Toàn Chức Nghệ Thuật Gia
Chương 289: âm nhạc phong cách Ấn Độ
Lâm Uyên không biết dì Chu đang chú ý tới mình, hắn sử dụng thẻ nhân vật Dương Chung Minh. Hệ thống không cho Lâm Uyên dùng thẻ này để sáng tác, nhưng có thể dùng để soạn lại một bản nhạc dương cầm đã có sẵn.
Vì muốn soạn lại nhạc nên hôm nay Lâm Uyên đã cho Phong Thạc nghỉ học một bữa, hắn phải dùng thẻ nhân vật của Dương Chung Minh vào việc quan trọng này.
Trước đó Lâm Uyên đã thử soạn lại Mộng Trung Hôn Lễ, hiện tại có thẻ nhân vật của Dương Chung Minh nên ý nghĩ của hắn trở nên rõ ràng trong nháy mắt, các ngón tay lại bay múa trên phím đàn đen trắng.
Hợp âm mới lạ với tiết tấu đã biến đổi khiến bản Hôn Lễ Trong Mơ lập tức mang theo một luồng gió mới.
"Đây là..." Dì Chu nghe tiếng nhạc réo rắt không ngừng biến đổi, con ngươi co rụt lại.
Nếu nói Hôn Lễ Trong Mơ bản gốc là giai điệu ngọt ngào mang theo đau thương, thì bản nhạc đã bị Lâm Uyên điều chỉnh lại mang theo vô số tâm tình mới, mỗi một biến hoá đều mang lại hiệu quả không hề kém so với bản gốc.
Thậm chí loại cảm giác tận hứng này không ngừng cải biến, không ngừng nếm thử khiến bài hát trở nên vô cùng khác biệt.
Người bình thường nghe Lâm Uyên soạn lại sẽ chỉ thấy đầu óc mơ hồ, nhưng dì Chu càng nghe càng rung động!
Người trong nghề mới hiểu được thực hư. Bản nhạc này được Lâm Uyên soạn lại một cách quá mức hoàn mỹ!
Người trẻ tuổi này chỉ tầm tuổi với Cố Tịch, nhưng năng lực sáng tác nhạc khúc đàn dương cầm quả thực kinh khủng hơn ngàn lần sự tưởng tượng của dì Chu!
Lâm Uyên không chú ý tới phản ứng của dì Chu, giờ khắc này hắn đang đắm chìm vào trong trạng thái soạn nhạc, chỉ cảm thấy vô cùng hưởng thụ, thậm chí không thể tin được bản nhạc này là do mình làm ra...
Đúng rồi, thật sự là không phải.
Phải nói đây là do Dương Chung Minh soạn lại. Tài năng của Dương Chung Minh quá xuất chúng, dù là bản nhạc Hôn Lễ Trong Mơ kinh điển này cũng có thể được hắn soạn lại xuất sắc tới mức này.
Nhạc khúc đi tới đoạn cuối cùng, tựa như tiếng ca của thi nhân, tấm màn trên sân khấu kịch chậm rãi hạ xuống, chỉ còn lại tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng phiêu đãng giữa không trung.
Lâm Uyên dừng trình diễn, quay đầu hỏi ý kiến Cố Tịch: "Vừa rồi ngươi thấy thế nào?"
Cố Tịch đờ đẫn đứng đó.
Lâm Uyên hỏi lại: "Ngươi có nghe ta nói gì không?"
Lúc này nàng mới bừng tỉnh, vừa lúng túng lại rung động, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
"Ta có nghe... Ta cảm thấy ngươi soạn lại rất tốt, vô cùng êm tai, nhưng không rõ tiết tấu này có phù hợp với bộ phim của ngươi hay không."
"Việc này ta sẽ quyết định." Lâm Uyên nói,"Hiện tại ta cần ngươi thuộc bản nhạc gốc trước đã, dù sao ta cũng không định điều chỉnh quá nhiều."
"Ý ngươi là..." Hơi thở của Cố Tịch trở nên dồn dập."Ngươi sẽ trao quyền đánh đàn bản Hôn Lễ Trong Mơ này cho ta?"
"Dĩ nhiên." Lâm Uyên đáp."Trước đó ta đã nói sẽ không để ngươi làm không công. Bản nhạc này có thể giao cho ngươi, nhưng phải đợi sau khi bộ phim điện ảnh của ta phát hành đã."
Mặt Cố Tịch đỏ lên, nhưng ngay sau đó nàng không còn đoái hoài đến chuyện xấu hổ nữa mà chỉ thấy sung sướng vô cùng, như thể rốt cuộc cũng đạt được kết quả tốt đẹp sau khi đuổi theo Lâm Uyên mãi.
"..."
Dì Chu ngồi trong góc phòng vốn đang rất rung động, nghe vậy biểu tình trở nên kỳ quái, nàng không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Uyên một lúc, ánh mắt trở nên sâu xa.
"Đúng rồi." Lâm Uyên không hề cảm giác được lời nói của mình có chỗ nào không đúng."Trong bộ phim của ta không chỉ có một bài này mà còn thêm mấy bài nữa, để ta biểu diễn luôn một lượt cho ngươi nghe để làm quen một chút."
Vừa nói Lâm Uyên lại vừa ngồi vào chỗ. Hệ thống cung cấp kịch bản Andhadhun còn tặng thêm cho mấy bài hát đi kèm phim, những bài hát này tràn đầy phong cách Ấn Độ, chất lượng cũng rất tốt.
Tuy không kinh điển như Hôn Lễ Trong Mơ nhưng về tổng thể cũng đã rất tốt, quan trọng là cực kỳ phù hợp với bộ phim Andhadhun.
Có đôi khi, thứ phù hợp mới là hoàn mỹ nhất.
Gian phòng rất yên tĩnh, Cố Tịch lắng nghe với vẻ mong đợi, dì Chu cũng đang nhìn chằm chằm Lâm Uyên.
Rất nhanh sau đó, một bản nhạc tên là Woh Ladki vang lên, Lâm Uyên đặt tên tiếng Trung cho bài hát này là "Nhớ nhung".
Tiết tấu nhạc ban đầu rất chậm, từng hợp âm mới lạ vang lên tạo thành cảm giác ung dung và ưu nhã.
Sau đó tiết tấu từ từ tăng lên, khi đến đoạn điệp khúc, các ngón tay Lâm Uyên lướt trên phím đàn tạo thành tiếng nhạc dồn dập đến khó thở, âm phù dày đặc, thân thể Lâm Uyên cũng theo đó mà chuyển động không ngừng.
Lúc này hắn không nhìn thấy được dì Chu đã đứng bật dậy, Cố Tịch thì nhìn chằm chằm vào bản nhạc phổ trong tay, đôi con ngươi co rụt lại.
Theo phán đoán của Lâm Uyên, bài hát này không bằng được Hôn Lễ Trong Mơ, nhưng hắn đã quên mất một điều.
Bài hát này mang theo phong tình tươi sáng của người Ấn Độ, đối với giới dương cầm của Lam Tinh thì đây là một loại phong cách âm nhạc vô cùng độc đáo!
Phong cách soạn nhạc của Ấn Độ khác hẳn với cả thế giới, mà bây giờ trong mắt dì Chu và Cố Tịch, phong cách này là do Lâm Uyên sáng tạo ra.
Đúng vậy, khi Lâm Uyên đánh ra bài hát này, dì Chu chẳng những không hề cảm thấy nó thua kém Hôn Lễ Trong Mơ mà ngược lại, hai mắt dì Chu càng lúc càng trợn trừng, biểu tình trên mặt chỉ có mấy chữ: không thể tin nổi!
"Loại phong cách âm nhạc này... ta chưa bao giờ nghe qua!"
Đương nhiên Cố Tịch cũng phát hiện được điều này, nên nàng khiếp sợ không kém gì dì Chu. Chỉ là nàng chấp nhận được sự thật nhanh hơn, bởi vì nàng vẫn luôn tin rằng Lâm Uyên có thực lực của khúc phụ!
"Khúc phụ..."
Khi Lâm Uyên đánh được nửa bài, trong đầu dì Chu bỗng bật ra hai chữ này.
Cho dù đối phương là một thanh niên rất trẻ tuổi, dùng hai chữ khúc phụ cho hắn là quá hoang đường, nhưng sau ngày hôm nay dì Chu lại cảm thấy Lâm Uyên chính là một khúc phụ danh xứng với thực!
Suy nghĩ của Cố Tịch không sai chút nào!
Lâm Uyên đang đánh đàn, chợt cảm thấy đây chưa phải là bản phối hoàn mỹ nhất của nó. Với tấm thẻ nhân vật của Dương Chung Minh, hắn có một khát khao được chỉnh sửa nó.
100%
18px
910px
Vì muốn soạn lại nhạc nên hôm nay Lâm Uyên đã cho Phong Thạc nghỉ học một bữa, hắn phải dùng thẻ nhân vật của Dương Chung Minh vào việc quan trọng này.
Trước đó Lâm Uyên đã thử soạn lại Mộng Trung Hôn Lễ, hiện tại có thẻ nhân vật của Dương Chung Minh nên ý nghĩ của hắn trở nên rõ ràng trong nháy mắt, các ngón tay lại bay múa trên phím đàn đen trắng.
Hợp âm mới lạ với tiết tấu đã biến đổi khiến bản Hôn Lễ Trong Mơ lập tức mang theo một luồng gió mới.
"Đây là..." Dì Chu nghe tiếng nhạc réo rắt không ngừng biến đổi, con ngươi co rụt lại.
Nếu nói Hôn Lễ Trong Mơ bản gốc là giai điệu ngọt ngào mang theo đau thương, thì bản nhạc đã bị Lâm Uyên điều chỉnh lại mang theo vô số tâm tình mới, mỗi một biến hoá đều mang lại hiệu quả không hề kém so với bản gốc.
Thậm chí loại cảm giác tận hứng này không ngừng cải biến, không ngừng nếm thử khiến bài hát trở nên vô cùng khác biệt.
Người bình thường nghe Lâm Uyên soạn lại sẽ chỉ thấy đầu óc mơ hồ, nhưng dì Chu càng nghe càng rung động!
Người trong nghề mới hiểu được thực hư. Bản nhạc này được Lâm Uyên soạn lại một cách quá mức hoàn mỹ!
Người trẻ tuổi này chỉ tầm tuổi với Cố Tịch, nhưng năng lực sáng tác nhạc khúc đàn dương cầm quả thực kinh khủng hơn ngàn lần sự tưởng tượng của dì Chu!
Lâm Uyên không chú ý tới phản ứng của dì Chu, giờ khắc này hắn đang đắm chìm vào trong trạng thái soạn nhạc, chỉ cảm thấy vô cùng hưởng thụ, thậm chí không thể tin được bản nhạc này là do mình làm ra...
Đúng rồi, thật sự là không phải.
Phải nói đây là do Dương Chung Minh soạn lại. Tài năng của Dương Chung Minh quá xuất chúng, dù là bản nhạc Hôn Lễ Trong Mơ kinh điển này cũng có thể được hắn soạn lại xuất sắc tới mức này.
Nhạc khúc đi tới đoạn cuối cùng, tựa như tiếng ca của thi nhân, tấm màn trên sân khấu kịch chậm rãi hạ xuống, chỉ còn lại tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng phiêu đãng giữa không trung.
Lâm Uyên dừng trình diễn, quay đầu hỏi ý kiến Cố Tịch: "Vừa rồi ngươi thấy thế nào?"
Cố Tịch đờ đẫn đứng đó.
Lâm Uyên hỏi lại: "Ngươi có nghe ta nói gì không?"
Lúc này nàng mới bừng tỉnh, vừa lúng túng lại rung động, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
"Ta có nghe... Ta cảm thấy ngươi soạn lại rất tốt, vô cùng êm tai, nhưng không rõ tiết tấu này có phù hợp với bộ phim của ngươi hay không."
"Việc này ta sẽ quyết định." Lâm Uyên nói,"Hiện tại ta cần ngươi thuộc bản nhạc gốc trước đã, dù sao ta cũng không định điều chỉnh quá nhiều."
"Ý ngươi là..." Hơi thở của Cố Tịch trở nên dồn dập."Ngươi sẽ trao quyền đánh đàn bản Hôn Lễ Trong Mơ này cho ta?"
"Dĩ nhiên." Lâm Uyên đáp."Trước đó ta đã nói sẽ không để ngươi làm không công. Bản nhạc này có thể giao cho ngươi, nhưng phải đợi sau khi bộ phim điện ảnh của ta phát hành đã."
Mặt Cố Tịch đỏ lên, nhưng ngay sau đó nàng không còn đoái hoài đến chuyện xấu hổ nữa mà chỉ thấy sung sướng vô cùng, như thể rốt cuộc cũng đạt được kết quả tốt đẹp sau khi đuổi theo Lâm Uyên mãi.
"..."
Dì Chu ngồi trong góc phòng vốn đang rất rung động, nghe vậy biểu tình trở nên kỳ quái, nàng không lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Uyên một lúc, ánh mắt trở nên sâu xa.
"Đúng rồi." Lâm Uyên không hề cảm giác được lời nói của mình có chỗ nào không đúng."Trong bộ phim của ta không chỉ có một bài này mà còn thêm mấy bài nữa, để ta biểu diễn luôn một lượt cho ngươi nghe để làm quen một chút."
Vừa nói Lâm Uyên lại vừa ngồi vào chỗ. Hệ thống cung cấp kịch bản Andhadhun còn tặng thêm cho mấy bài hát đi kèm phim, những bài hát này tràn đầy phong cách Ấn Độ, chất lượng cũng rất tốt.
Tuy không kinh điển như Hôn Lễ Trong Mơ nhưng về tổng thể cũng đã rất tốt, quan trọng là cực kỳ phù hợp với bộ phim Andhadhun.
Có đôi khi, thứ phù hợp mới là hoàn mỹ nhất.
Gian phòng rất yên tĩnh, Cố Tịch lắng nghe với vẻ mong đợi, dì Chu cũng đang nhìn chằm chằm Lâm Uyên.
Rất nhanh sau đó, một bản nhạc tên là Woh Ladki vang lên, Lâm Uyên đặt tên tiếng Trung cho bài hát này là "Nhớ nhung".
Tiết tấu nhạc ban đầu rất chậm, từng hợp âm mới lạ vang lên tạo thành cảm giác ung dung và ưu nhã.
Sau đó tiết tấu từ từ tăng lên, khi đến đoạn điệp khúc, các ngón tay Lâm Uyên lướt trên phím đàn tạo thành tiếng nhạc dồn dập đến khó thở, âm phù dày đặc, thân thể Lâm Uyên cũng theo đó mà chuyển động không ngừng.
Lúc này hắn không nhìn thấy được dì Chu đã đứng bật dậy, Cố Tịch thì nhìn chằm chằm vào bản nhạc phổ trong tay, đôi con ngươi co rụt lại.
Theo phán đoán của Lâm Uyên, bài hát này không bằng được Hôn Lễ Trong Mơ, nhưng hắn đã quên mất một điều.
Bài hát này mang theo phong tình tươi sáng của người Ấn Độ, đối với giới dương cầm của Lam Tinh thì đây là một loại phong cách âm nhạc vô cùng độc đáo!
Phong cách soạn nhạc của Ấn Độ khác hẳn với cả thế giới, mà bây giờ trong mắt dì Chu và Cố Tịch, phong cách này là do Lâm Uyên sáng tạo ra.
Đúng vậy, khi Lâm Uyên đánh ra bài hát này, dì Chu chẳng những không hề cảm thấy nó thua kém Hôn Lễ Trong Mơ mà ngược lại, hai mắt dì Chu càng lúc càng trợn trừng, biểu tình trên mặt chỉ có mấy chữ: không thể tin nổi!
"Loại phong cách âm nhạc này... ta chưa bao giờ nghe qua!"
Đương nhiên Cố Tịch cũng phát hiện được điều này, nên nàng khiếp sợ không kém gì dì Chu. Chỉ là nàng chấp nhận được sự thật nhanh hơn, bởi vì nàng vẫn luôn tin rằng Lâm Uyên có thực lực của khúc phụ!
"Khúc phụ..."
Khi Lâm Uyên đánh được nửa bài, trong đầu dì Chu bỗng bật ra hai chữ này.
Cho dù đối phương là một thanh niên rất trẻ tuổi, dùng hai chữ khúc phụ cho hắn là quá hoang đường, nhưng sau ngày hôm nay dì Chu lại cảm thấy Lâm Uyên chính là một khúc phụ danh xứng với thực!
Suy nghĩ của Cố Tịch không sai chút nào!
Lâm Uyên đang đánh đàn, chợt cảm thấy đây chưa phải là bản phối hoàn mỹ nhất của nó. Với tấm thẻ nhân vật của Dương Chung Minh, hắn có một khát khao được chỉnh sửa nó.
Danh sách chương
- Chương 1: Sinh Như Hạ Hoa
- Chương 2: Ca Đàn Tân Nhân Quý
- Chương 3: Quân Lệnh Trạng
- Chương 4: Công Cụ Hình Người
- Chương 5: Lôi Đình
- Chương 6: Để Con Chó Tới Hát Cũng Có Thể Thắng
- Chương 7: Sống sót sau tai nạn
- Chương 8: Chưa từng va chạm xã hội (1)
- Chương 9: Chưa từng va chạm xã hội (2)
- Chương 10: Cách Tốt Nhất Để Hủy Diệt Một Bài Hát
- Chương 11: Nhận Việc Tại Ban Soạn Nhạc
- Chương 12: Ngươi Xem Ta Còn Có Cơ Hội Không
- Chương 13: Phản Phác Quy Chân
- Chương 14: Về 0
- Chương 15: Người Trẻ Tuổi Này
- Chương 16: âm Thanh Của Cá Heo
- Chương 17: Hôn Lễ Trong Mơ (Mariage d'Amour)
- Chương 18: Không Nóng Nảy Còn Là Người Trẻ Tuổi Sao
- Chương 19: Kinh Vi Thiên Nhân
- Chương 20: Điện Thoại
- Chương 21: Hắn Cắm Sừng Ta
- Chương 22: Thời Điểm Cạnh Tranh Giữa Các Tầng
- Chương 23: Lời Cảm Ơn Cho Một Bữa Cơm
- Chương 24: Ngư Long Vũ
- Chương 25: Cá Lớn
- Chương 26: Tiềm Lực
- Chương 27: Bắp Đùi Mới
- Chương 28: Văn Hóa Mở Ra
- Chương 29: Sinh Không Đúng Tháng
- Chương 30: Liên Thủ Gây Trở Ngại
- Chương 31: Đều Phải Chết
- Chương 32: Lại Là Tiện Ngư
- Chương 33: âm Dương Quái Khí
- Chương 34: Tìm Linh Cảm
- Chương 35: Mỳ Gói Thêm Hai Cái Xúc Xích
- Chương 36: Ban Biên Tập Cố Sự
- Chương 37: Đập bóng xoáy
- Chương 38: Sở Cuồng
- Chương 39: Công Cụ Nhân Tự Mình Tu Dưỡng
- Chương 40: Bản Thuế
- Chương 41: Thuê Nhà
- Chương 42: Tần Suất Trả Tiền Kinh Người
- Chương 43: Siêu Tân Tinh Chân Chính
- Chương 44: Hắn!
- Chương 45: Không Phải Mới Từ Dị Giới Xuyên Tới Chứ?
- Chương 46: Khai Sơn Quái
- Chương 47: Mộng Huyễn Liên Động
- Chương 48: Trà Sữa
- Chương 49: Nghỉ Đông
- Chương 50: âm Thanh Lấy Hơi
- Chương 51: Bảng Tử Thần
- Chương 52: Thử Thách Bong Bóng
- Chương 53: Husky
- Chương 54: Mỹ Nhân Nhân Tạo
- Chương 55: Chết Hết
- Chương 56: Tạp Chí Thú Độc
- Chương 57: Dám Ra Giá Sao
- Chương 58: Tiền Nhuận Bút Của Sở Cuồng
- Chương 59: Tân Nhân Sinh
- Chương 60: Hệ Thống Chế Tác Riêng
- Chương 61: Piano
- Chương 62: Món Quà Giáng Sinh
- Chương 63: Tạm Thời Chưa Dùng
- Chương 64: Luận Về Kinh Điển
- Chương 65: Cỗ Máy Trình Diễn Vô Tình
- Chương 66: Có Nhân Tất Có Quả
- Chương 67: Người Tục Tằng
- Chương 68: Trình Độ Hội Họa Chuyên Nghiệp
- Chương 69: Bức Chân Dung Tự Họa
- Chương 70: Câu Lạc Bộ Hội Họa
- Chương 71: Hiện Trường Sao Chép Tranh
- Chương 72: Tố Cáo
- Chương 73: Bản Thảo Mới
- Chương 74: Cái Chết Của Tiểu Lại
- Chương 75: Cái Chết Của Một Viên Chức - Bản Gốc
- Chương 76: Hào Quang Sư Giả
- Chương 77: Đãi Ngộ Cấp Đại Lão
- Chương 78: Đoán Một Chút Ta Là Ai
- Chương 79: Sự Kiện Lớn
- Chương 80: Vậy Thì Không Sao
- Chương 81: Nhạc Sĩ Cao Cấp
- Chương 82: Mật Mã Thần Bí
- Chương 83: Kế Hoạch Tăng Giá
- Chương 84: Thời Gian Vậy Là Đủ
- Chương 85: Bút Lạc Kinh Phong Vũ
- Chương 86: Cái Này Rất Lâm Uyên
- Chương 87: Phòng Ngừa Chu Đáo
- Chương 88: Thời Khắc Lật Mặt
- Chương 89: Tân Quý Từ Từ Nổi Lên
- Chương 90: Coi Tiền Tài Như Cỏ Rác
- Chương 91: Củi Gạo Dầu Muối Đắt
- Chương 92: Cả Thế Giới Là Địch
- Chương 93: Không Có Tư Cách Phản Kháng
- Chương 94: Khúc Phụ Hay Là Thân Phụ
- Chương 95: Sẽ Có Một Ngày Ai Cũng Không Liếm
- Chương 96: Tân Tiểu Thuyết
- Chương 97: Lời Đồn Quả Nhiên Không Thể Tin
- Chương 98: Hăng Hái
- Chương 99: Lần Này Ăn Chắc Rồi
- Chương 100: Tay Run Một Phát
- Chương 101: Có Phải Ngươi Nghĩ Mình Rất Hài Hước
- Chương 102: Ta Chính Là Nghĩ Như Vậy
- Chương 103: Toàn Ngư Yến
- Chương 104: Hợp Đồng Tỷ Lệ Phân Chia Mới
- Chương 105: Uống Trà
- Chương 106: Làm Chó Có Gì Không Tốt
- Chương 107: Ngươi Vĩnh Viễn Không Thể Gọi Tỉnh Người Giả Vờ Ngủ
- Chương 108: Đây Chính Là Quần Thể Cưng Chiều Trong Truyền Thuyết Sao
- Chương 109: Đi Ngủ 9: 00 PM
- Chương 110: Thiên Địa Bất Nhân – Dĩ Vạn Vật Vi Sô Cẩu
- Chương 111: Ta Không Cho Phép Các Ngươi Nói Sở Cuồng Lão Sư Như Vậy
- Chương 112: Bản Chất Nhân Loại Là Máy Lặp
- Chương 113: Thành Ý Vô Giá
- Chương 114: Định Nghĩa Lại Khái Niệm Tiên Hiệp
- Chương 115: Bách Cường
- Chương 116: Điên Rồi
- Chương 117: Còn Không Mau Gọi Người Bổ Sung Hàng
- Chương 118: Ngài Đã Bị Rời Khỏi Group
- Chương 119: Chong Chóng Chỉ Hướng Gió
- Chương 120: Thỉnh Cầu Của Lâm Uyên
- Chương 121: Quang Mang Vạn Trượng
- Chương 122: Ngày Mai Đi Ăn Sườn
- Chương 123: Bản Ghi Chép Của Tôn Học Trưởng
- Chương 124: Đá Quán
- Chương 125: Cáo Từ
- Chương 126: Tình Hữu Nghị Son Sắt
- Chương 127: Thuyền Nhỏ Lật
- Chương 128: Cọ Khí Vận
- Chương 129: Nhảy Vào Hố Lửa
- Chương 130: Vạn Niên Lão Nhị
- Chương 131: Canh Cá
- Chương 132: Giấc Mộng Ban Đầu
- Chương 133: Quán Quân
- Chương 134: Người Đàn Ông Suy tư
- Chương 135: Mùi Gì Thơm Vậy
- Chương 136: Cung Đấu Văn
- Chương 137: Biệt Thự
- Chương 138: Khẩu Trang Và Kính Râm Là Phụ Kiện Phải Có Của Minh Tinh
- Chương 139: Tề Ngữ
- Chương 140: Sắp Chia Tay
- Chương 141: Lâm Đại Biểu
- Chương 142: Tỷ Lệ Hoàn Thành
- Chương 143: Giang Hồ Tiếu
- Chương 144: Đã Xử Lý Xong
- Chương 145: Đi Kéo Thêm Đơn Mới
- Chương 146: Thật Xin Lỗi Vì Sinh Ra Làm Người
- Chương 147: Lại Nghe Thấy Khúc Đã Trong Tâm
- Chương 148: Lâm Uyên Kiên Trì
- Chương 149: Khốn Cảnh
- Chương 150: Một Tiếng Hô Ngàn Mỹ Thuật Sinh Hưởng Ứng
- Chương 151: Giải Trí Lôi Đình
- Chương 152: Tranh Thủ Được Cơ Hội Hợp Tác
- Chương 153: Tranh Đấu Nơi Công Sở
- Chương 154: Độ Khó Cấp Địa Ngục
- Chương 155: Khoảng Cách Tình Yêu
- Chương 156: Con Tim Đóng Băng
- Chương 157: Ngươi Lại Xong Rồi
- Chương 158: Thích Ngươi
- Chương 159: Nghiền Ép
- Chương 160: Phe Ất Bố Đời
- Chương 161: Nhiệm Vụ Mới
- Chương 162: Cành Ô Liu
- Chương 163: Đệ Tử Đầu Tiên
- Chương 164: Đệ Tử Khắp Thiên Hạ
- Chương 165: Năng Lực Sáng Tác Của Tiết Lương
- Chương 166: Cái Chết Của Bích Dao
- Chương 167: Hợp Đồng Cạnh Tranh
- Chương 168: Tới Lúc Ngư Dược Hải
- Chương 169: Cắm Lá Cờ
- Chương 170: Thế Cục Ân Oán
- Chương 171: Chỉnh Đốn Công Ty
- Chương 172: Bàn Giao Đơn Đặt Hàng
- Chương 173: Tinh Mang âm Nhạc
- Chương 174: Quật Khởi
- Chương 175: Hiệu Ứng Tiện Ngư
- Chương 176: Cơn Lốc Của Thời Đại
- Chương 177: Thanh Tẩy (1)
- Chương 178: Thanh Tẩy (2)
- Chương 179: Tiểu Khúc Phụ
- Chương 180: Khói Lửa Bắt Đầu
- Chương 181: Thọc Gậy Bánh Xe
- Chương 182: Có Tiện Thì Hóa Vàng Mã
- Chương 183: Nghỉ Đông
- Chương 184: Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương
- Chương 185: Kịch Bản Này Chắc Chắn Sẽ Nổi Tiếng
- Chương 186: Theo Thái Tử Đi Học
- Chương 187: Đạo Diễn Công Cụ Nhân
- Chương 188: Dịch Thành Công
- Chương 189: Hoàn Thành Tuyển Chọn Diễn Viên
- Chương 190: Ngươi Nghĩ Rằng Ta Không Dám
- Chương 191: Cười Mà Không Thể Giải Thích Nổi
- Chương 192: Bậc Thầy Đào Tạo
- Chương 193: Bão Tố Nổi Lên
- Chương 194: Dây Chuyền
- Chương 195: Ba Đầu Tàu
- Chương 196: Ba Đầu Tàu Thì Làm Sao
- Chương 197: Vĩnh Cửu Đại Thần
- Chương 198: Đàu Tàu Thứ Tư
- Chương 199: Không Lệch Chút Nào
- Chương 200: Ngư Tử Ngư Tôn
- Chương 201: Manga
- Chương 202: Sở Cuồng Cũng Thích Ăn Lòng Đỏ Trứng Muối
- Chương 203: Chữ Ngư Trong Tên
- Chương 204: Một Vụ Cá Cược
- Chương 205: Tề Bạch Thạch
- Chương 206: Phượng Hoàng Không Bằng Tôm
- Chương 207: Lục Hà Đồ
- Chương 208: Có Một Chỗ Đứng
- Chương 209: Trợ Lý Cao Thủ
- Chương 210: Ảnh Tử
- Chương 211: Hắn Đang Ngủ
- Chương 212: Chịu Khổ Khi Chuyển Thể Phim Hoạt Hình
- Chương 213: Chế Tác Riêng Vì Trần Chí Vũ
- Chương 214: Không Đánh Lại Liền Quay Xe
- Chương 215: Kể Chuyện Cười
- Chương 216: Thanh Lý Môn Hộ
- Chương 217: Ca Vương
- Chương 218: Tiện Ngư Sáng Tác
- Chương 219: Thay Đổi Chính Mình, Thay Đổi Thế Giới
- Chương 220: Cùng Nhau Cổ Vũ Cho Thời Đại Mới
- Chương 221: Tiện Ngư Dụng Tâm Lương Khổ
- Chương 222: Ca Vương Công Nhận
- Chương 223: Ma Thổi Đèn Plus
- Chương 224: Hoàn Thành Sơ Bộ
- Chương 225: Ngôi Thứ Nhất
- Chương 226: Câu Chuyện Này Thật Dọa Người
- Chương 227: Tuyên Truyền Cấp Cao Nhất
- Chương 228: Vị Trí Đại Thần
- Chương 229: Đẩy Mạnh
- Chương 230: Đánh Chiếm 1 Phần 5 Thị Trường
- Chương 231: So Sánh Độ Hot
- Chương 232: Bỏ Qua Phân Loại Đề Tài
- Chương 233: Chính Thức Phát Hành
- Chương 234: Xây Cổ Mộ Bằng Văn Tự
- Chương 235: Phản Hồi Tích Cực
- Chương 236: Lượng Tiêu Thụ Đè Ép
- Chương 237: Khai Sơn Lão Quái
- Chương 238: Sở Cuồng Là Cặn Bã Nam
- Chương 239: Xem Xét Chuyển Thể Anime
- Chương 240: Cục Điện Ảnh
- Chương 241: Phim Trực Tuyến
- Chương 242: Mua Lại Từ Công Ty
- Chương 243: Trỉa Hạt
- Chương 244: Lôi Tiện Ngư Ra Quảng Cáo
- Chương 245: Cứu Tất Cả Không Vui
- Chương 246: Bắt Đầu Công Chiếu
- Chương 247: Không Phải Chỉ Có Khôi Hài
- Chương 248: Sâu Nhỏ Mau Ra Sân
- Chương 249: Lần Hai
- Chương 250: Bộ Phim Này Khủng Vãi
- Chương 251: Số Liệu Biến Thái
- Chương 252: Người Ngoài Nghề
- Chương 253: Bằng Hữu Thông Báo
- Chương 254: Thật Sự Trở Thành Thái Tử Gia
- Chương 255: Hạch Tâm Của Hài Kịch Là Bi Kịch (1)
- Chương 256: Hạch Tâm Của Hài Kịch Là Bi Kịch (2)
- Chương 257: Đô La Thần Chưởng
- Chương 258: Còn Nói Ngươi Không Phải Đường Bá Hổ
- Chương 259: Xe Đạp Và Xe Đua
- Chương 260: Lợi nhuận kết xù
- Chương 261: Cùng đạt ích lợi
- Chương 262: Tìm người đại diện
- Chương 263: Công ty toàn lực ủng hộ
- Chương 264: Andhadhun
- Chương 265: Trò chơi Đối Vương
- Chương 266: Miễn cưỡng hợp cách
- Chương 267: Tử Kỳ - Bá Nha
- Chương 268: Câu đối của Sở Cuồng
- Chương 269: Tuyệt đối không thể lật xe
- Chương 270: Manga ẩmthực
- Chương 271: Tạo hình nhân vật
- Chương 272: Ảnh Tử là thuần họa sĩ
- Chương 273: Tuyển người đại diện
- Chương 274: Tác phẩm mới đăng lên website mới
- Chương 275: Phỏng vấn Ảnh Tử
- Chương 276: Tựu trường
- Chương 277: Gặp lại Cố Tịch
- Chương 278: Nội dung cốt truyện
- Chương 279: Vua Xuân Dược
- Chương 280: Bảng xếp hạng manga hot nhất
- Chương 281: Tác phẩm trụ cột
- Chương 282: Tuyển thêm trợ thủ
- Chương 283: Tại sao ngươi không quay phim hài nữa?
- Chương 284: Nhân tuyển cho vai nam chính
- Chương 285: Kịch bản chất lượng hiếm thấy
- Chương 286: Tất cả đều ác
- Chương 287: Linh quang chợt loé
- Chương 288: Soạn lại Hôn Lễ Trong Mơ
- Chương 289: âm nhạc phong cách Ấn Độ
- Chương 290: Bạn học Lâm chỉ có thể thuộc về nghệ thuật
- Chương 291: Bài hát cho Đêm Nhạc Cuối Năm
- Chương 292: Cởi quần rồi lại bảo không cho ch.ch?
- Chương 293: Nước đổ đi rồi khó hốt lại
- Chương 294: Trịnh Tinh
- Chương 295: Mặt Trời Đỏ
- Chương 296: Trâu bò
- Chương 297: Cách trở thành khúc phụ
- Chương 298: Tỷ lệ thắng 80%
- Chương 299: Vạn người chú mục
- Chương 300: Tôn Diệu Hoả, ngươi thật biết chơi nha
- Chương 1749. Cắt ghép chương trình
- Chương 1750. Như Yên
- Chương 1751. Đêm đối đầu
- Chương 1752. Thiên Tiên nhảy múa
- Chương 1753. Tần Châu chiến thắng
- Chương 1754. Giới khiêu vũ xôn xao
- Chương 1755. Chuẩn bị đối đầu
- Chương 1756. Nhảy cặp
- Chương 1757. Độc tấu nhảy cặp
- Chương 1758. Tanggo nóng bỏng
- Chương 1759. Ảnh hưởng của Tango
- Chương 1760. Vũ điệu nóng bỏng
- Chương 1761. Múa cột xuất thế
- Chương 1762. Top 10 chấn động
- Chương 1763. Hiệu ứng Tiện Ngư
- Chương 1764. Thần tiên đánh nhau
- Chương 1765. Gợi cảm và Dung tục
- Chương 1766. Tiếng vang toàn cầu
- Chương 1767. Chảy máu mũi
- Chương 1768. Mất khống chế
- Chương 1769. Chờ mong
- Chương 1770. Điệu nhảy Robot
- Chương 1771. Dao mổ trâu đi chặt gà
- Chương 1772. Kêu trời không thấu
- Chương 1773. Mặt mũi của Vạn Kỳ
- Chương 1774. Vẫn còn đối thủ
- Chương 1775. Rơi vào bẫy
- Chương 1776. Thua không cần chạy
- Chương 1777. Hạng chín thuyết phục
- Chương 1778. Tranh cãi không ngừng
- Chương 1779. Khoa huyễn ngắn nhất thế giới
- Chương 1780. Chuẩn bị hoà nhac
- Chương 1781. Tập luyện điệu nhảy mới
- Chương 1782. Dùng đơn giản để đối đầu
- Chương 1783. Tuyệt vọng
- Chương 1784. Trào lưu mới
- Chương 1785. Hợp tác
- Chương 1786. Album thiếu nhi được phát hành
- Chương 1787. Độ lan truyền khủng khiếp
- Chương 1788. Món quà cho trẻ con
- Chương 1789. Gác bút manga
- Chương 1790. Bất mãn
- Chương 1791. Thuyết phục thành công
- Chương 1792. Nội dung Tam Thể (1)
- Chương 1793. Nội dung Tam Thể (2)
- Chương 1794. Khu rừng đen tối
- Chương 1795. Phần ba tranh cãi
- Chương 1796. Ngoan ngoãn xưng thần
- Chương 1797. Văn học chính thống
- Chương 1798. Tiện Ngư thăng hạng âm nhạc
- Chương 1799. Mọi người chúc mừng
- Chương 1800. Sáng tác theo điệu nhạc
- Chương 1801. Điệu waltz chậm
- Chương 1802. Chịu thua hàng loạt
- Chương 1803. Sách mới đã xong
- Chương 1804. Vây Thành xuất chiến
- Chương 1805. Tiện Ngư nhảy dù vào bảng tác giả
- Chương 1806. Tập thơ Tiện Ngư
- Chương 1807. Tiện Ngư hạng 3 bảng tác giả
- Chương 1808. Bản giao hưởng định mệnh
- Chương 1809. Thảm đỏ trước giờ G
- Chương 1810. Nightbird
- Chương 1811. Hoá thành chim
- Chương 1812. Croatian Rhapsody
- Chương 1813. Gột rửa tâm hồn
- Chương 1814. Lương Chúc sánh duyên
- Chương 1815. Về nhà nhưng không muốn về
- Chương 1816. Tín hiệu trở lại
- Chương 1817. Ngày đầu kết thúc
- Chương 1818. Khen ngợi quá lố
- Chương 1819. Công nhận
- Chương 1820. Học trò nhỏ dò hỏi thầy
- Chương 1821. Nghĩ thông suốt
- Chương 1822. Allegro con brio
- Chương 1823. Bàn tính kế sách
- Chương 1824. Kết thúc bản giao hưởng
- Chương 1825. Truyền thuyết về Lan Lăng Vương
- Chương 1826. Nhập trận khúc
- Chương 1827. Quy củ của Tiện Ngư
- Chương 1828. Ngã mũ thán phục
- Chương 1829. Sóng triều lời khen
- Chương 1830. Hạng hai vũ đạo
- Chương 1831. Lâm Uyên không nhớ
- Chương 1832. Ảnh hưởng của Tiện Ngư
- Chương 1833. Thuỷ Hử
- Chương 1834. Mở màn
- Chương 1835. Bản giao hưởng bầu trời
- Chương 1836. Cách đỉnh một bước
- Chương 1837. Tiện Ngư hoá giải nguy cơ
- Chương 1838. Album của Hạ Phồn
- Chương 1839. Nội dung album
- Chương 1840. Leo đỉnh
- Chương 1841. Tự thú đi
- Chương 1842. Người tiếp theo
- Chương 1843. Thuỷ Hử hot rồi
- Chương 1844. Có tồn tại hay không?
- Chương 1845. Lăng Không điên cuồng
- Chương 1846. Chết tức tưởi
- Chương 1847. Dai như đỉa
- Chương 1848. Dư luận chao đảo
- Chương 1849. Biến giả thành thật
- Chương 1850. Lòng người phức tạp
- Chương 1851. Gần đến giờ G
- Chương 1852. Live bắt đầu
- Chương 1853. Không lỗi sai
- Chương 1854. Toàn trường rung động
- Chương 1855. Ngươi ra đề đi
- Chương 1856. Mắng người
- Chương 1857. Mắng như không mắng
- Chương 1858. Xin chào mọi người, ta là Sở Cuồng
- Chương 1859. Biến thái
- Chương 1860. Trai tráng nam nhi
- Chương 1861. Đào mộ quá khứ
- Chương 1862. Khủng bố điện thoại
- Chương 1863. Đa nhân cách
- Chương 1864. Đổi hướng dư luận
- Chương 1865. Các bảng xếp hạng được cập nhập
- Chương 1866. Rất gần hạng 1
- Chương 1867. Kế hoạch thăng hạng
- Chương 1868. Chọn nhạc cho Triệu Doanh Châu
- Chương 1869. Album 'Nếu Như'
- Chương 1870. Say lòng người
- Chương 1871. Chỗ cao nên lạnh
- Chương 1872. Tân vương ra đời
- Chương 1873. Âm nhạc hay vũ đạo?
- Chương 1874. Ballet ra đời
- Chương 1875. Chuyển lời
- Chương 1876. Thăm cố nhân
- Chương 1877. Tâm nguyện của thầy
- Chương 1878. Nữ hoàng băng giá và album của Giang Quỳ
- Chương 1879. Chìm đắm trong bộ phim
- Chương 1880. Trấn cổ tích
- Chương 1881. Fan cp 'đúm' nhau
- Chương 1882. Thích ai hơn?
- Chương 1883. Muốn lot top 10
- Chương 1884. Album 'Phụ nữ'
- Chương 1885. Chúc mừng sớm
- Chương 1886. Live quyết đấu
- Chương 1887. Tần Chân diễn trước
- Chương 1888. Kiệt tác vĩ đại
- Chương 1889. Chỉ huy cấp đại sư
- Chương 1890. Hoan Lạc Tụng
- Chương 1891. Tin dữ
- Chương 1892. Album 'Tiễn biệt'
- Chương 1893. Quyên góp 1000 tỷ
- Chương 1894. Lâm thần vạn tuế
- Chương 1895. Bủa vây
- Chương 1896. Lúng túng
- Chương 1897. Toàn chức nghệ thuật gia
Bạn cần đăng nhập để bình luận