Giả Mạo Đại Anh Hùng

Quyển 6 - Chương 89: Mũi tên chĩa thẳng

Trong tiếng kinh hô của Helen, mập mạp nổi giận đùng đùng trực tiếp nhảy từ cửa sổ tầng ba xuống sân huấn luyện.

“Cướp người?”

Tất cả mọi người đều bị hành động nhảy vào sân huấn luyện của mập mạp khiến cho giật mình.

Chỉ huy ăn nhầm thuốc nổ rồi chắc?

Đám lính mới, lại càng là trợn mắt há mồm mà nhìn cửa sổ lầu ba cao gần hai mươi mét đến không khép lại được.

Đó là cái gì, một con heo biết bay sao?

“Đại đội Tiêm Đao Trung đoàn 3 Phỉ Quân ! Tập hợp!” Markevitch lớn tiếng ra

lệnh. Đối với mệnh lệnh của mập mạp, hắn cho tới bây giờ cũng chỉ có một thái độ -- lập tức chấp hành!

Theo một tiếng ra lệnh của

Markevitch, 117 chiến sĩ Phỉ Quân liền xuyên qua sân huấn luyện như tia

chớp, leo lên robot [Hoành Đao] đang đứng trong bãi đỗ. Sau một hồi âm

thanh động cơ robot ầm vang và tiếng máy móc co duỗi sải bước, Đại đội



Tiêm Đao đã tập hợp xong.

Trong sân huấn luyện, đâu đâu cũng là những ánh mắt si mê.

Mọi người đều đã được chứng kiến qua cuộc chiến ở thị trấn Prue không lâu

trước đó, ấn tượng đối với hơn một trăm chiếc robot màu đen này, thật sự là quá sâu sắc. Mà hiện tại khi trải nghiệm ở khoảng cách gần, lại càng khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào hơn. Trong mắt của những người ở đây, cũng chỉ có một từ mới có thể lột tả được về những chiến sĩ này -

dũng mãnh!

Động tác mạnh mẽ vang dội, đội ngũ chỉnh tề đến không

một chút khuyết điểm. Thân máy tối đen như mực, tản ra sát khí trầm mặc

mà chỉ có những chiến sĩ đã trải qua rèn luyện gian khổ, sống sót sau

trăm trận mới có thể có được.

Bọn họ đứng ở trước mặt gã mập mạp

đang nổi trận lôi đình, cả người đều tràn ngập một loại lực bạo phát



mạnh mẽ đầy áp bách. Nhìn thấy bọn họ, mỗi người đều có một cảm giác,

dường như chỉ cần mập mạp chỉ ra một ngón tay, những chiến sĩ robot như

một đám mãnh thú này sẽ giống như cơn hồng thủy tràn ra, mạnh mẽ xông

lên mà đem đối thủ xé nát thành từng mảnh!

Ở trong sân, tất cả

các huấn luyện bất tri bất giác đều dừng lại. Mọi ánh mắt, đều tập trung trên người của hơn một trăm chiếc [Hoành Đao].

Khi mập mạp leo

vào robot, liếc mắt một cái nhìn thấy ánh mắt cực kì hâm mộ trong mắt

của những cơ sĩ dân gian tại sân huấn luyện khi nhìn về phía [Hoành

Đao], trong lòng khẽ động, liền phất tay nói: “Cosmo....”

“Có mặt!” Cosmo sửng sốt một chút. Lập tức đứng nghiêm, lớn tiếng nói.

“Bazz, Weatherill, Thomas.”

“Có mặt!”

“Có mặt!”

“Có mặt!”

Ba người nhanh chóng bước ra từ trong các đội ngũ mà mình huấn luyện.



“Các ngươi dẫn theo ba mươi người, lên robot, đi theo ta!”

“Rõ!”

Đám người Cosmo ngay lập tức mặt đỏ bừng, mừng rỡ như điên. Hô hét tuyển ra các cơ sĩ đẳng cấp cao nhất từ các đội ngũ, chen chúc đi đến bãi đỗ

khởi động những chiếc robot tư nhân của bản thân, nhanh chóng mà chỉnh

tề xếp hàng ở phía sau 117 chiếc [Hoành Đao].

Những robot tư nhân này mặc dù màu sắc khác nhau, thế nhưng dù sao phần lớn cũng là robot

đặc trưng của hai lưu phái lớn, kiểu dáng coi như thống nhất. Lại thêm

được huấn luyện nghiêm khắc bồi dưỡng ra, đội ngũ chỉnh tề yên ắng không một tiếng động, cũng đã có chút tố chất tinh nhuệ.

Trong ánh mắt hâm mộ của những cơ sĩ và tân binh khác, những cơ sĩ được chọn trúng tự hào nhìn quanh, trái tim kích động đến sắp nhảy ra khỏi l*иg ngực. Mập

mạp kéo cần điều khiển của [Hoành Đao] một cái. Trong tiếng kêu chói tai của động cơ, robot trong nháy mắt nhảy vọt lên trời, lao đi như điện.

“Đuổi theo!”

Theo một tiếng mệnh lệnh của mập mạp, 237 (*) chiếc robot đồng loạt khởi

động, giống như sao băng nhảy lên đống đổ nát cao cao của ngã tư quảng

trường Đại lộ số 1. Chỉ nhìn thấy những bóng dáng như thủy triều nhấp

nhô, chỉ nghe thấy tiếng robot ầm vang, trong chốc lát, đã gào thét mà

đi như điện lóe chớp giật. (*theo text, không rõ lắm, xét sau - bt)

Một hồi tĩnh mịch.

“Tiếp tục huấn luyện!” Sau tiếng mệnh lệnh, đám cơ sĩ dân gian lập tức nhào

vào bùn lầy, mần mò lăn lộn. Chạy bộ lại chạy bộ, ngồi xổm lại ngồi xổm

(*), sân huấn luyện ngay lập tức lại trở nên náo nhiệt.

Mà mấy

trăm tân binh, giờ phút này đã ưỡn ngực ngẩng đầu, cố gắng làm cho mình

đứng thật nghiêm chỉnh. Trong ánh mắt, tràn đầy hi vọng nóng bỏng.

Phỉ Quân xuất hết tinh nhuệ, binh phong chĩa thẳng Thung lũng Silicon Master phía Tây Bắc thành Trung tâm.

Phỉ Quân đã vượt cầu lớn Song Bảo lao về phía đông.

Phỉ Quân đã đến gần khu đô thị mới phía nam Thung lũng Silicon.

Tin tức, thông qua những trạm quan sát ngầm, qua đủ loại con đường mà nhanh chóng truyền đi.

Ba lưu phái lơn, Bắc Minh, các thế lực lớn và lưu phái robot chia nhau cát cứ -- tất cả mọi người đều khẩn trương chú ý đến hành động đột ngột của Phỉ Quân thị trấn Prue.

Từ trận chiến ở thị trấn Prue đến giờ,

Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái mới thành lập và đội ngũ Phỉ Quân khua chiêng

gõ trống giơ lên cờ hiệu mang chữ Phỉ dưới trướng bọn hắn này, đã đánh

một trận mà thành danh, trở thành một thế lực mạnh mẽ đột nhiên quật

khởi trong loạn cục ở Mars.

Rất hiển nhiên, nhất cử nhất động của Phỉ Quân, đều khiến cho người ta phải ghé mắt. Quan vọng, thù hận, vui

vẻ, đủ các loại ánh mắt, không lúc nào không đặt vào nơi này.

Bất quá, tin tức từng đợt từng đợt nhanh chóng truyền đi, thế nhưng, mọi người cũng chỉ là chú ý mà thôi.

Ba lưu phái lớn giờ phút này thân mình còn lo chưa xong, lại còn xa xôi

ngoài tầm với, căn bản không có khả năng nhúng tay vào thị trấn Prue. Mà những thế lực nhỏ cát cứ, thì đều là tự mình biết mình.

Ai mà

biết được cái đám khốn kiếp kia có chôn xuống thứ gì ở dưới những tòa

nhà cao chọc trời san sát ở thị trấn Prue không. Một trung đoàn robot

chuẩn quân sự hóa có sức chiến đấu mạnh mẽ do Bắc Minh ẩn giấu từ lâu

còn bị tiêu diệt toàn quân, mấy cái đám tạp nham này mà xông vào, chỉ sợ còn chưa đủ để cho người ta chôn sống! Bắc Minh còn chưa ra tay, những

kẻ khác vẫn nên đứng xa xa mà xem náo nhiệt thì hơn.

Đây là ý

nghĩ của phần lớn mọi người. Mà đối với Selwall của Liên Minh Thương

Nghiêp Phương Bắc mà nói, thời cơ để tấn công thị trấn Prue, vẫn còn

chưa tới, binh lực cũng chưa điều đến.

Ban đầu, hắn chỉ muốn dùng một trung đoàn robot để đánh rắn động cỏ, làm cho thế lực Phỉ Minh còn ẩn nấp phải lộ diện ra.

Thế nhưng không nghĩ tới, thế lực của Phỉ Minh chẳng những không lộ diện,

mà ngược lại thị trấn Prue chỉ dựa vào hơn một trăm chiếc robot đã gϊếŧ

sạch một trung đoàn đủ biên chế của Bắc Minh!

Cơn tức này, dù có khó nuốt hơn nữa, Selwall củng chỉ có thể nuốt xuống!

Hắn chưa bao giờ đánh trận nào mà không có nắm chắc, trước khi làm rõ được

nội tình của Phỉ Minh, hắn không thể để cho lực lượng của Bắc Minh bại

lộ mà khiến cho ba lưu phái lớn chạy trốn khỏi kẽ răng của mình. Cho

nên, hắn quyết đoán phát động tấn công, làm ngư ông đắc lợi một lần,

đánh cho ba lưu phái lớn đến nguyên khí đại thương!

Trước khi đạt được viện trợ vũ khí đạn dược từ Sous, chiến lược mà Selwall định ra

cho Bắc Minh, chính là toàn lực chiếm đoạt thành thị, khống chế các

tuyến giao thông trọng yếu, khu công nghiệp và bến tàu, chia rẽ ba lưu

phái lớn, thâu tóm các thế lực rải rác nhỏ lẻ, giám sát tập đoàn vũ

trang Long Hưng Hội, giành trước nắm quyền khống chế Cảng tự do Mars vào trong tay mình.

Về phần thị trấn Prue không tính là vị trí quân

sự trọng yếu. Selwall hiện tại không cần thiết phải liều một phen một

mất một còn, không công lại để cho ba lưu phái lớn chiến được lợi ích.

Huống hồ, Selwall đã sớm có kế hoạch. Đối phó với thế lực của Phỉ Minh,

hắn bất kể thế nào cũng phải kéo theo Đế Quốc Sous xuống nước!

Cứ như vậy, dưới vô số ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm, 237 chiếc robot,

dưới sự dẫn đầu của mập mạp, giống như mũi tên sắc bén xuyên thẳng đến

Thung lũng Silicon Master.

Từ sau khi ra khỏi thị trấn Prue, tất

cả các thế lực ven đường đều cực kì hoảng sợ. Kẻ thông minh, thì vội

vàng ra lệnh cho đội ngũ của chính mình nhường ra một con đường, kẻ đầu

óc còn chưa phục hồi lại, thì lại trơ mắt nhìn phòng tuyến mà mình khổ

tâm tạo dựng bị đám robot như thể đám điên này phá hủy, một đường gào

thét xông qua.

Quảng trường Ngũ Nguyệt, khu nông nghiệp Laplata,

khu thương nghiệp Palermo, đại lộ Mercury..... Trên bản đồ, kí hiệu mũi

tên đại biểu Phỉ Quân đang nhanh chóng xuyên phá.

Đồng minh Thiên Hỏa bị đánh tan, thương đoàn Ferrero bị đánh tan, lữ đoàn tự do Tucker

bị đánh tan.... Theo kí hiệu mũi tên mạnh mẽ thẳng tiến với tốc độ cao,

từng tin tức khiến cho người ta trố mắt líu lưỡi được truyền về.

Đám điên này muốn làm cái gì? Bọn hắn gần như là không ngừng đột tiến, đột

tiến, rồi lại đột tiến. Bọn hắn không ngừng xuyên qua phòng tuyến của

những thế lực ven đường nhưng lại không tiến hành chiếm lĩnh, chỉ có

thẳng theo một phương hướng cố định mà chạy như điên.

Tất cả mọi

người đều không rõ ý đồ hành động và mục tiêu chiến lược của Phỉ Quân,

duy nhất biết rõ, chỉ có… tất cả nhân viên công tác của phòng làm việc

Hắc Ma Quỷ.

Giờ phút này, tất cả mọi người trong phòng làm việc

đang yên lặng đứng trước màn hình ảo của máy tính trung ương, từng khuôn mặt dại ra nhìn bản tin trực tiếp trên màn hình. Mặc dù tin tức trên

mạng rất không hoàn chỉnh, lung tung rối loạn lại sai lệch thời gian.

Thế nhưng, khi đem từng địa điểm từng bang phái bị đánh tan liên hệ lại

với nhau, bọn họ lại nhìn thấy rõ ràng một đường thẳng bắt đầu từ thị

trấn Prue kéo dài ra.

Người khác không biết đường thẳng này kết

thúc ở đâu, thế nhưng bọn họ lại biết - đó chính là Cao ốc Imagination

(trí tưởng tượng) nằm ở khu khoa học công nghệ số 3, Thung lũng Silicon

Master! Cũng chính là nơi tọa lạc của Phòng làm việc Hắc Ma Quỷ!

Ba giờ! Gã mập mạp kia bỏ lại một câu, sau đó, đã thực sự đến!

Nhóm nhà khoa học thiên tài liền nhìn nhau một cách ngây ngốc, trống ngực

bình bịch gia tốc, tay chân run rẩy, bọn họ không cách nào tin tưởng đây lại là sự thật.

Hơn hai trăm chiếc robot một đường xông quan phá ải, gϊếŧ đến nơi này, chính là để tới đón chính mình?

Rất nhiều nghiên cứu viên và nhân viên công tác trẻ tuổi đã xiết chặt nắm

tay, máu dồn lên mặt, từng cặp mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cái dấu

hiệu mũi tên khiến cho bọn họ điên cuồng đang nhanh chóng phóng đi trên

màn hình kia. Đảng thanh niên Kazz, không phải là một tổ chức thanh niên tiến bộ, mà cũng chẳng phải một đảng phái dân chủ có chủ trương chính

trị rõ ràng gì.

Đây là một tổ chức khởi nguồn từ khu nông nghiệp

Laplata, lấy vài chục gã thanh niên manh động bạo lực không cam lòng

thua kém thiên hạ gom lại mà thành. Trải qua hơn mười năm phát triển,

đến bây giờ đã trở thành một cái Bạo lực Xã Đoàn cỡ trung có đến gần

1600 thành viên trực thuộc, khống chế vài khu thành thị phía tây thành

Trung tâm bao gồm cả Thung lũng Silicon Master, có được robot vũ trang

và một số lượng lớn vũ khí đạn dược.

Tôn chỉ của xã đoàn rất đơn giản, cũng rất rõ ràng, chính là không từ thủ đoạn!

Bọn hắn kinh doanh sòng bạc, kỹ viện, công ty thương mại, vận chuyển và

chứa hàng ở bến tàu, hoạt động ám sát, buôn lậu thuốc phiện, buôn người

đủ các loại việc phạm pháp!

Trong mắt Đảng thanh niên Kazz, không có chuyện gì mà vũ lực không làm được. Bọn hắn bắn chết bất cứ ai có

can đảm đối nghịch với bọn hắn, đối với tất cả mọi người tiến hành uy

hϊếp, lấy hết hết thảy lợi ích nằm trong tầm mắt.

Trước khi bộc

phát chiến tranh lưu phái, cái xã đoàn này cũng đã nổi tiếng là làm việc ngang ngược thủ đoạn độc ác, mà sau khi chiến tranh bộc phát, bọn hắn

lại càng không cố kỵ gì nữa!

Mà trong mắt mọi người ở Khu số 3

Thung lũng Silicon, Kollev, một kẻ có vóc người béo tốt, thường mặc một

bộ trang phục rằn ri, trên mặt có một vết sẹo dài, là đội trưởng đội 1

Quân cận vệ Đảng thanh niên Kazz, tuyệt đối chính là một tên đồ tể máu

lạnh nhất trong cái tổ chức này.

Tính tình nóng nảy và tính cách có thù tất báo của Kollev, chính là thực sự nổi danh.

Khi hắn muốn gϊếŧ người mà nói, không cần có bất cứ lý do gì. Rất nhiều

người bị hắn hành hạ đến chết, chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên liếc nhìn vết sẹo trên mặt hắn một chút mà thôi.

Là một đầu mục cỡ trung ở

Đảng thanh niên, Kollev nắm trong tay quyền khống chế Khu số 3 của Thung lũng Silicon. Dưới sự thống trị của hắn, đến ngay cả thành viên bên

trong Đảng thanh niên cũng thường xuyên sợ hãi ở trong lòng, không biết

đến khi nào cái tên điên vui buồn thất thường này sẽ đại khai sát giới.

Điều kinh khủng nhất của cái tên bệnh thần kinh này chính là, hắn thích làm

việc từ thiện, bởi vì hắn cảm thấy tấm lòng của hắn rất lương thiện.

Hắn chẳng những dùng tiền giúp đỡ người khác, thậm chí sẽ vì một con chó bị bệnh mà rơi nước mắt!

Thế nhưng, hắn cũng sẽ vào một ngày nào đó không chút quan tâm đi ra lệnh

gϊếŧ sạch tất cả những người mà hắn đã từng trợ giúp qua. Nguyên nhân

rất đơn giản, bởi vì bên trong những người đó, có một con bé xấu xí đến

nỗi khiến cho người ta không thể yêu thích vậy mà dám mở miệng xin hắn

một món đồ chơi, điều này làm cho hắn đột nhiên cảm thấy những người này thực sự là lòng tham không đáy, rất phiền phức.

Vốn hôm nay

Kollev tâm tình rất tốt, bởi vì hắn cảm thấy bản thân mình vừa mới làm

được một chuyện tốt. Hắn đã tàn sát vài cái phòng làm việc trong Thung

lũng Silicon, nhưng lại bởi vì Phòng làm việc Hắc Ma Quỷ cầu xin tha thứ mà bỗng nhiên mềm lòng, cho bọn hắn thời gian rời đi.

Thế nhưng hiện tại, tâm tình của hắn rất khó chịu.

Mắt thấy sắp đến thời hạn của tối hậu thư, vậy mà đám ngu ngốc trong phòng

làm việc Hắc Ma Quỷ được mình đại phát thiện tâm bỏ qua cho, vậy mà lại

vẫn chưa thèm rời đi!

Kollev dẫn theo hai mươi gã cận vệ vũ trang đầy đủ, chậm rãi đi vào tòa cao ốc Imagination Technology có tạo hình

kiến trúc giống như một số 0. Nhìn cửa thang máy chậm rãi đóng lại,

Kollev đang rất chuyên tâm suy nghĩ, rằng nên dùng cách gì để xử lý cái

đám ngu ngốc không biết tốt xấu này.

Mặc dù cách tối hậu thư còn

đến mấy giờ, thế nhưng, đó là bởi vì đại nhân Kollev rộng lượng! Nếu hắn cho nhiều thời gian, những tên đó nên ngàn vạn lần cảm ơn mà nhanh

chóng rời đi, chứ không phải không biết sống chết mà ở chỗ này làm cho

người ta tức giận như thế này!

Trên đường cái dọc theo giữa các khu, Phỉ Quân một đường hướng bắc vẫn đang tăng tốc thẳng tiến.

Tốc độ của bọn họ, đã so với lúc vừa mới bắt đầu nhanh hơn rất nhiều - khi

biết được tình huống của thương đoàn vũ trang Tinh Tế Lữ Hành Giả (người lữ hành giữa các hành tinh) trên đại đạo Mercury dứt khoát nhường ra

một con đường mà không gặp phải bất cứ công kích nào của Phỉ Quân, rất

nhiều thế lực có tin tức linh thông, đều dứt khoát dỡ bỏ phòng tuyến!

Hiện tại, các đoạn ghi hình lẻ tẻ từ mấy trận chiến đấu đầu tiên, đã xuất

hiện ở trên mạng. Mặc dù đều là những hình ảnh không liên tục do những

dân chúng bình thường quay lại, thế nhưng, cũng đủ để khiến cho mọi

người có được rất nhiều tin tức.

Không giống với trong tưởng

tượng, một đường này, robot Phỉ Quân cũng không có trực tiếp phát động

tấn công. Bọn họ trước đó đã ở ngoài phòng tuyến yêu cầu mượn đường,

không nói lý do không đáp lại lời. Qua lại ba lần yêu cầu, từng chữ y

như nhau. Nếu như bị cự tuyệt hoặc không được đáp lại, bọn họ trực tiếp

phát động đột kích!

Mà nhìn Phỉ Quân tập kích, tâm trạng mọi người đều phát lạnh!

Thế như chẻ tre không gì cản nổi, những từ để hình dung này, nguyên bản đều chỉ được dùng trong tiểu thuyết, qua nhiều năm như vậy, cũng chưa có ai từng có trải nghiệm trực quan.

Thế nhưng, chứng kiến hiệu suất

công kích của robot Phỉ Quân, mọi người mới biết được. Hóa ra, thế như

chẻ tre không gì cản nổi là như vậy!

238 chiếc robot (237 + mập mạp), tiến hành tấn công cũng chỉ có 118 chiếc tiên phong!

Không có chút âm mưu quỷ kế gì, cũng không có chiến thuật thiên biến vạn hóa

gì. robot Phỉ Quân dùng đội hình công kích mở đường cũng không để ý đến

những phòng tuyến khác, bọn họ chỉ dọc theo đường cái giữa các khu mà

thẳng tiến, khi tấn công thì liền phái ra hai mươi chiếc robot phân tán

ra hai bên xâm nhập kiềm chế, sau đó, tất cả robot đều nhắm thẳng vào

một điểm mà đánh!

Dưới lửa đạn hung mãnh bao trùm và chiến thuật

công kích cận thân sắc bén của bọn họ, cơ bản là không có phòng tuyến

nào có thể ngăn cản được. Sau khi đã đột phá, bọn họ lập tức đan xen

chia cắt trong phạm vi lớn. Trong lúc tung hoành rong ruổi lúc phân lúc

hợp, liền tiêu diệt hết thảy các lực lượng có cam đảm chống cự.

Mãnh trùng mãnh đả mãnh truy! (Mạnh mẽ xông lên, mạnh mẽ đánh, mạnh mẽ đuổi

theo) Loại chiến thuật “Tam mãnh” cổ xưa nhất này, quả thực chính là vì

đơn vị thiết giáp này mà tạo ra. Nhất là đối với chiếc robot màu đen

xông lên trước nhất, trận địa nào chỉ cần bị hắn xâm nhập, vậy thì xem

như cái trận địa đó tiêu rồi.

Nếu như nói Phỉ Quân là một thanh đao nhọn, vậy thì chiếc robot đó chính là mũi đao của thanh đao!

Ở trước mặt cái đấu pháp ngang ngược bá đạo lại không nói lý lẽ này, Lữ

đoàn Tự do Tucker hung ác nhất, cũng chẳng qua dựa vào một cái doanh

trại robot mà cản trở được hai mươi phút!

Tiếp theo, chính là sụp đổ!

Mà Phỉ Quân căn bản không thèm quan tâm đến ai bỏ chạy, chỉ cần kẻ địch

sụp đổ, bọn họ lại dọc theo con đường máu, tiếp tục hành trình gào thét

mà đi của bọn họ.

Đối với đám tàn binh đầy đường, bọn họ ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái!

Mọi người không biết khi thủ lĩnh của đám vũ trang bị đánh tan nhìn thấy kẻ địch ào ào mà đi thì sẽ cảm thấy như thế nào, bọn họ chỉ biết, so với

việc bị đám quân đột tiến giống như nổi điên này đánh tan, không bằng

đánh cược một lần nhường ra một con đường!

Nếu đầu ai bị cánh cửa kẹp hư, muốn kiểm nghiệm thực lực của đối thủ, những thế lực tiến hành

cản trở theo bản năng ở phía trước này, chính là tấm gương tốt nhất.

Ngàn vạn lần đừng để bị đánh cho chết khϊếp mới phát hiện ra người ta căn

bản chẳng để ngươi trong mắt! Cảm giác đó, sẽ làm cho người nghẹn khuất

đến chết!

Lãnh tụ Faulmann của Đảng thanh niên Kazz đang mồ hôi

đầy đầu mà nhìn cái ký hiệu mũi tên trên bản đồ đang chĩa thẳng đến

Thung lũng Silicon kia.

Hắn thật không ngờ, bản thân mình chưa

bao giờ có mâu thuẫn gì với cái đám Phỉ Quân này, vậy mà giờ lại gặp

phải đám sát thần này.

Mục đích của bọn hắn rốt cuộc là gì?

Faulmann bây giờ chỉ cảm thấy hoa đầu chóng mặt cả người phát run.

Hắn không biết, đến khi Phỉ Quân binh đến dưới thành, lúc đó mình đây sẽ nhường, hay là không nhường!

Faulmann năm nay bốn mươi hai tuổi, đã lăn lộn ở Thung lũng Silicon ba mươi năm. Từ một tên tiểu lâu la bò lên đến vị trí Thủ lĩnh Đảng thanh niên, đặc

điểm lớn nhất của Faulmann, chính là không đánh những trận mà không có

nắm chắc.

Hắn cho tới bây giờ đều không cho rằng chỉ dựa vào chút người trong tay mình là có thể nổi lên chút sóng gió gì ở Cảng tự do.

Cho nên, sách lược mà hắn hướng đến, đều là dàn xếp mọi bề.

Bất luận là cùng ba lưu phái lớn trước đây, hay là cùng Lão Nha Hội, cùng Hôi Lang Bang, hắn đều không đắc tội!

Quan hệ tốt đẹp, trong tay còn có lực lượng vũ trang coi như không tệ, hơn

nữa nhiều năm công sức ở hai khu gần kề Thung lũng Silicon, cuộc sống

của Faulmann, lâu nay đều vẫn rất thoải mái.

Sau khi chiến tranh bộc phát, Faulmann liền nhìn chằm chằm vào các khu vực khác của Thung lũng Silicon.

Đối với Đảng thanh niên Kazz mà nói, nắm trong tay Thung lũng Silicon tấc

đất tấc vàng mà nói, chính là vốn liếng để ngày sau sẵn sàng đầu hiệu

vào kẻ thắng cuộc. Tuy nhiên, bởi vì không khống chế được bến tàu nào

trong tay, cũng như không có hạm đội, cho nên, Faulmann mặc dù chiếm

thượng phong khi trang đoạt địa bàn Thung lũng Silicon cùng với mấy cái

Xã Đoàn nhỏ, cuộc sống gần đây cũng không mấy tốt đẹp.

Thực phẩm

khan hiếm, nguồn năng lượng khan hiếm, vũ khí đạn dược cũng không đủ. Để tập trung thực phẩm của cải, gần đây, Faulmann thậm chí còn ra tay với

những phòng làm việc phòng thí nghiệm mà trước kia hắn vẫn coi là gà đẻ

trứng vàng.

Mặc dù Thung lũng Silicon không thể tách khỏi những

tên quái vật cả ngày nhốt mình trong phòng thí nghiệm này, thế nhưng, từ thế cục hiện nay mà xem, nếu như không nghĩ biện pháp kiên trì tiếp,

cái ổ gà đẻ trứng này, cũng đồng dạng không phải là của Faulmann hắn.

Hiện tại, Thung lũng Silicon còn đang phải giải quyết nguồn vật tư, phía Tây còn đang khai chiến với hai cái Xã Đoàn nhỏ, ở phía Nam có thể dùng để

phòng ngự Phỉ Quân, chẳng qua chỉ là mấy trăm bộ binh và hơn một trăm

chiếc robot tư nhân.

Chỉ có chút binh lực đó, mà muốn ngăn cản đám người điên kia.....

“Báo cáo!” Một gã thành viên Đảng thanh niên đυ.ng tới đυ.ng lui vọt tới trước mặt Faulmann: “Phỉ Quân đến... đến rồi!”

Faulman đột nhiên đứng dậy. Ngay khi hắn vừa một tay túm lấy áo của gã thành

viên Đảng thanh niên đến đây báo cáo, thì ở ngoài phòng tuyến cách đó

không xa, một giọng nói đã truyền đến.

“Phỉ quân mượn đường!”

Bốn chữ lạnh lẽo, làm cho Faulmann không kìm lòng được mà rùng mình một cái....

Bạn cần đăng nhập để bình luận