Ngự Thú: Ta Thú Sủng, Tất Cả Đều Là Thích Khách Hệ

Ngự Thú: Ta Thú Sủng, Tất Cả Đều Là Thích Khách Hệ - Chương 213: Cầm xuống Dạ Oanh (length: 8105)

Khẩu súng ngắm này quả thực không hề đơn giản, nó được chế tạo từ những khoáng thạch kim loại đặc biệt, đồng thời trên thân còn chạm khắc rất nhiều đường vân.
Huyết Văn giải thích: “Khẩu súng ngắm này là thành quả nghiên cứu chế tạo mới nhất của Ngự Vật Lâu, sử dụng hỗn độn linh quáng cấp sáu, có thể dùng được với tất cả các loại linh khí thuộc tính.
Không chỉ có vậy, nó còn sử dụng huyền đồng tam chuyển.
Ngươi hiểu mà, tác dụng của huyền đồng tam chuyển chính là để chứa đựng năng lượng.
Năng lượng tụ càng lâu, khi phát ra càng mạnh.
Cuối cùng còn thêm vào thần thiết Phá Nhạc có hiệu quả phá khiên.
Quan trọng nhất là, ta còn tăng thêm không ít trận pháp vào bên trên.
Khiến cho khẩu súng ngắm này, có thể được xưng là Thần khí bậc nhất của đại lục Ngự Linh.
Dù là Ngự Thú Sư cấp Tông Sư sử dụng, cũng có khả năng đồ sát Ngự Thú Sư cấp Vương giai 1, 2.
Cho nên Dạ Oanh, trận chiến này, nhất định có thể hạ gục Tinh Đằng.”
Để lôi kéo Dạ Oanh, Huyết Văn thật sự đã chơi tất tay, ngay cả nội tình của Ngự Vật Lâu cũng lôi ra.
Và điều này, vừa vặn trở thành vũ khí mạnh mẽ nhất để thuyết phục Dạ Oanh.
“Được, vậy đi một chuyến, bất quá chờ ta chuẩn bị một chút.”
Dạ Oanh quay người trốn vào bóng tối, nàng đi chuẩn bị độc dược.
Độc, vẫn luôn là đặc sản của Thải Liên Lâu.
Họ tự nhận thứ hai, thì không có nhiều người dám nhận mình đứng nhất đại lục Ngự Linh.
Sau đó, Dạ Oanh đi theo Huyết Văn đến hang động đá vôi đã chỉ định...
Một bên khác!
Trần Phi tìm đến cái cây Tinh Đằng vận khí hôm qua.
“A a a a... Ngươi sao lại đến, xin tha, ta sẽ cho ngươi tất cả linh quáng, được không!”
Con Tầm Khí Tinh Đằng này sắp khóc đến nơi, cái tên đáng ghét này, tại sao cứ nhìn chằm chằm mình không tha thế!
Trần Phi bị chọc cười: “Cái đồ nhỏ này, ta có đánh ngươi đâu mà ngươi gấp vậy, lần này muốn mời ngươi làm diễn viên.”
“Hả ~ diễn viên, đó là cái gì?”
Trần Phi tỉ mỉ giải thích: “Theo ta biết, lát nữa sẽ có hai vị Ngự Thú Sư cấp Vương giai 6 đến gây sự với ngươi.
Ta có thể giúp ngươi ngăn chúng lại, nhưng ngươi phải phối hợp với ta đóng một màn kịch.”
“Vương giai 6?” Con Tầm Khí Tinh Đằng này kêu lên một tiếng.
Trước mặt Trần Phi mới có cấp Vương giai 3 thôi đã đánh cho nó sống dở chết dở rồi.
Hai cái cấp Vương giai 6 kia, chẳng phải sẽ lột da ngoài của nó, rút gân của nó hay sao.
Không thể trêu vào, tuyệt đối không thể trêu vào!
Nghĩ đi nghĩ lại, Tinh Đằng đồng ý: “Ngươi nói đi, ta phải phối hợp với ngươi thế nào?”
Trần Phi cười gian: “Rất đơn giản thôi, ngươi cứ ở đây đợi, lúc nhìn thấy hai người kia thì dùng hết sức mạnh phòng hộ mà bảo vệ bản thân, sau đó vừa đỡ khiên vừa lùi lại là được.”
“Làm như vậy là được ư?”
“Không sai, chỉ cần như vậy thôi!”
“Vậy thì đơn giản quá rồi!”
Diễn kịch thì phải diễn cho trọn bộ, đã có chuyện Huyết Văn lợi dụng Tầm Khí Tinh Đằng để dẫn Dạ Oanh ra mặt, thì có cái Tinh Đằng đầu đất này ở đây, hoàn toàn có thể hấp dẫn sự chú ý của Dạ Oanh.
Lần này Trần Phi muốn là không để cho Dạ Oanh có bất cứ cơ hội nào để sử dụng tam chuyển giải thể đan.
Tốt nhất có thể làm được một kích chế địch.
Không lâu sau, Huyết Văn cùng Dạ Oanh cũng tới nơi này.
“Huyết Văn, cái này không đúng sao, cây Tinh Đằng này rõ ràng chỉ mới cấp 5 giai thôi mà, làm gì có cao tới cấp 8 như ngươi nói.” Dạ Oanh tỏ vẻ hoài nghi về thông tin của Huyết Văn.
Huyết Văn lại vô cùng bình tĩnh: “Đừng nóng vội Dạ Oanh, tiến sâu thêm chút nữa, mới là cây Tinh Đằng cấp 8 kia.
Bất quá chúng ta thu cái cây Tinh Đằng này trước cũng không sao.”
Sắc mặt Dạ Oanh lập tức trở nên đen xì, sau đó trào phúng một tiếng: “E rằng cái cây Tinh Đằng cấp 5 giai này toàn đồ tốt đã bị ngươi vơ vét hết rồi cũng nên!”
Huyết Văn lớn tiếng nói: “Sao có thể! Ta Huyết Văn không phải loại người như vậy.”
Dạ Oanh căn bản không tin: “Ngươi cùng U Xà, đều là một giuộc.”
Mắng thì mắng, nhưng cây Tinh Đằng này vẫn phải bắt.
“Dạ Oanh, để ta thử cái vũ khí mới này xem sao.”
“Cứ thử đi, dù sao cái cây Tinh Đằng này cũng không chạy nhanh được đâu.”
Huyết Văn bắt đầu điều chỉnh súng ngắm, sau đó rót linh khí của mình vào, mấy giây sau, một đạo ánh sáng màu lam bay về phía Tinh Đằng, trực tiếp đánh đứt mấy sợi dây leo của nó.
Khiến Tầm Khí Tinh Đằng lại lần nữa hét ầm lên: “A a a... Không phải, chúng đến thật rồi a!
Cái người kia, ngươi không phải nói muốn giúp ta sao? Ngươi mau ra tay đi!”
Trần Phi trốn trong hư không truyền âm qua: “Đừng vội, một kích nữa là giúp ngươi.”
Dạ Oanh ghé sát lại, nhìn súng ngắm: “Uy lực của khẩu súng này thật không yếu, ngươi mới tụ lực 3 giây mà đã có uy lực như vậy.
Mà lại ngươi có phải đã xử lý giảm thanh rồi không, sao lại không có tiếng vang lớn như thế.”
Huyết Văn dương dương tự đắc: “Vũ khí uy lực như vậy mà không làm giảm thanh, chắc chắn sẽ bị người khác phát hiện ngay.
Thế nào, ngưỡng mộ không, Ngự Vật Lâu nhiều năm như vậy, cũng đã chế tạo ra không ít đồ tốt.
Chỉ tiếc vật liệu không đủ, không thể sản xuất hàng loạt, nếu không thì thực lực của Thanh Y Lâu chúng ta, chắc chắn sẽ nâng lên một tầm cao mới…”
Huyết Văn vừa mở lời thì lại nói thao thao bất tuyệt, hơn nữa lại còn tự biên tự diễn, khiến Dạ Oanh nghe xong chỉ biết trợn tròn mắt.
“Được rồi, mau lên, trước hết giải quyết cây Tinh Đằng này đã.”
“Đúng vậy, lần này ta sẽ tụ lực lâu hơn một chút.”
Huyết Văn lại rót linh khí vào súng ngắm, phải đến 20 giây sau, hắn mới nổ súng.
Tầm Khí Tinh Đằng đã không chịu nổi, định lần nữa cuộn tròn thành một quả bóng để bỏ trốn.
Ai ngờ phát súng này lại không phải nhắm vào nó, mà lại chính là vào người phụ nữ phía trước.
Không sai!
Phát súng này của Huyết Văn vào thời khắc cuối cùng, lại chĩa thẳng vào vai Dạ Oanh.
Ngay cả Dạ Oanh cũng không ngờ tới, Huyết Văn sẽ ra tay với mình vào thời điểm này.
Chuyện này hoàn toàn không có đạo lý a!
Giữa bọn họ không có bất kỳ thù hận gì.
Tinh Đằng cũng còn chưa bắt được, thì có thể xảy ra xung đột lợi ích gì chứ?
Cứ như vậy, dưới tình huống không có nhiều phòng bị, khiến cho ngự thú của Dạ Oanh cũng không kịp đỡ.
Kết quả là phát súng này đánh thẳng vào người Dạ Oanh.
Mặc dù Trần Phi đã căn dặn, phát súng này chỉ cần gây thương tích cho Dạ Oanh là được, không cần lấy mạng của nàng.
Cấp Vương giai 6, dù sao cũng là tài nguyên quý hiếm, không thể lãng phí ở đây được.
Mà Dạ Oanh khi bị đánh trúng, cả người vẫn còn đang ở trạng thái đơ người.
Trong khoảnh khắc đó, chính là cơ hội tốt nhất để Trần Phi ra tay.
Lâm Nhai vung tay lên, năm con ngự thú của Dạ Oanh đều bị cuốn vào trong 【 Dị Không Gian 】.
Lần này Lâm Nhai dùng phương pháp ngược lại.
Không phải câu Ngự Thú Sư vào trong, mà chính là câu ngự thú vào.
Sau đó Xích Ngọc nhanh chóng dùng 【 Linh Hồn Bác Ly 】 đánh bay linh hồn của Dạ Oanh ra ngoài.
Ở trạng thái này, Dạ Oanh ngay cả việc thu hồi ngự thú vào không gian ngự thú cũng không làm được.
Sau đó Ô Vân nhanh chóng tiến lên, liên tục dùng 【 Nô Dịch Chi Đồng 】 mới nô dịch thành công Dạ Oanh.
Tất cả đều xảy ra trong chớp nhoáng, khi Dạ Oanh còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị nô dịch rồi.
Hoàn toàn đoạn tuyệt suy nghĩ sử dụng tam chuyển giải thể đan của nàng.
“Chủ nhân!”
Nghe thấy Huyết Văn gọi Trần Phi là chủ nhân, Dạ Oanh lúc này mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Huyết Văn... Vậy mà đã phản bội!
Trong lòng nàng khó chịu không thể tả, muốn điều khiển ngự thú tấn công Trần Phi, nhưng lại phát hiện không thể nào làm được.
Không còn cách nào, chỉ có thể nhận mệnh.
“Ô Vân, chữa trị cho nàng một chút!”
“Huyết Văn, làm tốt lắm! Lần này ngươi thể hiện rất khá đấy.”
Ngay cả Trần Phi cũng phải tán thưởng kỹ năng diễn xuất cao siêu của Huyết Văn, cùng với sự chu toàn trong suy tính, mới có thể giải quyết tất cả trong một thời gian ngắn như vậy.
Còn Huyết Văn lại đột nhiên đưa khẩu súng ngắm phía sau tới trước mặt Trần Phi: “Chủ nhân, khẩu súng này xin hiếu kính ngài…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận