Là Ngươi Phải Bồi Em Kết Nghĩa, Ly Hôn Lại Hối Hận Cái Gì

Chương 147: Bạch lê nguyệt nói Triệu Thanh phong quá nghiêm chỉnh

**Chương 147: Bạch Lê Nguyệt nói Triệu Thanh Phong quá nghiêm chỉnh**
Triệu Thanh Phong ngồi rất lâu trong đình nghỉ mát dưới tiểu khu.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm một đóa hoa nhỏ màu trắng trong bụi cỏ, ánh mắt yếu ớt, có chút mờ mịt, cũng có chút thất thần.
Tiểu Văn biến mất, khiến trong lòng hắn rất khó chịu, nhưng lại không có cách nào cùng ai giãi bày ra.
"Lão công!"
Lúc này, âm thanh của Bạch Hiểu Tinh vang lên ở cách đó không xa.
Triệu Thanh Phong lấy lại tinh thần, nhàn nhạt quét nàng một cái.
Bạch Hiểu Tinh đi tới, nói: "Lão công, sao anh không đi lên, em còn đang lo lắng —— "
"Không cần đến cô lo."
Triệu Thanh Phong mặt không đổi sắc ngắt lời nàng, đứng dậy đi lên lầu.
Bạch Hiểu Tinh đối với thái độ của hắn không cảm thấy kinh ngạc, cũng không nói gì, đi theo phía sau hắn.
Về đến nhà, Bạch Lê Nguyệt còn chưa lên, Triệu Diệp Diệp ngồi trên ghế nhỏ, vừa ăn chè trôi nước rượu gạo, vừa xem phim hoạt hình.
Triệu Thanh Phong nói: "Ta đi ngủ."
"Ân, ta trông Diệp Diệp."
Bạch Hiểu Tinh nói.
Hôm nay là cuối tuần, nàng cũng không đi công ty.
Triệu Thanh Phong về đến phòng, tắm rửa một cái, nằm trên giường đi ngủ.
Đợi đến khi lại mở mắt ra, đã hơn năm giờ chiều.
Triệu Thanh Phong cầm điện thoại di động lên xem, phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ, còn có tin nhắn WeChat.
Một phần là Trần Nhạc Hi, còn có Tô Thu Nhiên.
Triệu Thanh Phong trước tiên gọi lại cho Tô Thu Nhiên.
"Thu Nhiên, tối hôm qua không ngủ, hôm nay ban ngày ngủ bù."
Tô Thu Nhiên ừ một tiếng, nói: "Kỳ thực cũng không có việc gì, chỉ là muốn hỏi anh hôm nay có thời gian không, nghĩ... hẹn anh đi xem phim."
Xem phim... Triệu Thanh Phong ngơ ngác một chút, mới nói: "Hay là ngày mai đi."
Tô Thu Nhiên cười khẽ: "Được nha."
Hai người lại nhàn rỗi hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.
Tiếp theo, Triệu Thanh Phong lại gọi điện thoại cho Trần Nhạc Hi.
Cuộc gọi này tương đối dài, Trần Nhạc Hi không muốn tắt máy, lôi kéo hắn nói chuyện không ngừng.
Bất quá tiểu biến thái cũng không có đề cập tới việc muốn chuyển đến ở.
Chờ Triệu Thanh Phong đi ra khỏi phòng, đã hơn sáu giờ.
"Thanh Phong, ta đặt đồ ăn nhanh, mau tới ăn chút!"
Bạch Lê Nguyệt nói.
Triệu Thanh Phong trông thấy đồ ăn trên bàn, liền cười nói: "Được, ta đi đánh răng."
Rửa mặt xong, Triệu Thanh Phong đi tới hỏi: "Bọn họ đâu?"
"Hiểu Tinh mang Diệp Diệp đi công viên chơi."
"Ân,"
Triệu Thanh Phong gật đầu một cái, cầm bát đũa bắt đầu ăn, thuận miệng dò hỏi: "Lê Nguyệt, gần đây cô còn livestream không?"
"Có nha,"
Bạch Lê Nguyệt cười nói: "Dù sao ta nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không livestream cũng rất nhàm chán."
"Chuyện lần trước cô ở trong phòng livestream có nói chưa?"
Nhắc tới chuyện lần trước, sắc mặt Bạch Lê Nguyệt cũng có chút khó coi, trầm mặc vài giây đồng hồ, mới lên tiếng: "Ta không có ở trong phòng livestream xách chuyện này, bất quá người kia cũng không có tới tìm ta nữa."
Triệu Thanh Phong nghĩ thầm, hắn đương nhiên sẽ không tìm ngươi nữa...
Lúc này ừ một tiếng, không nhắc tới chuyện này, chuyên tâm ăn cơm.
Bạch Lê Nguyệt bỗng nhiên nói: "Nghe nói bây giờ anh là chủ tịch Cửu Mân?"
Triệu Thanh Phong kinh ngạc nói: "Sao cô biết?"
"Hiểu Tinh nói cho ta biết."
Triệu Thanh Phong kỳ thực cũng không có nói chuyện này với Bạch Hiểu Tinh, chỉ là việc hắn đảm nhiệm chức chủ tịch Cửu Mân, cũng không phải bí mật gì, với sự chú ý của Bạch Hiểu Tinh dành cho hắn, tự nhiên rất dễ dàng có thể tra ra được.
Triệu Thanh Phong bỗng nhiên lóe lên một ý nghĩ, nghiêm túc nói: "Nói đến Cửu Mân, ta ngược lại có một chuyện muốn nhờ cô."
Bạch Lê Nguyệt nhướng mày, nói: "Chuyện gì?"
"Công ty lập tức sẽ phát hành một sản phẩm, cũng thuộc về sản phẩm thẩm mỹ, muốn mời cô giúp chúng ta quảng bá." Triệu Thanh Phong nghĩ đến việc Bạch Hiểu Tinh là một beauty blogger, trăm vạn fan hâm mộ cơ bản là nữ giới chiếm đa số, nếu để nàng làm quảng bá giai đoạn đầu, nói không chừng sẽ có hiệu quả rất tốt.
Bạch Lê Nguyệt cười nói: "Không có vấn đề a!"
Triệu Thanh Phong nói: "Chi phí quảng cáo dựa theo giá thị trường, đến lúc đó ta cùng quản lý cấp cao của công ty thương lượng một chút, sẽ cùng cô ký một bản hợp đồng —— "
Chỉ là, nghe hắn nói như vậy, biểu lộ của Bạch Lê Nguyệt liền trầm xuống, không vui nói: "Thanh Phong, anh có ý gì chứ! Đây là công ty của anh, ta giúp anh, còn tìm anh đòi tiền, cái này khiến... Diệp Diệp nhìn ta thế nào?"
Trong lòng Triệu Thanh Phong nhảy một cái, vội vàng nói: "Ta không có ý đó, ta chỉ là không muốn để cô chịu thiệt thòi."
Bạch Lê Nguyệt đôi mắt có chút đỏ lên, cắn môi nói: "Chúng ta cũng quen biết bảy, tám năm, trước đó ta đích thực là không ưa anh, nhưng bây giờ anh có sự nghiệp riêng, có thể giúp anh, ta còn mừng không kịp, anh vậy mà lại nói ra những lời này."
Triệu Thanh Phong trông thấy chị vợ trước mắt đỏ hoe cả mắt, trong lòng không khỏi có chút bối rối, liền nói: "Lê Nguyệt, là vấn đề của ta, ta không nên nói những lời này, thật xin lỗi, thật xin lỗi."
Bạch Lê Nguyệt thấy bộ dạng có chút chân tay luống cuống của hắn, trong nội tâm cảm thấy buồn cười, lại có chút ấm áp, đã nói nói: "Anh đó, có đôi khi chính là quá nghiêm chỉnh!"
Triệu Thanh Phong theo bản năng nói: "Ai, kỳ thực có đôi khi cũng không đứng đắn..."
Câu nói này, khiến cho sắc mặt Bạch Lê Nguyệt đỏ lên, cúi đầu xuống không nhìn hắn.
Triệu Thanh Phong nhìn xem bộ dáng ngượng ngùng của nàng, cảm thấy nàng cực đẹp, tim đập đều nhanh hơn rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, trong phòng yên tĩnh trở lại.
Thậm chí có thể nghe thấy âm thanh tim đập của hai người.
Bạch Lê Nguyệt chưa từng trải qua loại tình huống này, cảm nhận được ánh mắt trừng trừng của Triệu Thanh Phong, chỉ cảm thấy cực kỳ khẩn trương, bối rối... Tâm tình phức tạp ở trong lòng dâng lên, khiến cho nàng có chút không chịu nổi, liền nuốt nước miếng một cái, nói sang chuyện khác: "Ai, anh... Về sau chuẩn bị sống thế nào?"
Theo nàng mở miệng, Triệu Thanh Phong cũng chậm rãi thở ra một hơi.
Nói thật, vừa rồi hắn cũng rất khẩn trương.
Cái này là cảm giác mà khi ở cùng Tô Thu Nhiên, còn có Trần Nhạc Hi cũng không có, có lẽ bởi vì thân phận chị vợ trước của Bạch Lê Nguyệt, có một loại kích thích khác...
Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: "Không có tính toán, vẫn là câu nói kia, trước khi Diệp Diệp học đại học, ta sẽ không suy nghĩ đến chuyện tái hôn."
Đối với Bạch Lê Nguyệt, trong bảy tám năm qua, quan hệ với Triệu Thanh Phong không thể nói là tốt, nhưng cũng chỉ có hắn là bạn nam giới duy nhất, đương nhiên trên mạng có ba, năm người bạn, nhưng cũng chỉ là cư dân mạng.
Kỳ thực, một cách lơ đãng, nàng và Triệu Thanh Phong tương đối thân cận, giống như lần trước tay Triệu Thanh Phong bị rách, Bạch Lê Nguyệt theo bản năng băng bó vết thương cho hắn, nàng cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Nhưng đổi thành người đàn ông khác, Bạch Lê Nguyệt là tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Bạch Lê Nguyệt nghe hắn nói như vậy, cười nhạo một tiếng, nói: "Ta thấy anh chỉ gạt được chính mình, Tô Thu Nhiên và Trần Nhạc Hi kia đều theo đuổi anh không buông, một hai ngày anh còn chịu được, thời gian dài, anh còn chịu được sao?"
Ai, nhìn người thật chuẩn... Triệu Thanh Phong nghĩ đến mấy ngày trước ở nhà Trần Nhạc Hi, cũng không hẳn chính là không kìm được! Hắn cũng có chút lúng túng cười nói: "Trần Nhạc Hi coi như xong, Tô Thu Nhiên nào có theo đuổi ta không buông, ta cùng nàng chỉ là bạn bè."
Bạch Lê Nguyệt khẽ cười: "Cô bé kia thích mà không biết, mà anh thì giả vờ hồ đồ."
Triệu Thanh Phong không nói.
Hắn rất nhạy cảm, Trần Nhạc Hi không cần phải nói, cái gì đều viết hết lên mặt.
Tô Thu Nhiên đối với hắn kỳ thực cũng không tầm thường, lần trước nếu như không có chiếc xe đáng ghét kia, đoán chừng có một số việc cũng đã xảy ra.
Mà ngoại trừ hai người này, còn có...
Nói xong, Triệu Thanh Phong ngẩng đầu nhìn Bạch Lê Nguyệt một cái.
Ánh mắt của hắn, khiến cho trong lòng Bạch Lê Nguyệt lại nhảy dựng lên, liền không muốn tiếp tục ở lại nữa, vội vàng đứng lên nói: "Anh ăn từ từ, ta đi trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận