Nhân Gian Băng Khí

Chương 1042. Vùng đất bị ngủ say

Chương 1042. Vùng đất bị ngủ say
Chương 1042: Vùng đất bị ngủ say
Người dịch: PrimeK
Nếu như ai có thể nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ hoảng sợ nghẹn họng nhìn trân trối, Lâm Tiêu thi triển quán đỉnh thần công đúng là chỉ ở trong truyền thuyết mới có, mà quán đỉnh này, cho không phải công lực, mà là sinh cơ. Lâm Tiêu là đang đem sinh cơ của mình ban cho người này, ban cho hắn sinh mệnh mới.
Đây đã không phải là cổ võ học có khả năng làm được, bản lĩnh này là thật sự chỉ tồn tại ở trong công pháp tu tiên truyền thuyết, cũng có thể xưng là công pháp tu chân.
Tu tiên, từ trước đến nay chỉ là truyền thuyết hư vô mờ ảo, từ xưa đến nay không ai có thể chân chính thành tiên. Mà công pháp tu tiên cũng chỉ là truyền thuyết ở thời kỳ viễn cổ mới phù dung sớm nở tối tàn, sau đó không biết nguyên nhân gì lại biến mất. Đương nhiên, đây chỉ là truyền thuyết, trong hiện thực không có khả năng có công pháp tu tiên. Nhưng nếu không có công pháp tu tiên, thủ đoạn Lâm Tiêu thi triển lúc này là gì?
Không ai biết, có lẽ chỉ có Lâm Tiêu mới biết. Nhưng là, hắn giờ phút này cũng là thật sự đem sinh cơ của mình độ cho cỗ thân thể này còn tồn tại một hơi thở.
Qua hồi lâu sau, Lâm Tiêu rốt cục thở phào nhẹ nhõm, lấy tay ra khỏi thân thể cháy đen này. Hắn tựa như làm chuyện rất vất vả thở hổn hển, thoạt nhìn rất là mệt mỏi. Mà thân thể cháy đen nằm ở bên chân hắn tuy rằng mặt ngoài không có gì biến hóa, nhưng là nếu cẩn thận nghe, sẽ phát hiện trái tim của hắn đập lên trở nên càng ngày càng có sức sống.
Đứng lên, Lâm Tiêu nhẹ nhàng thở hổn hển, lẩm bẩm nói: "Thế gian này tiểu gia hỏa giống như các ngươi thú vị như vậy đã không nhiều lắm, nếu như hai người các ngươi đều đi, thế giới này sẽ trở nên rất không thú vị."
Chậm rãi ngẩng đầu nhìn ngọn lửa thiêu đốt trên đỉnh đầu, Lâm Tiêu lẩm bẩm nói: "Sống sót đi. Nhân sinh, còn rất dài......’
Nói xong, Lâm Tiêu vung tay lên, hắn cùng thân thể cháy xém là DK trên mặt đất cùng biến mất một cách thần bí. Rất nhanh, từng luồng sóng lửa hướng bên này vọt tới, trong nháy mắt đem một khối khu vực này bao trùm vào trong biển lửa.
......................
Bởi vì Âu Dương Nguyệt Nhi không hề báo trước đột nhiên bí mật kết hôn huyên náo toàn bộ Long quốc, so với chuyện này, những tin tức khác liền trở nên không trọng yếu, tỷ như tòa nhà ngoại ô kinh thành phát sinh hỏa hoạn, hoặc là sát thủ biến thái đột nhập nhà giết người, chỉ cần chuyện không liên quan đến mình, bình thường liền không có bao nhiêu người đi chú ý
Nhờ phúc của Âu Dương Nguyệt Nhi, chính phủ kinh thành làm việc cũng thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất sẽ không suốt ngày bị truyền thông đuổi theo đưa tin, bởi vì những người đó hiện tại tất cả đều bị chuyện của Âu Dương Nguyệt Nhi làm cho lu mờ
Toàn bộ kinh thành ở mặt ngoài bình tĩnh, kì thực mạch nước ngầm bắt đầu khởi động dưới tình hình bình yên
............
Ba ngày sau
Một buổi sáng sớm, một chiếc xe việt dã màu đen chạy về hướng Liệp Tuần Sơn, lúc này, đột nhiên từ trong xe truyền ra một trận cười điên cuồng: "Oa ha ha ha ha, chó chết! Dám cắn ta, ông mày cũng cắn mày”
Lãnh Dạ và Dawell nhất thời toát mồ hôi, thật sự là tại Thập Tự Hắc Ám, tên sau so với tên trước bạo lực, cũng khó trách Tiểu Bạch gần đây chỉ tìm hai người bọn họ gây phiền toái, cũng không đi trêu chọc Hầu Tử, thì ra nó đã sớm biết Hầu Tử bây giờ không phải trước kia có thể dễ bắt nạt!
Lãnh Dạ dưới đáy lòng nhổ một ngụm, nhìn Tiểu Bạch bị Hầu Tử nắm ở trong tay, còn hung dữ muốn đi cắn tay hắn, không khỏi toát mồ hôi hột, trong ba ngày này, hắn cùng Dawell không ít lần bị con ôn này giày vò
Nguyên nhân sự tình còn phải nói từ ba ngày trước, bởi vì đám người 11 vừa nhận được tin tức Cuồng Triều liền lập tức chạy tới cứu Trương Hân Hân, hết lần này tới lần khác Tiểu Bạch cũng không biết đi đâu chơi, bởi vậy liền không mang theo nó. Nhưng sau khi bọn họ trở về, con ôn này bởi vì không được cho ăn liền nổi giận, đuổi theo Lãnh Dạ cùng Dawell hai người là nhảy lên nhảy xuống, cuối cùng dứt khoát trốn vào trong phòng chết cũng không ra, một lần trốn liền trốn ba ngày Tiểu Bạch cũng là một con chó gấu biển, ẩn nhẫn ba ngày, thẳng đến hôm nay sau khi tất cả mọi người lên xe, mới chợt ở trong xe làm khó dễ, có thể tưởng tượng được Lãnh Dạ, Dawell cùng Tiểu Bạch hai người một chó trong lúc đại chiến Tiểu Bạch cũng định chơi luôn cả Hầu Tử, diễn biến thành đại chiến 3 nước liên thủ đối kháng cẩu quốc, trong lúc hỗn chiến cũng không biết như thế nào, Tiểu Bạch lỡ miệng cắn phải Hầu Tử, đến lúc này Hầu Tử trực tiếp từ ba người liên thủ đối kháng biến thành một người một chó đơn đấu dọc theo đường đi có thể nói là đánh nhau oanh liệt, cuối cùng Hầu Tử liều mạng bất chấp mình đầy thương tích mới bắt sống được con ôn Tiểu Bạch này.
Tuy rằng bắt được nó, bất quá Hầu Tử lại sầu muộn, con ôn này giết lại giết không được, nhưng cứ như vậy thả nó cũng cảm thấy không hả giận suy nghĩ một lát, Hầu Tử trực tiếp mở cửa sổ xe, trong ánh mắt kinh hãi của Lãnh Dạ cùng Dawell muốn đem nó ném ra ngoài xe
“Y ô! "Tiểu Bạch ở trên không trung đạp vài cái ngã xuống đất ăn một ngụm bùn vàng, tức giận lắc đầu đứng lên, nhe răng nhếch miệng về phía chiếc xe đã đi xa, ba chân bốn cẳng đạp một mạch đuổi theo xe việt dã, dọc theo đường đi liền có một màn cực kỳ thú vị, một chiếc xe việt dã chạy như bay trên đường, phía sau một con chó trắng đáng yêu lè lưỡi liều mạng đuổi theo người qua đường nhìn thấy nhao nhao lắc đầu chỉ trích ai mà dã man ngược đãi động vật như vậy, trong xe, Hầu Tử lại đắc ý cười ha ha, hưởng thụ ánh mắt kính sợ của Lãnh Dạ và Dawell ném tới
Bạn cần đăng nhập để bình luận