Tạp Đồ

Chương 269: Đánh cuộc chế tạp (1)

Hừ, lý do rất đơn giản, sử dụng số tài liệu này, ta có thể chế tạo ra tạp phiến giá trị thương tổn tám trăm năm mươi trở lên, công kích tần suất 3 giây.
Thanh âm không lớn, nhưng chung quanh thoáng cái an tĩnh lại.
Qua vài giây, những người này mới phản ứng lại, nhất thời có người la lên:
- Khó có khả năng! Số tài liệu này làm sao có thể chế tạo ra tạp phiến giá trị thương tổn tám trăm năm mươi? Khó có khả năng! Tuyệt đối khó có khả năng!
Các chế tạp sư khác nhìn Trần Mộ một cách nghi ngờ và không tin tưởng. Điều này cũng không thể trách bọn họ, tám trăm năm mươi giá trị thương tổn trong bốn sao tạp phiến mặc dù được cho là khá lớn, tạp phiến như vậy cũng không hiếm thấy.
Uy lực tạp phiến tạo nên do ảnh hưởng của tài liệu, càng cao cấp tạp phiến, tài liệu yêu cầu lại càng cao. Kĩ nghệ chế tạp cũng không thể đề cao vô hạn uy lực của tạp phiến, cái kiểu lập luận dùng tài liệu bình thường chế tạo năm sao tạp phiến trong truyền thuyết thuần túy là vô nghĩa.
Cho dù Trần Mộ có thể chế tạo ra tạp phiến có giá trị thương tổn vượt qua tám trăm năm mươi, nhưng tuyệt đối không cách nào sử dụng số tài liệu này chế tạo ra tạp phiến thương tổn vượt qua tám trăm năm mươi.
Càng huống chi bọn họ cũng biết, vị chế tạp sư phe mình này rất am hiểu ba loại tạp phiến kia, ngay cả Bội phu nhân tạo nghệ đều không thể vượt qua hắn khi nói đến ba loại tạp phiến này.
- Tám trăm năm mươi? Khó có khả năng! Tuyệt đối khó có khả năng!
Vị chế tạp sư kia quả quyết lắc đầu, tạo nghệ của hắn tại các tạp phiến khác chỉ bình thường, duy độc ở ba loại tạp phiến này, tốn hao hơn mười năm công phu. Hắn tin tưởng, hắn đã ưu hóa được “Trùy kích tạp” đạt tới cực hạn.
Với số tài liệu này, không thể làm ra tạp phiến nào có thể mạnh hơn “Trùy kích tạp”.
Ở phương diện này, hắn rất đủ tự tin.
Tất cả ánh mắt đều nhìn Trần Mộ, thần sắc hắn vẫn đạm định. Không hề khiếp đảm.
- Không bằng, chúng ta đánh cuộc.
Vị chế tạp sư kia cố ý lớn tiếng nói.
- Được, đánh cuộc thế nào?
- Nếu như ta thắng, ta muốn biết cách ngươi phối chế nguyên liệu chế tạo tạp phiến.
Vị kia chế tạp sư trong mắt hiện vẻ giảo hoạt, các chế tạp sư khác thì tinh thần phấn chấn, rất nhiều người trên mặt lộ vẻ chắc thắng. Mà ngay cả Văn lão đầu, ánh mắt cũng tán thành nhìn về phía vị chế tạp sư này.
Ừ, sau khi trở về, có thể cân nhắc thăng chức cho hắn.
Trần Mộ thoáng giận, hành vi đối phương kì thật là muốn dò hỏi tin tức bên trong. Lơ đãng liếc mắt nhìn Tiêu Tư như đang suy nghĩ. vẻ mặt hắn dửng dưng.
Người bùn còn có ba phần tính đất, Trần Mộ không khỏi tức giận.
Dựa theo song phương hiệp nghị. Đoạn thời gian này số chế tạp sư kia phải tuân theo mệng lệnh của hắn vô điều kiện, bọn họ không chỉ không muốn chế tạo năng lượng tạp. Mà còn muốn dùng thủ đoạn dò hỏi bí mật trong tay mình, Đúng là quá mức ….
- Nếu như ngươi thua thì sao?
Trần Mộ thản nhiên nói.
- Thua? Cáp, như thế nào có thể! Ta làm sao có thể thua?
Vị chế tạp sư kia như nghe được điều gì buồn cười, cười ha ha, chung quanh hắn đồng thời cũng vang lên vài tiếng cười.
Trần Mộ chỉ nhìn hắn không nói lời nào. Thấy Trần Mộ ánh mắt lạnh lùng bắn về phía mình, tiếng cười đột ngột nghẽn lại. vẻ mặt hắn khinh thường lớn tiếng nói:
- Nếu như ta thua. Tùy tiện ngươi xử trí.
Trần Mộ lắc đầu:
- Ngươi là người của Tiêu Tư hiệu trưởng, không phải người của ta.
Vị chế tạp sư kia thốt ra:
- Được! Nếu như ta thua. Ta sẽ rời khỏi Tư Nguyên học phủ, phục vụ cho ngươi vô điều kiện!
Tiêu Tư ở một bên biến sắc, đáng tiếc không kịp ngăn cản.
Trần Mộ không lập tức đáp ứng. Mà là nhìn Tiêu Tư:
- Hiệu trưởng thấy thế nào?
Sắc mặt Tiêu Tư lập tức khôi phục bình thường, thanh âm bình tĩnh, a a cười:
- Các ngươi có hứng thú như vậy, ta làm sao dám cản? Chỉ là, Vu giáo sư thoát ly Tư Nguyên học phủ vẫn có điều không ổn, không bằng Tào tiên sinh đổi lại điều kiện khác?
- Không biết hiệu trưởng có đề nghị gì khác?
Trần Mộ trên mặt không sợ hãi.
- Aa, ta đây sẽ xuất ra ba triệu âu địch đi. Ta cũng không ngờ mọi người không thích chế tạo năng lượng tạp, nói vậy kế hoạch của Tào tiên sinh cũng nhiều có trở ngại, thật sự xấu hổ. Ba triệu âu địch này, một nửa dánh cuộc, một nửa thì bồi thường cho Tào tiên sinh, vô luận thắng thua. Tào tiên sinh, ngươi thấy thế nào?
Chung quanh thoáng cái an tĩnh lại, bọn họ không ngờ ý tưởng đánh cuộc lại thoáng cái khiến hiệu trưởng tốn hao ba triệu âu địch. Nhất thời mọi người có chút bất an, hơn nữa hiệu trưởng dường như cũng bất mãn hành vi mới vừa rồi của bọn họ.
- Được!
Trần Mộ gật đầu. Lúc này, tự nhiên không thể cùng Tiêu Tư phá vỡ cam kết, lại nói, Tiêu Tư cũng biểu đạt sự biết lỗi qua hành động này. Lúc này, tốt nhất là thuận thủy thôi châu.
Đoàn người lập tức đi tới phòng chế tạp,Hề Bình được Trần Mộ phân phó, đã sớm đem tài liệu chuẩn bị đầy đủ.
Thực lực chế tạp của Trần Mộ như thế nào, bọn họ vẫn không có cơ hội hiểu rõ. Kì thật hôm nay đánh cuộc kiểu này là bọn hắn chủ mưu đã lâu, mấy ngày nay chế tạo năng lượng tạp thật sự đem bọn họ hành hạ đến chết. Mà một nguyên nhân khác là lần này bọn họ động thủ phối chế tài liệu, nhưng nghĩ muốn nát óc, vẫn không có cho tìm ra một tia đầu mối về hiệu quả của việc phối chế này.
Nó tựa như một con sâu trong lòng bọn họ, khiến bọn họ trong lòng ngứa ngái vô cùng, mới hợp kế làm ra biện pháp này. Bất quá bọn họ hành động cũng không nói cho Tiêu Tư, cho nên mới có chuyện hôm nay.
Trần Mộ tự nhiên nghĩ không ra những người này lại vì vấn đề này mà nháo sự như vậy.
Bất quá, hắn hiểu được, nếu như lần này không đem bọn người kia chấn nhiếp, sẽ bị bọn họ coi thường. Vậy kế tiếp chỉ sợ vô luận gọi đám chế tạp sư này đi làm cái gì, bọn họ đều sẽ không muốn.
Mặt khác, sẽ làm cho Tiêu Tư cảm thấy được giá trị của mình, làm việc tự nhiên sẽ chú tâm hơn.
Đồng một công việc, lưu tâm và không lưu tâm, hiệu quả hoàn toàn bất đồng.
Cả Ngưỡng Mập và đám kiến trúc tạp tu khi biết được Tiêu Tư ở đây mới tin tưởng mình như vậy, đều làm cho Trần Mộ hiểu được, Tiêu Tư đối với trụ sở hiện tại tầm quan trọng rất lớn. Mặc dù song phương đã thỏa hiệp, nhưng muốn được đối phương đồng lòng, như vậy phải phô ra thực lực của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận