Ta Hôn Quân, Bắt Đầu Đưa Tặng Giang Sơn, Thành Thiên Cổ Nhất Đế
Chương 837 - Bệ hạ, tranh thủ ngủ phục nàng (2)
Chương 837 - Bệ hạ, tranh thủ ngủ phục nàng (2)
"Bệ hạ, người chờ chút, ta đi qua đó một lát sẽ trở lại!"Yêu Yêu hưng phấn chạy trốn.Trong hoàng cung, Nguyệt Thần Cung, Tống Ngọc Phi đang đả tọa tu luyện.Sau đó, nàng làm thế nào cũng không yên lòng, suy nghĩ trong lòng bay toán loạn, trong đầu đều nghĩ đến bóng dáng một người.Thở dài một hơi, từ trên giường bước xuống, dần dần đi tới bên cửa sổ, thông qua cửa sổ nhìn thấy ánh trăng sáng trên bầu trời, loáng thoáng như lại thấy được bóng dáng người kia, buồn bã như mất mát nói: "Từ biệt mấy năm, bệ hạ, ngài sẽ quên ta sao? Nếu như ta quên ngài, ngài sẽ đau lòng lắm sao?"Trong lòng nàng không có đáp án.Tuy nàng và Lâm Bắc Phàm chỉ gặp mấy lần, nhưng trong lòng sớm đã có bóng dáng đối phương.Tướng mạo anh tuấn của đối phương, sự hùng tài của đối phương, hiệp cốt nhu tình, cùng với chí khí thôn sơn hà của đối phương, đều hấp dẫn nàng thật sâu, làm cho nàng mê muội.Thử hỏi, thiên hạ có nữ tử nào không muốn gả cho bệ hạ?Tuy nàng là Đạo Tử của Đạo môn, nhưng dẫu sao cũng là nữ nhân, cũng không ngoại lệ.Chỉ tiếc, song phương bởi vì lập trường, quan hệ bằng hữu dần dần đi tới quan hệ đối địch.Trong lúc này, đã xảy ra quá nhiều chuyện không vui.Tuy rằng hiện tại đã hóa giải thế nhưng ngăn cách giữa hai bên vẫn tồn tại như trước.Mà bởi vì quan hệ thân phận của nàng, vĩnh viễn không thể đứng bên cạnh đối phương, chia sẻ hỉ nộ ái ố với đối phương.Có đôi khi, nàng vô cùng hâm mộ Yêu Yêu.Mặc dù nàng là một ma nữ, nhưng lại có thể tùy tâm sở dục, làm chuyện mình muốn làm, gả cho người mình muốn gả.Mà trên người nàng lại có quá nhiều gánh nặng, rất nhiều chuyện cũng không cách nào tự kiềm chế."Aizz! Lần từ biệt này, thiên địa xa cách, có lẽ không còn cơ hội gặp lại nữa rồi!"Đúng lúc này, một người mặc áo đen đột nhiên xông vào."Người nào?"Tống Ngọc Phi lập tức xuất chưởng đánh tới.Người áo đen tiếp được chưởng kia, tiếp tục giết tới.Song phương ngay tại trong cung điện đấu nhau.Tống Ngọc Phi vừa đánh nhau vừa quát: "Rốt cuộc ngươi là ai mà dám xông vào Đại Hạ cung?"Người áo đen không nói gì, đột nhiên tung ra một nắm bột phấn màu trắng.Tống Ngọc Phi phản ứng kịp thời, nhanh chóng lùi lại phía sau mấy trượng, hơn nữa còn dùng chân khí chấn vỡ bột phấn màu trắng.Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, nàng cảm giác xương cốt toàn thân đều mềm nhũn, chân khí cũng không sử dụng được.Ngay sau đó, trong thân thể đột nhiên dâng lên một cảm giác khô nóng khó có thể mở miệng.Tống Ngọc Phi kinh hãi: "Rốt cuộc ngươi là ai, làm gì ta?""Làm cái gì? Ngươi sẽ nhanh chóng biết thôi, hắc hắc!"Người áo đen đè giọng cười quái dị, sau đó ôm lấy Tống Ngọc Phi cả người vô lực, lao ra cửa sổ, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.Không lâu sau, hai người đã tới tẩm cung của Hoàng đế."Bệ hạ, nữ nhân này giao cho ngươi, tranh thủ ngủ phục nàng!"Hắc y nhân vén khăn che mặt ra, cười hắc hắc nói.Lâm Bắc Phàm nhận lấy Tống Ngọc Phi, kinh hãi nói: " Yêu Yêu, ngươi đã làm gì với nàng ta?""Không có gì, chỉ là cho nàng ăn chút thuốc mà thôi, ngươi rất nhanh sẽ hiểu, ta đi đây, cố lên!"Yêu Yêu nói xong, nháy mắt đã chạy đi mất dạng.Lúc này, Tống Ngọc Phi sắc mặt đỏ bừng, đôi mắt quyến rũ động lòng người, giơ hai tay vuốt ve gương mặt Lâm Bắc Phàm, hết sức động tình nói: "Bệ hạ, là ngài sao?"Lúc này Lâm Bắc Phàm sao còn chịu đựng được, lập tức xách thương lên ngựa.Một đêm phong lưu, không cần phải nói...Ngày hôm sau tỉnh lại, Tống Ngọc Phi nhớ tới chuyện xảy ra tối hôm qua vẫn xấu hổ không thôi, nàng vậy mà ngủ chung một chỗ với bệ hạ, hơn nữa còn là nàng ta chủ động, sau này làm sao gặp người?Nhưng nhìn người ngủ say bên cạnh, lại cảm thấy ngọt ngào vô cùng.Dù sao đây cũng là nam nhân nàng nhớ mãi không quên, bây giờ hai người như thế cũng coi là tu thành chính quả.Cứ như vậy, nàng cũng coi như không có tiếc nuối.Lúc này Lâm Bắc Phàm cũng tỉnh, nói: "Ngọc Phi, ngươi tỉnh rồi à?"Tống Ngọc Phi ngượng ngùng nói: "Bệ hạ, tối qua chúng ta..."Nhìn bộ dạng ngại ngùng của đối phương, Lâm Bắc Phàm trong lòng rung động, bật cười ha hả: "Đêm qua, chúng ta ý hợp tâm đầu, cho nên không kìm lòng được!"Tống Ngọc Phi rên lên một tiếng, càng thêm ngượng ngùng.Suy nghĩ một chút, hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: "Bệ hạ, chuyện tối hôm qua, chúng ta coi nó là một sai lầm mỹ lệ đúng không?""Vì sao?"Lâm Bắc Phàm không hiểu."Bởi vì giữa chúng ta không có kết quả!"Tống Ngọc Phi đau đớn nói: "Vì quan hệ thân phận của chúng ta, ở cùng nhau sẽ không hạnh phúc. Cho nên bệ hạ cứ quên ta đi!"Lâm Bắc Phàm nổi giận: "Ngươi là nữ nhân của trẫm, làm sao trẫm có thể quên được? Ngươi thành thật nói cho trẫm biết có phải ngươi vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ tu luyện Thái Thượng Vong Tình Đạo đúng không?"Tống Ngọc Phi kinh hãi: "Bệ hạ, ngài cũng biết rồi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận