn họ.
"Ha ha." Tuấn Kiệt cười lạnh một tiếng, "Các ngươi cũng đã thấy, cho đến bây giờ, tất cả Boss đều do Phi Vũ g·iết, thực lực của hắn không cần ta phải nói nhiều. Ta hiện tại muốn nói là, Hạ Quốc là nơi chúng ta không thể trêu chọc, nếu như chúng ta còn muốn học theo lão đại Tang Bưu mà nhằm vào bọn họ, đoán chừng chúng ta bây giờ cũng sẽ giống như cái t·h·i t·hể này."
Tuấn Kiệt vừa nói chuyện, vừa đá vào t·h·i t·hể người da trắng trên đất một cái.
Bọn hắn đang thương lượng báo thù xong liền đăng xuất đi tìm, vừa vặn Tuấn Kiệt biết người da trắng ở chỗ này.
Người da trắng nghe nói Tuấn Kiệt có tin tức về phía lão đại, cũng không hề phòng bị, coi như nhìn thấy có nhiều người da đen như vậy tới, hắn cũng không để ý lắm.
Đoán chừng trong mắt hắn, đám khỉ da đen này làm sao có thể động thủ với mình, nhưng vạn vạn không ngờ rằng, bọn hắn thế mà lại ra tay.
Hơn nữa còn là cùng nhau động thủ, lấy việc có lòng dạ mà không tính toán, lại thêm một đám người cùng công kích một người, tự nhiên là trực tiếp miểu sát người da trắng.
Lúc này, Tuấn Kiệt nghe được thông báo toàn máy chủ trong đầu, trong lòng không khỏi cảm khái vô cùng.
Hắn ở Hạ Quốc đã lâu, suy nghĩ cũng nhiều hơn một chút.
Nếu như trò chơi Thần Khư này thực sự sẽ dung hợp với hiện thực, quái vật bên trong cũng sẽ giáng xuống hiện thực.
Hiện tại ở trong game bởi vì có thể phục sinh, cho nên rất nhiều người không có ý thức được rằng, sau khi trò chơi dung hợp hiện thực, liệu còn có thể phục sinh được không?
Hơn nữa bọn hắn - những người da đen không cùng màu da vàng của người Hạ Quốc - tương lai còn muốn sống ở quốc gia này, như vậy chỉ có thể dựa dẫm vào họ.
Nhất là khi Hạ Quốc xuất hiện Phi Vũ, một nam nhân giống như thần, Tuấn Kiệt đối với Phi Vũ hiểu rõ đều là ở trong diễn đàn Thần Khư.
Chỉ là thủ đoạn hiển lộ ra trong diễn đàn đã rất không phải người thường, mà Tuấn Kiệt biết người Hạ Quốc bình thường đều rất khiêm tốn, cho nên những gì bọn họ nói nếu đem phóng đại gấp mười lần thì mới là sự thật.
Tựa như diễn đàn nói Phi Vũ một người g·iết hơn 300 người không có chút sức chống cự, trong lý giải của Tuấn Kiệt chính là Phi Vũ một người miểu sát ba ngàn người.
Tin tức này vẫn là khi Phi Vũ cấp 10, đoán chừng hiện tại Phi Vũ đã có thể đơn độc miểu sát 3 vạn người.
Sự thật cũng chứng minh suy nghĩ của Tuấn Kiệt không có vấn đề, hội trưởng của mình dẫn ba ngàn người cùng Phi Vũ hai người đánh công hội chiến, sau đó bên ta toàn bộ t·ử v·ong, đối phương hai người còn ở trên bảng xếp hạng cấp bậc 1 và 2.
"Tuấn Kiệt lão đại, chúng ta tiếp theo nên làm cái gì?" Những người da đen xung quanh từ trong sự kinh ngạc của thông báo toàn máy chủ tỉnh lại, thấy Tuấn Kiệt trầm mặc không nói liền mở miệng hỏi.
Tuấn Kiệt ngẩng đầu nhìn một vòng đồng bào của mình, lại cúi đầu nhìn t·h·i t·hể người da trắng trên đất.
"Hiện tại g·iết gia hỏa này coi như là báo thù cho lão đại bọn họ, nhưng là như vậy vẫn chưa đủ, một mình hắn không thể xóa bỏ cừu hận 3000 đồng bào t·ử v·ong của chúng ta."
"Đi, tiếp tục g·iết, thừa dịp đám người da trắng này còn chưa kịp phản ứng, thông báo các huynh đệ, đem người da trắng của tòa thành thị này g·iết sạch." Ánh mắt Tuấn Kiệt lóe lên một tia tàn nhẫn.
"Tốt, lão đại." Hiện tại đám người chơi da đen này đã vô cùng tin phục Tuấn Kiệt, có thể nói Tuấn Kiệt bây giờ chính là lãnh tụ của bọn hắn cũng không sai.
"Chờ một chút." Tuấn Kiệt gọi lại những người đang muốn ra cửa.
Hắn vừa mới suy nghĩ một chút, cảm thấy cách làm của mình không được ổn.
"Không cần g·iết toàn bộ, chỉ đem những kẻ da trắng có cừu oán với Hạ Quốc g·iết là được, những kẻ da trắng giao hảo với Hạ Quốc thì không nên động vào." Tuấn Kiệt cau mày, tiếp tục mở miệng.
"Ở Hạ Quốc có cái quy củ, địch nhân muốn gia nhập bọn họ liền muốn đưa lên đầu danh trạng, chúng ta trước đó cũng đắc tội qua người Hạ Quốc, nếu như trực tiếp muốn gia nhập bọn họ đoán chừng sẽ không dễ dàng như vậy, chỉ có thể dùng biện pháp cổ xưa này, cầm đầy đủ đầu danh trạng mới được."
"Các ngươi bình thường có những bằng hữu, có hay không những kẻ hạ thấp Hạ Quốc, hoặc là cừu hận người Hạ Quốc?" Tuấn Kiệt đảo qua mọi người, lạnh giọng mở miệng.
"Có, hơn nữa rất nhiều đều là người Hạ Quốc, có chút không hiểu bọn hắn rõ ràng sinh hoạt tại quốc gia tốt như vậy mà còn cừu hận quốc gia của mình." Lập tức có người da đen nối lời Tuấn Kiệt.
"Đây đều là một đám ngu xuẩn thôi, Hạ Quốc bảo vệ bọn hắn quá tốt, đây là vấn đề nội bộ của chính người Hạ Quốc, chúng ta không tiện xử lý, người các quốc gia khác thì sao?" Tuấn Kiệt cười lạnh một tiếng rồi hỏi.
"Có, nhất là người Anh Hoa quốc, tuy rằng bình thường khi đối mặt người Hạ Quốc biểu hiện rất thỏa đáng lễ phép, nhưng khi ở cùng chúng ta, bọn hắn hận không thể để Hạ quốc lập tức nổ tung."
"Vậy thì liên hệ loại bằng hữu này của các ngươi, nghĩ cách lừa bọn hắn tới, sau đó xử lý, chúng ta có thể gia nhập Hạ Quốc hay không thì dựa vào bọn họ." Tuấn Kiệt phân phó nói.
"Được rồi, lão đại, bọn hắn bình thường cũng đã nói có việc gì thì có thể tìm bọn hắn, đã làm bằng hữu, yêu cầu bọn hắn cống hiến sinh mệnh cuối cùng cũng không có gì quá đáng." Đông đảo người chơi da đen nhao nhao gật đầu, đối với việc phải đi g·iết bạn bè, bọn hắn không hề cảm thấy khổ sở.
Dù sao đều là một đám bạn bè vô dụng, hiện tại còn có chút tác dụng, vậy thì càng tốt.
"Nhớ kỹ, không được làm tổn thương bất kỳ người Hạ Quốc nào, cho dù bọn hắn có phạm tội lớn hơn nữa, chúng ta cũng không thể động thủ." Tuấn Kiệt ánh mắt tàn nhẫn đảo qua đông đảo đồng bào.
"Nhớ kỹ lời nói của ta, tại thời điểm then chốt này, nhất là phải quản lý tốt nửa thân dưới của các ngươi, không được có ý nghĩ xấu với phụ nữ Hạ Quốc, nếu quả thật không nhịn được có thể đi tìm phụ nữ quốc gia khác."
"Nếu như ta phát hiện có ai làm hỏng đại sự, vậy cũng đừng trách ta vô tình, không những ngươi sẽ c·hết, người nhà của ngươi ta cũng sẽ đưa bọn hắn cùng xuống Địa Ngục."
"Nghe rõ chưa!"
"Nghe rõ!" Đông đảo người chơi da đen cùng nhau trả lời, đối với lời Tuấn Kiệt lão đại nói, bọn hắn sẽ không có một chút hoài nghi, nếu quả như thật làm chuyện hắn không cho phép, cái kia thực sự sẽ cả nhà cùng xuống Địa Ngục.
Có vài người chơi da đen đã bắt đầu kế hoạch có nên đá bạn gái Hạ Quốc của mình hay không, một người phụ nữ mà thôi, bọn hắn cũng không muốn vì thế mà mất mạng.
Tuấn Kiệt nhìn đồng bào rời đi, hắn trong lòng cũng đang tính toán cho tương lai.
Bây giờ thời thế đã thay đổi, người da đen bọn hắn ở Hạ Quốc không thể nào có lại được địa vị như thời đại hòa bình trước kia.
Bây giờ là thời đại cường giả vi tôn, mà Hạ Quốc chỉ cần có Phi Vũ - một vị đại thần như vậy là đủ rồi.
Tuấn Kiệt sau khi bị đánh g·iết trở về ở lần trò chơi trước, liền bắt đầu thống kê thời gian những người bị Phi Vũ đánh g·iết lần đó.
Sau đó hắn phát hiện, lần đó tất cả những người t·ử v·ong đều là người chơi da đen, số người da màu khác t·ử v·ong đều là bị quái vật g·iết c·hết.
Mà điều khiến hắn hoảng sợ hơn chính là, Phi Vũ không biết dùng thủ đoạn gì có thể phạm vi lớn khóa chặt địch nhân.
Thậm chí không cần nhìn thấy vị trí địch nhân, lần trước chỉ cần những người chơi da đen ở trong phạm vi công kích của hắn hiển lộ thân hình, đều bị hắn đưa về điểm phục sinh.
Điều này có nghĩa là Phi Vũ muốn thanh lý bọn họ rất đơn giản, chỉ cần sau khi trò chơi Thần Khư đóng lại, tất cả mọi người bị đưa ra, hắn trực tiếp đi một chuyến trong hiện thực.
Dựa theo tốc độ di chuyển của Phi Vũ trong trò chơi, nếu hắn thực sự muốn thanh lý người da đen trong một thành phố, đoán chừng không cần đến mấy giờ.
Nghĩ đến đây, thân thể Tuấn Kiệt không khỏi run lên, đây là nỗi sợ hãi trước cái c·hết.
"Nếu quả như thật chọc giận Hạ Quốc, bọn hắn mời đến Phi Vũ, vậy coi như thật sự xong đời." Tuấn Kiệt lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận