Huấn Luyện Viên Zombies

Chương 725: Bờ Mông Của Ngươi Không Cảm Thấy Đau Xót Hay Sao

Chương 725: Bờ Mông Của Ngươi Không Cảm Thấy Đau Xót Hay Sao
“Khặc khặc, ta đã nói rồi, bọn hắn rất có thể thích ứng hoàn cảnh đấy. Những con Zombies này đã có kinh nghiệm, sẽ không dễ dàng làm loại hoạt động tập thể nhảy cầu này đấy. Nhưng mà những con Zombies này đã từng chết qua trong nước.”
Ngô Thanh Báo lúc này đã đem pháo trải xong rồi, phủi tay nói ra.
“May mà ta chưa bao giờ trực tiếp dùng nước sông để uống qua, thậm chí không có lấy nước sông rửa mặt gì đấy...”
Thái Hòa vừa dứt lời, phương hướng xe Jeep lại truyền tới âm thanh hai người nôn mửa kịch liệt.
“Chẳng lẽ các ngươi đã uống qua rồi hay sao? Đây không phải là tìm đường chết sao?” Thái Hòa tò mò hỏi.
Cường Đô La gian nan giơ tay lên, dùng sức lắc lắc.
“Dùng để rửa tay? Đánh răng?” Ngô Thanh Báo cũng hết sức cảm thấy hứng thú xen vào một câu.
“Ọe!”
Hắn vừa hỏi như vậy, Cường Đô La và Hồ Ngọc Hà lập tức ọe ra càng lợi hại hơn rồi.
“Ặc... Cảm thấy đồng tình Đối với các ngươi. Nhưng mà Ngô Thanh Báo, cho dù bọn hắn không nhảy, chúng ta lại từ nơi nào qua sông đây này?” Thái Hòa vuốt vuốt mi tâm, hỏi.
“Ở trên có cái đập chứa nước nhỏ, đi qua từ trên đập là được. Nhưng mà nếu không kiềm chế bọn nó ở nơi này, những Zombie này sẽ cùng theo chúng ta di động về phía trước.”
Ngô Thanh Báo nói ra.
Hắn là người rất quen thuộc nơi này, mặc dù trong lòng Thái Hòa có nghi vấn, nhưng mà không nói thêm gì nữa.
Sau khi xe Jeep quay đầu chạy xuống cầu lớn, Ngô Thanh Báo mới vỗ tay phát ra tiếng.
Thái Hòa chú ý tới một chút ánh lửa sáng lên ở trên cầu một cái, chắc là kíp nổ bị đốt lên.
“Chúng ta chỉ có thời gian năm phút đồng hồ thôi, ngồi vững vàng rồi!”
Khi tiếng pháo nổ vang đầu tiên, Ngô Thanh Báo lập tức đã bắt đầu lên ga bão táp.
Xe Jeep dọc theo bờ sông hoang vu đi chạy như bay phía trước, không bao lâu cũng đã trông thấy một cái đập chứa nước nho nhỏ.
Ngược lại là đập nước ở đây không có bị nổ sập, nhưng cầu kết bắt qua sông lại bị nổ gãy đi, nhưng mà khe hở cũng không lớn lắm, cũng chỉ khoảng hơn mười mét.
“Cầu treo hay sao?”
Lần thứ nhất Thái Hòa chứng kiến còn có xếp đặt thiết kế cổ xưa như vậy, dường như cái chủng loại sông đào bảo vệ thành thời cổ đại.
Nhưng mà cái cầu trước mặt lại tương đối đơn sơ, thoạt nhìn lung lay sắp đổ, bộ dạng rất không an toàn.
“Đương nhiên là có rồi, trước kia suy nghĩ của chúng ta khá lạc quan, cho rằng có cơ hội không cần thiết hao tổn quá nhiều đạn dược và binh lực, có thể tiêu diệt những con Zombies này hoàn toàn. Nhưng sự thật là, chỉ là ngăn lại bọn hắn cũng đã tương đối tốn sức rồi, cái cầu treo này hoàn toàn không có tạo ra công dụng gì. Đừng nói thu phục đất đai bị mất rồi, tất cả mọi người hận không thể vĩnh viễn không muốn lại buông cầu treo xuống mới tốt.”
Giọng điệu của Ngô Thanh Báo hơi có một chút trào phúng, cười nói.
“Nhưng mà... Ta nhớ được, ở bên kia còn có mấy thị trấn mà? Hơn nữa, đây không phải là đường lên núi hay sao? Nhiều huyện lớn dân cư đông đúc đều ở bên trong...” Hồ Ngọc Hà đột nhiên chen miệng nói.
Nàng vừa mới hỏi xong, lại phảng phất nghĩ tới điều gì vậy, mạnh mẽ mở to hai mắt nhìn, đưa tay bịt miệng lại.
“Chẳng lẽ các ngươi...”
Nhìn thấy sắc mặt kinh hãi của nàng, trong nháy mắt biểu lộ của Ngô Thanh Báo lại đứng đắn khó thấy được: “Nếu như ngươi là người quyết định, ngươi chọn bảo toàn đại đa số người, hay vẫn là vì một ít người sống sót có khả năng tồn tại, cũng có khả năng tất cả đều chết sạch sẽ, đặt đại đa số người vào trong nguy hiểm đây này?”
“Ta...” Hồ Ngọc Hà sửng sốt một chút.
Vấn đề này đối với một người con gái bình thường mà nói, dường như quá nặng nề...
Cường Đô La lại vào lúc này hít một hơi thật dài, nói ra: “Đương nhiên là đa số người. Người quyết định đưa ra quyết định, chưa chắc đều là phù hợp đạo nghĩa đấy, nhưng nhất định là chính xác nhất đấy.”
Ngô Thanh Báo liếc nhìn Cường Đô La ngoài ý muốn, sau đó nở một nụ cười: “Ừ, nói không sai.”
Sau khi buông cầu treo xuống, Ngô Thanh Báo lái xe vọt tới một mạch, sau đó lại một mình quay trở lại kéo đi lên cầu treo.
Lúc đầu Thái Hòa cho rằng dị năng của hắn chỉ có thể dùng để công kích, nhưng không nghĩ tới Ngô Thanh Báo khai phá về mặt dị năng, cũng đã đến một mức độ luyện tập khổ công đấy.
Khoảng cách hơn mười thước, vậy mà hắn sau khi đang chạy lấy đà một khoảng cách, lại không chút do dự nhảy lên mạnh mẽ về phía mặt sông.
Sau bờ mông đột nhiên lao ra một đoàn ngọn lửa, lại để cho cả người hắn lập tức hóa thân thành hỏa tiễn, một tiếng “Thình thịch” đập vào sau xe Jeep.
Động tĩnh này dọa mọi người trong xe nhảy dựng, đợi lúc trên mặt Ngô Thanh Báo nở nụ cười ngồi trên xe, lại phát hiện Thái Hòa dùng ánh mắt khác thường nhìn về phía hắn.
“Làm sao vậy? Có phải vẫn không cảm thấy phong cách vừa rồi của ta đặc biệt đẹp trai đúng không? Không cần sùng bái anh mày...”
Ngô Thanh Báo đắc ý vuốt tóc một cái, hỏi.
“Không có... Ta cũng chỉ muốn hỏi, lỗ đ*t của ngươi... Có khỏe không?” Giọng điệu Thái Hòa cổ quái mà hỏi thăm.
Khi Ngô Thanh Báo vừa lên xe, nhưng hắn đã trông thấy rõ ràng, quần vị Dị năng giả này đã bị đốt thủng rồi.
Nhưng bên trong hắn còn ăn mặc một cái quần da, mặc dù không có nguy hiểm lộ ra ngoài, nhưng nhìn qua cảm giác cũng là tương đối buồn cười đấy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận