Ta Thiên Phú Quá Không Chịu Thua Kém, Bắt Đầu Max Cấp

Chương 393: Thanh Long Thần Linh chi truyền thừa

**Chương 393: Thanh Long Thần Linh Chi Truyền Thừa**
Nhưng lại vào lúc này, dị tượng đột nhiên thay đổi.
"Rắc rắc rắc ——"
Vạn đạo long cốt, lại "sống" lại!
Từng đạo cốt long vỗ cánh phi thiên, trong hốc mắt trống rỗng, bắn ra thần mang lạnh lẽo, ngang nhiên xông thẳng về phía đám người.
Mọi người sắc mặt đại biến, thực lực của những cốt long này cực kì khủng bố, phần lớn đều là Chí Tôn giả cảnh thần thông.
Thậm chí, mấy tôn cốt long dẫn đầu còn tản phát khí tức, ẩn ẩn bức bách Chuẩn Thánh!
"Thiếu vương đi đầu tiến về tế đàn, chúng ta tới ngăn cản!" Huyền Âm Chuẩn Thánh bước ra, trực diện cốt long, trầm giọng nói.
Thiên Hành, Lạc Hồng cùng các thiên kiêu yêu nghiệt khác cũng theo đó bước ra, canh giữ ở phía trước Phương Thần.
Vạn tôn cốt long, bọn hắn khẳng định không cách nào chống đỡ trực diện, nhưng trì hoãn một khoảng thời gian, nhường thiếu vương kế thừa Thanh Long Thần Linh truyền thừa, thì vẫn hoàn toàn có khả năng.
Phương Thần lại cười nhạt một tiếng, chậm rãi đi ra, khẽ nói, "Yên tâm, những cốt long này sẽ không làm tổn thương chúng ta."
Mọi người vẻ mặt ngưng trệ, không khỏi ghé mắt nhìn về phía Phương Thần, lòng tràn đầy nghi hoặc.
Những cốt long này không hề có ý thức, chỉ có bản năng g·iết chóc.
Thiếu vương. . . Làm sao xác định cốt long sẽ không làm tổn thương bọn hắn?
Nói xong, Phương Thần thôi động thần cốt trong cơ thể, quanh thân tự nhiên tỏa ra nhàn nhạt Chân Long khí tức.
Khí tức tuy mỏng manh, nhưng cực kì thuần khiết, tôn quý, tựa như là thuần huyết Chân Long cao quý nhất!
Hắn từng luyện hóa một đoạn Chân Long long cốt, rèn luyện xương sống, hóa thành thần cốt, sau đó lại thu phục thuần huyết yêu nghiệt Chân Long nhất tộc còn nhỏ là Kim Long, trong thần cốt tự nhiên ẩn chứa một cỗ uy thế Chân Long thuần chính.
Sau đó, Phương Thần lại thôi động Chân Long bảo thuật thức thứ nhất, Long Ngâm.
"Rống!"
Long âm huy hoàng, phảng phất thần ma giận dữ, thiên địa biến đổi, toàn bộ lạch trời chấn động điên cuồng.
Long ngâm vang, long ảnh hiện, phảng phất Long tổ, quan sát vạn tôn cốt long.
"Bịch ——"
Vạn đạo cốt long dữ tợn, lập tức. . . Toàn bộ quỳ rạp!
Trong ý thức mỏng manh của chúng, Phương Thần tựa như là Long tộc chi chủ, trời sinh có được quyền hành chí cao hiệu lệnh quần long.
Đối mặt hắn, chỉ có quỳ lạy!
Chợt, Phương Thần nhàn nhã đi ra, từng bước một hướng tế đàn đi đến.
Cốt long quỳ lạy, vội vàng tách ra một đại đạo.
Thấy thế, tất cả mọi người đều ngây dại.
Chuyện này. . . cũng được sao?
"Một tiếng long ngâm, quần long phủ phục. . ."
Nhìn xem một màn này, Thủy Tổ vuốt ve râu dài, không khỏi than thở, "Không ngờ, Phương Thần đã đạt tới độ cao như thế."
"Có người này ở đây, chuyến đi này không còn gì phải lo!"
Cửu đại tổ cùng các lão tổ khác thoáng thu liễm kinh sợ, đồng loạt gật đầu.
Ngược lại là Bạch Hổ, lúc này lòng còn sợ hãi, liếc trộm ánh mắt Phương Thần, tràn đầy e ngại.
Ngọa tào!
Nhiều cốt long như vậy, nói quỳ liền cho Phương Thần quỳ rồi?
May mắn. . . Mình vừa rồi không có đắc ý vênh váo, chọc giận Phương Thần, nếu không m·ạ·n·g nhỏ khó bảo toàn a!
"Ngươi suy nghĩ cái gì vậy? Mau tỉnh lại Thanh Long Thần Linh ý chí đi!" Gặp Bạch Hổ ngẩn người, Phương Thần không khách khí chút nào ném cho Bạch Hổ một bàn tay, tức giận mắng, "Nơi đây phát sinh động tĩnh, đoán chừng đã kinh động đến vạn tộc, nếu không nhanh lên, vạn tộc đến, rất khó thoát thân."
Bạch Hổ rụt đầu, vội vàng gật đầu nói: "Rõ!"
Chợt, Bạch Hổ cùng Phương Thần cùng nhau, trèo lên tế đàn cổ xưa.
Đúng như Phương Thần suy đoán, vạn long cất cánh trong lạch trời, long âm lay trời, đã kinh động đến Tiên Tộc và Thần Vũ tộc đang ở Thanh Long chi địa.
Địa Sát, yêu nghiệt gần với Thần tử lục đạo của Tiên Tộc, và Quân Cửu Thiên, Thần tử Thần Vũ tộc, suất lĩnh tộc nhân của mình, đang hướng tới lạch trời mà chạy đến.
Lúc này, Bạch Hổ điều động Canh Kim sát phạt đại đạo, rót vào trong tế đàn xưa cũ, hô ứng với Tốn Mộc đại đạo trên tế đàn, thử tỉnh lại ý chí Thanh Long Thần Linh.
Ông ——
Tốn Mộc đại đạo như khô mộc phùng sinh (cây khô gặp mùa xuân), tuôn ra sinh cơ nồng đậm.
Quy tắc đại đạo huyền diệu phun trào, gia trì đại đạo, diễn hóa ra một đôi mắt rồng mênh mông.
Quan sát Phương Thần, trong ánh mắt tràn đầy ý vị xem kỹ.
Một cỗ uy thế thần thánh mênh mông khó tả, như sóng dữ nhào tới trước mặt.
Phương Thần sắc mặt không đổi, quanh thân lần nữa rung động khí tức huyết mạch Chân Long.
Ông ——
Uy thế Thanh Long Thần Linh lập tức tiêu tán vô tung.
"Thân mang Chân Long huyết mạch, có thể nhận truyền thừa của ta."
Một đạo thần âm mênh mông, bỗng dưng vang lên, mắt rồng theo đó kích xạ ra thần mang tràn đầy sinh cơ, rót vào trong cơ thể Phương Thần.
Lượng lớn đại đạo truyền thừa tràn tới, Phương Thần vội vàng ngồi xếp bằng, tiêu hóa những gì đoạt được.
Quanh thân thần huy phun trào, diễn hóa ra vô số đạo văn sinh cơ, Tốn Mộc đại đạo trên tế đàn bị hấp dẫn, bỗng nhiên rung động một cái, bay vào trong cơ thể Phương Thần.
Thanh Long Thần Linh truyền thừa hạ xuống, toàn bộ Thanh Long chi địa theo đó rung động.
"Rống!"
Thanh Long hư ảnh cao ngất trên chín tầng trời, vươn cổ gào thét, long âm huy hoàng chấn nhiếp thiên địa, niết diệt vạn pháp.
Vạn đạo cốt long vốn nằm rạp trên mặt đất, lúc này cũng theo đó nghiêm nghị gào thét, trong long âm xen lẫn từng tia thê lương, bi thương, phảng phất đang cung tiễn Thanh Long Thần Linh nhập luân hồi.
Thanh Long hư ảnh dị biến, tự nhiên lọt vào trong mắt Địa Sát, Quân Cửu Thiên và những người khác đang chạy tới.
Ngóng nhìn thương khung, lập tức lộ vẻ lo lắng.
Thanh Long Thần Linh truyền thừa đã xuất thế, nếu bọn hắn không nhanh một chút, sẽ chẳng còn lại gì cho bọn hắn!
Chợt, trực tiếp bỏ lại những tộc nhân tu vi yếu, cùng những tộc nhân và người hộ đạo Tôn Giả cảnh, lại lần nữa tăng tốc, lái về phía lạch trời.
Một lát sau, khi Thiên Sát, Quân Cửu Thiên và những người khác đến nơi, Phương Thần đã hấp thu xong Thanh Long Thần Linh truyền thừa.
Thần mâu trợn trừng, một vòng thần mang ẩn chứa Tốn Mộc đạo ý chợt lóe lên.
"Đi!"
Cảm giác được khí tức Tiên Tộc và Thần Vũ tộc, Phương Thần không chút do dự, trực tiếp hạ lệnh.
Chợt, dẫn đám người đi qua vạn đạo cốt long, đi ra khỏi lạch trời.
Trùng hợp. . . Đụng độ chính diện với Địa Sát của Tiên Tộc và Quân Cửu Thiên của Thần Vũ tộc.
"Hừ!"
Nhìn thấy Nhân tộc, Quân Cửu Thiên lập tức lệ khí tăng vọt, sát cơ nổi lên bốn phía.
Không chút do dự, quả quyết xuất thủ.
Trực tiếp tế ra sát phạt đại thuật, xông thẳng về phía Phương Thần.
Mối thù giữa Nhân tộc và Thần Vũ tộc của hắn, chỉ có thể dùng máu của Nhân tộc mới có thể hoàn trả.
Mười hai phương kim sắc cánh chim sau lưng hắn triển khai, thần mang lăng lệ đến cực điểm, kích xạ thiên địa bốn phương tám hướng.
Mi tâm độc giác càng là có đạo quang thâm thúy đang ngưng tụ, khí tức vô cùng kinh khủng, chưa tế ra, đã mẫn diệt tất cả xung quanh, vỡ vụn vạn trượng hư không.
Thế lạnh lẽo, không khỏi khiến người trong lòng phát lạnh.
Ngay cả những người hộ đạo Chuẩn Thánh cảnh như Huyền Âm, lúc này sắc mặt cũng đều ngưng trọng, trong mắt tràn đầy kiêng kị.
Quân Cửu Thiên, Tôn giả viên mãn, nhưng chiến lực chân thực của hắn, chỉ sợ đủ để hoành ép những Chuẩn Thánh như bọn hắn!
Nếu muốn cưỡng ép ứng chiến, bọn hắn chưa chắc có thể thích đáng rời đi.
"Thiếu vương cẩn thận, thực lực người này cực kì khủng bố. . . Nếu không thể làm, không cần cố kỵ chúng ta, cứ một mực đi đầu rời đi." Huyền Âm Chuẩn Thánh âm thầm truyền âm nói.
Phương Thần lại nheo thần mâu, gọi ra Nhân Vương thương, thôi động Đại Nhật Thần Thể, lóe lên thần mang chói sáng, trong một đôi thần mâu lăng lệ, mơ hồ có chiến ý bắn ra.
Theo Huyền Vũ chi linh thôi diễn, Quân Cửu Thiên là kẻ có thực lực mạnh nhất trong số các Thần tử Thần Tàng, đã có chiến lực tuyệt đối hoành ép Chuẩn Thánh, thậm chí nghịch phạt Thánh Nhân.
Theo thứ hạng, hắn so với Quân Cửu Thiên còn kém hơn một bậc.
Nhưng, hiện tại hắn đã thu được Thanh Long Thần Linh truyền thừa, tuy chưa hoàn toàn luyện hóa, nhưng thực lực vẫn có chút tăng lên.
Chưa hẳn, liền không có cơ hội chiến thắng!
Cầm trong tay Nhân Vương thương, điều động Nhân tộc khí vận, giam cầm quy tắc trật tự một phương thiên địa, sau đó quả quyết đâm ra.
Nhưng một khắc sau, Phương Thần ngây ngẩn cả người.
Quân Cửu Thiên sát cơ ngập trời, thế mà trực tiếp tránh né công kích của hắn, hóa thành một đạo kim mang, xông vào lạch trời.
Tình huống gì vậy?
Phương Thần có chút hoang mang.
Quay người nhìn lại, lúc này mới chú ý tới, thì ra yêu nghiệt Địa Sát của Tiên Tộc, thừa dịp bọn hắn giằng co, đã lén lút tiến vào lạch trời.
Gặp Địa Sát đê tiện như thế, Quân Cửu Thiên tự nhiên cũng không thể ngồi yên.
Bọn thiên kiêu Nhân tộc này, hắn lúc nào cũng có thể g·iết, nhưng Thanh Long Thần Linh truyền thừa xuất thế, chỉ có cơ hội lần này, nếu hắn ở đây cùng Nhân tộc đại chiến, để Địa Sát đoạt được Thanh Long Thần Linh truyền thừa, vậy thì hắn biết khóc với ai đây?
Cho nên, Quân Cửu Thiên quả quyết từ bỏ khai chiến với Nhân tộc, mà là tiến vào lạch trời.
Địa Sát và Quân Cửu Thiên, bọn người tự tiện xông vào lạch trời, tự nhiên kinh động đến những cốt long kia.
Không thể so với Phương Thần thân có uy thế huyết mạch Chân Long, Địa Sát và Quân Cửu Thiên bọn người không cách nào chấn nhiếp những cốt long còn sót lại sát lục ý chí này.
Trong khoảnh khắc, long ngâm rung chuyển, thiên địa băng liệt.
Trọn vẹn vạn đạo cốt long, dù Địa Sát và Quân Cửu Thiên dẫn tộc nhân hai tộc liên thủ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng áp chế, thường phải trả giá rất lớn, mới có thể đánh tan một tôn cốt long.
Chỉ một lát sau, Tiên Tộc và Thần Vũ tộc trọn vẹn hơn hai trăm người, toàn bộ nhuốm máu, tu vi hơi yếu thậm chí đã bị trọng thương, gần như vẫn lạc.
Bên ngoài lạch trời, Phương Thần và đoàn người nhìn xem một màn này, trong mắt lập tức hiện lên từng tia mờ mịt.
"Bọn hắn. . . Xông vào làm gì?" Bạch Hổ gãi đầu, có chút khó hiểu hỏi.
Thiên Hành cùng các Thần tử khác, thành thật lắc đầu, bọn hắn cũng rất hoang mang.
Vì Thanh Long Thần Linh truyền thừa sao?
Thế nhưng, Thanh Long Thần Linh truyền thừa ở trong tay thiếu vương rồi a.
Các ngươi không ngăn trở thiếu vương, ngược lại xông vào cùng cốt long đánh nhau, đây là có ý gì?
Vân vân. . .
Ngẫm nghĩ một hồi, đám người bỗng nhiên phản ứng, khóe miệng không khỏi co giật, "Bọn hắn hẳn là còn không biết thiếu vương đã lấy được Thanh Long Thần Linh truyền thừa, còn tưởng rằng truyền thừa ở trên tế đàn kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận