Hải Dương Lãnh Chúa: Từ Đổ Xúc Xắc Bắt Đầu Thu Hoạch Gấp Bội

Chương 32:Cải tiến thuyền pháo

**Chương 32: Cải tiến Thuyền Pháo**
Một viên xúc xắc lặng lẽ xoay tròn trong hư không.
Cuối cùng từ từ dừng lại, rơi xuống một con số.
1...
Vẻ mặt mong đợi của Phương Vũ cứng đờ tại chỗ, hắn há to miệng, khó có thể tin nhìn một màn trước mắt.
Thời khắc mấu chốt...
Lại xịt?!
Mặc dù đã dự liệu được sớm muộn gì cũng có lúc xịt vào thời khắc mấu chốt, nhưng là xịt ngay phần thưởng thuyền pháo và giấy thông hành, vẫn là khiến Phương Vũ có chút khó mà chấp nhận.
Mở cửa phòng ra, Phương Vũ nghe được tiếng hoan hô phấn khích của đám thuyền viên từ đằng xa truyền đến.
Cũng nghe thấy âm thanh cánh tay máy ầm ầm làm việc —— Có một lô thịt heo cần vận chuyển về cảng Tề Vân giao cho Quý Thị Thương Hội.
Nhưng tất cả những thứ này đều không liên quan đến Phương Vũ.
Hắn rất đau lòng...
Tính toán...
Nghĩ nghĩ, Phương Vũ vẫn là thấy thoải mái.
Bất quá chỉ là thể nghiệm một lần cảm giác làm thuyền trưởng bình thường mà thôi.
Cũng không có gì đáng tiếc.
Nghĩ tới đây, Phương Vũ không khỏi vung tay lên, hướng về phía đám thuyền viên nhà mình lên tiếng nói: "Các vị, chuẩn bị trở về thôi!"
"Được!"
Đám người lớn tiếng đáp, không kịp chờ đợi thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lên đường.
...
"Ông!"
Thuyền đi trên mặt biển, phát ra âm thanh ầm ầm, phá vỡ sóng nước, lao nhanh về phía trước.
Trước kia tốc độ của hải thuyền đạt đến 25-30 hải lý/giờ.
Trang bị danh hiệu 【 Người mở đường 】 sau đó, tốc độ hải thuyền trực tiếp tăng vọt lên 35-40 hải lý/giờ, nhanh hơn trước đó rất nhiều.
Gió biển thổi vào mặt mọi người, thổi bay hết cả tóc tai.
"Thuyền trưởng, gió biển này... Mạnh quá... Hay là chậm một chút?"
Mấy lão ngư dân tóc tai rối bời trong gió.
"Nhịn một chút, trở về ta sẽ cải tạo lại thuyền là được."
Là một nhà tư bản hợp cách, tự nhiên phải tận dụng hết thảy tài nguyên trong tay.
Cho nên... Yêu cầu của nhân viên, trực tiếp bị Phương Vũ vô tình bác bỏ.
À... Đương nhiên, trên thực tế Phương Vũ biết mấy tên này ở trong gió biển lớn như vậy cũng chỉ có hình tượng không xong một chút, mà thân thể đã sớm được tăng cấp, cái gió lớn như thế này cũng có thể ảnh hưởng đến đám người chắc?
Chỉ là cái miệng mà thôi, Phương Vũ không thèm để ý.
Hắn lúc này lực chú ý chủ yếu tập trung vào 【 Quyển trục cải tiến thuyền pháo cấp 1 】 trong tay.
Lập tức Phương Vũ không nói hai lời, trực tiếp kích hoạt quyển trục.
"Kích hoạt quyển trục cải tiến thuyền pháo cấp 1 thành công, thuyền đang được cải tiến..."
"Cải tiến thành công, kích hoạt 【 Thuyền Pháo (lv.1) 】..."
"Ầm ầm!"
Theo âm thanh vang lên trong đầu, rất nhanh một bên hải thuyền xảy ra biến hóa cực lớn.
Một họng pháo đen nhánh, to khỏe lặng yên xuất hiện ở trên hải thuyền, mà ở phía sau bệ pháo, có một không gian vừa vặn đủ cho một thuyền viên ngồi.
Chỉ cần có thuyền viên có thiên phú pháo thủ, ngồi ở vị trí đó, liền có thể tăng phúc cho thuyền pháo, khiến thuyền pháo có uy lực mạnh hơn.
Đương nhiên, cho dù là thuyền viên bình thường, cũng có thể điều khiển thuyền pháo, chẳng qua uy lực và độ chính xác có thể kém hơn một bậc.
Phương Vũ không khỏi nhìn về phía bảng điều khiển cá nhân.
Tại cột cải tiến, cuối cùng đã có thêm một lựa chọn có thể thăng cấp.
【 Thuyền Pháo (lv.1) 】
Chỉ số năng lượng cơ sở: 50 điểm
Chỉ số năng lượng tăng phúc: 1X chỉ số năng lượng thuyền trưởng (4.4)
Thiên phú thuyền viên gia trì:
【 Thiên phú súng ống gia trì 】: Tốc độ công kích +15%, độ chính xác +15%.
【 Thiên phú hỏa lực gia trì 】: Lực công kích +20%, độ chính xác +20%, kèm theo hiệu quả thiêu đốt hỏa diễm.
Nhìn một chút!
Đây chính là uy lực của thuyền pháo!
Chỉ số năng lượng công kích của súng ngắn, đại khái một phát là khoảng 3 điểm.
Mà thuyền pháo...
50+!!
Uy lực gấp hơn mười lần súng ngắn.
Bất quá...
Phương Vũ liếc nhìn La Khoan, hơi tiếc nuối.
La Khoan là thuyền viên có thiên phú súng ống, ngược lại cũng có thể tăng phúc cho thuyền pháo.
Nhưng thích hợp nhất với thuyền pháo chính là thuyền viên có thiên phú hỏa lực.
Phương Vũ âm thầm quyết định, chờ trở lại cảng Tề Vân sẽ chiêu mộ một thuyền viên có thiên phú hỏa lực, hưởng thụ cảm giác lực công kích tăng thêm 20% gia trì, há không phải tốt hơn sao?
"La Khoan!"
Phương Vũ lớn tiếng nói.
"Có!"
La Khoan vứt bỏ cần câu trong tay, hùng hổ đứng dậy, ánh mắt đã lặng lẽ dán vào họng pháo bên cạnh, có chút kích động.
"Đi, đem khẩu Italy pháo này bắn thử hai phát cho ta xem, để cho các huynh đệ nghe cái coi!"
Phương Vũ vung tay lên, ngang tàng nói.
"Rõ, thuyền trưởng!!"
La Khoan rất là hưng phấn.
Súng, hắn rất thích, nhưng hỏa lực mới là mộng tưởng cuối cùng của những người có thiên phú loại hình chiến tranh.
Cái món đồ chơi này đối với La Khoan lực hấp dẫn còn lớn hơn cả một chiếc xe thể thao.
Là nam nhân, liền phải bắn pháo!
Sức mạnh kim loại thuần túy và nguyên thủy nhất chính là hỏa lực!
Hắn nhanh chóng xoay người, nhảy lên chui vào trong bệ pháo, sau đó lập tức điều khiển họng pháo, chuyển hướng, nhắm ngay vùng biển trống trải.
Những thuyền viên khác cũng theo bản năng buông cần câu trong tay xuống, ánh mắt nhìn về phía họng pháo trên tàu, trong mắt tràn ngập hiếu kỳ.
Giây lát sau...
"Oanh!"
Một tiếng nổ vang trời, lập tức trong họng pháo của hải thuyền phun ra một quả đạn pháo cực lớn, mang theo cảm giác áp bách, với tốc độ cực nhanh, hướng về vùng biển trống trải phía xa bắn tới.
Cuối cùng đạn pháo rơi xuống biển, trong nháy mắt nổ tung.
Ánh lửa chói mắt bùng lên cao hơn mười mét, dư chấn đáng sợ trực tiếp nhấc lên một mảng sóng biển.
Rung động, rực rỡ!
"Sảng khoái!!"
La Khoan trong buồng điều khiển hưng phấn hô to, chỉ cảm thấy huyết dịch sôi trào, toàn bộ tinh thần và thể xác dường như hòa làm một thể với thuyền pháo trước mặt, sinh ra cộng hưởng nào đó.
"Giải phóng hỏa lực, thu hoạch kinh nghiệm +2..."
Một âm thanh báo kinh nghiệm chỉ có La Khoan mới có thể nghe được vang lên, khiến La Khoan phấn chấn, làm bộ muốn tiếp tục bắn phát thứ hai.
"Ngươi mẹ nó, xuống cho ta!"
Nhưng không đợi La Khoan bắn ra phát thứ hai, liền nhìn thấy Phương Vũ giống như bị người dẫm phải đuôi mèo, đột nhiên nhảy dựng lên, lập tức một mặt đau lòng xông tới buồng điều khiển, trực tiếp xách La Khoan ra.
La Khoan mờ mịt, không hiểu nhìn về phía thuyền trưởng nhà mình.
Chỉ thấy Phương Vũ mặt mày đau khổ, vẻ mặt đưa đám, kêu rên nói: "Không ai nói với ta... Bắn một phát pháo phải tốn 500 đồng tiền à!!"
Đau lòng... Thực sự rất đau lòng!
Ngay khi La Khoan phóng ra phát pháo, trong đầu Phương Vũ liền vang lên âm thanh:
"Mua sắm đạn pháo thành công, tiêu hao 500 đồng tiền, giải phóng hỏa lực một lần..."
-500 đồng tiền...
Tê...
Phương Vũ chết lặng, vạn vạn không nghĩ tới cái món đồ chơi này lại là hàng đốt tiền.
Phải biết cho dù là súng ngắn, cũng chỉ khoảng 300 đồng tiền một khẩu, một viên đạn có giá khoảng 2 đồng tiền.
Trước đó Phương Vũ còn hiếu kỳ, đạn pháo trong thuyền pháo chẳng lẽ tự sinh ra, bắn không giới hạn, hỏa lực vô hạn sao?
Dù sao Phương Vũ dường như chưa từng thấy thuyền trưởng nào trên diễn đàn thảo luận vấn đề mua sắm đạn pháo.
Cảm tình... Pháo binh này trực tiếp thông qua một phương thức đặc thù nào đó, từ nơi sâu xa mua sắm mà đến, sau đó bắn ra?
Một phát pháo, 500 đồng tiền, chỉ để cho các huynh đệ nghe cái cho vui?
Đau lòng...
La Khoan bên cạnh chép miệng, bị Phương Vũ xách trong tay, rất là đáng tiếc...
Thuyền trưởng đúng là keo kiệt...
Vừa bắn một phát pháo liền không cho bắn tiếp...
Sớm biết vậy ngay lúc thuyền trưởng chưa kịp phản ứng, đã tranh thủ bắn thêm mấy phát, còn có thể giúp lão La đây tăng thêm kinh nghiệm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận