Cái Này Thích Khách Quang Minh Lỗi Lạc

Cái Này Thích Khách Quang Minh Lỗi Lạc - Chương 130: Chiến trường phóng viên tổ hai người! (length: 7633)

"Ta?"
Saras không thể tin được, chỉ vào chính mình.
"Đi 【 Nhân Quyển 】 ? !"
"Ừm..." Dư Chuẩn mặt mày nặng nề gật đầu, các thành viên khác thì không nhịn được lộ ra nụ cười kỳ quái.
"Chúng ta cần phải có người ở bên trong 【 Nhân Quyển 】, cùng nhân loại ở đó tiếp xúc." Dư Chuẩn giải thích ý nghĩ của mình, "Có lẽ chúng ta có thể dùng cách này, sớm biết vị trí cố định của mắt Hiểu Tuyền, trong tình huống các đội khác không biết, lặng lẽ phá hủy."
"Làm vậy, không chỉ có thể an toàn thu được càng nhiều tín vật tuyền nhãn, mà còn có thể kết thúc phó bản cần 15 ngày sớm hơn."
Dù phó bản cấp càng cao, thời gian cần càng dài, phó bản cấp 40 như kiểu 【 Thung Lũng Cự Ma 】 mà tốn đến nửa tháng thì vẫn là rất hiếm.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Dư Chuẩn cảm thấy có cách thông quan nhanh chóng.
Dư Chuẩn nói rất có lý, nghe xong phân tích của hắn, Saras cũng cảm thấy bên trong 【 Nhân Quyển 】 có thể có những bí mật khác.
Ngay lúc hắn hơi động lòng, Tô Hoành một bên giơ tay lên.
"Nếu Tiểu Saras không muốn, thì ta đi." Tô Hoành cười vỗ vai Saras, "Ta thấy nhiệm vụ này khá hứng thú."
Toàn thân Saras chấn động.
Cái môi trường hôi thối của 【 Nhân Quyển 】, ai có thể chịu được quen?
Nhìn ra mình có chút không tình nguyện, Tô Hoành vậy mà lại chủ động đề xuất...
"Tô Hoành huynh đệ, để ta đi!"
Saras bỗng nhiên đứng thẳng người, lộ vẻ quyết nhiên, "Nhiệm vụ này giao cho ta là tốt nhất!"
"Vẫn là ta đi." Tô Hoành lắc đầu, vừa định nói gì đó thì bị Dư Chuẩn không nhịn được ngắt lời.
"Hai người đừng tranh cãi nữa." Dư Chuẩn dở khóc dở cười nói, "Có gì mà tranh giành, ta vốn định cho hai ngươi cùng đi."
Saras: "? "
Tô Hoành: "?"
"Tuy rằng du đãng Cự Ma sẽ không gây thương tổn cho người chơi, chỉ là bắt người chơi vào 【 Nhân Quyển 】 rồi ngăn người chơi trốn thoát, nhưng người chơi ở trong 【 Nhân Quyển 】 cũng không phải là an toàn tuyệt đối."
Dư Chuẩn nhìn hai người, giọng nói hơi dừng lại, "Vì có thể có người chơi khác, cũng bị bắt vào trong 【 Nhân Quyển 】, và những người chơi bị bắt vào 【 Nhân Quyển 】 này có thể gây thương tổn cho chúng ta."
Saras không có khả năng xuất chiêu phản kích, Dư Chuẩn đương nhiên không thể để một mình hắn đi thật.
Có Tô Hoành đi theo, có thể bảo vệ Saras.
Hơn nữa Dư Chuẩn đã từng quan sát, trong sáu người của công hội mình, về khả năng phân tích kịch bản phó bản, Tô Hoành có thể xếp thứ ba.
Thứ hai là phú bà, thứ nhất đương nhiên là chính hắn.
Còn vì sao không cho phú bà đi 【 Nhân Quyển 】...
Hắn sợ phú bà một cái 【 Bạo Viêm 】 xử lý luôn cả mình.
Không, sau khi chuyển chức 【 Áo Thuật Ma Đạo 】, phú bà coi thường việc sử dụng 【 Bạo Viêm 】, ra tay luôn là kỹ năng thượng vị 【 Luyện Ngục Bạo Viêm 】.
Tóm lại, Tô Hoành đến 【 Nhân Quyển 】 có lẽ sẽ phát hiện vài manh mối mà Saras không thấy được.
Tô Hoành và Saras liếc nhau, chấp nhận sự sắp xếp hợp lý này.
Trước khi vào 【 Nhân Quyển 】, cần phải chuẩn bị một chút, Saras lôi ra một đống đạo cụ lộn xộn một hồi, còn Tô Hoành thì nhận từ chỗ Tô Nguyệt rất nhiều đồ ăn, sau sợ hai người ở trong 【 Nhân Quyển 】 chịu khổ, móc ra nửa cái ba lô đồ tốt.
Mọi thứ đã sẵn sàng, hai người được những người khác hộ tống, chậm rãi đi về phía một Cự Ma đang du đãng ở khu vực rìa thung lũng.
Thấy đám người, trong mắt Cự Ma hiện vẻ hưng phấn, phát ra tiếng gầm rú quái dị, lao về phía đám người.
"Đi thôi các huynh đệ, chúng ta cúc áo liên hệ." Saras bày ra vẻ mặt coi cái chết như không, nhanh chân đi ở phía trước nhất, để bị Cự Ma thân hình cao đến năm sáu mét ôm chầm.
Dưới con mắt của mọi người, Cự Ma thuần thục móc từ bên hông ra một sợi dây gai, trói chặt hai chân Saras, treo ngược hắn lên vai.
Saras:
"... "
Tô Hoành:
Những người khác: "...
"Yue!"
Dán chặt vào lưng trần của Cự Ma, nhìn những mảng lông tóc uốn lượn kết nút trên da Cự Ma màu tím đen, ngửi mùi lạ xộc vào mũi, mặt Saras lập tức xanh mét, nhịn không được nôn khan.
"Ta sẽ chăm sóc tốt cho hắn." Tô Hoành bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn Cự Ma khởi hành trở về, nhắm mắt theo sát phía sau.
Chuẩn bị quay lại gọi thêm người tới bắt Cự Ma nhìn Tô Hoành ngoan ngoãn đi theo sau lưng mình, sửng sốt một chút, rồi trên gương mặt hung tợn gắng gượng nặn ra vẻ tươi cười, nghênh ngang leo núi vượt suối rời đi.
"A~ đừng lắc lư! ! Ngọa Tào~ yue..."
Trong tiếng kêu gào thê thảm của Saras, một ma hai người đi xa.
"Tiếp theo chúng ta tìm chỗ đóng quân chờ tin tốt của bọn họ." Dư Chuẩn cười, lấy ra 【 Cúc Áo Thông Tin 】, "Có Tô Hoành ở đó, vấn đề không lớn."
Mọi người sắc mặt cổ quái thu hồi ánh mắt, cùng nhau gật đầu.
Thầm niệm một giây cho Saras.
Thân thể khổng lồ cùng cấu tạo đặc biệt của Cự Ma, cực thích hợp việc leo núi vượt suối, ở trong bản đồ Thung Lũng Cự Ma rộng lớn mà những người chơi khác không tìm ra đường, Cự Ma lại rất quen thuộc, thậm chí có thể tìm được vài con đường gần.
Rất nhanh, Saras và Tô Hoành, dưới sự dẫn dắt của Cự Ma kia, đã đến đại bản doanh của Cự Ma.
Nhìn vô số Cự Ma đang hoạt động trong đại bản doanh, gào thét như người nguyên thủy, biểu hiện của hai người đều có chút căng thẳng.
Lần trước nhìn thấy nhiều quái như vậy, là ở trong 【 Xích Nguyệt Chi Tịch 】 hơn nữa cảm giác áp bức mà Cự Ma mang lại còn mạnh hơn đám sinh linh ma hóa kia rất nhiều.
Nếu như những con quái này đánh trực tiếp, hai người họ trong nháy mắt sẽ xong đời.
Bất quá tình huống nguy hiểm này không xảy ra.
Cự Ma bắt người trở về bộ lạc, phát ra tiếng gào thét khoe khoang, như người thợ săn đi săn trở về khoe chiến lợi phẩm.
Nhìn thấy phía sau Cự Ma có theo hai con người, các Cự Ma khác cũng lộ vẻ kinh ngạc, đấm ngực gào thét.
Rất nhanh, một Cự Ma nữ tiến đến, liếc hai người, chỉ về một hướng, phun ra vài âm tiết kỳ quái.
"Góc đông bắc, cái 【 Nhân Quyển 】 thứ hai."
Cự Ma bắt người gật đầu, một lần nữa nhấc lên Saras ánh mắt mất hồn mất vía, nhanh chân đi về phía mục tiêu mà Cự Ma nữ chỉ dẫn.
Tô Hoành cực kỳ có mắt nhìn, đi theo sau, tránh việc bị các Cự Ma khác bắt mang đi.
Rất nhanh, hai người đã chính thức đến nơi gọi là 【 Nhân Quyển 】.
Đó là một khu vực chỉ có vài trăm mét vuông, chen chúc hàng trăm người, mỗi người chỉ có không gian chật hẹp một mét vuông, thậm chí không có chỗ chuyên dụng để giải quyết vệ sinh cá nhân.
Đầy đất là đồ bài tiết, nồng nặc mùi hôi thối, một bên máng ăn đã trống không.
Có Cự Ma đổ vào chút thức ăn xem ra cũng chả khiến người ta có chút cảm giác muốn ăn, lập tức có người gầy trơ xương lao vào tranh giành.
Vẻ mặt chết lặng của họ cứ như chỉ có lúc này mới xuất hiện chút biểu cảm tham lam của con người.
Dưới sự xô đẩy của Cự Ma, Saras và Tô Hoành im lặng bịt miệng mũi đi vào 【 Nhân Quyển 】, ngồi xổm ở nơi góc hẻo lánh có vẻ sạch sẽ hơn một chút.
So với hoàn cảnh thì điều khiến người ta đè nén hơn là hoàn cảnh sống của những người giống mình nhưng lại như súc vật kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận