Max Cấp Ngoan Nhân

Chương 707 - Sắp Đặt (3)



Chương 707 - Sắp Đặt (3)



Phương Tri Hành cười như không cười: “Ta có một Thiên Nhân bí ẩn đứng sau lưng, ngài không lo hả?”Cơ Tương Quân cười nhẹ, biểu hiện thờ ơ, vừa đi vừa nói: “Ta là phàm nhân, chỉ quản chuyện phàm nhân, chuyện của Thiên Nhân để Thiên Nhân lo, không đến lượt ta can thiệp.”Cô liếc nhìn Phương Tri Hành, dùng giọng điệu đầy ẩn ý nói: “Ngươi cũng đừng trông chờ Thiên Nhân đó sẽ bảo vệ ngươi, thậm chí ta không khuyên ngươi tiếp xúc với Thiên Nhân.”Cơ Tương Quân ngẩng đầu nhìn trời, thở dài: “Phàm nhân nhìn thẳng vào mặt trời, mắt sẽ bị mù.”Mới vừa tiễn Cơ Tương Quân đi, không bao lâu Phạm Chính Luân đã tìm đến.Trong tay ông ta có thêm 4 tấm thiệp mời.“Đây là thiệp mời mà 4 đại môn phiệt đưa cho ngài.”Vẻ mặt Phạm Chính Luân khá nghiêm túc.Phương Tri Hành mở thiệp mời của La gia trước, nội dung phía trên cực kỳ đơn giản.Mời cậu ba ngày sau đến phủ đệ La gia làm khách.Tiếp theo Phương Tri Hành lại đọc thiệp mời của Lư gia, Đổng gia và Phí gia.Chuyện thú vị đã xảy ra.3 nhà khác cũng mời Phương Tri Hành đến phủ đệ làm khách vào ba ngày sau.Phạm Chính Luân thở dài: “4 đại môn phiệt mời ngài đến nhà làm khách cùng một ngày, ngài chỉ có thể lựa chọn một nhà trong đó.”Phương Tri Hành gật đầu, cười nói: “4 đại môn phiệt đang mời chào ta, cho ta thời gian ba ngày cân nhắc.”Phạm Chính Luân ghé mắt nói: “Ngài có ý tưởng gì không?”Phương Tri Hành không đáp hỏi lại: “9 đại môn phái khác có người ở lại không?”Phạm Chính Luân nhướng mày, gật đầu nói: “Người của Tiên Thiên tông ở lại.”Phương Tri Hành không quá bất ngờ đối với điều này, dường như đã sớm đoán trước, cười nói: “Dẫn cặp cha con đó tới gặp ta đi.”Phạm Chính Luân xoay người đi.Không lâu, ông ta dẫn đến hai người chính là Trọng Côn Ngọc và Trọng Văn Quy.Phương Tri Hành vừa đánh bại Trọng Văn Quy vị thiên chi kiêu tử ngàn năm mới gặp một người này.Lúc này Trọng Văn Quy vẫn có thương tích trong người, hô hấp nặng nề sắc mặt tái nhợt, thân thể hơi run rẩy.Trọng Côn Ngọc cúi đầu, chắp tay nói: “Phương khách khanh, hai cha con bọn ta có mắt không biết ngọc Kim Sơn, vì tham niệm nhất thời lại mưu toan khiêu chiến ngài, vẫn mong ngài tha thứ.”Phương Tri Hành nhẹ nhàng cười nói: “Người không biết không có tội.”Cậu không nhanh không chậm nâng tay lên, đặt trên vai Trọng Văn Quy.Lúc này toàn thân Trọng Văn Quy khó chịu, trong cơ thể có một luồng kình lực bạo sát đáng sợ giống như một con trâu rừng táo bạo xông thẳng tới, khiến khí huyết của hắn bốc lên.Tuy hắn liều mạng vận lực áp chế nhưng hiệu quả không lớn lắm.Kình lực Tiên Thiên cũng không thể làm gì được với kình lực bạo sát tiến hành phá hoại thông qua huyết dịch.Nhưng khi Phương Tri Hành nhẹ nhàng đặt tay lên vai hắn.Chỉ một thoáng, kình lực bạo sát trong cơ thể Trọng Văn Quy đột nhiên yên tĩnh lại, chậm rãi rút đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất.“Phù~”Trọng Văn Quy thở phào một hơi, sắc mặt thoải mái rất nhiều, có cảm giác đi tới quỷ môn quan.Hắn lau mồ hôi nóng trên trán, trên mặt chợt xuất hiện vẻ cảm kích, tự đáy lòng nói: “Cảm ơn ân tha mạng của Phương khách khanh.”Trọng Côn Ngọc thấy thế, cũng thở phào, liền nói: “Phương khách khanh đại nhân đại lượng, Tiên Thiên tông vô cùng cảm kích, nếu ngày sau có chỗ cần bọn ta cống hiến sức lực, ngài cứ việc dặn dò.”“Không cần khách sáo, hai vị mời ngồi.”Phương Tri Hành gật đầu, vươn tay làm một tư thế mời.Mọi người ngồi xuống uống trà.Phương Tri Hành nhìn về phía Trọng Côn Ngọc, thỉnh giáo nói: “Ta nghe nói Tiên Thiên tông có lịch sử xa xưa nhất trong 10 đại môn phái, đúng không?”Nhắc tới điều này, trên mặt Trọng Côn Ngọc kìm lòng không đậu hiện lên một tia kiêu ngạo, gật đầu nói: “Quả thật như thế, Tiên Thiên tông ta vốn là một nhánh của ‘Tiên Thiên giáo’, mà lịch sử của ‘Tiên Thiên giáo’ có thể ngược dòng về trước.”Phương Tri Hành hiểu rõ, nói thẳng: “Xin hỏi Trọng tông chủ, Tiên Thiên tông đời đời đều có nhân tài xuất hiện, có mấy người từng đột phá tới Bách Ngưu cảnh rồi?”Trọng Côn Ngọc đầu tiên là ngẩn ra, không khỏi rơi vào trầm mặc.Sau một lúc lâu, ông mở miệng nói: “Thật không dám giấu giếm, Tiên Thiên tông của ta trong 7 - 8 thế hệ không có ai có thể đột phá đến Bách Ngưu cảnh, về phần các tiền bối trước đó nữa, ta nói không rõ ràng lắm.”Phương Tri Hành thầm nghĩ một tiếng quả nhiên, thở dài: “Lục Hư tông ta cũng như thế, từ thế hệ đầu tiên đến Phạm tông chủ, không sinh ra một Bách Ngưu cảnh.”Ánh mắt Trọng Côn Ngọc chợt lóe, tỉnh ngộ nói: “Cũng phải, Phương khách khanh ngài tuổi còn trẻ đã đứng ở Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong, ngài tự nhiên rất muốn đột phá Bách Ngưu cảnh.”Phương Tri Hành hỏi lại: “Chẳng lẽ ông không muốn đột phá à? Ngoài ra, Trọng Văn Quy cũng rất trẻ mà.”Hai cha con Trọng Côn Ngọc nhìn nhau, thở dài: “Không phải bọn ta không muốn mà là bọn ta không có tư cách.”Phương Tri Hành nhíu mày nói: “Tư cách gì?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận