Bất Hủ Đế Hoàng

Chương 626: Đại Kết Cục

Dương Mộc không cảm thấy mấy quý tộc của Vương Triều Đại Đức này thiệt chỗ nào cả. Bởi vì, hiện tại Đại Thương đã có đủ khả năng để thống nhất cả năm đại Vương triều, cho dù Vương Triều Đại Đức có chọc phải Đại Thương hay không, thì nó đều là mục tiêu kế tiếp của Đại Thương. Đầu hàng thần phục là lựa chọn tốt nhất đối với bọn họ, nếu như kiên trì chống cự, lúc đó mấy quý tộc có địa vị càng.
cao thì kết cục sẽ càng thảm.
Lịch Đại Thương, năm thứ 10.
Thiên tử của Vương Triều Đại Đức chính thức thoái vị, hoàng cung Đại Đức giải tán, tất cả đều vững vàng tiến hành. Chính quyền biến mất đồng nghĩa với việc hoàng quyền của cung thành ở nơi này cũng không còn có ý nghĩa gì nữa, không bằng dùng một mồi lửa đốt quách cho rồi.
Tất cả quan chức nòng cốt của Vương Triều Đại Đức đều được thu xếp ổn thỏa nơi đất khách. Có một quận ở nơi vốn là địa bàn của Vương Triều Đại Hoành, được chuyển thành đất phong cho di tộc của Vương Triều Đại Đức.
Như vậy, hai phe đều có thể yên tâm.
Lịch Đại Thương, năm thứ 10.
Đế Quốc Đại Thương từ từ mọc lên.
Khắp nơi đều đã thần phục, thần dân mọi nơi đều nằm rạp trên mặt đất.
Cũng trong năm này, máy động cơ đốt trong đầu tiên xuất hiện, Dương Mộc cực kỳ mừng rỡ, tự mình dẫn theo văn võ bá quan cùng nhau đi thăm nhà xưởng, sau đó để lại một xấp bản vẽ dày, hài lòng hồi cung.
Lịch Đại Thương, năm thứ 13, chiếc xe hơi đầu tiên xuất hiện.
Tiếp theo sau đó, trong cả Đế Quốc Đại Thương, hai bộ môn Hóa học và Lý học trở nên vô cùng phổ biến, Công Bộ, Bộ Khoa học kỹ thuật bà Bộ Giáo dục, mỗi ngày đều người qua kẻ lại đông như kiến cỏ. Sau khi thiên hạ thái bình, Đại Thương không vì trở thành Đế Quốc mà cồng kềnh tinh thần sa sút, một luồng sinh mệnh càng lớn mạnh hơn bắt đầu xuất hiện.
Lý luận trị quốc yêu dân, bắt đầu lan ra như lửa rừng. Dưới sự thống trị của Đế Quốc Tân Thương, trên toàn bộ Để Quốc Đại Thương, không chỉ có tư tưởng mà còn có hành động, đều giống như thùng sắt, tỏa ra ánh sáng sinh mệnh phi thường.
- Bệ hạ, bình cảnh Trường Xuân Công của người tại sao vẫn chưa được nới lỏng?
Trong đại điện, Hoàng hậu đột nhiên hỏi một câu.
- Không biết, nhưng mà Đại Đế Trường Xuân Sống bốn trăm năm, cũng không biết có tu luyện tới không. Trẫm chỉ như con mèo ba chân... Thế nhưng, với ánh mắt của nàng, hiện tại một thân tu vi này của trẫm, So với Đại Đế Trường Xuân thì như thế nào?
- Tu vi võ công của Đại Đế Trường Xuân sâu không lường được, cảnh giới cụ thể là gì nô tì cũng không biết, có lẽ là trên nô tì một cảnh giới. Nhưng nếu nhìn từ góc độ tranh đấu thì... Trong lịch sử, Đại Đế Trường Xuân có ghi lại lần đánh nhau duy nhất, chính là gặp phải rất nhiều cao thủ vây công, sức chiến đấu chắc là giống với nô tì, nhưng mà thời điểm đó hắn đã bị ám toán.
Dương Mộc sờ sờ cằm, nói:
- Nói vậy, nàng cũng không biết võ công của Đại Đế Trường Xuân cao bao nhiêu?
- Không thể biết được.
Trên mặt Hoàng hậu lộ ra vẻ lo lắng, nói:
- Hiện giờ khắp nơi đều yên bình, thiên hạ rộng lớn như vậy đã không còn chiến tranh, đúng là thời điểm ngồi hưởng thái bình, thế nhưng tu vi võ công của Bệ hạ lại không có dấu hiệu tăng lên, hiện tại võ công của nô tì cũng đã vượt Tiên Thiên, Bệ hạ lại...
- Ha ha ha... Việc này cũng không cản trở quá nhiều, Đại Đế Trường Xuân có thể sống mấy trăm năm, nếu không bị ám sát, có lẽ còn có thể sống lâu hơn. Nhiều hơn thì trẫm không dám nói, nhưng trong một hai trăm năm này, trẫm vẫn còn thời gian.
Hoàng hậu lắc đầu:
- Bệ hạ không nên lạc quan quá mức, chênh lệch giữa các cảnh giới thường luôn rất lớn. Nếu Đại Đế Trường Xuân cao ít hơn một cảnh giới, sao có thể sống tới bốn trăm năm.
Dương Mộc bỗng nhiên nghe ra một chút ý tứ, nói:
- Cái này... Ý của nàng là?
- Ý của nô tì chính là, nếu Bệ hạ không cố gắng tu luyện, khó có thể đột phá được, nếu như đột phá chậm...
Hoàng hậu muốn nói lại thôi.
Dương Mộc bừng tỉnh hiểu ra.
Nói cách khác, loại chuyện như đột phá này chỉ nên làm sớm không nên trễ. Mấy năm nay, tuy bên ngoài hắn không có thay đổi gì quá lớn, nhưng không thể phủ nhận rằng, trên mặt hắn vẫn để lại một ít dấu vết của năm tháng. Đợi tới khi qua 70, 80 tuổi mới đột phá, chỉ sợ bên ngoài sẽ dừng lại ở bộ dáng một ông lão 70, 80.
Đây là một chuyện vô cùng đáng sợ.
Đối với Dương Mộc mà nói, dù thế nào hắn vẫn cảm thấy mình còn rất trẻ, tuyệt đối không cho phép bản thân mình sau này sẽ có bộ dạng như một ông già như vậy.
- Bằng không, nô tì đi về sư môn một chuyến...
- Không!
Dương Mộc đánh gãy lời nàng, cười khẽ nói:
- Việc này không vội, bây giờ chúng ta vẫn nên vào trong giải quyết chút đã.
Hoàng hậu tràn đầy kinh ngạc, sau đó giống như hiểu được cái gì, xoay đầu qua một bên, có chút thẹn thùng...
Lịch Đại Thương, năm thứ 20.
Khoảng cách từ lúc Để Quốc Đại Thương thống nhất tới nay, thiên hạ đã thái bình được mười năm.
Trong mười năm này, Đế Quốc Đại Thương cũng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, dân giàu nước mạnh, suốt mười năm qua, toàn thể cả nước không trải qua dù chỉ một chiến dịch lớn nào. Tuy rằng, lúc đầu còn có vài dư nghiệt gây sóng gió, nhưng theo thời gian trôi qua cũng từ từ quét sạch, không có phát sinh chiến dịch gì vượt qua vạn người.
Trong mười năm này, trộm cướp các nơi cơ bản đều bị tiêu diệt sạch sẽ, đương nhiên nguyên nhân chính vẫn là do thiên hạ thái bình, sưu dịch và thuế giảm, bá tánh có cơm ăn, có cuộc sống đầy đủ, cần gì phải vào rừng làm cướp làm giặc?
Với lại, cho dù có một ít tên liều mạng, nhưng không có sự ủng hộ và đồng bọn thì phát triển thế nào?
Hơn nữa, quan phủ của Đế Quốc Đại Thương rất mạnh mẽ, người người thanh liêm, dù có mấy tên liều lĩnh hành động, thì cũng không thể chối cãi rằng nguy hiểm của việc vào rừng làm cướp vẫn hơn rất xa so với mai danh ẩn tích.
Đế Quốc Đại Thương sáng sủa hẳn lên.
Trải qua nhiều năm phát triển, toàn bộ Đế Quốc Đại Thương đã nhanh chóng phát triển xây dựng được đường ray, đường cái trong Thương Thành cũng đã được trải nhựa đường. Trên đường cái trong thành, đã có tốp năm tốp ba xe ô tô thô sơ, tuy rằng hiện tại còn chưa thông dụng, nhưng làm một đồ vật mới xuất hiện, nó đã bắt đầu lan truyền trong dân gian rồi.
Động cơ đốt trong ra đời, hiển nhiên là một sự thúc đẩy mạnh đối với công nghiệp, mà môn Hóa học và Vật lý vô cùng thịnh hành, đã cung cấp một nguồn động lực lâu dài để ngày càng phát triển. Trong hoàn cảnh như vậy, Đế Quốc Đại Thương rền vang tiến về phía.
trước.
Dương Mộc ở trong cung, so với quá khứ, hiện tại hắn đã hoàn toàn rảnh rỗi, đang đọc một quyển sách, tên là Sự quật khởi của Đại Thương:
- Sự quật khởi của Thương Quốc, thực ra cũng không phải vì quân đội nhất thời thắng lợi. Ngay lúc đó, trong toàn bộ Thương Quốc, dân chúng vô cùng yếu kém, ăn không đủ no, quý tộc thị tộc nắm giữ đồng ruộng và cửa tiệm, ngay cả binh lính trong quân đội cũng chỉ có thể ăn hai bữa một ngày.
- Công nghiệp nhanh chóng phát triển, đồng thời kéo theo nông nghiệp phát triển, cũng đồng thời giúp cho quốc gia này triệt để thoát khỏi hình thức vận hành trong quá khứ, xác lập chế độ này làm cho tốc độ tăng trưởng của quốc gia siêu cao. Nhưng dùng những việc này để chứng minh rằng, nguồn gốc sự quật khởi của Thương Quốc là do kinh tế đi lên, là cực kỳ nông cạn và phiến diện. Nền tảng căn bản và nguyên nhân chính xác nhất để đưa đến hiệu quả này, chính là chế độ cải cách từ trên xuống dưới.
- Sự áp lực và căm thù với Tấn Quốc, làm cho quân thần Thương Quốc nhận ra rằng, chỉ bị động phòng thủ và cúi đầu thì không thể được, thất phu vô tội hoài bích có tội, từ đó Thương Quốc quyết tâm phải đi lên con đường trở thành cường quốc Công nghệ, ngay từ đầu đã định trước rằng, sẽ phải đối mặt với sự ngấp nghé và uy hiếp khắp nơi.
- Cứ như vậy, dưới sự thúc đẩy của các loại chính sách, số lượng lớn nhà xưởng và nhà máy quân sự xuất hiện như măng mọc sau mưa.
xuân. Vương Triều Đại Thương thống nhất với một tâm trí báo thù rửa nhục. Mấy năm sau, đã bắt đầu đuổi kịp và vượt qua cả kế hoạch. Sau này, những nhà xưởng được xây dựng này, cũng sản sinh ra hải quân vô cùng hùng mạnh cho Vương triều. Vào thời điểm mấu chốt, nó chính là nền tảng CƠ SỞ quan trọng để đánh tan liên minh hai đại Vương triều Đại Khánh và Đại Thống. Kinh tế cứ thế mà mạnh mẽ chạy vùng lên, toàn bộ xã hội từng bước từng bước đi tới huy hoàng.
Thật lâu sau, Dương Mộc chậm rãi đóng sách lại.
Viết không tồi, tuy rằng rất nhiều mặt hiểu biết rất nông, đối với mấy sự kiện cũng chỉ là phỏng đoán, nhưng tóm lại thì, cũng có bảy phần là thật.
- Thời gian!
Dương Mộc cảm khái. Từ một người xuyên không chẳng ra sao đến đăng Cơ thành một vị Đại Đế, thực ra hắn cũng không phải là một người gì đặc biệt thông minh, trái lại, rất nhiều lúc đều là nhờ các thần từ bên người làm lụng vất vả và nhắc nhở, thôi thúc hắn tiến về phía trước. Ưu thế của hắn, đơn giản là có kiến thức hơn người khác một thời kỳ, cộng với cái thư viện trong đầu.
Đại thế của thiên hạ, trùng trùng điệp điệp, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Điểm xuất phát của thư viện này chính là như vậy.
Ông trời chọn hắn, làm cho thư viện xuất hiện trong thế giới này. Trên thực tế, ngay từ đầu đã định trước rằng, nơi của hắn chính là thế, nơi truyền bá tri thức cũng là thế.
- Có lẽ, đây mới thật sự là ý trời.
Dương Mộc cảm khái một câu, sau đó đứng dậy bãi giá Dục Linh Cung. Hôm nay là lễ Thất Tịch, nghe nói hôm nay Hoàng hậu sẽ hướng dẫn các phi làm rất nhiều đèn Khổng Minh, hắn muốn đến giúp vui.
Quãng đời còn lại, chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận