Ta Điên Cuồng Tìm Đường Chết, Còn Bị Nâng Vì Tu Tiên Điển Hình

Chương 100: Bày quầy bán hàng Vương Đại Phú, Liễu Yêu Yêu xông vào nhà gỗ nhỏ

Chương 100: Vương Đại Phú bày quầy bán hàng, Liễu Yêu Yêu xông vào nhà gỗ nhỏ
Liễu Yêu Yêu ngây người ra, trông vô cùng ngốc nghếch đáng yêu.
Tuy nói nàng tuổi còn nhỏ, nhưng không phải là không biết độ khó để trở thành chân truyền đệ tử.
Nhưng vấn đề là, lúc nàng bế quan, Lý Thanh Hải vẫn còn là kẻ yếu ớt như vậy.
Vậy thì, Lý Thanh Hải yếu như gà như thế, rốt cuộc đã làm thế nào được vậy nhỉ?
Trong cái đầu nhỏ của Liễu Yêu Yêu chứa đầy dấu chấm hỏi thật to.
Rất nhanh đã hoàn hồn lại, mang theo lòng hiếu kỳ mãnh liệt.
Nóng lòng không đợi được mà hỏi thăm.
"Cha, Lý Thanh Hải hắn làm thế nào trở thành chân truyền vậy ạ?"
"Ừm..."
Liễu Đạo Viễn trầm ngâm một chút, nếu như nhất định phải giải thích, vậy thì có chút nói rất dài dòng.
Thật sự là Lý Thanh Hải này rất biết gây chuyện, sự tích nhiều đến mức không hợp lẽ thường.
Thật sự muốn kể ra, e là cả đêm cũng nói không hết.
Liễu Đạo Viễn cũng lười lãng phí thời gian này, liền uyển chuyển từ chối.
"Gần đây Lý Thanh Hải ngược lại rất có danh tiếng, chuyện liên quan tới hắn, rất nhiều đệ tử đều biết, ngươi tìm bọn họ hỏi thử xem. Cha còn có việc phải bận, nên không ở lại với ngươi."
"Vâng ạ."
Sau khi Liễu Đạo Viễn rời đi.
Liễu Yêu Yêu có chút lẩm bẩm.
Rất có danh tiếng?
Lý Thanh Hải này đã làm những gì trong khoảng thời gian nàng bế quan vậy nhỉ?
Liễu Yêu Yêu không chần chừ, lập tức hạ xuống từ trên không.
Ngay lập tức liền đuổi kịp một đệ tử đi ngang qua.
"Ngươi, dừng lại!"
Đệ tử vừa thấy là Liễu Yêu Yêu vị tiểu tổ tông này, cũng vội vàng dừng lại.
"Sư tỷ... Có chuyện gì ạ?"
"Nghe nói, Lý Thanh Hải gần đây có chút danh tiếng, kể cho ta nghe một chút chuyện của hắn đi."
"Chuyện này..." Đệ tử này lập tức tỏ ra khó xử.
Sự tích của Lý Thanh Hải thật sự quá nhiều, kể ra thì mất thời gian lắm.
Có thời gian này, hắn về tu luyện không sướng hơn sao?
Liễu Yêu Yêu thúc giục một câu, "Nhanh lên, kể cho ta nghe không sót một chữ."
Đệ tử này lập tức nảy ra ý, ra vẻ khó xử.
"Sư tỷ, cũng không phải ta không muốn kể cho người nghe, sự tích của Lý chân truyền quá nhiều, ta sợ sẽ kể thiếu sót. Nhưng ta biết một đệ tử rất hiểu rõ về Lý chân truyền."
"Ừm? Là ai? Ở đâu?"
"Là Vương Đại Phú đạo hữu, xưng huynh gọi đệ với Lý chân truyền, quan hệ rất tốt. Giờ này hắn hẳn là đang ở Dịch Bảo Các."
"Được."
Liễu Yêu Yêu cũng không nói nhảm thêm, trực tiếp bay về hướng Dịch Bảo Các.
Thật ra lúc nhắc tới Vương Đại Phú, Liễu Yêu Yêu cũng có ấn tượng.
Chẳng phải là tên mập mạp trước đó ở bên cạnh Lý Thanh Hải sao?
Dịch Bảo Các, ban đêm vô cùng náo nhiệt.
Mỗi một góc, đều có thể nhìn thấy đệ tử đang bày quầy bán hàng ở đó.
Thân hình của Vương Đại Phú tự nhiên là vô cùng dễ thấy, Liễu Yêu Yêu chỉ liếc mắt một cái liền thấy được Vương Đại Phú.
Đi đến quầy hàng của Vương Đại Phú, phát hiện trên quầy hàng của hắn bán là... Ảnh lưu niệm thạch?!
Ảnh lưu niệm thạch có thể ghi lại một vài đoạn hình ảnh ngắn, không phải thứ gì hiếm lạ.
Nhưng người mua lại rất nhiều?!
Liễu Yêu Yêu tò mò dừng chân một lát, mới phát hiện ra mánh khóe trong đó.
"Đại Phú đạo hữu, nghe nói chỗ ngươi có bán hình ảnh Lý chân truyền đấu pháp lúc Thi Đấu Ngoại Môn?"
"Có có."
"Tốt, vậy cho ta một khối."
...
"Đại Phú đạo hữu, có giới thiệu về sự tích huy hoàng của Lý chân truyền không? Tốt nhất là toàn diện một chút, rất nhiều tin tức chỉ là nghe đồn, ta không tin lắm, chỉ tin tưởng tin tức của ngươi thôi."
"Tin tức của ta, bảo đảm chân thực! Rất nhiều chuyện đều là ta tận mắt nhìn thấy!"
"Vậy thì tốt quá!"
...
Ngoại trừ một số nam đệ tử tò mò và sùng bái Lý Thanh Hải mua ảnh lưu niệm thạch.
Thậm chí còn có một vài nữ đệ tử cũng đến đây mua.
Chỉ thấy một vị nữ đệ tử, vê vê vạt áo, có chút thẹn thùng.
"Đại Phú đạo hữu, ngươi có biết... Lý Thanh Hải chân truyền bình thường hay làm gì không? Có sở thích gì? Thích... thích kiểu đạo lữ nào."
Vương Đại Phú cười hắc hắc, "Đạo hữu, ngươi hỏi đúng người rồi đấy. Ta bình thường sớm chiều ở chung với Lý chân truyền, đối với sở thích sinh hoạt của hắn rõ như lòng bàn tay!"
Vương Đại Phú vừa nói, vừa lấy ra mấy quyển sách.
«Bí tịch công lược Lý Thanh Hải chân truyền độc nhất vô nhị»!
«Làm thế nào để Lý Thanh Hải chân truyền yêu ta»!
«Câu chuyện tình yêu của bá đạo chân truyền và ngoại môn Bắc Tuyết»!
...
Vương Đại Phú nhỏ giọng nói, "Đạo hữu, mấy quyển sách này đều vô cùng quý giá, nữ đệ tử bình thường ta không bán cho đâu. Ngươi với ta có duyên, một quyển bán ngươi 5 linh thạch."
Nữ đệ tử lòng tràn đầy vui mừng, "Ta muốn tất cả."
"Tốt tốt tốt, ta giảm giá cho ngươi hai mươi phần trăm!"
...
Liễu Yêu Yêu đứng một bên xem mà choáng váng, thế này cũng được sao?
Linh thạch dễ kiếm như vậy à?
Mấy quyển sách rách vô dụng này mà bán được 5 linh thạch sao?!
Lý Thanh Hải bây giờ thật sự nổi tiếng như vậy sao?
Đúng rồi, chẳng phải ta đến đây là để hỏi chuyện này sao.
Liễu Yêu Yêu chợt nhớ ra mục đích mình tìm Vương Đại Phú.
Thế là tiến lên mấy bước, đi đến bên cạnh Vương Đại Phú.
"Khoan bán đã, ta có việc muốn hỏi ngươi."
Vương Đại Phú trừng mắt, đây chẳng phải là hòn ngọc quý trên tay của chưởng môn sao?
Vương Đại Phú nào dám thờ ơ, lập tức thu dọn quầy hàng.
"Sư tỷ, người có chuyện gì cứ hỏi."
"Kể cho ta nghe một chút chuyện của Lý Thanh Hải đi."
"Được ngay. Nhưng mà chuyện này nói ra rất dài dòng, chúng ta có thể tìm một chỗ ngồi xuống, từ từ nói chuyện."
"Được."
Hai người rời khỏi Dịch Bảo Các, đi đến một khu đất trống trên sơn phong, cùng ngồi xuống trên một tảng đá lớn.
Sau đó Vương Đại Phú liền nghiêm túc kể lại một loạt sự tích gần đây của Lý Thanh Hải.
Liễu Yêu Yêu hai mắt tỏa sáng, càng nghe càng kích động, càng nghe càng hưng phấn, nắm chặt bàn tay nhỏ, phảng phất như chính mình đang ở trong cảnh đó.
Ngay cả Vương Đại Phú là người hoạt ngôn, cũng phải mất trọn một hai canh giờ mới kể xong.
Gương mặt Liễu Yêu Yêu tràn đầy vẻ hối hận.
Không ngờ nàng chỉ bế quan ngắn ngủi mấy tháng, Lý Thanh Hải vậy mà một mình làm được nhiều chuyện như vậy.
Mà nàng lại đúng lúc đang bế quan, không thể tham gia vào.
A a a, ta không nên bế quan chút nào.
Liễu Yêu Yêu trong lòng hối hận, rồi lại nhìn về phía Vương Đại Phú vẻ vẫn chưa thỏa mãn.
"Hết rồi sao?"
"Tạm thời thì hết rồi, nhưng ta tin rằng, sau này sư huynh chắc chắn sẽ còn có những sự tích đặc sắc hơn, kinh thiên động địa hơn nữa."
"Nói không sai." Liễu Yêu Yêu đứng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa nghiêm túc, lại vừa kiêu ngạo.
"Sau này trong những sự tích đó, cũng sẽ có tên của ta, Liễu Yêu Yêu."
"Ta muốn cùng Lý Thanh Hải, cùng nhau bênh vực kẻ yếu, trừ gian diệt ác, giữ gìn hòa bình Tu Tiên Giới!!"
Da mặt Vương Đại Phú giật giật, cố gắng tán thưởng.
"Đại nghĩa của sư tỷ thật khiến người ta khâm phục, sau này ta nhất định cũng sẽ đem công tích vĩ đại của sư tỷ ghi vào sách, lưu truyền thế gian."
Liễu Yêu Yêu rất hài lòng, "Ngươi cứ chờ đấy, công tích vĩ đại sẽ có ngay thôi. Ta đi tìm Lý Thanh Hải ngay bây giờ!"
Rất nhanh, Liễu Yêu Yêu đã hạ xuống Cửu Phong.
Dùng thần thức cảm ứng một chút, tìm được nhà gỗ nhỏ của Lý Thanh Hải, lập tức đi thẳng đến đó.
Cửa cũng không thèm gõ, một cước liền đạp tung cánh cửa gỗ nhỏ.
Lý Thanh Hải đang tĩnh tọa vừa mới mở mắt ra.
Liền nhìn thấy thân hình nhỏ bé của Liễu Yêu Yêu đã lao thẳng đến trước mặt hắn.
Không đợi Lý Thanh Hải kịp phản ứng.
Liễu Yêu Yêu đưa bàn tay nhỏ ra, túm chặt lấy tay áo Lý Thanh Hải, giật giật.
Vô cùng hưng phấn.
"Đi! Chúng ta đi bắt sâu mọt thôi!!"
". . ."
Khóe miệng Lý Thanh Hải giật giật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận