Ta, Gom Tiền Chủ Bá! Nhưng Đại Ca Là Thực Sự Xoát A!

Chương 027: Cái này chủ bá đến cùng là quái vật gì a!

Chương 027: Chủ bá này rốt cuộc là quái vật gì vậy!
230... 260... 300!
Chỉ vài phút trôi qua, số lượng chống đẩy của Giang Phong đã thành công đột phá cột mốc 300!
Ngược lại bên Bạch Vũ, mới khó khăn lắm được 200 cái.
“Không phải chứ, tiểu tử này sao mà khỏe vậy??? Đây là 300 cái?!” Một số thủy hữu ngơ ngác.
Trong đó không thiếu một số người vốn ở phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Vũ cũng cảm thấy thao tác này của Giang Phong thật không thể tưởng tượng nổi.
Xin nhờ!
Đây chính là 300 cái chống đẩy đó!
Hơn nữa còn là trong tình huống phải mang thêm 50 cân!
Lúc này đừng nói mấy lời kiểu như kiệt sức, sẽ chỉ thêm trò cười thôi.
Phải biết người bình thường không mang vật nặng, chỉ làm 300 cái chống đẩy là đã có thể vượt qua 90% những người hiện tại có thể làm được trình độ như vậy rồi.
Coi như kiệt sức thì thế nào?
Tuy bại nhưng vinh đúng không!
Luồng gió dư luận bắt đầu thay đổi, không thể không thừa nhận phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Vũ dù đông người, nhưng trừ một số fan cuồng cực kỳ cá biệt.
Bên trong hơn 5000 người xem, đại bộ phận vẫn là người xem tương đối lý trí.
Bọn họ chỉ là xem náo nhiệt, về cơ bản rất ít phát biểu.
Hiện tại Giang Phong làm được như vậy, những người xem vốn trung lập này trong lòng khó tránh khỏi dâng lên một tia bội phục.
Tạm thời không bàn đến mâu thuẫn giữa Bạch Vũ và Giang Phong.
Chỉ bằng việc Giang Phong dám khiêu chiến hạng mục Bạch Vũ giỏi nhất, đồng thời không hề rơi vào thế yếu chút nào, thậm chí mơ hồ còn có vẻ sắp thắng, liền không khỏi khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.
【Lv51 Phóng Sinh: “Chủ bá, mệt thì nghỉ một chút đi, đừng cố quá.”】 【Lv23 Ngây Thơ Nữ Vương: “Đúng vậy đó, thắng thua không quan trọng, tỷ mãi mãi đứng về phía ngươi.”】
Mấy vị đại lão trong phòng phát sóng trực tiếp có chút động lòng.
Nói thật.
Loại người như bọn họ chơi Âm Lãng, là đã trải qua đủ chuyện, thấy đủ thứ rồi!
Chủ bá dạng nào mà chưa từng thấy qua?
Nhưng loại như Giang Phong...... Bọn họ chưa từng thấy qua!
Ngay từ đầu bọn họ bị nội dung phát sóng trực tiếp thú vị của Giang Phong hấp dẫn, dần dần phát hiện tiểu tử này quá biết cách chơi.
Nội dung phát sóng trực tiếp thú vị không nói, giá trị cảm xúc mang lại cho ngươi thì tràn đầy, cũng là làm đại ca, nhưng ở chỗ Giang Phong đây lại có thể có trải nghiệm không giống.
Sau đó nữa.
Bọn họ liền phát hiện Giang Phong không chỉ có thể cung cấp giá trị cảm xúc, mà EQ cũng cao khác thường.
Đến lúc cần xin tiền thì không hề khách khí với ngươi, mở miệng chính là: “Ca, tỷ, lấy tiền!” Nhưng hắn chỉ cần phát hiện bầu không khí có chút không thích hợp, khiến cho việc ngươi nạp tiền có một chút không thoải mái, là lập tức dừng lại!
Thêm một hào cũng không cho ngươi nạp.
Điều này rất hiếm thấy...... Bây giờ nền tảng Âm Lãng là quần ma loạn vũ, mỗi chủ bá về cơ bản đều xem các loại đại ca đại tỷ như rau hẹ.
Có người bề ngoài nói “Ôi anh ơi đừng nạp nữa” nhưng thật ra trong lòng hận không thể mau chóng moi sạch kim tệ trong túi đại ca.
Nhưng Giang Phong thì khác!
Những đại ca hô mưa gọi gió ở thế giới hiện thực, đâu thể không phân biệt được cái gì là khách sáo, cái gì là giả tạo.
Chỉ là đôi khi lười vạch trần mà thôi.
Chơi thôi mà. Giả vờ hồ đồ coi như là tiêu tiền giải trí.
Nhưng cũng chính vì vậy, bọn họ mới có thể cảm nhận rõ ràng, Giang Phong...... là thật sự không muốn để ngươi nạp tiền!
Giang Phong hơi thở dốc, mỉm cười: “Ca, tỷ, ta không sao...... Lúc này mới tới đâu chứ, hôm nay tiểu đệ đã nói, muốn dẫn các đại ca thắng một ván, vậy thì nhất định phải thắng! Nam nhân nói chuyện...... Không thể... nói mà không giữ lời!”
Tí tách.
Một giọt mồ hôi nhỏ xuống mặt đất.
Dưới camera HD, tất cả mọi người đều thấy rõ mồ hôi mịn trên trán Giang Phong.
Cùng cơ bắp trên người hơi run rẩy.
Giờ khắc này, phục rồi.
Thủy hữu trong phòng phát sóng trực tiếp của Giang Phong hoàn toàn phục rồi!
【Lv8 manh tân tiểu đậu đậu: “Không nói nhiều, chủ bá đúng là nam nhân chân chính!”】 【Lv7 Tháng Chín Minh Nguyệt: “Chủ bá đúng là nam nhân chân chính!”】 【Lv5 Cuồng Chiến Sĩ: “Chủ bá đúng là nam nhân chân chính!!”】 【Lv23 Ngây Thơ Nữ Vương: “Chủ bá đúng là nam nhân chân chính!”】 【Lv10 Cấp Bậc Lãng Phí Ta Thanh Xuân: “Chủ bá đúng là nam nhân chân chính!”】
Từng dòng bình luận lướt qua màn hình.
Trong sự im lặng mang theo cảm động.
Phóng Sinh mím môi, trong mắt cũng có những cảm xúc phức tạp khó hiểu.
Hắn mở danh sách quà tặng, ngón tay dừng lại trên 'Gia Niên Hoa', do dự mấy giây, cuối cùng vẫn không nhấn xuống.
Không phải hắn không muốn tặng.
Mà là hắn không nỡ phá hỏng bầu không khí lúc này.
Phóng Sinh nghe được sự nghiêm túc trong lời nói của Giang Phong, tiểu tử này thật sự muốn liều một phen, hắn muốn thử xem —— Liệu có thể dùng chính sức lực của mình để nghiền nát đối thủ hay không!
“Đã như vậy, coi như ta nợ ngươi một lần đi......” Phóng Sinh ngửa mặt lên trời thở dài, không nói gì nữa....
【 Nhóm chat công hội Tinh Thần 】 【 Chủ bá Tiểu Ngư: “...... Sao ta lại có cảm giác, Vũ ca sắp thua nhỉ?”】 Tiểu Ngư cũng choáng váng, nàng không ngờ đối phương lại mạnh đến vậy!
Mang tạ 300 cái chống đẩy đó!
Cái này đã vượt qua kỷ lục bề ngoài mà Bạch Vũ duy trì rồi đúng không?
Mấy chủ bá khác cũng có chút trầm mặc.
Ngoài miệng thì nói cứng vậy thôi, nhưng trong lòng bọn họ đã có chút dao động, tiểu tử này rốt cuộc là quái vật gì vậy!!
【 Chủ bá Vân Ảnh: “Khụ! Đừng nói lời nản chí thế, PK mới qua 5 phút, thời gian còn dài mà, Vũ ca còn chưa bung sức đâu!”】 Đáng tiếc lời này cũng không nhận được nhiều sự tán đồng.
Những người khác đâu phải kẻ ngốc.
Rất rõ ràng Bạch Vũ lúc này cũng bắt đầu gắng hết sức rồi.
Thật sự muốn so sánh trạng thái, hai người chỉ có thể nói là tám lạng nửa cân.
Thấy bầu không khí có chút không ổn, Thẩm Kiếm Phong vội vàng ra mặt ổn định tình hình.
【 Quản lý Thẩm Kiếm Phong: “Mọi người đừng hoảng, chúng ta cũng không nhất thiết phải so chống đẩy với đối phương, đừng quên ưu thế của chúng ta là gì, là các đại ca trong phòng phát sóng trực tiếp đó! Tiểu tử kia thắng về chống đẩy thì đã sao?”】 【 Quản lý Thẩm Kiếm Phong: “Đến lúc đó chúng ta cứ tặng quà ào ào, dựa theo tổng số phiếu mà dẫn trước thôi!”】 Thẩm Kiếm Phong dương dương đắc ý, cảm thấy mình đã nghĩ ra cách hay.
Nào ngờ chính những lời này của hắn.
Lại khiến cho nhóm chat công hội hoàn toàn im lặng.
Xin nhờ.
Thua chống đẩy đã rất mất mặt rồi.
Nếu cuối cùng lại phải cứng rắn dựa vào quà tặng để thắng trận đấu, chẳng phải càng mất mặt hơn sao?
Chủ bá nói trắng ra là cần phải đối mặt với người xem, không giống loại quản lý như Thẩm Kiếm Phong, bọn họ đối mặt người xem thì cần xây dựng hình tượng nhân vật, ví dụ như hình tượng yếu đuối của Mạt Ly, ví dụ như hình tượng ham tiền của Giang Phong.
Nhưng bất kể thế nào, bất kỳ hình tượng nào cũng cần một thứ cốt lõi —— đó chính là mặt mũi!
Thua không sao!
Mất mặt mũi mới là vấn đề lớn!
Điều này sẽ làm xói mòn lượng người xem!
Đáng tiếc...... loại quản lý như Thẩm Kiếm Phong lại không hiểu được chi tiết trong đó.
Nếu là Văn Tuyên ở đây, tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.......
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Cách lúc PK kết thúc chỉ còn lại 3 phút cuối cùng.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Vũ.
Vô số thủy hữu đang điên cuồng cổ vũ cho Bạch Vũ!
“498... 499... 500!!!” “Ngọa Tào! Bạch Vũ ca đỉnh!!! Đột phá cột mốc 500 rồi! Cố lên!!” “Đúng vậy, Vũ ca, tiếp tục! Nhanh lên!” Các thủy hữu sốt ruột muốn chết, trên màn hình bình luận điên cuồng thúc giục Bạch Vũ.
Nhưng lúc này Bạch Vũ thở hổn hển, sắc mặt đỏ bừng, hai cánh tay như que hàn nung đỏ.
Mỗi một lần hạ xuống rồi nâng lên đều cần dùng hết sức lực toàn thân.
Không được rồi.
Hắn thật sự không làm nổi nữa.
Bạch Vũ năm 12 tuổi có thể một hơi làm 1000 cái, nhưng những năm gần đây lơ là rèn luyện, cộng thêm tửu sắc hao mòn, đã sớm bào mòn thân thể.
Nếu không phải đám người này điên cuồng tâng bốc.
Bạch Vũ ngay cả 500 cái này cũng không làm nổi.
Nhưng cũng may, hắn đã đột phá, đột phá cực hạn của bản thân!
“500 cái...... Chắc là có thể thắng rồi chứ?” “Tiểu tử đối diện kia chống đẩy mang tạ, không có lý nào lại làm được nhiều hơn ta......” Bạch Vũ thầm nghĩ trong lòng.
Hơi sức gắng gượng bấy lâu vừa buông lỏng, lập tức cảm giác mệt mỏi ngập trời quét sạch toàn thân.
Cánh tay rốt cuộc không dùng nổi một tia sức lực nào nữa.
Rầm một tiếng nằm sõng soài trên mặt đất......
Bạch Vũ, kiệt sức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận