[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái

Chương 229: Tranh Thủ Sinh Một Đứa

Chương 229: Tranh Thủ Sinh Một ĐứaChương 229: Tranh Thủ Sinh Một Đứa
Đây là lần đầu tiên Quý Thần Nham xoắn xuýt về chuyện tuổi tác, hóa ra người chín chắn lý trí như anh cũng sẽ cẩn thận dè dặt trong chuyện tình cảm.
"Không đâu, mà tuổi anh cũng đâu lớn." Vừa khéo là độ tuổi mà em thích.
"Có thật không?" Quý Thần Nham thật sự rất dễ dỗ, chỉ cần một câu thôi mà vẻ tổn thương trong đôi mắt đã được xoa dịu, anh ngẩng đầu nhìn người trong lòng.
"Thật." Khương Tuệ Ninh gật đầu khẳng định, khẳng định hai lần đáp án của cô,"Rốt cuộc là hồi nãy anh sao thế?"
Quý Thần Nham cắn vành tai cô kể lại mục đích thật sự mà mẹ chồng đến lần này.
"Thuốc đó là mợ cho em để điều dưỡng thân thể, không phải mẹ là bác sĩ sao? Le ra mẹ phải biết mới đúng chứ." Khương Tuệ Ninh cảm thấy không hiểu sao mấy chuyện hiểu lầm thế này cứ xảy ra ùn ùn không dứt thế nhỉ.
Quý Thần Nham trực tiếp thở dai"Me hoàn toàn chưa mở ra xem, mới nhìn thoáng qua thành phần đã nghi ngờ tôi rồi, Tuệ Tuệ à tôi thấy tổn thương lắm."
Anh lộ ra dáng vẻ tủi thân, khiến trái tim Khương Tuệ Ninh muốn vỡ vụn, thử tưởng tượng một con sói lại đột nhiên nhõng nhẽo với bạn đi, như thế thì ai chịu cho nổi chứ.
Cô ôm đầu Quý Thần Nham, nhỏ giọng dỗ dành,"Chúng ta không để ý tới họ, đều là người xấu, không buồn nữa nhé."
"Tuệ Tuệ, em nói xem phải làm sao mới có thể rửa sạch hiểu lầm này về anh?"
Khương Tuệ Ninh nghiêm túc suy nghĩ một lúc,"Hay là chúng ta tranh thủ sinh một đứa đi?"
Quý Thần Nham nghe xong lời cô nói thì vẻ tủi thân trên mặt lập tức biến mất sạch sẽ, thay vào đó là sự không đứng đắn xẹt qua trong đôi mắt, anh nói với giọng trầm thấp lười biếng,"Cái kia của Tuệ Tuệ đã mười ngày, chắc cũng đã hết từ lâu rồi nhỉ, hay chúng ta bắt đầu luôn từ đêm nay nhé."
Khương Tuệ Ninh: ...
Tên lừa đảo nhà anh Quý Thần Nham, hóa ra anh chờ cô sẵn ở chỗ này à.
Hu hu hu... Ban đầu cô còn muốn lừa anh thêm mấy ngày, dù sao anh cũng không biết tiết chết chút nào...
Còn con sói xám gian xảo đã đạt được mục đích thì bây giờ đang ôm người trong ngực cười tùy ý.
Ngày hôm sau Khương Tuệ Ninh thức dậy thì Quý Thần Nham đã vào trong bộ. Hiện tại là thời gian anh bận rộn nhất nên từ sáu giờ sáng anh đã phải rời khỏi nhà. Lúc Khương Tuệ Ninh còn đang mơ màng, cô cảm giác chồng hôn lên trán mình, Quý Thần Nham còn nói gì đó nhưng cô không nghe rõ được, lúc tỉnh lại đã là chín giờ sáng.
Nhớ đến mẹ chồng vẫn còn ở trong nhà nên cô cũng nhanh chóng nhảy xuống giường, chờ đến lúc xuống lầu, dì Lưu cũng đã đi ra ngoài mua đồ ăn, trong nhà chỉ còn lại Nghiêm Bội Lan đang đọc sách ở phòng khách.
"Mẹ." Khương Tuệ Ninh hơi ngại ngùng vì ngủ dậy quá muộn.
Nghiêm Bội Lan nghe thấy giọng nói của cô thì đặt sách xuống: "Ninh Ninh đói bụng không? Bữa sáng vẫn còn ấm, mẹ bưng ra cho con nhé!"
Khương Tuệ Ninh nào dám làm phiền bà, cô vội vàng nói: "Con tự mình làm ạ.”
Nghiêm Bội Lan cười nói: "Ninh Ninh, con đừng căng thẳng! Sáng sớm trước khi đi, Thần Ninh đã nói gần đây nó hơi bận, không thể chú ý đến con. Mẹ là người lớn, chăm sóc con nhiều hơn cũng là chuyện nên làm."
Khương Tuệ Ninh bị mẹ chồng ngăn cản cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi chờ mẹ chồng bưng bữa sáng ra.
Nhìn thấy Khương Tuệ Ninh bắt đầu ăn điểm tâm, Nghiêm Bội Lan cũng ngồi một bên nhìn cô ăn.
"Mẹ, bánh bao này là mẹ tự tay làm sao?”
Khương Tuệ Ninh cắn một miếng bánh bao hấp, mùi vị đúng là có sự khác biệt với bánh bao dì Lưu hay làm nhưng cực kỳ ngon. Ngoài ra canh gà hầm rất thơm, thịt trong nhân bánh lại thơm ngon, không hề có mùi tanh, không cần sốt chấm cũng thấy ngon.
"Con thấy vị thế nào?"
"Rất ngon ạ, thơm nữa."
Nghiêm Bội Lan cười: "Ba của Thần Nham cũng rất thích ăn, ở nhà mẹ vẫn thường làm cho ông ấy. Nếu con thích lúc nào mẹ cũng có thể làm cho con ăn."
"Cảm ơn mẹ." Khương Tuệ Ninh ngẫm nghĩ một lúc lại hỏi: "Mẹ, Thần Nham thích ăn cái gì ạ?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận