Tam Quốc Tranh Phong

Chương 621

- Phụ thân!
Ở nơi xa Mã Siêu kêu lên tiếng bi thương, phóng đến bên cạnh Mã Đằng, dùng một tay đỡ lấy Mã Đằng, chỉ có điều lúc này Mã Đằng đã chết.
- Tào tặc đáng chết!
Thấy Mã Đằng đã chết, Mã Siêu gầm lên giận giữ nâng thi thể Mã Đằng lên lưng ngựa rồi vọt về phía Tào Hồng.
- Thúc phụ!
Bên cạnh Mã Đại lúc này cũng chỉ còn mười mấy tên binh lính vật lộn, nhìn thấy Mã Đằng bỏ mạng, một đám sắc mặt đỏ bừng liều chết chém giết binh lính Hổ Báo kỵ.
Tào Hồng không để ý tới mấy người Mã Đại mà tất cả lực chú ý đều tập trung trên người của Mã Siêu, tuy hơn vạn người này nhìn đều cực kỳ mỏi mệt nhưng khí thế quân tiên phong rất chính thịnh. Nếu Hổ Báo kỵ muốn ngăn cản nhất định sẽ phải trả một giá nhất định, Nếu không trấn áp được thế tấn công của hơn vạn kỵ binh này, chỉ một sai sót nhỏ cũng sẽ khiến cho đại quân sụp đổ.
- Giết!
Tào Hồng quát lớn xông ra ngoài, theo sau là hai vạn Hổ Báo kỵ, đối chọi gay gắt với hơn một vạn kỵ binh kia.
Mã Siêu và Tào Hồng gần như đồng thời nổi giần gầm lên, ở phía sau hai người đều bắn ra vô số mũi tên hướng về kỵ binh đối diện.
Mã Siêu cười lạnh, khóa trường kích trong tay lại, lấy ra một cây cung, ba mũi tên được Mã Siêu lắp vào dây cung, ba mũi tên này nhằm về phía Tào Hồng.
Tất cả động tác đều được hoành thành một cách nhanh chóng, hai người lại cách nhau không xa, trong nháy mắt ba mũi tên lông vũ bay tới trước mặt Tào Hồng.
Tào Hồng căn bản không hề phòng bị, đối mặt với ba mũi tên bất ngờ bay tới, trong lòng kinh hãi, không ngờ trình độ bắn tên của Mã Siêu lại đạt đến mức độ cao như vậy, Tào Hồng không né kịp nên vung trường đao đánh rơi hai mũi tên lông vũ, mũi tên còn lại xuyên qua khôi giáp của Tào Hồng, đâm vào trong người của Tào Hồng.
Lực sát thương của mũi tên cực kỳ kinh người, cảm giác đau đớn do mũi tên đâm vào khiến cho Tào Hồng run rẩy, y cắn môi dung tay bẻ gãy mũi tên xuyên vào người, trong mắt càng lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Lúc này hai đội kỵ binh đã kề sát nhau, Tào Hồng cũng không dám khinh thường mà cảnh giác nhìn đối phương, kỵ binh chạy tới với uy thế kinh người, y không dám có chỗ sơ suất.
- Giết!
Hai bên vừa đụng vào nhau, Mã Siêu đột nhiên quát lớn, tay cầm trường kích múa quanh làm cho hai gã binh lính ngã ngựa, thân hình gần như bị Mã Siêu dùng một kích chặt đứt, chết tại chỗ.
Theo tiếng quát của Mã Siêu, hơn vạn kỵ binh phía sau hắn cũng gào lên thảm thiết, một đám giơ binh khí vọt về phía Hổ Báo kỵ, trong nháy mắt chiến ý đạt đến đỉnh cao.
Trong lòng Tào Hồng không ngừng run rẩy, không ngờ kỵ binh Lương Châu lại dũng mãnh như vậy, tuy Hổ Báo kỵ là kỵ binh tinh nhuệ thiên hạ ít có nhưng so với sự dũng mãnh của kỵ binh Lương Châu thì vẫn kém hơn.
- Giết!
Tào Hồng cũng quát lớn, tuy kinh ngạc về sự dũng mãnh của kỵ binh Lương Châu nhưng y cũng không vì thế mà lùi bước, so về năng lực giao chiến của kỵ binh thì Hổ Báo kỵ cũng từng từng sợ bất kỳ đối thủ nào.
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng va chạm vang lên, hai đội kỵ binh trực tiếp đụng vào nhau, ngoài trừ một số ít người nhảy vào trong trận doanh của đối phương thì phần lớn kỵ binh là đụng vào nhau.
- Giết!
Mã Siêu vung trường kích, tốc độ không hề chậm lại, phàm những kỵ binh nào che ở trước mặt hắn đều bị hắn chém chết. Mà dưới sự tấn công của Mã Siêu thì Hổ Báo kỵ cũng xuất hiện hỗn loạn, mà kỵ binh nhảy vào trận địa cùng Mã Siêu cũng không ít, những kỵ binh này dũng mãnh cùng với Mã Siêu phá ra một lối thoát trong trận doanh của Hổ Báo kỵ.
Tào Hồng sắc mặt ngưng trọng, nếu cứ để Mã Siêu tấn công như vậy, hai vạn Hổ Báo kỵ sẽ có khả năng bị hắn ta đâm thủng.
- Ngăn lại bọn họ cho ta!
Tào Hồng quát lên rồi vọt lên phía trước.
Theo tiếng quát của Tào Hồng, từng tên Hổ Báo kỵ hội tụ vào một hướng, mà kỵ binh của Lương Châu cũng dần dần hội tụ lại, trong khoảng thời gian ngắn Mã Siêu lại trở thành trung tâm giao chiến, vô số binh lính tụ tập lại, tình thế lập tức lâm vào thế giằng co.
Ngay cả Mã Siêu cũng khó có thể trong đám đông mở ra một lối thoát.
Lúc này nhân số của hai bên dường như đã ít hơn rất nhiều, hai bên gần như liều mạng chiến đấu, trừ phí có một bên bại nếu không quả quyết sẽ không ngừng chiến đấu.
Bất kể là Mã Siêu hay là Tào Hồng đều không ngờ cục diện sẽ đến mức này, cứ giằng co như vậy thì số binh lính hai bên chết trận khó có thể dự đoán được, bất kể là thắng hay bại cũng sẽ chết hoặc tổn thương thảm trọng.
Mã Siêu liên tục rống giận, nhìn thấy Tào Hồng đến gần liên quay đầu ngựa chạy về phía Tào Hồng, những Hổ Báo kỵ trên đường đi của hắn đều bị hắn chém chết, sau đó đều bị vó ngựa nghiền nát.
- Hừ! Mã Siêu thật hung hãn!
Nhìn Mã Siêu đang tới gần, trong lòng Tào Hồng chấn động, Mã Siêu liều mạng như vậy thật sự khiến hắn cảm thấy kinh ngạc.
Ở dưới trướng Tào Tháo, nếu bàn về sự hung hãn thì không ai qua được Điền Vi và Hứa Chử, vốn cho rằng sự hung hãn của hai người này đã là thiên hạ hiếm có, không ngờ Mã Siêu cũng không hề thua kém hai người đó.
- Không thể cứ như vậy, nếu không cho dù đánh bại và giết chết Mã Siêu thì Hổ Báo kỵ cũng sẽ bị tổn thất thê thảm.
Trong lòng Tào Hồng dao động, chỉ khi kỵ binh được xung phong mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất, nếu cứ giằng co như vậy không khác gì trói buộc kỵ binh.
Tào Hồng truyền mệnh lệnh xuống dưới, phía sau nhanh chóng tách ra một đội kỵ binh, đội kỵ binh này ước chừng hơn năm ngàn người, năm ngàn người này lập tức rời khỏi chiến trường tụ tập lại, điều chỉnh đội hình, đầu tiên là đi xung quanh bốn phía chiến trường sau đó vọt qua ranh giới của chiến trường.
Mà khi đội kỵ binh này xông qua thì kỵ binh Lương Châu trong chiến trường giống như bị người chém tách ra, mấy trăm kỵ binh Lương Châu bị chém chết tại chỗ.
Sau khi chém chết mấy trăm kỵ binh thì đội kỵ binh này lại thay đổi hương quay trở về, sau đó lại chém chết mấy trăm binh lính nữa.
Đội Hổ Báo kỵ giống như là một trường kiếm phát ra tia sáng lạnh lẽo trên chiến trường, xẹt qua cạnh kỵ binh Lương Châu, kỵ binh đang ở thế giằng co nên không phải là đối thủ của Hổ Báo kỵ.
- Đáng giận!
Ở bên chiến trường, lúc này Mã Đại nhìn thấy Hổ Báo kỵ làm tổn thất nhiều binh lính như vậy, tức giận không kiềm nén được.
- Các ngươi theo ta đi ngăn cản chúng.
Mã Đại quát lớn một tiếng rồi dẫn theo mười mấy binh lính xông vào đội Hổ Báo kỵ, theo sau Mã Đại là hai ngàn kỵ binh Lương Châu, ý đồ muốn ngăn cản quân tiên phong Hổ Báo kỵ.
Nhìn thấy hành động của Mã Đại, Tào Hồng cười lạnh, uy lực của Hổ Báo kỵ khi vị vây công như thế nào y hiểu rất rõ, hai ngàn kỵ binh Lương Châu này gần như không có hàng ngũ rõ ràng, đối với Hổ Báo kỵ mà nói chỉ yếu ớt giống như đậu hũ mà thôi.
Tào Hồng nhìn Mã Đại lao ra rồi lại quay đầu nhìn Mã Siêu, lúc này Mã Siêu giống như là phát điên đang lao về phía mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận