Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ !

Chương 180: Khi Trà Xanh Gặp Làm Màu

Chương 180: Khi Trà Xanh Gặp Làm Màu
"Thật ra ở đây mấy biệt thự độc lập ven hồ dành cho nhân viên nội bộ nghỉ dưỡng, có thể thưởng thức được cảnh đêm bên hồ.”
“Lúc này chắc là đã nở đầy hoa sen, khung cảnh cực kỳ xinh đẹp.”
Hạ Tiểu Bạch khẽ lắc đầu, mái tóc cũng chuyển động theo.
"Chúng em chỉ là sinh viên, không đủ khả năng chi trả cho nơi đắt đỏ như thế ạ, xin lỗi.”
Phạm Kiện tận dụng thời cơ nói: “Không sao, không vấn đề gì, tất cả mọi người đều là bạn bè.”
"Tôi sẽ nói một tiếng với người phụ trách chỗ này để đổi phòng riêng mọi người đã đặt thành biệt thự, có được không.”
Đôi mắt Hạ Tiểu Bạch sáng lên, dù không biết tên này đang ấp ủ âm mưu gì nhưng đồng ý cũng không mất gì.
“Vậy thì….ngại quá.”
Phạm Kiện khoát khoát tay: "Với quan hệ của chúng ta thì cần gì từ chối."
Ngay cả Đào Na Na cũng vội mở miệng cười nói: "Vậy thì thật cảm ơn anh Phạm Kiện.” Có hời mà không kiếm chính là rùa rụt đầu.
Hạ Tiểu Bạch... ... Đào Na Na cũng quá thực tế rồi.
Mới đây còn xụ mặt mà giờ đã kêu người ta bằng anh. Đào Na Na âm thầm lè lưỡi với Hạ Tiểu Bạch.
Phạm Kiện cũng vui vẻ cười ha ha: "Đúng rồi, tiểu thư Hiểu Bạch, add Weixin nhé, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ biệt thự qua cho em.”
Hạ Tiểu Bạch cười lạnh trong lòng, quanh đi quẩn lại thì ra là muốn add Weixin của mình.
Anh cũng không nghĩ nhiều, cứ vậy mà cho anh ta, kéo vào danh sách đen cũng là một chuyện khá kích thích.
Phạm Kiện nhìn đồng hồ Rolex trên cổ tay: “Vậy tôi đi trước bàn chuyện làm ăn, chúc các em đi chơi vui vẻ.”
Ngoại trừ Weixin của Hạ Hiểu Bạch, anh ta còn một ý định khác. Đợi lát nữa biết được chỗ ở của bọn họ rồi anh ta sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với mỹ nữ này hơn.
Dù là giá trị nhan sắc, khí chất hay giáo dưỡng đều là cực phẩm.
Nếu là trước kia, chắc chắn anh ta sẽ không tin trên đời có một mỹ nhân hoàn mỹ đến thế.
Ba, mẹ! Con biết yêu rồi!
Phạm Kiện rời đi.
Mấy người Lý Lương, Chu Thanh, Triệu Trình đứng ngoài cuộc trong toàn bộ câu chuyện đều đều trợn mắt há mồm giơ ngón tay cái với Hạ Tiểu Bạch.
Triệu Tình nhịn không được mà chửi rủa: “Tiểu Bạch, cậu rất trà xanh đấy.”
"Tên cặn bã kia đã hoàn toàn bị cậu đùa giỡn trong lòng bàn tay, chỉ sợ tối nay trong lúc anh ta ngủ trong đầu chỉ toàn là bóng dáng cậu mà thôi.”
Hạ Tiểu Bạch hơi ngước lên, kiêu ngạo nói: “Vì chỉ có đàn ông mới biết đàn ông đang nghĩ gì.”
"Tên này trông có vẻ dâm dục quá độ giống như Chu Thanh, chỉ cần nhìn thấy mỹ nữ thì tinh trùng lên não.”
“Mấy người như vậy rất dễ bắt thóp.”
Chu Thanh... -(ó﹏o? ): "Tiểu Bạch... Tôi không có buông thả quá độ, tôi rất đau khổ, hay là tối nay thử một chút. "
Hạ Tiểu Bạch nhìn Chu Thanh với vẻ xin lỗi: “Thật xin lỗi, vẫn chưa nói với cậu, điểm khác nhau chính là anh ta không có nghiện 2D như cậu.”
Phong Tiểu Tĩnh cúi đầu với Hạ Tiểu Bạch: “Cảm ơn Tiểu Bạch, không có cậu thì mình cũng không biết phải làm sao nữa.”
Hạ Tiểu Bạch từ trên cao nhìn xuống Phong Tiểu Tĩnh đang cúi đầu, cô nhóc này vẫn còn ngây thơ…. Khụ khụ.
Lúc cô cúi người xuống thì hai bông hoa nhỏ cũng đập vào mắt Hạ Tiểu Bạch.
Quá…..rồi!
Tất nhiên là Đào Na Na đang đứng bên cạnh Hạ Tiểu Bạch cũng nhìn thấy rõ mồn một.
Cô lập tức nổi giận chọt chọt anh, sao mấy tên này đều thích nhìn ngực lớn nhỉ, đợi tốt nghiệp xong bổn tiểu thư cũng đi làm một cái, hừ.
Hạ Tiểu Bạch lúng túng nói: "Tất cả mọi người đều là bạn bè, tất nhiên là phải giúp đỡ lẫn nhau.”
Đương nhiên là Phong Tiểu Tĩnh biết Hạ Tiểu Bạch đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình.
Gương mặt xinh đẹp chỉ là có chút đỏ bừng, cô siết chặt tay nhón chân lên hôn vào một bên má Hạ Tiểu Bạch.
Khuôn mặt nghiêm túc đỏ bừng: “Dù sao thì mình cũng muốn cảm ơn, tặng cậu một nụ hôn đấy.”
Nói xong, cô ngại ngùng cười khanh khách chạy lên phía trước.
Đào Na Na cũng đuổi theo sao ôm cô từ sau lưng bóp.
"Con nhóc này dám hôn trộm Tiểu Bạch.”
"Na Na, đừng bóp, xẹp mất…”
"To như thế sao mà xẹp được, cậu chia cho mình một chút thì còn tạm được…”
Mấy người dành cả buổi tối để khám phá khu nghỉ dưỡng và tham gia một buổi tiệc lửa trại.
Đống lửa khổng lồ cháy lên ngọn lửa màu vàng cam cao hơn hai mét.
Hơn nghìn người vây xem xung quanh đống lửa, các loại rượu ngon, đồ nướng, hoa quả, còn có người nhảy múa.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Hạ Tiểu Bạch cắn kẹo hồ lô, trong mắt toàn là hình ảnh của ngọn lửa.
Đây là lần đầu tiên anh tham gia sự kiện như thế này nên khó tránh khỏi có chút kích động.
Đào Na Na thấy thế: "Tiểu Bạch, mình cũng muốn ăn kẹo hồ lô."
Hạ Tiểu Bạch tức giận nhìn cô: "Vừa rồi tôi hỏi cậu có mua hay không, cậu nói không ăn, giờ thì hay rồi, người bán đi mất rồi mới đòi ăn.”
Gương mặt xinh đẹp của Đào Na Na gương mặt xinh đẹp có hơi đỏ: "Mình muốn ăn nửa cái còn lại của cậu. "
Hạ Tiểu Bạch chưa kịp phản ứng thì cô đã cắn lấy nửa cây kẹo hồ lô anh đang ăn dở.
"Rất ngọt, Tiểu Bạch ăn rất ngon.”
Đào Na Na liếm liếm cánh môi cười rồi nhẹ nhàng nghiêng đầu nhìn Hạ Tiểu Bạch, vừa nghịch ngợm vừa đáng yêu.
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận