Ta Cố Cửu Thanh, Không Làm Người Hộ Đạo
Chương 079: Ma vật đột kích
Chương 079: Ma vật đột kích
"Rống!"
Lúc này, một tiếng gào thét vang dội chấn động thiên địa, tựa như tiếng sấm rền bất ngờ nổ vang, trong thanh âm ẩn chứa vô tận hung thần và ngang ngược, giống như một tôn hung ma cái thế từ trong thâm uyên viễn cổ thức tỉnh, đang mở to miệng lớn tanh hôi, muốn nuốt trọn vạn vật thế gian.
Tiếng gào thét kinh khủng này trong nháy mắt chấn động toàn bộ thương khung, mây tầng bị đánh tan tác, hóa thành vô số mảnh nhỏ như sợi bông, bay lượn tán loạn trên không trung, vô số Ma sát chi khí đều ở trong tiếng gầm này mà run rẩy.
Ngay sau đó, đại địa bắt đầu chấn động kịch liệt, phảng phất có vô số cự thú trong lòng đất điên cuồng lao nhanh, vết rách trên mặt đất lan rộng nhanh chóng như mạng nhện.
Một bàn tay khổng lồ màu đen từ trong vết nứt vươn ra, bên trên quấn quanh làn khói đen đặc, mỗi một đạo khói đen đều ẩn chứa vô tận tử vong và hủy diệt.
Bàn tay lớn màu đen này che khuất tất cả, mang theo khí thế không thể ngăn cản, sát ý ngập trời, hung hăng vỗ về phía Cố Cửu Thanh.
Lúc này, thiên địa phảng phất đều mất đi cân bằng ở trong một khắc này, rung chuyển dữ dội.
Từng đạo huyết sát chi khí phóng thẳng lên trời, cơ hồ nhuộm toàn bộ Vẫn Ma Uyên thành màu đỏ huyết sắc.
Những ngọn núi cao vút tận mây, ở trong đợt va chạm kinh khủng này, tựa như pha lê yếu ớt, trong nháy mắt vỡ tan tành.
Vô số đá vụn và bụi đất bị chấn động đến mức bay múa đầy trời, tạo thành một trận bão bụi che khuất bầu trời.
Mà ở trong những ngọn núi ma vỡ nát đó, từng mảnh huyết sát đen kịt bắt đầu phát sáng, chúng tản ra thứ ánh sáng đỏ thẫm yêu dị, giống như dung nham chảy ra từ địa ngục, tràn đầy tà ác cùng khí tức nguy hiểm.
Những huyết sát này không ngừng biến hóa hình thái trên không trung, cuối cùng hóa thành từng cây chiến mâu màu đỏ thẫm. Mỗi một cán chiến mâu đều tản ra khí tức cường đại, xé rách thương khung, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như một bầy cự long giận dữ bay lượn trên bầu trời.
....................................
Sau đó, một màn kinh người từ từ hiện ra, vô số kỷ nguyên trước, Ma Long phế huyết vậy mà vào lúc này lại khôi phục, thể hiện ra uy năng đáng sợ.
Toàn bộ hư không trước tiên vỡ nát, chiến mâu kinh thiên động địa, nơi chúng đi qua, không gian tựa như trang giấy mỏng manh dễ dàng bị xé rách, lộ ra những khe hở hư không đen kịt, hư không đều bị lực lượng của chúng xé toạc.
Vô tận sát khí từ trong những chiến mâu này tuôn trào ra, mỗi một đạo sát khí đều cường đại đến ngạt thở, tràn ngập khí tức tử vong kinh khủng.
Chúng giống như vô số con rắn độc màu đen, bay múa trên không trung một cách tùy ý.
Những sát khí này cùng nhau đổ xuống, cơ hồ có thể phá nát tất cả, cho dù là cường giả nhị phẩm, đối diện với thứ lực lượng kinh khủng này, cũng khó có thể ngăn cản.
Thế nhưng, đối mặt với công kích che trời lấp đất này, Cố Cửu Thanh lại không hề đổi sắc, trong mắt lấp lánh tia sáng lạnh lùng.
Chỉ thấy hắn giơ tay vạch một cái, từng đạo phù văn huyền diệu trong hư không cấp tốc bày ra, tạo thành từng đạo khe hở.
Những khe hở này như những cánh cửa trống rỗng, ngăn cách Cố Cửu Thanh với sức mạnh ngoại giới.
Ngay sau đó, Nhân Vương kiếm lần nữa rơi vào tay hắn, thân kiếm tản ra ánh hào quang chói sáng, phảng phất muốn chiếu sáng cả thế giới hắc ám này.
Cố Cửu Thanh nắm chặt Nhân Vương kiếm, mũi kiếm chĩa thẳng vào bàn tay màu đen và chiến mâu kia.
Hắn quát khẽ một tiếng, toàn thân uy thế trong nháy mắt bạo phát, Nhân Vương kiếm cũng như cảm nhận được chiến ý của Cố Cửu Thanh, phát ra một tiếng kiếm reo thanh thúy.
Sau đó, Cố Cửu Thanh vung kiếm chém xuống, từng đạo kiếm quang kinh khủng từ mũi kiếm bắn ra, tựa như những tia chớp xé rách bầu trời, va chạm với đám sát khí kinh khủng kia.
Trong nháy mắt, liên tiếp những tiếng nổ vang vọng đất trời, nhiều vô số kể.
Kiếm quang kinh khủng cùng sát khí đan xen lẫn nhau trên không trung, tựa như pháo hoa đồng loạt nổ tung, đánh nát thương khung, tạo ra vô số lỗ thủng đáng sợ.
Những lỗ thủng này tản ra ánh sáng chói mắt, phảng phất như là lối vào một thế giới khác, tràn đầy bất ngờ và nguy hiểm.
Mà Cố Cửu Thanh thì ở ngay trung tâm của vụ nổ, tựa như một chiến thần bất diệt, không ngừng vung vẩy Nhân Vương kiếm, liều chết chém giết với vô tận sát khí kia.
Mỗi lần hắn vung kiếm, đều kéo theo một cơn cuồng phong, cuốn theo đá vụn và bụi đất xung quanh, tạo thành những cơn lốc bụi đất.
Mà những chiến mâu kia cũng dưới kiếm quang của hắn mà không ngừng vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ bay lượn trên không trung.
Cố Cửu Thanh không hề để ý, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay lớn màu đen kia, bàn tay này cũng dưới kiếm quang của hắn mà dần dần mất đi hình thể, cuối cùng hóa thành hư vô, biến mất ở giữa phiến thiên địa này.
....................................
Cố Cửu Thanh lơ lửng giữa hư không, trước mắt là một mảnh hỗn độn Ma sát chi khí, tựa như sóng lớn màu đen cuồn cuộn, không ngừng đánh về phía hắn.
Trong Ma sát chi khí ẩn chứa lực lượng kinh khủng, phảng phất có thể thôn phệ hết thảy sinh cơ.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự hung hiểm ẩn chứa bên trong, mỗi một lần Ma sát chi khí ba động, đều khiến hắn như lâm vào đại địch.
Đột nhiên, từng đạo công kích sắc bén xen lẫn Ma sát chi khí, lao thẳng đến Cố Cửu Thanh. Công kích kia mang theo uy thế xé rách không gian, phảng phất muốn xé nát cả người hắn thành từng mảnh.
Con ngươi Cố Cửu Thanh hơi co lại, toàn thân khí thế trong nháy mắt bộc phát, vô tận phong mang từ trong cơ thể hắn tuôn ra, giống như lưỡi kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, tài năng lộ rõ.
Nhìn công kích kinh khủng tập kích từ phía sau, Cố Cửu Thanh toàn thân phát ra vô tận phong mang, lần này hắn đã nghiêm túc.
Vẫn Ma Uyên hung hiểm vượt quá dự đoán của hắn, hắn nhất định phải dốc toàn lực ứng phó, nhanh chóng giải quyết dị tượng này, bằng không hậu quả sẽ khó mà lường được.
Trong nháy mắt, hai tay hắn vung vẩy cực nhanh, động tác nhanh đến mức cơ hồ khiến người khác không thể nhìn rõ quỹ tích.
Gần như chỉ trong chốc lát, hắn liền vạch ra hàng trăm ngàn đạo kiếm quang.
Những kiếm quang này phá vỡ hư không, linh khí trong phạm vi mấy chục vạn dặm xung quanh, phảng phất nhận được một loại triệu hồi nào đó, giống như bị lực hút mạnh mẽ cuốn đến.
Linh khí hội tụ xung quanh kiếm quang, bị kiếm quang thôn phệ, khiến uy lực kiếm quang càng thêm cường đại.
Theo linh khí không ngừng tràn vào, tất cả kiếm quang đột nhiên phóng to, tạo thành một màn kiếm chói mắt.
Màn kiếm rung động trên không trung, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như là muốn chấn vỡ toàn bộ thiên địa.
Nó bao phủ cả thương khung, nơi nó đi qua, kim sắc huy quang chiếu rọi, giống như ánh sáng của mặt trời, xua tan Ma sát chi khí hắc ám.
Ma sát chi khí bị màn kiếm trùng kích, bốc hơi, tiêu tan, không ngừng giảm bớt.
Một mảng lớn Ma sát chi khí trong chớp mắt liền bị thanh trừ, lộ ra bầu trời vốn bị che lấp.
"Rống!"
Một tiếng rống hung dữ chấn động trời đất đột nhiên vang lên trên không trung, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ và đau đớn, phảng phất có một nhân vật khủng bố nào đó bị màn kiếm của Cố Cửu Thanh gây thương tích.
Ánh mắt Cố Cửu Thanh rung lên, hắn biết đây là ma vật giấu trong Ma sát chi khí cuối cùng đã không nhịn được nữa mà lộ ra chân thân.
"Ra đi, đừng có giấu đầu lòi đuôi!"
Cố Cửu Thanh đạp mạnh chân, thân hình như mũi tên rời cung bay vút lên cao.
Hắn đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hư không mờ tối, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường và hờ hững.
Thanh âm của hắn vang vọng trên không trung, thúc giục kẻ địch ẩn tàng mau hiện thân.
....................................
"Rống!"
Lúc này, một tiếng gào thét vang dội chấn động thiên địa, tựa như tiếng sấm rền bất ngờ nổ vang, trong thanh âm ẩn chứa vô tận hung thần và ngang ngược, giống như một tôn hung ma cái thế từ trong thâm uyên viễn cổ thức tỉnh, đang mở to miệng lớn tanh hôi, muốn nuốt trọn vạn vật thế gian.
Tiếng gào thét kinh khủng này trong nháy mắt chấn động toàn bộ thương khung, mây tầng bị đánh tan tác, hóa thành vô số mảnh nhỏ như sợi bông, bay lượn tán loạn trên không trung, vô số Ma sát chi khí đều ở trong tiếng gầm này mà run rẩy.
Ngay sau đó, đại địa bắt đầu chấn động kịch liệt, phảng phất có vô số cự thú trong lòng đất điên cuồng lao nhanh, vết rách trên mặt đất lan rộng nhanh chóng như mạng nhện.
Một bàn tay khổng lồ màu đen từ trong vết nứt vươn ra, bên trên quấn quanh làn khói đen đặc, mỗi một đạo khói đen đều ẩn chứa vô tận tử vong và hủy diệt.
Bàn tay lớn màu đen này che khuất tất cả, mang theo khí thế không thể ngăn cản, sát ý ngập trời, hung hăng vỗ về phía Cố Cửu Thanh.
Lúc này, thiên địa phảng phất đều mất đi cân bằng ở trong một khắc này, rung chuyển dữ dội.
Từng đạo huyết sát chi khí phóng thẳng lên trời, cơ hồ nhuộm toàn bộ Vẫn Ma Uyên thành màu đỏ huyết sắc.
Những ngọn núi cao vút tận mây, ở trong đợt va chạm kinh khủng này, tựa như pha lê yếu ớt, trong nháy mắt vỡ tan tành.
Vô số đá vụn và bụi đất bị chấn động đến mức bay múa đầy trời, tạo thành một trận bão bụi che khuất bầu trời.
Mà ở trong những ngọn núi ma vỡ nát đó, từng mảnh huyết sát đen kịt bắt đầu phát sáng, chúng tản ra thứ ánh sáng đỏ thẫm yêu dị, giống như dung nham chảy ra từ địa ngục, tràn đầy tà ác cùng khí tức nguy hiểm.
Những huyết sát này không ngừng biến hóa hình thái trên không trung, cuối cùng hóa thành từng cây chiến mâu màu đỏ thẫm. Mỗi một cán chiến mâu đều tản ra khí tức cường đại, xé rách thương khung, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như một bầy cự long giận dữ bay lượn trên bầu trời.
....................................
Sau đó, một màn kinh người từ từ hiện ra, vô số kỷ nguyên trước, Ma Long phế huyết vậy mà vào lúc này lại khôi phục, thể hiện ra uy năng đáng sợ.
Toàn bộ hư không trước tiên vỡ nát, chiến mâu kinh thiên động địa, nơi chúng đi qua, không gian tựa như trang giấy mỏng manh dễ dàng bị xé rách, lộ ra những khe hở hư không đen kịt, hư không đều bị lực lượng của chúng xé toạc.
Vô tận sát khí từ trong những chiến mâu này tuôn trào ra, mỗi một đạo sát khí đều cường đại đến ngạt thở, tràn ngập khí tức tử vong kinh khủng.
Chúng giống như vô số con rắn độc màu đen, bay múa trên không trung một cách tùy ý.
Những sát khí này cùng nhau đổ xuống, cơ hồ có thể phá nát tất cả, cho dù là cường giả nhị phẩm, đối diện với thứ lực lượng kinh khủng này, cũng khó có thể ngăn cản.
Thế nhưng, đối mặt với công kích che trời lấp đất này, Cố Cửu Thanh lại không hề đổi sắc, trong mắt lấp lánh tia sáng lạnh lùng.
Chỉ thấy hắn giơ tay vạch một cái, từng đạo phù văn huyền diệu trong hư không cấp tốc bày ra, tạo thành từng đạo khe hở.
Những khe hở này như những cánh cửa trống rỗng, ngăn cách Cố Cửu Thanh với sức mạnh ngoại giới.
Ngay sau đó, Nhân Vương kiếm lần nữa rơi vào tay hắn, thân kiếm tản ra ánh hào quang chói sáng, phảng phất muốn chiếu sáng cả thế giới hắc ám này.
Cố Cửu Thanh nắm chặt Nhân Vương kiếm, mũi kiếm chĩa thẳng vào bàn tay màu đen và chiến mâu kia.
Hắn quát khẽ một tiếng, toàn thân uy thế trong nháy mắt bạo phát, Nhân Vương kiếm cũng như cảm nhận được chiến ý của Cố Cửu Thanh, phát ra một tiếng kiếm reo thanh thúy.
Sau đó, Cố Cửu Thanh vung kiếm chém xuống, từng đạo kiếm quang kinh khủng từ mũi kiếm bắn ra, tựa như những tia chớp xé rách bầu trời, va chạm với đám sát khí kinh khủng kia.
Trong nháy mắt, liên tiếp những tiếng nổ vang vọng đất trời, nhiều vô số kể.
Kiếm quang kinh khủng cùng sát khí đan xen lẫn nhau trên không trung, tựa như pháo hoa đồng loạt nổ tung, đánh nát thương khung, tạo ra vô số lỗ thủng đáng sợ.
Những lỗ thủng này tản ra ánh sáng chói mắt, phảng phất như là lối vào một thế giới khác, tràn đầy bất ngờ và nguy hiểm.
Mà Cố Cửu Thanh thì ở ngay trung tâm của vụ nổ, tựa như một chiến thần bất diệt, không ngừng vung vẩy Nhân Vương kiếm, liều chết chém giết với vô tận sát khí kia.
Mỗi lần hắn vung kiếm, đều kéo theo một cơn cuồng phong, cuốn theo đá vụn và bụi đất xung quanh, tạo thành những cơn lốc bụi đất.
Mà những chiến mâu kia cũng dưới kiếm quang của hắn mà không ngừng vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ bay lượn trên không trung.
Cố Cửu Thanh không hề để ý, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay lớn màu đen kia, bàn tay này cũng dưới kiếm quang của hắn mà dần dần mất đi hình thể, cuối cùng hóa thành hư vô, biến mất ở giữa phiến thiên địa này.
....................................
Cố Cửu Thanh lơ lửng giữa hư không, trước mắt là một mảnh hỗn độn Ma sát chi khí, tựa như sóng lớn màu đen cuồn cuộn, không ngừng đánh về phía hắn.
Trong Ma sát chi khí ẩn chứa lực lượng kinh khủng, phảng phất có thể thôn phệ hết thảy sinh cơ.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng sự hung hiểm ẩn chứa bên trong, mỗi một lần Ma sát chi khí ba động, đều khiến hắn như lâm vào đại địch.
Đột nhiên, từng đạo công kích sắc bén xen lẫn Ma sát chi khí, lao thẳng đến Cố Cửu Thanh. Công kích kia mang theo uy thế xé rách không gian, phảng phất muốn xé nát cả người hắn thành từng mảnh.
Con ngươi Cố Cửu Thanh hơi co lại, toàn thân khí thế trong nháy mắt bộc phát, vô tận phong mang từ trong cơ thể hắn tuôn ra, giống như lưỡi kiếm sắc bén ra khỏi vỏ, tài năng lộ rõ.
Nhìn công kích kinh khủng tập kích từ phía sau, Cố Cửu Thanh toàn thân phát ra vô tận phong mang, lần này hắn đã nghiêm túc.
Vẫn Ma Uyên hung hiểm vượt quá dự đoán của hắn, hắn nhất định phải dốc toàn lực ứng phó, nhanh chóng giải quyết dị tượng này, bằng không hậu quả sẽ khó mà lường được.
Trong nháy mắt, hai tay hắn vung vẩy cực nhanh, động tác nhanh đến mức cơ hồ khiến người khác không thể nhìn rõ quỹ tích.
Gần như chỉ trong chốc lát, hắn liền vạch ra hàng trăm ngàn đạo kiếm quang.
Những kiếm quang này phá vỡ hư không, linh khí trong phạm vi mấy chục vạn dặm xung quanh, phảng phất nhận được một loại triệu hồi nào đó, giống như bị lực hút mạnh mẽ cuốn đến.
Linh khí hội tụ xung quanh kiếm quang, bị kiếm quang thôn phệ, khiến uy lực kiếm quang càng thêm cường đại.
Theo linh khí không ngừng tràn vào, tất cả kiếm quang đột nhiên phóng to, tạo thành một màn kiếm chói mắt.
Màn kiếm rung động trên không trung, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như là muốn chấn vỡ toàn bộ thiên địa.
Nó bao phủ cả thương khung, nơi nó đi qua, kim sắc huy quang chiếu rọi, giống như ánh sáng của mặt trời, xua tan Ma sát chi khí hắc ám.
Ma sát chi khí bị màn kiếm trùng kích, bốc hơi, tiêu tan, không ngừng giảm bớt.
Một mảng lớn Ma sát chi khí trong chớp mắt liền bị thanh trừ, lộ ra bầu trời vốn bị che lấp.
"Rống!"
Một tiếng rống hung dữ chấn động trời đất đột nhiên vang lên trên không trung, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ và đau đớn, phảng phất có một nhân vật khủng bố nào đó bị màn kiếm của Cố Cửu Thanh gây thương tích.
Ánh mắt Cố Cửu Thanh rung lên, hắn biết đây là ma vật giấu trong Ma sát chi khí cuối cùng đã không nhịn được nữa mà lộ ra chân thân.
"Ra đi, đừng có giấu đầu lòi đuôi!"
Cố Cửu Thanh đạp mạnh chân, thân hình như mũi tên rời cung bay vút lên cao.
Hắn đứng giữa không trung, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hư không mờ tối, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh thường và hờ hững.
Thanh âm của hắn vang vọng trên không trung, thúc giục kẻ địch ẩn tàng mau hiện thân.
....................................
Bạn cần đăng nhập để bình luận