Tuyên Bố Tiktok Tiên Giới Bản, Thánh Địa Lão Tổ Phá Phòng

Chương 769: Đây là người?

Chương 769: Đây là người?
Mà đúng vào lúc nhóm người Lam Tinh cảm thấy việc chạy nhanh 5 triệu cây số đã quá biến thái, thì những cuộc thi đấu sau này lại càng khiến bọn họ cảm thấy khó có thể tin.
Trong cuộc thi xạ kích, một nhóm vận động viên bắn tên đến từ các thế giới khác nhau, như tuyển thủ Nhị Lang Hiển Thánh Chân Quân Dương Tiển của Thiên Nguyên Đại Lục, tuyển thủ Tinh Linh Thần của Thần Giới, vân vân, đã thể hiện tài năng trong quá trình thi đấu.
Bình thường bắn tên nhiều nhất là trăm mét, nhưng bọn hắn bắn tên lại là từ một đầu Nguyên Giới bắn tới phía bên kia.
Khoảng cách mũi tên bắn ra còn xa hơn tên lửa xuyên lục địa không biết bao nhiêu lần.
Trong tình huống Dương Tiển cùng Tinh Linh Thần khó phân thắng bại, Lâm Dạ đột nhiên liền ra mặt.
“Nếu phương thức thi đấu thông thường đối với các ngươi mà nói là quá đơn giản, vậy chúng ta sẽ nâng độ khó lên một chút.”
Vừa dứt lời, hắn liền duỗi ngón tay chỉ về phía bầu trời.
Một giây sau, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chín tinh thể to lớn liền xuất hiện bên trong hư không.
Những tinh thể này cái nào cái nấy đều vô cùng to lớn, hình dạng tròn trịa, ở giữa còn có vòng tròn giống như mục tiêu.
“Cứ lấy chín ngôi sao này làm bia ngắm, xem ai có thể bắn rơi chín ngôi sao này, người đó liền chiến thắng.”
“Chuẩn bị bắt đầu nhé.”
Nghe thấy lời này của Lâm Dạ, ánh mắt mọi người đều cùng nhau tập trung vào chín ngôi sao phía trên hư không kia.
Mặc dù chín ngôi sao kia nhìn như gần trong gang tấc, nhưng trên thực tế lại xa tận chân trời.
Muốn bắn mũi tên xuyên qua đã không dễ dàng, huống hồ là bắn rơi cả chín ngôi sao.
Chỉ là thử thách như vậy rõ ràng không khiến cho Dương Tiển và Tinh Linh Thần cảm thấy e ngại.
Hai người đồng thời giương cung lắp tên, nhắm mũi tên thẳng vào chín ngôi sao kia trên bầu trời.
Tinh Linh Thần mặc dù chỉ là một Cao Giai Thần, nhưng hắn chủ tu tiễn đạo, riêng về tiễn thuật thì rất nhiều người có thực lực mạnh hơn hắn cũng không bằng hắn.
Dương Tiển thân là chiến thần Thiên Đình, tiễn thuật chỉ là một hạng tầm thường nhất trong đông đảo bản lĩnh của hắn, thế nên lúc đánh nhau với Tôn Ngộ Không hắn cũng đã không sử dụng bản lĩnh này. Dù vậy, tiễn thuật của hắn vẫn mạnh đến đáng sợ.
Hai người đồng thời buông tay, một mũi tên vàng, một mũi tên xanh lục liền phóng lên trời.
Cuối cùng mỗi người trúng đích một ngôi sao.
Những tinh cầu này do Lâm Dạ tạo ra từ hư không, chỉ khi trúng hồng tâm mới có thể nổ tung. Bây giờ bị mũi tên của bọn hắn trúng đích, chúng lập tức vỡ ra tại chỗ, hóa thành pháo hoa khổng lồ.
Sau một mũi tên, hai người không hề dừng lại, tiếp tục giương cung lắp tên.
Liên tiếp bốn mũi tên bắn ra, mỗi người bắn nổ bốn ngôi sao, trong số chín ngôi sao ban đầu liền chỉ còn lại viên cuối cùng.
Lúc này bầu không khí trở nên có chút khẩn trương.
Dương Tiển cùng Tinh Linh Thần không nói hai lời, liền dùng tốc độ nhanh nhất lấy ra một mũi tên, sau đó đồng thời giương cung bắn tên.
Hưu!
Hai mũi tên nhanh như ánh sáng bay về cùng một phương hướng.
Oanh!
Cuối cùng hai mũi tên đụng vào nhau. Dương Tiển rốt cuộc vẫn là cường giả cấp bậc Đại La Kim Tiên, cao hơn Tinh Linh Thần hai đại cảnh giới.
Mũi tên của hắn trực tiếp đánh vỡ mũi tên của Tinh Linh Thần, cho nên cuối cùng cũng là mũi tên của hắn bắn nổ ngôi sao cuối cùng.
Đối mặt với kết quả như vậy, khóe miệng Dương Tiển không khỏi hơi nhếch lên, rõ ràng hắn vô cùng hài lòng với biểu hiện của mình.
Nhưng xuất phát từ phong độ, hắn vẫn mở miệng nói với Tinh Linh Thần bên cạnh:
“Cô nương, tiễn thuật của ngươi rất lợi hại, không kém gì ta. Nếu không phải tu vi kém ta một chút, có lẽ người thắng đã là ngươi.”
Hắn vừa nói xong câu này, liền phát hiện Tinh Linh Thần đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, ngoài sự sùng bái, trong ánh mắt Tinh Linh Thần còn mang theo một tia thẹn thùng.
“Vẫn là ngươi lợi hại hơn. À mà, số Thu Thu của ngươi là bao nhiêu vậy, chúng ta thêm hảo hữu đi.”
“Hả?” Nghe giọng nói trầm đục kia của Tinh Linh Thần, lại nhìn bộ đồ nữ xinh đẹp trên người Tinh Linh Thần, Dương Tiển liền ngây ngẩn cả người tại chỗ.
“Ngươi là nam?”
“Đúng vậy, nam thì có sao đâu nhỉ. Chúng ta sau này cũng có thể luận bàn một chút về tiễn thuật, trò chuyện một chút về nhân sinh các thứ. Soái ca, cơ thể của ngươi thật rắn chắc nha.”
“Ta thích nhất là những người có tiễn thuật giỏi hơn ta.”
Nói xong, Tinh Linh Thần liền dựa vào người Dương Tiển, mắt thấy sắp dán sát vào, Dương Tiển lúc này liền một cước đạp Tinh Linh Thần bay ra ngoài mười mấy km.
“Đồ biến thái chết tiệt, ngươi không được qua đây!”
Hắn vừa đạp xong, trọng tài liền mặt đen lại đi từ một bên tới.
“Tuyển thủ Dương Tiển trong quá trình thi đấu đã công kích tuyển thủ khác, thành tích thi đấu bị hủy bỏ. Lần này, người đoạt chức vô địch hạng mục bắn tên là Tinh Linh Thần.”
Khi trọng tài tuyên bố tin tức này, khán giả Thiên Nguyên Đại Lục lập tức tức giận đến vỗ đùi.
Còn một đám Thần Linh ở đặc khu Thánh Quang thì tại chỗ đứng lên lớn tiếng reo hò.
“Ha ha ha, chúng ta giành được huy chương vàng rồi!”
“Không ngờ tới gã ‘nương pháo’ này vào thời điểm then chốt còn có thể phát huy tác dụng như vậy được.”
“Nhưng mà nói câu nghiêm túc, cái bộ dạng hắn nhào về phía ngươi lúc nãy, ngươi không sợ à?”
“Ta trước đây cứ cho là hắn chỉ thích mặc đồ nữ, không ngờ hắn lại còn ưa thích nam nhân. Sau này ta sẽ không bao giờ đánh mạt chược cùng hắn nữa. Nhắc mới nhớ, lúc chơi mạt chược cùng nhau, hắn lúc nào cũng không cho chúng ta dùng máy mạt chược tự động, mà bắt phải xào bài bằng tay. Lúc đó hắn nói xào bài bằng tay mới ‘có cảm giác’ hơn.”
“Bất kể thế nào, bây giờ hắn chính là anh hùng của đặc khu Thánh Quang chúng ta. Hắn đã giành được huy chương vàng cho đặc khu Thánh Quang của chúng ta.”
Kết quả trận đấu bắn tên quả thực là Ô Long, nhưng quá trình lại khiến cho đám người Lam Tinh đang nhìn trộm màn hình kia bị sốc nặng.
Một mũi tên bắn nổ cả một tinh cầu, đây là sức chiến đấu kinh khủng cỡ nào!
Điều này cũng lại một lần nữa khiến bọn họ buông xuống nỗi lo âu trong lòng, bởi vì lo lắng cũng chẳng có ích lợi gì.
Sau khi cuộc thi bắn tên kết thúc chính là cuộc thi nhảy xa.
Hạng mục thi đấu này, vốn có mức độ yêu thích và chú ý đều không cao trên Lam Tinh, lại nhận được sự chú ý cực lớn tại Đại hội thể dục thể thao Liên Bang lần này.
Nguyên nhân chính cũng là bởi vì các tuyển thủ tham gia cuộc thi nhảy xa lần này không hề đơn giản.
Bởi vì đây là một hạng mục thi đấu đọ sức thực lực, cho nên những người báo danh tham gia cuộc thi này thấp nhất cũng là Kim Tiên, hoặc là Cao Giai Thần.
Đại La Kim Tiên cũng có chừng mấy vị, Chủ Thần cũng không ít.
Nhưng mà đây đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là, trong số đông đảo tuyển thủ này có một người tên là Tôn Ngộ Không.
Khi bình luận viên nói ra cái tên này, những người trên Lam Tinh kia còn hơi nghi ngờ không biết mình có nghe lầm hay không.
“Ta vừa mới không nghe lầm chứ? Vừa rồi có phải có một tuyển thủ tên là Tôn Ngộ Không không?”
“Ngươi không nghe lầm đâu, vì ta cũng nghe thấy. Đúng là có một người tên là Tôn Ngộ Không.”
“Chắc chỉ là trùng tên thôi à.”
“Ừm, tại sao ta lại cảm giác chính là Hầu ca chứ nhỉ, dù sao Dương Tiển cũng đã xuất hiện rồi.”
Ngay khi những người trên Lam Tinh đang đoán xem tuyển thủ tên Tôn Ngộ Không này có phải là Tôn Ngộ Không mà bọn họ đang nghĩ đến hay không, thì một Tôn Ngộ Không mặc bộ đồ thể thao, ăn mặc thời thượng, tràn đầy sức sống liền xuất hiện trên sân thi đấu.
Sự xuất hiện của hắn trong nháy mắt liền làm bùng nổ tất cả khán giả tại chỗ.
“Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không!”
“Nam thần, nam thần của ta!”
“Tôn Ngộ Không ta yêu ngươi, ta muốn sinh con khỉ cho ngươi!”
“Hầu ca nhìn bên này!”
Đối mặt với tiếng reo hò nhiệt tình của khán giả, Tôn Ngộ Không cũng chậm rãi tháo kính râm trên mặt xuống, để lộ ra khuôn mặt tràn đầy lông khỉ của hắn.
Chỉ thấy hắn chậm rãi đưa mắt nhìn về phía khán đài, đầu tiên là làm động tác bắn tên, sau đó lại làm động tác hôn gió về phía đám đông.
Trong thoáng chốc, không khí hiện trường lại càng thêm nhiệt liệt.
Lúc này, nhóm người Lam Tinh cũng càng ngày càng tin chắc, người tên Tôn Ngộ Không trước mắt này chính là Tôn Ngộ Không mà bọn họ vẫn thường nghe nói đến.
“Tôn Ngộ Không tham gia nhảy xa, ai mà lại nghĩ ra được chứ.”
“Đây chẳng phải là nắm chắc phần thắng rồi sao.”
Khi bọn họ cho rằng đây đã là lúc cao trào, thì việc này lại chỉ là vừa mới bắt đầu.
So với các hạng mục thi đấu điền kinh có vẻ hơi ôn hòa này, những cuộc thi mang tính đối kháng phía sau mới càng tỏ ra kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận