Con Đường Bá Chủ

Chương 1726 - Thần Thú tình



Chương 1726 - Thần Thú tình




Bờ môi nam nữ ma sát lấy nhau nhiệt liệt, Phượng Nghi mơ mơ màng màng bị một kẻ lão luyện tình trường như Lạc Nam bất ngờ tập kích, lại thêm lòng đang hoảng loạn nên vô thức bị hắn chiếm hữu mất đôi môi một cách triệt để.
Lạc Nam tham lam hưởng thụ nụ hôn say đắm lòng người, chỉ cảm thấy hương tân ngọc dịch trong miệng Phượng Hoàng Tộc Trưởng còn ngon hơn bất kỳ mỹ tửu nào trên thế gian, bở môi mềm mại ngọt ngào, chiếc lưỡi ẩm ướt trơn mềm…tất cả hòa quyện thành mỹ vị bậc nhất trần giang khiến lòng người say đắm.
Khi hôn hắn vẫn ngắm nhìn dung nhan đằm thắm đẹp đến mê hồn của nàng.
Chỉ thấy Phượng Nghi hai mắt nhắm lại, lông mi cong vút run run, gò má anh đào ửng đỏ.
Lạc Nam vươn tay đem trâm cài tóc của nàng rút ra, mái tóc thất thải như ngân hà chảy xuống thành thác mượt.
Hắn luồn bàn tay mình vào mái tóc thoang thoảng hương của nàng vuốt ve lên xuống, lại nhẹ nhàng xoa xoa đầu nàng, phối hợp với bàn tay còn lại chạm vào gò má nâng niu, động tác yêu chiều đến cực điểm.
Phượng Nghi chìm vào sự dịu dàng như cái bẫy chết người của tên nam nhân, chẳng biết từ bao giờ khi hắn tách rời môi nàng, đặt một nụ hôn nhẹ nhàng xuống cổ, đầu lưỡi duỗi ra liếm láp.
“Ưm…”
Cổ họng Phượng Nghi khẽ động đậy, âm thanh nỉ non như một con mèo nhỏ động tình.
Lạc Nam chậm rãi thưởng thức từng tấc da thịt của nàng, hắn hôn khắp cái cổ cao quý để lại không ít vết tích màu đỏ, sau đó lại tinh tế dùng môi lưỡi mơn trớn xương quai xanh.
Phượng Nghi ngày càng chìm đắm trong từng động tác của nam nhân, nàng chỉ cảm thấy mình đang lạc vào một giấc mộng thật đẹp, thân thể chưa từng tiếp xúc với giống đực mẫn cảm dị thường, đã có chút gì đó chảy ra giữa đôi chân, mãi đến khi chiếc áo yếm tuyết trắng rời khỏi thân trên cũng chưa hề hay biết.
To…tròn…đẹp…hoàn hảo…
Đây là những từ ngữ xuất hiện trong đầu Lạc Nam ngay khi bầu sữa tuyệt phẩm của nàng nẩy nẩy trước mắt hắn.
“Đẹp không?”
Cắn nhẹ cánh môi, nàng lên tiếng hỏi.
Nàng đã từng được hắn vuốt ve, hôn vào bầu sữa, nhưng đó chỉ là thứ thuộc về nữ nhi.
Hiện tại, hắn mới lần đầu tiên nhìn thấy của nàng.
“Không phải đẹp mà là quá đẹp!” Lạc Nam than thở:
“Chúng đẹp đến mức ta không nỡ mạnh bạo đối xử với chúng!”
“Vậy đừng có đụng vào!” Phượng Nghi hừ một tiếng.
Lạc Nam cười hắc hắc: “Chồng nàng đâu có ngu!”
“So với Cửu Huyền của ai đẹp hơn?”
Âm thanh kiều mị của Phượng Nghi chợt hỏi xém chút khiến Lạc Nam phun tại chỗ.
Hắn giả ngu tiếp tục cúi đầu âu yếm nàng.
Khi hai người gần kết hợp cùng nhau, hắn lại giật mình phát hiện điều đặc biệt...
Vừa mừng vừa sợ, Lạc Nam kinh ngạc nhìn Phượng Nghi không dám tin hỏi:
“Bảo bối…nàng…của nàng còn mà?”
Phượng Nghi Nữ Đế trêu tức nhìn hắn, nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở:
“Ngốc tử, Niết Bàn Thánh Hỏa có thể làm lành mọi vết thương và tổn hại trên cơ thể, chỉ cần thiếp muốn thì lúc nào chẳng thể khôi phục?”
Lạc Nam ngân ngẩn cả người vì sung sướng, hắn vội vàng lật đật ngồi dậy đem tiểu huynh đệ đặt vào vị trí cần vào.
“Ưm…sướng…”
Đôi nam nữ rùng mình trong khoái cảm, ôm siết lấy nhau, ngực ma sát vào ngực, trao cho nhau nụ hôn nồng nàn như lửa.
“Tiểu Nam…phu quân…chàng lắp đầy thiếp rồi, chúng ta lại hòa hợp…” Phượng Nghi vừa mút lấy đầu lưỡi hắn vừa thở hổn hển rên rỉ.
Lạc Nam và nàng quá mức hợp nhau, hắn lại nảy ra ý định khác người.
Ý niệm vừa động, hai người đã xuất hiện trong Linh Giới Châu.
“Hóa thành bản thể đi nàng!” Lạc Nam thở hổn hển nói.
“Chàng là tên dâm tặc!” Phượng Nghi kích thích xém chút lên đỉnh, bất quá vẫn cắn môi làm theo lời hắn.
GÁY!
Bản thể Thiên Mệnh Huyền Phượng cao quý vô song của nàng hiện lên giữa thiên không.
NGAO!
Cùng lúc đó, Nghịch Long khổng lồ cũng được Lạc Nam hóa thành.
Long Phượng quấn quít giữa thiên không.
Lạc Nam uốn lượn thân rồng quấn lấy cơ thể Phượng Hoàng, Long Căn dữ dội một lần nữa đâm vào Phượng Huyệt mẫn cảm.
“Chơi trò gì thế?” Chúng nữ trong Linh Giới Châu trợn tròn mắt nhìn hai tôn Thần Thú đang ái ân mãnh liệt.
Âm thanh rên rỉ vang vọng cửu thiên thập địa.
Rốt cuộc, Phượng Nghi thánh thót ngân vang:
“Thiếp ra phu quân ơi…thiếp sướng chết, chàng giết thiếp đi!”
“Ta không giết nàng…chỉ bắn cho nàng sưng bụng!” Lạc Nam bá đạo gầm lên một tiếng.
Long và Phượng toàn thân co giật, từng đợt sinh mệnh như thác từ long căn tiến sâu vào âm huyệt Phượng Hoàng.
Ánh sáng lóe lên, hai tôn Thần Thú lại hóa thành nhân loại ôm nhau, nhẹ nhàng rơi xuống đồng cỏ xanh biếc.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, chứng kiến bên trong là tình cảm sâu đậm không thể chia cắt…
Phượng Nghi ngọt ngào nép vào lòng hắn, bờ môi kiều diễm thủ thỉ thật nhỏ:
“Thiếp yêu chàng lắm…”

Chúc cả nhà ngủ ngon <3
...



Bạn cần đăng nhập để bình luận