Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Chương 243: Địa hỏa cấp ba

"Ta chỉ là một tấm gương giao dịch công bằng... Các ngươi cho ta Chiến Văn, ta cho các ngươi thù lao!"

Trong phòng bế quan, Đào Hoa Các.

Phương Tịch mở mắt, khóe miệng cười nhạt.

Hắn định đưa ra kiến thức công nhân bốc vác.

Chuyện này đối với Người cầm kính là chuyện hai người cũng có lợi.

Các loại công pháp, bí thuật ở tu tiên giới nhiều vô số kể, luôn có cài mà đối phương cần.

Mà mình chỉ cần Linh Văn, Bảo Văn làm thù lao.

Kể từ đó, tu vi của Người cầm kính càng cao sẽ càng tốt.

Dù sao hắn cũng không sợ ở trong thế giới đó có người có thể phá hủy được Chư Thiên Bảo Giám, chuyện này gần như là không thể nào.

Cho nên Phương Tịch dễ dàng từ bỏ Thanh Lang sau đó chọn Đại Vu làm đối tác.

"Chuyện bên kia cũng không cần quản nhiều, trước hết làm xong những chuyện của mình là được rồi..."

Hắn lấy hay ngọc giản ra, cẩn thận phục chế Tốn Phong Linh Văn và Canh Kim Linh Văn vào.

Sau đó, lập tức bắt đầu tìm hiểu.

Thật lâu sao Phương Tịch mới mở mắt:

"Đạo Chiến Văn đúng là đáng học hỏi!"

"Trước mắt nhất định phải chọn một trong hai... Đến cùng là trên linh khí nên khắc Tốn Phong Linh Văn hay là Canh Kim Linh Văn?"

Hai Linh Văn này cũng không phải không thể cùng khác lên linh mộc cấp ba.

Chỉ là kể từ đó tài liệu này sẽ phế!

Pháp Văn tạo thành Linh Văn, Linh Văn tạo thành Bảo Văn, chính là hệ thống hạch tâm của Chiến Văn.

Mà Tốn Phong Linh Văn và Canh Kim Linh Văn cũng không thể hợp lại với nhau.

Một khi làm như vậy thì tạm thời có thể tạo ra được một món linh khí cường đại nhưng lại không còn khả năng thăng cấp.

Gần như không cần cân nhắc nhiều, Phương Tịch đã có lựa chọn của bản thân:

"Ta chuẩn bị luyện chế một thanh phi kiếm... Nếu là kiếm, đương nhiên chọn Canh Kim Linh Văn để tăng thêm sự sắc bén..."

Về phần Canh Kim Linh Văn sau này cần loại Linh Văn nào phối hợp để tạo thành Bảo Văn thì trước mắt Phương Tịch cũng không có đầu mối.

Dù sao Đại Vu cũng chỉ là cấp hai mà thôi.

Liên quan đến tri thức Bảo Văn trân quý chỉ có ở trong tay của Vu Vương ở trong những đại thành kia.

'Ai... Khi nào Đại Vu mới bị người khác giết người đoạt bảo đây... Hi vọng người kế tiếp giết lão là Vu Vương đi...'.

Phương Tịch chửi thầm, rồi sau đó bắt đầu lĩnh hội cách kết hợp Canh Kim Linh Văn và linh khí.

Đã có kinh nghiệm luyện chế rất nhiều pháp khí lần trước nên chuyện này cũng đã có đầu mối.

Mấy tháng sau.

Dưới Đào Hoa thụ.

Phương Tịch uống Đào Hoa Nhưỡng, ngồi đối diện hắn là Nguyễn Tinh Linh.

Nàng vẫn trước sau như một, vẫn thích uống Thanh Trúc Tửu.

"Đây là linh thạch năm ngoái của Đan Khí Các..."

Nguyễn Tinh Linh ném qua một túi nhỏ, linh thạch trong đó chỉ có mấy chục khối...

Phương Tịch tỉnh bơ nhận lấy.

Giữa hắn và Nguyễn Tinh Linh vẫn rất rõ ràng.

Đây là quan điểm chung của hai người, đều là hạng người một lòng hướng đạo nên sẽ không để tư tình nhi nữ chậm trễ đại sự, cũng sẽ không có những liên lụy không rõ ràng.

"Không biết giá thuê Nguyễn Luyện khí sư có thay đổi gì không?"

Sau khi thu linh thạch, Phương Tịch tươi cười: "Kẻ bất tài muốn luyện chế một món linh khí..."

"A? Hình dạng và cấu tạo thế nào?"

Nguyễn Tinh Linh hứng thú.

Một khắc sau, Phương Tịch ném cho nàng một cái ngọc giản.

Nguyễn Tinh Linh dùng thần thức quét qua, lập tức hơi kinh ngạc, nàng cũng không mở miệng mà dùng thần thức truyền âm: "Linh mộc cấp ba làm chủ tài sao? Một thanh phi kiếm hệ Mộc? Việc này Phương huynh thật sự giao cho Tinh Linh? Hay là giao cho Âu Dã đại sư đi... Xác suất thành công sẽ cao hơn một chút..."

"Ta chỉ tin mình Tinh Linh..."

Phương Tịch mỉm cười, cũng dùng thần thức truyền âm trả lời: "Huống chi... Cũng không cần nàng luyện hoàn chỉnh, chỉ cần một cái phôi thô là được, sau đó do ta khắc trận văn vào... À, thời điểm luyện chế còn phải chú ý giữ lại chỗ trống để sau này còn gia tăng trận văn, bản thiết kế cụ thể đều ở trong ngọc giản..."

"Xem ra lần trước Phương huynh lĩnh hội trận văn đặc thù đã có thu hoạch? Tinh Linh phải chúc mừng Phương huynh... Chắc chắn Đạo trận pháp của huynh ít ngày nữa cũng có thể tấn thăng cấp hai trung phẩm rồi đúng không?" Đôi mắt đẹp của Nguyễn Tinh Linh sáng lên.

"Đâu có đâu có... Chỉ là có chút cảm ngộ với trận pháp, tìm được mấy Pháp Văn có thể tổ hợp mà thôi."

Phương Tịch khiêm tốn.

Thật ra nếu không phải lấy được Canh Kim Linh Văn thì dù mang những Pháp Văn khác đến cho hắn cũng chưa chắc hắn có thể tổ hợp được.

Đây chính là vấn đề thiên phú và kiến thức có hạn.

Hai ngày sau.

Trong Địa hỏa thất cấp ba cho thuê ở khu nội thành của Bạch Trạch Tiên Thành.

Nguyễn Tinh Linh nhìn Phương Tịch lấy một hộp ngọc ra, sau khi mở ra có một đoạn linh mộc quang hoa óng ánh.

"Quả nhiên là linh tài cấp ba, đủ để luyện chế pháp bảo..."

Nàng hít sâu một hơi nhìn Phương Tịch: "Tinh Linh luôn cảm thấy Phương huynh thâm bất khả trắc nha..."

"Đâu có đâu có, chỉ là vận khí tốt thôi..."

Phương Tịch khoát tay.

Thật ra sự thật là hắn không cần tiết kiệm linh thạch, thi thể yêu thú cấp hai ở trong túi trữ vật vẫn chưa tiêu hết đây này.

Nhưng cũng không cần phải khoe của.

Nguyễn Tinh Linh mỉm cười cũng không tiếp tục truy cứu, nàng vốn là nữ tử có chừng mực, biết nếu tiếp tục đi sâu thì nói không chừng sẽ không còn là bằng hữu của Phương Tịch nữa, không bằng cứ duy trì loại quan hệ này.

Nàng suy nghĩ rồi nói: "Luyện hóa linh mộc cấp ba không dễ, dù chỉ là phôi thô, mấy con hỏa nha mà ta nuôi cũng không đủ hỏa lực, quả nhiên vẫn là đạo hữu có tính trước, đã đi thuê Địa hỏa thất..."

Trong Bạch Trạch Tiên Thành vốn có hỏa mạch, sau đó cho bên ngoài thuê.

Năm đó Phương Tịch còn từng có ý định thuê Địa hỏa thất ở đây để luyện chế Trúc Cơ Đan nhưng sau đó đã từ bỏ.

Nhưng mà lúc này hai Trúc Cơ như hắn và Nguyễn Tinh Linh mà Trường Thanh Mộc chỉ tương đương với một viên Trúc Cơ Đan liệt phẩm nên đương nhiên sẽ dư sức bảo vệ được.

Hơn nữa đây là xảy ra khi Bạch Trạch Tiên Thành vẫn luôn giám thị Địa hỏa thất, thậm chí tình huống xấu nhất là động lòng tham.

Phương Tịch cảm thấy chuyện không đến mức phát triển đến cỡ này.

Nhưng mà trước khi luyện khí hắn vẫn như thường lệ bố trí trận pháp để che đi tình hình trong phòng luyện khí.

Nguyễn Tinh Linh thì đi tới đi lui, quan sát cấu tạo bốn phía của Địa hỏa thất.

Vách tường bốn phía của Địa hỏa thất này đều là nham thạch đen, mặt đất phủ lên một tầng băng ngọc, dù như vậy thì nhiệt độ trong phòng cũng khá cao.

Ở giữa Địa hỏa thất thì có một con Giao Long dữ tợn đứng đầu, bốn phía là móc kéo thô to bằng đồng thau.

Sau khi kéo cái vòng đông này thì miệng Giao Long sẽ mở ra, lập tức có một đạo liệt diễm kinh khủng bay ra.

'Địa hỏa thất của Bạch Trạch Tiên Thành chia làm ba cấp Chu Tước, Viêm Long, Hỏa Quy... Lửa Chu Tước là ôn hòa nhất, luyện đan luyện khí đều được, chỉ mở ra với nhất mạch Bạch Phong Sơn... Địa hỏa của phòng Hỏa Quy thì tương đối ôn hòa nhưng nhiệt độ thấp chỉ có thể luyện đan, trong phòng Viêm Long thì lửa rất mạnh, rất khó khống chế chỉ có thể dùng để luyện khí, nếu dùng luyện đan thì ngọn lửa kinh khủng kia sẽ khiến dược tính tổn hại nặng nề...'.

Là một vị Luyện Đan sư cấp hai nên đối với các loại hỏa diễm Phương Tịch có quyền lên tiếng.

Lúc này, thấy Nguyễn Tinh Linh nhẹ nhàng nở nụ cười, rồi lấy ra mấy khối linh thạch đặt vào trong miệng của Giao Long bắt đầu làm ấm lô.

Hai người ở trong Địa hỏa thất cấp Viêm Long một mạch hơn nửa tháng.

Trong Địa hỏa thất.

Nhiệt độ cao hóa thành sóng nhiệt không ngừng càn quét bốn phía.

Dù là Phương Tịch thì trán cũng phải đổ mồ hôi ròng ròng.

Hắn dùng một viên đan dược, rồi nhìn Nguyễn Tinh Linh, thấy tình hình của Đào Linh tiên tử còn không chịu nổi hơn cả hắn, toàn thân nàng gần như ướt đẫm, hiện ra đường cong quyến rũ.

"Phương huynh... Nên động thủ!"

Giọng nói của Nguyễn Tinh Linh bình tĩnh, ánh mắt tập trung nhìn linh tài trong địa hỏa cấp ba.

Lúc này, các loại tài liệu đã tan ra từ lâu, Trường Thanh Mộc được nàng bỏ vào đã hóa thành một kiếm phôi màu xanh dài ba thước.

Trong đó còn cố ý theo yêu cầu của Phương Tịch chừa lại rất nhiều chỗ trống.

"Đại trận, mở!"

Một khắc sau, Phương Tịch kháp quyết, pháp lực tuôn trào.

Từng trận kỳ Canh Kim mà hắn đã luyện chế từ trước trong chớp mắt dựng thẳng đứng, tản ra khí tức sắc bén.

Vô số hoa văn màu vàng kim hội tụ hình thần từng ký hiệu cổ xưa huyền bí, mang theo khí tức thê lương cổ phác.

Đây là bốn Pháp Văn tạo thành Canh Kim Linh Văn.

Dùng trận kỳ khắc Pháp Văn trong chớp mắt thành hình linh khí dung hợp tứ đại Pháp Văn thành Linh Văn.

Đây là Phương Tịch kết hợp tri thức trận pháp của bản thân mà chọn ra cách tốt nhất.

"Nhanh!"

'Pháp lực thể lỏng của Thanh Mộc Trường Sinh Công không ngừng tiêu hao, Phương Tịch dung hợp tứ đại Pháp Văn, ngưng tụ ra một đạo Canh Kim Linh Văn ánh sáng vàng óng mạnh mẽ đánh vào trên kiếm phôi Trường Thanh Mộc.

"Ngưng!"

Thấy Trường Thanh Mộc Kiếm chấn động, hoa văn gỗ mang theo từng sợi dây vàng kim nhỏ, Nguyễn Tinh Linh nắm chặt thời cơ cũng tiến hành bước cuối cùng.

Một tầng quang trạch ôn nhuận rơi lên mộc kiếm, khiến đường vân tạo thành từ sợi tơ vàng kim thẩm thấu vào trong thân kiếm.

Mà Trường Thanh Mộc Kiếm thì quang hoa nội liễm, mặt ngoài như có thêm một lớp bao phủ, tỏa ra ánh sáng ôn hòa.

"Phương huynh, chính là lúc này, huyết tế linh khí, từ đây tâm thần tương liên!"

Đây là đề nghị của Nguyễn Tinh Linh khi thấy kế hoạch chế tạo linh khí trong ngọc giản của Phương Tịch.

Trong truyền thừ sở học luyện khí của nàng có một Bí Pháp Huyết Tế, chú ý ở thời điểm pháp khí, linh khí sắp thành sẽ dùng tinh huyết của bản thân tu sĩ để tế luyện, từ đó điều khiển như cánh tay, lúc đấu pháp uy lực sẽ lớn hơn, dù bị địch nhân cướp đi thì trong thời gian ngắn cũng không thể luyện hóa.

Phương Tịch nghe vậy, búng ngón tay.

Một giọt máu đỏ rơi lên Thanh Mộc Kiếm phôi, trong nháy mắt đã hòa tan.

"Thành!"'.

Nguyễn Tinh Linh đánh mấy đạo pháp quyết cuối cùng, khiến Trường Thanh Mộc Kiếm phôi từ từ nguội đi, một đại thủ pháp lực mau xanh bay ra bắt lấy kiếm gỗ.

Phương Tịch tinh tế quan sát, chỉ thấy Trường Thanh Mộc Kiếm này dài ba thước, thân kiếm rộng một tấc, màu chủ đạo là xanh, mang theo hoa văn của gỗ, lưỡi kiếm có vần sáng màu vàng nhạt, dù chỉ vuốt ve cũng có khí tức sắc bén đập vào mặt.

"Thông thường thì phi kiếm bằng gỗ đều dùng sự cứng chắc mà nổi tiếng, còn lưỡi phi kiếm của Phương huynh lại rất sắc bén..."

Nguyễn Tinh Linh lau mồ hôi, cười tủm tỉm nói: "Theo Tinh Linh thấy thì kiếm này ở trong hàng linh khí trung phẩm có thể đứng ở vị trí tinh phẩm, tài liệu rất chắc chắn dù đối đầu với linh khí thượng phẩm cũng không sợ hư hỏng... Rất mong chờ sau này Phương huynh gia nhập thêm nhiều trận văn, khiến nó tấn thăng linh khí thượng phẩm thậm chí cực phẩm đây!"

Không sai... Phương Tịch nói với Nguyễn Tinh Linh là sau này sẽ thêm trận văn vào kiếm, có lẽ có thể tấn thăng đến đẳng cấp linh khí thượng phẩm, thậm chí có thể so với linh khí cực phẩm hiếm thấy.

Về phần sau khi Linh Văn hội tụ biến thành Bảo Văn thì hoàn toàn giấu đi.

"Kiếm này có thể thành còn phải đa tạ Tinh Linh đã giúp đỡ!"

Phương Tịch chắp tay cảm tạ rồi đưa qua một túi linh thạch.

Nguyễn Tinh Linh không khách khí nhận lấy, nghiêm túc hỏi một câu: "Không biết Tinh Linh có thể đặt tên cho thanh kiếm này không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận