Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 1049: Kim Bảo Đoàn

Chương 1049: Kim Bảo ĐoànChương 1049: Kim Bảo Đoàn
Cũng vào lúc này, tiểu trấn Hắc Phong Sơn.
Một chỉ đội ngũ hơn hai mươi tu sĩ đang mở cửa phá cửa sổ từng nhà, thu thập vật tư mà cư dân Hắc Phong Sơn không kịp mang đi trong lúc vội vàng.
Đầu lĩnh là một nam tử trẻ tuổi có khuôn mặt hung ác nham hiểm, khí tức thực lực đã đạt đến Đạo cung cảnh.
Hơn hai mươi người phía sau chia làm mấy tiểu đội nhỏ, hô hoán tương hỗ, không bỏ sót một nhà nào.
Nếu như đám người Phiền Cổ, Hỏa Đông Minh ở nơi này, nhất định sẽ sắc mặt đại biến.
Đây là Hắc Phong Sơn đội ngũ tâm bảo mang tiếng xấu nổi danh phụ cận Hắc Phong Sơn, tên là Kim Bảo Đoàn.
Một cái tên rất phát tài, nhưng thật sự phát tài, vĩnh viễn đều là những người nòng cốt nhất trong Kim Bảo Đoàn.
Kim Bảo Đoàn phát tài, hai phần dựa vào kiếm, tám phần dựa vào cướp đoạt.
Dần dần, liền không còn có ai dám đắc tội bọn họ nữa.
Giết người cướp của là chuyện thường, đám người tụ tập trong đội đều là dân liêu mạng.
Toàn bộ những gương mặt mới theo bọn họ tiến nhập Hắc Phong Sơn, từ trước tới nay chưa từng có ai có thể còn sống đi ra.
Chờ sau khi dẫn những người này tiến vào Hắc Phong Sơn, hoặc là xem như vật hy sinh mà dùng, hoặc là trực tiếp từ sau lưng đâm đao giết người cướp đoạt tài vật.
Ngoại trừ cướp đoạt, Kim Bảo Đoàn còn có thể lừa gạt các tu sĩ không biết rõ tình huống gia nhập vào đoàn, chuyên chọn những gương mặt vừa mới tới Hắc Phong Sơn để ra tay.
Đã từng có người đứng ra vạch trần bọn họ, nhưng lần nào Kim Bảo Đoàn cũng đều là lấy cường lực với thủ đoạn tàn nhãn trấn áp, động thủ không từ thủ đoạn, hơn nữa cực kỳ tàn nhẫn.
Đội ngũ tâm bảo nào nếu đụng phải bọn chúng trong Hắc Phong Sơn, đó chính là đụng phải Diêm Vương sống.
Người này tên là Tào Thiên Xước, là tay sai tâm phúc của Lệ Thiên Lan.
Ở trong đó, Lệ Thiên Lan, trưởng đoàn Kim Bảo Đoàn chính là nhân vật mấu chốt.
"Lão đại, vẫn là ngài suy nghĩ tuyệt diệu, những hiệu buôn lớn, cửa hàng nhỏ này bởi vì chuyện xảy ra đột ngột, có không ít đồ không kịp mang đi, hiện tại chúng ta liền phát tài rồi, ha ha ha." Bên cạnh Lệ Thiên Lan còn có một hán tử độc nhãn đi theo, ánh mắt trông rất hung ác.
Chỉ có thể việc không liên quan đến mình tránh đi thật ra, khoanh tay đứng nhìn một lại một tu sĩ mới tới Hắc Phong Sơn trở thành oan hồn.
"Lão đại ngài nói đi chỗ nào, chúng ta liền đi đến đó, Hắc Phong Sơn này còn, chúng ta có thể phát tài, Hắc Phong Sơn không còn, chúng ta vẫn có thể phát đại tài, đi theo lão đại, có thịt ăn."
"Lão đại ngài yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị chuột tâm bảo, bảo bối lưu lại, tất cả đều là của chúng ta." Tào Thiên Xước nịnh nọt nói.
"Làm xong chuyến này, chúng ta liền đi địa phương khác." "Cái này gọi là câu phú quý trong nguy hiểm, bảo các huynh đệ lục soát cẩn thận một chút, thứ bọn họ không mang đi được sẽ không đặt ở bên ngoài, nhất định sẽ giấu đi." Trên mặt Lệ Thiên Lan lộ vẻ đắc ý, vung tay mở ra quạt giấy, phân phó nói.
Hai người bị dọa sợ quỳ trên mặt đất cuống quít dập đầu xin tha mạng, run rẩy không ngừng, tiếng xấu của Kim Bảo Đoàn, cả Hắc Phong Sơn này không ai không biết, không người không hay.
"Xin tha mạng - Xin hãy tha mạng!"
Một là ông lão tóc xám trắng, một là thiếu nữ thân mặc váy đỏ.
Đúng lúc này, mấy tên thủ hạ lôi lôi kéo kéo, lôi hai người từ trong một cửa tiệm ở phía trước ra ngoài.
"Tất cả đều đưa cho các ngươi, đều đưa cho các ngươi..."
"Lão đại, nơi này còn có người!"
"Hai phàm nhân?" Tào Thiên Xước đánh giá qua một lượt, nhìn về phía Lệ Thiên Lan, hỏi: "Lão đại?"
"Không thể để lộ tiếng gió, nếu không sẽ đem lại một chút phiền toái." Lệ Thiên Lan phe phẩy quạt giấy trong tay, giọng điệu nhẹ nhàng, từ đầu đến cuối gã cũng chỉ liếc nhìn qua ông lão và thiếu nữ một cái, đã quyết định tính mạng của hai người.
"Được.' Tào Thiên Xước được lệnh, đi đến phía trước giơ hai tay trảo một cái, lập tức túm ông lão và thiếu nữ lên giữa không trung, sau đó nhẹ nhàng lệch tay, liền đồng thời bẻ gãy cổ bọn họ.
Tào Thiên Xước tiện tay ném ra, hai bộ thi thể giống như là rác rưởi bị người tùy ý vứt bỏ, nằm trên mặt đất không có chút sinh khí nào.
Cơ thể bọn họ vặn vẹo, lộ ra vẻ nhỏ nhặt không đáng kể, giống như là hai con côn trùng nhỏ bé vậy.
Thi thể ông lão nằm sấp, thiếu nữ thì trừng to hai mắt nhìn, đồng tử dần dần trống rỗng.
Sau khi tìm kiếm được một ít tài vật, Kim Bảo Đoàn dần dần đi xa, dân dân biến mất tại góc đường, đồng thời biến mất còn có ánh lửa Kim Bảo Đoàn thắp lên.
Trong dư quang của ngọn lửa ba màu tỏa ra từ Hắc Phong Sơn, khuôn mặt thiếu nữ dần dần xanh tím, từng đường vân màu đen chậm rãi từ trên trán xuất hiện, sau đó lan tràn hướng về các bộ phận khác trên cơ thể.
Chỉ chốc lát sau, ngay cả trong lòng bàn tay thiếu nữ cũng đã xuất hiện đường vân màu đen.
Ngay sau đó, liền nghe được xương cốt toàn thân nàng đôm đốp kêu vang, dường như có thứ gì đó đang sinh trưởng, đang trọng tổ, mắt thường có thể thấy, bàn tay nàng dần dân mọc ra móng nhọn màu đen, còn có lông màu đỏ...
Thình lình, nàng cử động, móng nhọn hơi cong rồi chậm rãi nâng lên, giống như là muốn bắt lấy thứ gì đó.
Tiếp đó, đầu của nữ thi cũng bắt đầu chuyển động, đôi mắt nó nhắm chặt, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được một cỗ hàn ý không thể giải thích.
Cơ thể nữ thi bắt đầu chậm rãi ngồi dậy, động tác cứng ngắc mà chậm chạp, mỗi một khớp nối đều phát ra âm thanh kẽếo kẹt kẽếo kẹt, nghe cực kỳ chói tai.
Cuối cùng, nữ thi lại lấy một tư thế cực kỳ quỷ dị đứng lên. Đầu lệch về một bên, trên mặt lộ ra vẻ mặt cười như không cười, như khóc lại không phải khóc, khiến người nhìn thấy không rét mà run. "Ha ha ha. . " Một tràng tiếng cười khiến người ta rùng mình từ trong cổ họng nó phát ra, nghe thảm thiết như là tiếng cú đêm khóc.
Tiếng cười kia quanh quẩn trong không khí, khiến cả con đường phủ đầy âm trầm cùng đáng sợ.
Ngay sau đó liền thấy nó nhảy lên một cái, lập tức biến mất tại nguyên chỗ.
Chẳng bao lâu sau, góc đường nơi chiếu ra ánh lửa, liền truyền đến tiếng thét hoảng sợ của Tào Thiên Xước:
"Thứ gì vậy?”
"Lão đại cẩn thận, có đồ vật đến đây!"
"Muốn chết!"
"AI
"Lão đại! Lão đại!"
"Chạy mau, là linh dị phụ thân, linh dị xuất hiện!"
"Lão đại chết rồi!"
"Phốc phốc phốc - "
"Cứu mạng al"
Bạn cần đăng nhập để bình luận