Toàn Dân Nơi Trú Ẩn: Ta Mỗi Cấp Một Cái Kim Sắc Thiên Phú!
Chương 157: Các ngươi còn yếu một chút!
Lâm Hiên vung tay, nhân cơ hội răn dạy hai người một phen.
Tuy rằng có [tuyệt đối trung thành], hai người này vĩnh viễn không có khả năng phản bội hắn, nhưng Lâm Hiên vẫn muốn cho đối phương biết rõ.
Trong mắt hắn, thực lực của hai người bọn họ thật sự không đáng để vào mắt.
Thỉnh thoảng gò ép thuộc hạ một chút cũng có cái lợi rất lớn, như vậy không chỉ có thể nâng cao hiệu suất làm việc của thuộc hạ.
Mà còn có thể kích thích tinh thần cạnh tranh của đối phương.
Dù sao thân là người thống trị, áp dụng chính là chiêu này.
Thế nhưng sau khi nghiêm khắc xong, Lâm Hiên cũng khen ngợi đối phương một chút:
"Bất quá đúng là có một việc, cần các ngươi đi giúp ta lo liệu một việc."
"Đó chính là vấn đề về nhân sự, ta hiện tại cần một số nhân viên cảnh sát và binh sĩ có tiềm lực."
"Không cần biết các ngươi dùng phương pháp gì, trong thời gian ngắn nhất phải chọn lựa cho ta một số nhân viên trẻ tuổi, có tiềm lực, và có bối cảnh trong sạch..."
Lâm Hiên chậm rãi nói ra ý định đã được tính toán từ sớm của mình.
Trong dự tính của hắn.
Hắn muốn chọn lựa một số người trẻ tuổi có tiềm lực cao tại quân bộ và sở cảnh sát để gia nhập lãnh địa của hắn, phục vụ cho hắn.
Người chọn lựa từ quân bộ ra, đương nhiên là chuẩn bị để mở rộng quân đoàn.
Tục ngữ nói, ngàn binh dễ kiếm, một tướng khó cầu.
Hắn thấy rằng, bên trong quân bộ có rất nhiều người có tướng tài, những người này chỉ cần huấn luyện một chút là có thể đảm đương các chức vụ đội trưởng, binh đoàn trưởng, thậm chí là Sư Đoàn Trưởng trong tương lai.
Mà nhân viên cảnh sát thì càng dễ hiểu.
Đây là sự chuẩn bị của hắn cho trị an lãnh địa, cho nên trực tiếp chọn lựa từ sở cảnh sát, chủ yếu là vì lấy ra là có thể dùng ngay.
Những nhân viên cảnh sát có sẵn này, giống như sinh viên đại học vừa tốt nghiệp, có đủ loại kiến thức lý thuyết, chỉ cần huấn luyện sơ qua là có thể trực tiếp bắt tay vào việc.
Để tránh hắn phải bồi dưỡng từ đầu.
Nếu có thể xây dựng được hai bộ phận này, vậy thì sau khi cụ hiện lãnh địa, hắn có thể nhanh chóng vượt qua giai đoạn làm quen ban đầu, để lãnh địa thần tốc có được sức chiến đấu.
Như vậy thì.
Tương đương với việc hắn đã giành được tiên cơ.
"Lâm tiên sinh yên tâm, chúng ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
"Nhân viên được chọn lựa ra, khẳng định người nào người nấy đều là tinh anh, bối cảnh trăm phần trăm sạch sẽ!!!"
Nghe xong lời nhắc nhở của Lâm Hiên, Trương Mãnh và Chu Vĩnh Cường lập tức lĩnh hội được ý của hắn, liền vỗ ngực cam đoan.
Nhất là khi nói đến bốn chữ "bối cảnh sạch sẽ", họ còn đặc biệt nhấn mạnh.
Theo bọn hắn nghĩ, chuyện bối cảnh sạch sẽ này rất quan trọng, dù sao không có người thống trị nào muốn thuộc hạ của mình bất trung cả.
Nào ngờ.
Cái gọi là bối cảnh sạch sẽ của Lâm Hiên, chỉ đơn thuần là không muốn liên lụy đến người khác, chứ không hề lo lắng chuyện phản bội, hoặc xuất hiện tình huống có gian tế.
Dù sao hắn có [tuyệt đối trung thành] kia mà, lo lắng làm gì.
"Lão công lão công, ta cũng muốn gia nhập lãnh địa của ngươi!"
Lúc này, bên cạnh truyền đến giọng nói của Bạch Linh.
"Ngươi? Ngươi tạm thời thì thôi đi, chờ đến ngày cuối cùng của trò chơi rồi nói cũng không muộn."
Lâm Hiên lắc đầu, từ chối Bạch Linh.
Nàng khác với hai người Trương Mãnh, Trương Mãnh cùng Chu Vĩnh Cường đều đã chết trong trò chơi rồi, gia nhập thì cũng đã gia nhập.
Nhưng Bạch Linh thì vẫn chưa chết.
Tuy nói cũng có thể để nàng tự sát, rồi gia nhập lãnh địa của hắn.
Nhưng Lâm Hiên lại cảm thấy, vẫn là nên để Bạch Linh cố gắng thăng cấp lãnh địa trước rồi hãy nói.
Lãnh địa của Bạch Linh ở kiếp trước là sơ cấp lâu đài, cũng coi như là một thế lực không hề yếu.
Nếu như kiếp này nàng cũng có thể tạo ra được lãnh địa lâu đài, vậy thì lúc cụ hiện lãnh địa, cứ trực tiếp để nàng đem lãnh địa của mình cụ hiện cùng một chỗ với lãnh địa của hắn.
Như thế chẳng phải là trong lúc vô hình, đã cung cấp cho hắn một tòa lãnh địa cấp lâu đài miễn phí hay sao?
Đến lúc đó chỉ cần làm chút thủ tục cho có lệ, hắn liền có thể chiếm lĩnh một tòa lãnh địa cấp lâu đài, như vậy chẳng phải quá tốt sao?
"Nha..."
Bạch Linh nghe vậy có chút không vui, còn tưởng rằng Lâm Hiên ghét bỏ nàng.
Nhưng không bao lâu sau, nàng liền khôi phục lại bình thường.
Dù sao nàng cũng không ngốc, mặc dù không rõ vì sao lão công của mình không cho nàng gia nhập lãnh địa, nhưng nàng mơ hồ cảm thấy, Lâm Hiên làm như vậy khẳng định là có tính toán của hắn.
"Hiên ca... Vậy còn ta?"
Lưu Tử Minh ở đối diện cũng không chịu ngồi yên, thấy mọi người đều đã có việc để làm, do dự một chút rồi cũng hỏi một câu.
"Ngươi tạm thời cũng đừng nóng vội, cứ ở lại trong trò chơi trước đã."
"Nhưng trong hai ngày này, ngươi phải giúp ta làm một chuyện."
Lâm Hiên nhìn về phía Lưu Tử Minh, từ không gian vô hạn lấy ra hai tấm bản vẽ, giao cho cậu ta.
Lúc đầu nghe Lâm Hiên không cho mình gia nhập, trong lòng Lưu Tử Minh không khỏi có chút thất vọng.
Nhưng khi nghe thấy Hiên ca có việc giao phó, trên mặt Lưu Tử Minh lập tức liền vui vẻ trở lại.
Tuy nói không thể gia nhập lãnh địa của Hiên ca, nhưng từ việc mà hắn giao cho cậu liền có thể nhìn ra, Hiên ca cũng không phải ghét bỏ cậu, mà thật sự là có chỗ cần dùng đến cậu.
Chỉ cần có thể được Hiên ca dùng đến, vậy thì chứng minh cậu vẫn còn giá trị, gia nhập lãnh địa của Hiên ca chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Hiên ca yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!!!"
Lưu Tử Minh chỉ sợ Lâm Hiên không thấy được lòng trung thành của mình, liền dùng sức vỗ ngực nói.
Nói xong, hắn thuận tay nhận lấy hai tấm bản vẽ kia.
Tiếp đó, xuất phát từ bản năng, hắn cúi mắt nhìn lướt qua hai tấm bản vẽ trong tay.
Giây tiếp theo.
Khi Lưu Tử Minh nhìn rõ bản vẽ trên tay, hắn lập tức kinh hãi bật dậy khỏi ghế nhỏ!
"A!"
"Cái này... cái này là..."
...
PS: Cầu hoa tươi! Cầu phiếu phiếu! ! !
Tuy rằng có [tuyệt đối trung thành], hai người này vĩnh viễn không có khả năng phản bội hắn, nhưng Lâm Hiên vẫn muốn cho đối phương biết rõ.
Trong mắt hắn, thực lực của hai người bọn họ thật sự không đáng để vào mắt.
Thỉnh thoảng gò ép thuộc hạ một chút cũng có cái lợi rất lớn, như vậy không chỉ có thể nâng cao hiệu suất làm việc của thuộc hạ.
Mà còn có thể kích thích tinh thần cạnh tranh của đối phương.
Dù sao thân là người thống trị, áp dụng chính là chiêu này.
Thế nhưng sau khi nghiêm khắc xong, Lâm Hiên cũng khen ngợi đối phương một chút:
"Bất quá đúng là có một việc, cần các ngươi đi giúp ta lo liệu một việc."
"Đó chính là vấn đề về nhân sự, ta hiện tại cần một số nhân viên cảnh sát và binh sĩ có tiềm lực."
"Không cần biết các ngươi dùng phương pháp gì, trong thời gian ngắn nhất phải chọn lựa cho ta một số nhân viên trẻ tuổi, có tiềm lực, và có bối cảnh trong sạch..."
Lâm Hiên chậm rãi nói ra ý định đã được tính toán từ sớm của mình.
Trong dự tính của hắn.
Hắn muốn chọn lựa một số người trẻ tuổi có tiềm lực cao tại quân bộ và sở cảnh sát để gia nhập lãnh địa của hắn, phục vụ cho hắn.
Người chọn lựa từ quân bộ ra, đương nhiên là chuẩn bị để mở rộng quân đoàn.
Tục ngữ nói, ngàn binh dễ kiếm, một tướng khó cầu.
Hắn thấy rằng, bên trong quân bộ có rất nhiều người có tướng tài, những người này chỉ cần huấn luyện một chút là có thể đảm đương các chức vụ đội trưởng, binh đoàn trưởng, thậm chí là Sư Đoàn Trưởng trong tương lai.
Mà nhân viên cảnh sát thì càng dễ hiểu.
Đây là sự chuẩn bị của hắn cho trị an lãnh địa, cho nên trực tiếp chọn lựa từ sở cảnh sát, chủ yếu là vì lấy ra là có thể dùng ngay.
Những nhân viên cảnh sát có sẵn này, giống như sinh viên đại học vừa tốt nghiệp, có đủ loại kiến thức lý thuyết, chỉ cần huấn luyện sơ qua là có thể trực tiếp bắt tay vào việc.
Để tránh hắn phải bồi dưỡng từ đầu.
Nếu có thể xây dựng được hai bộ phận này, vậy thì sau khi cụ hiện lãnh địa, hắn có thể nhanh chóng vượt qua giai đoạn làm quen ban đầu, để lãnh địa thần tốc có được sức chiến đấu.
Như vậy thì.
Tương đương với việc hắn đã giành được tiên cơ.
"Lâm tiên sinh yên tâm, chúng ta cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
"Nhân viên được chọn lựa ra, khẳng định người nào người nấy đều là tinh anh, bối cảnh trăm phần trăm sạch sẽ!!!"
Nghe xong lời nhắc nhở của Lâm Hiên, Trương Mãnh và Chu Vĩnh Cường lập tức lĩnh hội được ý của hắn, liền vỗ ngực cam đoan.
Nhất là khi nói đến bốn chữ "bối cảnh sạch sẽ", họ còn đặc biệt nhấn mạnh.
Theo bọn hắn nghĩ, chuyện bối cảnh sạch sẽ này rất quan trọng, dù sao không có người thống trị nào muốn thuộc hạ của mình bất trung cả.
Nào ngờ.
Cái gọi là bối cảnh sạch sẽ của Lâm Hiên, chỉ đơn thuần là không muốn liên lụy đến người khác, chứ không hề lo lắng chuyện phản bội, hoặc xuất hiện tình huống có gian tế.
Dù sao hắn có [tuyệt đối trung thành] kia mà, lo lắng làm gì.
"Lão công lão công, ta cũng muốn gia nhập lãnh địa của ngươi!"
Lúc này, bên cạnh truyền đến giọng nói của Bạch Linh.
"Ngươi? Ngươi tạm thời thì thôi đi, chờ đến ngày cuối cùng của trò chơi rồi nói cũng không muộn."
Lâm Hiên lắc đầu, từ chối Bạch Linh.
Nàng khác với hai người Trương Mãnh, Trương Mãnh cùng Chu Vĩnh Cường đều đã chết trong trò chơi rồi, gia nhập thì cũng đã gia nhập.
Nhưng Bạch Linh thì vẫn chưa chết.
Tuy nói cũng có thể để nàng tự sát, rồi gia nhập lãnh địa của hắn.
Nhưng Lâm Hiên lại cảm thấy, vẫn là nên để Bạch Linh cố gắng thăng cấp lãnh địa trước rồi hãy nói.
Lãnh địa của Bạch Linh ở kiếp trước là sơ cấp lâu đài, cũng coi như là một thế lực không hề yếu.
Nếu như kiếp này nàng cũng có thể tạo ra được lãnh địa lâu đài, vậy thì lúc cụ hiện lãnh địa, cứ trực tiếp để nàng đem lãnh địa của mình cụ hiện cùng một chỗ với lãnh địa của hắn.
Như thế chẳng phải là trong lúc vô hình, đã cung cấp cho hắn một tòa lãnh địa cấp lâu đài miễn phí hay sao?
Đến lúc đó chỉ cần làm chút thủ tục cho có lệ, hắn liền có thể chiếm lĩnh một tòa lãnh địa cấp lâu đài, như vậy chẳng phải quá tốt sao?
"Nha..."
Bạch Linh nghe vậy có chút không vui, còn tưởng rằng Lâm Hiên ghét bỏ nàng.
Nhưng không bao lâu sau, nàng liền khôi phục lại bình thường.
Dù sao nàng cũng không ngốc, mặc dù không rõ vì sao lão công của mình không cho nàng gia nhập lãnh địa, nhưng nàng mơ hồ cảm thấy, Lâm Hiên làm như vậy khẳng định là có tính toán của hắn.
"Hiên ca... Vậy còn ta?"
Lưu Tử Minh ở đối diện cũng không chịu ngồi yên, thấy mọi người đều đã có việc để làm, do dự một chút rồi cũng hỏi một câu.
"Ngươi tạm thời cũng đừng nóng vội, cứ ở lại trong trò chơi trước đã."
"Nhưng trong hai ngày này, ngươi phải giúp ta làm một chuyện."
Lâm Hiên nhìn về phía Lưu Tử Minh, từ không gian vô hạn lấy ra hai tấm bản vẽ, giao cho cậu ta.
Lúc đầu nghe Lâm Hiên không cho mình gia nhập, trong lòng Lưu Tử Minh không khỏi có chút thất vọng.
Nhưng khi nghe thấy Hiên ca có việc giao phó, trên mặt Lưu Tử Minh lập tức liền vui vẻ trở lại.
Tuy nói không thể gia nhập lãnh địa của Hiên ca, nhưng từ việc mà hắn giao cho cậu liền có thể nhìn ra, Hiên ca cũng không phải ghét bỏ cậu, mà thật sự là có chỗ cần dùng đến cậu.
Chỉ cần có thể được Hiên ca dùng đến, vậy thì chứng minh cậu vẫn còn giá trị, gia nhập lãnh địa của Hiên ca chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Hiên ca yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!!!"
Lưu Tử Minh chỉ sợ Lâm Hiên không thấy được lòng trung thành của mình, liền dùng sức vỗ ngực nói.
Nói xong, hắn thuận tay nhận lấy hai tấm bản vẽ kia.
Tiếp đó, xuất phát từ bản năng, hắn cúi mắt nhìn lướt qua hai tấm bản vẽ trong tay.
Giây tiếp theo.
Khi Lưu Tử Minh nhìn rõ bản vẽ trên tay, hắn lập tức kinh hãi bật dậy khỏi ghế nhỏ!
"A!"
"Cái này... cái này là..."
...
PS: Cầu hoa tươi! Cầu phiếu phiếu! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận