Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên

Từ Gia Tộc Ngư Nông Đến Thủy Đức Chân Tiên - Chương 08: Côn Ly (length: 8658)

Ánh sáng trắng tan đi, một tấm bùa nước màu lam xuất hiện trong tay, cảm giác cứng cáp và dày đặc.
Lý Tuyền Thanh nhìn hình vẽ mũi tên nước trên mặt bùa, có chút dở khóc dở cười.
Thật đúng là cực kỳ phù hợp với đặc tính của đám cá trắm lớn này.
Hắn cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn bên trong bùa, uy lực thực sự không yếu, có thể so với một kích của tu sĩ Luyện Khí tầng ba.
Xem như hàng thượng phẩm trong các loại bùa hạ phẩm.
"Chẳng lẽ thấy ta không giỏi đấu pháp, nên mới mở ra loại quang đoàn này, để sau này ta dùng các loại linh phù nện người sao?"
Lý Tuyền Thanh cất bùa vào một góc khác trong túi trữ vật.
May mắn phụ thân hắn là một phù sư, sau này lấy ra dùng cũng có lý do.
"Đáng tiếc là người cha rẻ tiền này của ta ra đi đột ngột, không để lại truyền thừa, nếu không thử làm một phù lục sư cũng không tệ?"
Lý Tuyền Thanh miên man suy nghĩ, tiếp tục tìm kiếm cá con trưởng thành trong ngư đường.
Rất nhanh, hắn lại có phát hiện mới.
Một con cá trắm lớn đặc biệt mập mạp xuất hiện trong tầm mắt, trên đầu có quang đoàn, vây cá nhỏ bé cố gắng vẫy vùng, không biết đã ăn bao nhiêu mồi.
[Thu hoạch một con cá trắm lớn trưởng thành, thưởng ba Linh Sa!] Phần thưởng này ngon à nha!
Sờ vào ba viên Linh Sa óng ánh, Lý Tuyền Thanh vô cùng hài lòng.
Một con cá trắm lớn đạt tiêu chuẩn thì nên tự sản xuất linh thạch chứ.
Ta tha thứ cho ngươi ham ăn!
Lấy mồi ra cho con cá trắm mập mạp này ăn, Lý Tuyền Thanh sau đó lại thu hoạch hai quang đoàn linh khí, tu vi tăng lên một bậc.
Cá trắm lớn mất nửa năm để đến kỳ trưởng thành, trong điều kiện linh khí dư dả thì thời gian có thể rút ngắn lại.
Lý Tuyền Thanh đoán chừng chỉ cần thêm ba bốn tháng nữa, đám cá con toàn nhổ nước bọt này sẽ đồng loạt đến kỳ trưởng thành.
Đến lúc đó được quang đoàn linh khí gia trì, số lượng cũng có thể giúp hắn lên tới Luyện Khí tầng bốn.
Có thể bật hack thì ai còn còng lưng mà tu luyện chứ!
"Nửa năm đột phá một tầng tiểu cảnh giới, tốc độ này có hơi nhanh không? Ta cảm giác đến hai mươi tuổi là có thể đạt Luyện Khí đại viên mãn rồi!"
Lý Tuyền Thanh nhướng mày vui vẻ, không kìm được mà bắt đầu tưởng tượng về tương lai của mình.
Đột phá Luyện Khí trung kỳ, hắn có thể bắt đầu thử luyện khí.
Nếu thật có thiên phú bẩm sinh trở thành luyện khí sư, linh thạch chẳng phải sẽ ào ào đến sao.
Đến lúc đó có linh thạch mở rộng ngư đường, chăn nuôi số lượng lớn Thanh Ngọc Lý, mượn quang đoàn ban thưởng tiếp tục đột phá, hình thành một vòng tuần hoàn tốt.
Sớm muộn cũng có thể mua được Linh đảo, trở thành đảo chủ!
Thùng thùng!
Lý Tuyền Thanh đang chìm đắm trong tương lai tươi đẹp, thì trận pháp bảo vệ ngư đường lại đột nhiên bị người ta đánh mạnh vào, phát ra tiếng động trầm đục.
Một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi đứng ở đó, đầu ngẩng cao ngạo mạn, vẻ mặt lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn.
Lý Tuyền Thanh nhíu mày, quan sát kỹ đứa bé trai này vài lần, không chắc chắn mở miệng: "Tuyền Chúc biểu đệ?"
Lý Tuyền Chúc hừ một tiếng trong mũi, liếc nhìn hắn: "Là ta, mau mở trận pháp ngư đường nhà ta ra!"
Thiếu niên ngạo mạn, không lễ phép trước mắt này, rõ ràng là con trai duy nhất của cữu cữu Lý Ngọc Hành.
Lý Tuyền Thanh nhếch mép cười: "Cái gì mà ngư đường nhà ngươi, cha ngươi đã thế chấp khế đất cho ta rồi, bây giờ đây là ngư đường nhà ta!"
"Chẳng phải là linh thạch thôi sao, cho ngươi đây!"
Lý Tuyền Chúc lấy ra một túi trữ vật, nhếch miệng: "Chỉ năm trăm linh thạch thôi mà, trả khế đất lại cho nhà ta!"
Ối chao, cái thằng nhóc này ngông cuồng ghê!
Lý Tuyền Thanh sờ cằm, có một dự đoán: "Cha ngươi về rồi?"
"Đương nhiên rồi, cha ta không chỉ đột phá Luyện Khí tầng sáu, còn lấy được không ít bảo bối trong di tích đấy!"
Lý Tuyền Chúc dương dương đắc ý khoe khoang: "Thấy chuôi Thanh Lý kiếm này không, vừa mua đấy!"
"Ngày ngày ở trên đảo nuôi cá có gì tiền đồ, toàn thân toàn mùi tanh cá, khoái ý ân cừu, một kiếm tiêu dao mới là chính đạo của chúng ta, tu vi tiến bộ nhanh chóng, bước chân vào con đường Trường Sinh!"
Thiếu niên hùng hồn diễn thuyết một tràng, ánh mắt sáng rỡ, trong lòng tràn đầy sự khao khát thế giới bên ngoài, đúng là một kẻ tuổi teen thứ thiệt.
Sau đó gáy của hắn bị một cái bao bố nện mạnh.
"Ôi! Ai dám đánh ta!"
Lý Tuyền Chúc ôm đầu kêu la, vừa quay người, khí thế hống hách đã tan thành mây khói.
Một lão nhân mặc trang phục luyện khí sư đứng đó, tướng mạo đường hoàng, râu tóc rậm rạp, trên áo bào thêu hình cá long quấn quanh ngọn lửa, thân hình vạm vỡ như một tòa tháp sắt.
"Đường, đường, đường chủ!"
Lý Tuyền Chúc run rẩy thấy rõ, bắt đầu lắp bắp, giống như một con chim cút bị lép vế.
Không còn vẻ hống hách đắc ý lúc nãy.
Lý Tuyền Thanh đã sớm nhìn thấy lão nhân đạp sóng mà đến, lúc này cung kính mở trận pháp: "Gặp qua tam trưởng lão!"
Lý Côn Ly, đường chủ Luyện Khí đường, luyện khí sư giỏi nhất gia tộc.
Đương nhiên quan trọng nhất, lão là em trai ruột của một vị Trúc Cơ tu sĩ Lý gia.
"Vừa nãy ngươi nói, khinh thường chúng ta Lý gia là dân nuôi cá?"
Lão nhân trừng mắt nhìn, giọng nói như tiếng chuông đồng, chấn động khiến tai thiếu niên ù đi.
"Ta, ta không có!"
Lý Tuyền Chúc cứng cổ, vắt óc tìm cớ: "Học sinh chỉ cảm thấy, tác phong tu sĩ Lý gia nên mạnh mẽ hơn, xuất hiện thêm vài kiếm tu vô địch cùng cấp bậc!"
"Không nên để người khác nói qua nói lại, đến nỗi danh tiếng uy vũ Thanh Ngọc Lý Thị của chúng ta, bị gọi thành Thanh Ngư Lý thị!"
Lý Côn Ly nghe vậy lại cười nhếch mép, xòe bàn tay lớn như cái xẻng ra tát tiếp.
Bốp!
"Một chút lời đồn đãi vớ vẩn, lại còn không hề có ăn vụng linh ngư linh mễ trên đảo chúng ta, nghe thấy khó chịu sao ngươi không mắng thẳng mặt đi!"
"Giống hệt như tên cha nhát gan của ngươi!"
Bốp!
"Thanh Ngư Lý thị thì sao, lão phu còn cảm thấy cái tên này chuẩn hơn ấy chứ."
"Không có các tộc nhân nuôi Thanh Ngọc linh ngư, lấy đâu ra vật liệu luyện chế cái Thanh Lý kiếm trong tay ngươi? Gia tộc lấy đâu ra linh thạch để phát bổng lộc?"
Bốp!
"Còn không mau cút đi!"
Lý Côn ôm cái đầu bị sưng một vòng, tủi thân nước mắt lưng tròng.
Hắn không dám trút hỏa khí tủi thân trong lòng ra, đang chuẩn bị cụp đuôi bỏ chạy thì trán lại bị ăn một tát.
Bốp!
"Túi trữ vật để lại, không muốn khế đất nhà ngươi?"
Chiếc túi phát ra ánh sáng lướt một đường cong, lọt vào trong ngực Lý Tuyền Thanh.
Hắn vừa định móc khế đất ra, thì biểu đệ đã xẹt một cái chạy mất tăm hơi, tiếng khóc văng vẳng, đành thôi vậy.
Lý Tuyền Thanh nhìn về phía lão nhân, nuốt nước miếng, cũng thấy có chút sợ hãi: "Trưởng lão tìm tiểu tử có việc gì sao?"
Lý Côn Ly bước chân nhanh, một bước liền vào trong trận pháp, mạnh mẽ như hổ.
Khí tức nóng bỏng ập vào mặt, giống như một lò lửa đứng trên mặt nước, cả ngư đường dường như sắp bị đun sôi.
"Lão phu đến phát bổng lộc quý trước cho các tộc nhân, không tìm thấy ngươi ở khu Bính ngư đường, vẫn là lão ca Côn Thủy báo cho ta vị trí này."
Phát bổng lộc?
Lý Tuyền Thanh lập tức cảm thấy có chút kinh hãi.
Bổng lộc của tộc nhân Lý thị ba tháng phát một lần, trước đây đều do các chấp sự của Trường Thanh điện mang đến tận tay.
Mà điện chủ của Trường Thanh điện chính là Đại trưởng lão của gia tộc, còn vị đường chủ Luyện Khí đường trước mắt này thì lại là tam trưởng lão gia tộc.
Đây là những tranh đấu ngấm ngầm phía sau màn.
Lý Tuyền Thanh không dám nghĩ nhiều nữa.
Minh tranh ám đấu giữa các tầng lớp cao của gia tộc không phải là chuyện mà một tộc nhân chi nhánh nhỏ bé như hắn có thể biết đến, huống chi là tham dự.
"Bổng lộc của tu sĩ Luyện Khí tầng hai là hai linh thạch, ngươi lấy này…"
Lý Côn Ly cầm danh sách tộc nhân, đang định móc linh thạch ra thì đột nhiên khẽ ồ lên, phát hiện tu vi của thiếu niên đã thay đổi: "Tiểu tử ngươi thế mà đã đột phá tầng ba rồi?"
Vừa rồi có trận pháp Liên Đài ngăn cách, ông ta nhất thời không nhìn ra rõ ràng.
Lý Tuyền Thanh cũng không định giấu giếm, chắp tay: "May mắn đột phá cách đây nửa tháng, còn chưa kịp báo cáo cho gia tộc."
"Không tệ, còn mạnh hơn mấy tên phế vật dòng chính."
Lý Côn Ly lộ vẻ tươi cười, lại lấy ra thêm hai linh thạch: "Đột phá thì theo quy củ, tu sĩ Luyện Khí tầng ba, mỗi quý bổng lộc bốn linh thạch."
Bạn cần đăng nhập để bình luận