Siêu Cấp Gen

Thần lực cường đại

Thần lực cường đại


"Gào!" Con báo xanh gào thét một tiếng, hào quang thần lực may mắn một lần nữa tắm gội toàn thân, nó lại tiến hóa!
Con báo xanh nguyên bản chỉ có lực lượng Cộng Minh giai đoạn năm, vậy mà một lần nữa tăng lên.
"Làm sao lại..." Mấy người Thác Mã Tư run sợ thất sắc.
"Đáng chết!" Trần Phong lộ ra vẻ mặt khó coi: "Thần lực của nó vậy mà có thể bỏ qua phong ấn của ta, thần lực phong ấn của ta, cũng có xác suất thất bại nhất định, cho dù chỉ là 0.001%... thế nhưng loại thần lực này của nó, hiển nhiên là chắc chắn thành công, cho nên cho dù có vận dụng thần lực may mắn, cũng không có cách nào phong ấn."
"Thì ra là thế." Đám người lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Cũng đúng, thần lực may mắn, chỉ có sử dụng như thế mới là hợp lý, chỉ có điều là...
"Một trận chiến này chỉ sợ sẽ phi thường khó khăn." Thác Mã Tư đã không còn sự phách lối như ban đầu.
Con báo xanh này liên tục tăng cường thực lực hai lần, quả thực đã vượt ngoài ý liệu của mọi người, hắn cho dù có được thần lực Chiến Thần, thực lực tăng lên tới trước mắt cũng đã đạt đến cực hạn, cứ tiếp tục như vậy nữa...
Ngô Lượng đồng dạng cũng chau mày, tình huống của hắn, cùng với Thác Mã Tư không kém bao nhiêu, mặc dù sử dụng thần lực, đây cũng đã là cực hạn của bọn hắn, thế nhưng con báo xanh đáng chết đối diện này dường như có thể tăng lên không có giới hạn!
"Các ngươi nhanh lên." Trần Phong cũng đồng dạng lộ ra vẻ mặt khó coi nói: "Ta cảm giác... ta sắp phong ấn không được."
"Ta còn một con át chủ bài, có thể khiến cho mọi người tăng lên ba thành thần lực." Triệu Hữu Tiễn cười khổ: "Thế nhưng chỉ có thể duy trì được ba giây."
Ba thành? Tâm thần của mọi người run lên.
Thần lực? Tăng lên ba thành? Phải biết rằng, đây cũng không phải là tăng cường uy năng, mà là tăng cường thần lực bản nguyên! Ba thành thần lực bản nguyên, đủ để cho thực lực của một người tăng trưởng toàn phương vị!
Bất quá ba giây này...đám người nhíu mày, trong vòng ba giây đồng hồ, bọn hắn thật sự có thể xử lý được cái con báo này hay sao?
"Ta, ta có biện pháp có thể suy yếu thực lực của nó một lần nữa." Phản Điền Trung lo lắng nói: "Thế nhưng không biết có thể tiếp tục được bao lâu."
"Cơ hội tốt." Đôi mắt của mọi người liền sáng lên.
"Nếu như phối hợp cùng với sát chiêu của chúng ta..." Thác Mã Tư cùng với Ngô Lượng liếc nhìn nhau.
"Bắt đầu đi!"
"Ngưng!" Vàng bạc trong tay của Triệu Hữu Tiễn lóe lên, thần lực thần tài lấp lánh, thực lực của mấy người tăng lên trong nháy mắt.
"A a a!" Phản Điền Trung gầm lên giận dữ, toàn thân phun trào kim quang, giống như hỏa diễm bốc cháy hừng hực, hết thảy đầu tóc cũng dựng đứng lên, trên tay phải có một quả cầu ánh sáng màu vàng óng điên cuồng phun trào.
"Phong!" Phản Điền Trung điểm ra một chỉ.
Hưu! Một đạo thần lực xỏ xuyên qua hư không, rơi vào trên người của con báo xanh.
Lực lượng đáng sợ nguyên bản của con báo xanh, vậy mà trong khoảnh khắc đó bị giảm mạnh, mà mấy người Thác Mã Tư cùng với Ngô Lượng đã sớm chờ cơ hội, cũng trong nháy mắt phóng thích ra sát chiêu của mình.
Một búa, Trảm Toái Hư Không.
Một kiếm, Đâm Xuyên Thương Khung.
Bọn hắn thả ra lực lượng mạnh nhất của chính mình trong nháy mắt!
Oanh! Ánh sáng chói mắt lấp lánh thương khung, lại trong nháy mắt trở nên ảm đạm.
Trên mặt đất...lưu lại hai cái rãnh sâu hoắm, đây là dấu vết lưu lại của thần lực, giông như là một công trình kỳ diệu của tự nhiên.
"Đã chết rồi hay sao?" Mọi người nhìn về phía trước, ở địa phương hai cái rãnh sâu hoắm giao với nhau, con báo xanh kia vẫn như cũ đứng ở nơi đó, chỉ là ở trên người, có thêm hai đạo vết thương sâu hoắm.
Phốc! Máu tươi bắn ra tung toé, con báo xanh ầm ầm ngã xuống đất.
Bản thể của nó, cuối cùng cũng chỉ là một con báo xanh phổ thông, mặc dù được thần lực may mắn điên cuồng gia trì, nó có thể vượt qua vô số đại cảnh giới, sau cùng đạt đến trình độ cường giả Cộng Minh, đã là cực hạn.
Còn về sức chiến đấu...nói thật, nếu như không có thần lực may mắn phụ trợ, nó đã bị xử lý trong vài phút, bản thể của nó, quá yếu.
"Xong rồi!" Đám người mừng như điên, bọn hắn đã thành công!
Ở dưới thần lực may mắn phong ấn của Trần Phong, thần lực thần tài tăng phúc của Triệu Hữu Tiễn, thần lực thứ nguyên suy yếu của Phản Điền Trung, cùng với sát chiêu của Thác Mã Tư cùng với Ngô Lượng, rốt cục cũng xử lý được con báo xanh cường đại hơn bọn hắn không biết bao nhiêu lần này! Thần lực, quả nhiên là cực kỳ cường hãn!
Mà vào lúc này.
Ô...ô...n...g —— Trên tảng đá huyền bí vẫn phun trào hào quang nhàn nhạt.
"Nó vẫn còn ở đó." Trần Phong nhìn về phía tảng đá huyền bí nói: "Thứ này tùy tiện tìm một sinh vật đều có thể mạnh mẽ như thế, nếu như nó lại phụ thân lên những sinh vật khác, chúng ta chỉ sợ đều phải chết ở nơi này!"
"Hủy nó." Những người còn lại rất tán thành.
Bọn hắn không ngốc, tự nhiên nhìn ra được con báo xanh này là thuộc về sinh vật ở thời đại gen, nhưng bây giờ lại có thể siêu phàm thoát tục, đạt đến trình độ Cộng Minh!
Bởi vì cái gì? Tự nhiên là bởi vì cái tảng đá đáng chết kia! Nó mê hoặc nhân tâm, sau khi dung hợp có thể tăng cường thực lực, lại còn có thể khống chế lòng người... Đây mới thật sự là dụ hoặc của ma quỷ! Ngươi cho rằng là sau khi ngươi tăng cường thực lực thì ngươi vẫn còn là chính ngươi! Trên thực tế...ngươi đã sớm bị những người khác khống chế.
"Chúng ta đã từng thấy qua quá nhiều tình huống tương tự." Thác Mã Tư hít vào một hơi thật sâu.
"Thứ này...nhất định phải phá hủy!" Thần sắc của Ngô Lượng cũng vô cùng kiên định.
Mị hoặc lòng người, cho dù là ở thời đại Thái Cổ, cũng là một trong những năng lực đáng sợ nhất.
Oanh! Hai người theo bản năng ra tay.
Nhưng mà, ngay vào một khắc hai người bọn hắn ra tay, có một bóng người lóe lên, vậy mà lao lên cướp lấy tảng đá kia, thình lình lại đúng là Phản Điền Trung!
"Ngươi điên rồi?" Đám người giận dữ, chẳng ai ngờ rằng, Phản Điền Trung lại ra tay vào cái thời điểm này. Bởi vì đặc tính đáng sợ của cái tảng đá huyền bí kia, hiện tại người nào cũng phải đề phòng nó...mọi người phải tránh né nó mới đúng chứ?
Cái tên Phản Điền Trung này lại dám đụng vào nó! Nếu như bọn hắn dung hợp...
Trong lòng mọi người cảm thấy ớn lạnh, bọn hắn cũng không muốn đối mặt với Phản Điền Trung sau khi dung hợp với tảng đá huyền bí!
"Yên tâm, ta không có ngu như vậy." Phản Điền Trung cười nói.
Xoạt! Hắn vươn tay, đám người lúc này mới nhìn rõ, mặc dù hắn cầm tảng đá huyền bí ở trong tay, nhưng lại có một tầng lực lượng trong suốt thật mỏng đem tảng đá huyền bí bao bọc.
Đó là thần lực thứ nguyên!
"Ngươi lại có thể giữ lại nhiều lực lượng như vậy." Sắc mặt của mọi người trở nên khó coi.
"Các ngươi chẳng lẽ không có giữ lại thực lực?" Phản Điền Trung cười lạnh: "Chỉ là một con báo xanh không quan trọng, mặc dù có đẳng cấp rất cao, thế nhưng sau khi bị phong ấn thần lực, nó cuối cùng chỉ là một tên phế vật cưỡng ép tăng lên tới cảnh giới Cộng Minh mà thôi..."
"Xử lý nó mặc dù sẽ rất tốn sức, thế nhưng cũng không đến mức liều mạng đi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận