Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 307:

Chương 307:Chương 307:
Kể từ khi chương trình tạp kỹ "Love Is Here" kết thúc, Lâm Nhàn đã không gặp lại cô ấy nữa. Gặp nhau ở đây thực ra cũng không quá bất ngờ.
Trước đó Văn Sóc đã nói, Tô Kỳ và anh ấy là bạn học.
Cho nên Tô Kỳ nhất định cũng là người lớn lên ở thành phố An Diên, chạm mặt nhau chỉ là vấn đề thời gian.
Nhưng rõ ràng là Tô Kỳ không mong đợi được gặp lại hai người họ.
Không biết cô ấy đang nghĩ gì, cười lạnh, bước tới chào hai người, sau đó nhìn hai chân Văn Sóc đầy ẩn ý, khinh thường nói "Lúc trước xem tin tức, tôi thật sự không ngờ tới anh sẽ đứng lên."
Văn Sóc không thèm nhìn cô một cái, quay người cùng Lâm Nhàn rời đi.
Tô Kỳ lớn tiếng nói "Kha Vi sắp kết hôn."
Văn Sóc nghe, Lâm Nhàn sửng sốt và lập tức nhìn Văn Sóc. Trong mắt cô tràn đầy sự tò mò và ý muốn hóng chuyện.
Văn Sóc vội vàng lắc đầu, nhanh chóng phủi sạch quan hệ "Không, tôi cùng người họ Kha kia không có quan hệ gì."
Tô Kỳ tựa hồ muốn gieo rắc bất hòa giữa hai người, Văn Sóc vừa nói xong liền cười lạnh "Hai người suýt trở thành một cặp vợ chồng, còn nói không có quan hệ sao?"
Văn Sóc cũng ngạc nhiên hỏi cô "Tôi và Kha Vi mới gặp nhau có 10 phút, cô có nghĩ chúng tôi quen nhau không?
Tô Kỳ "..."
Lâm Nhàn càng tò mò hơn "Chỉ 10 phút để xác định cô dâu?” Văn Sóc lần đầu tiên tỏ vẻ xấu hổ nói "Chê cười rồi, đơn giản là hôn nhân sắp đặt mà thôi."
Lâm Nhàn hỏi "Tại sao sau này lại không thành?”
Văn Sóc tự giễu cười nói "Không phải tại vì chân gãy rồi sao?"
Lâm Nhàn sửng sốt "Xin lỗi."
Văn Sóc nhìn Lâm Nhàn, ánh mắt hơi cong "Sao lại xin lỗi?"
Cuối cùng, cả hai nhìn nhau và mỉm cười.
Tô Kỳ nhìn sự tương tác tự nhiên giữa hai người trước mặt, cuối cùng lẩm bẩm chửi rồi bỏ đi.
Lâm Nhàn cúi đầu nhìn đầu gối của Văn Sóc, hỏi "Anh không nghĩ tới việc quay lại sao? Anh đã có thể đứng lên rồi."
"Không cần." Anh nhìn khu mua sắm, nhiều người đi tới đi lui, nhẹ giọng nói 'Không phải thứ tôi muốn."
Với sự thay đổi CEO của Giai Dịch Gia, công ty cũng đã đưa ra một số chính sách mới.
Nhận thấy chính sách mới có nhiều tiến bộ, người đại diện Lâm Trân của Khang Băng cuối cùng đã quyết định thử tìm một cơ hội.
Cô đi thang máy một mình lên văn phòng CEO mà không đặt trước hay thông báo cho ai.
Vừa mở cửa, cô phát hiện đã hai ngày kể từ khi giám đốc mới nhậm chức, nhưng khung cảnh không có gì biến hóa, thậm chí giống như khi Trương Thiệu Thừa nắm quyên.
Tấm thảm sang trọng không gây ra tiếng động khi bước lên, rất mềm mại. Hai bên cửa có những cây xanh cỡ người lớn, được lắp trong những chậu hoa lớn đắt tiền, tạo thêm điểm nhấn cho cây trồng.
Trái tim Lâm Trân run lên, hoàn cảnh tương tự khiến cô muốn bỏ cuộc.
Nhưng nghĩ đến bộ dạng hôm nay của Khang Băng, cô nghiến răng nghiến lợi đi đến bàn làm việc trước cửa văn phòng.
"Xin chào."
Nghe thấy Lâm Trân chào hỏi, Giản Mộc Hạnh ngẩng đầu lên.
"Xin chào."
Giản Mộc Hạnh cũng rất lo lắng Không ngờ sau khi cô nghỉ ngơi trở về, bà chủ của mình đã ngay lập tức từ một nữ minh tinh trở thành giám đốc điều hành của công ty.
Và cô cũng chuyển từ trợ lý cuộc sống thành trợ lý công việc.
Chỉ có thân phận của người cô làm việc không giống nhau, đây là lần đầu tiên cô làm việc trước cửa, còn chưa nhận ra ai hết, cô sợ đó là một vị sếp lớn nào đó mà mình không quen biết nên tự nhiên căng thẳng.
"Tôi là người đại diện của Khang Băng, tên tôi là Lâm Trân. Tôi muốn gặp giám đốc mới, cho hỏi có được không?”
Giản Mộc Hạnh cúi đầu tìm kiếm trên máy tính, rất nhanh đã tìm thấy Khang Băng và Lâm Trân. Họ đều là những người lâu năm trong công ty, đã ký hợp đồng với Giai Dịch Gia được 6 năm nhưng vẫn chưa tạo được dấu ấn.
Giản Mộc Hạnh nói "Xin chờ một chút."
Sau đó cô đứng dậy gõ cửa, nghe thấy tiếng đáp lại của Lâm Nhàn liền thò đầu vào nói "Bà chủ, có một người tên là Lâm Trân muốn gặp mặt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận