Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1897: Sát Na Cổ Phật

Chương 1897: Sát Na Cổ Phật

Khương Lạc Thần cẩn thận dìu nàng lão nương đi vào bên trong Thần thành, có rất nhiều cường giả của Thái Hư thần tộc đi theo phía sau.

Một màn này thu hút sự chú ý của rất nhiều người, bọn hắn đang nhao nhao suy đoán thân phận của lão nương tóc vàng kia.

Những người thuộc thế hệ đi trước có chút hiểu biết về cổ lão bí ẩn thì sắc mặt biến đổi, hít vào một hơi khí lạnh.

Bọn hắn có chút không dám tin, lẩm bẩm nói:

"Chẳng lẽ là vị kia của Thái Hư thần tộc..."

Vài ngày sau, Vô Song tiên triều, Đại Tiên triều và bất hủ đại giáo cũng có cường giả giáng lâm.

Mặc dù nữ đế Nguyệt Minh Không của Vô Song tiên triều không xuất hiện nhưng cũng đã phái người có đủ phân lượng đến đây.

Trong Thần thành phong vân tụ hội, nhiều nhân vật nội tình của các thế lực đạo thống và bất hủ đại giáo lần lượt hiện thế, khơi ra gợn sóng to lớn.

Sự xuất hiện của Luân Hồi cổ thiên tôn giống như một tín hiệu, thoáng chốc làm cho cả thượng giới và các thế lực đạo thống trở nên căng thẳng, khiến cho những nhân vật nội tình có thể áp trận kia không thể không xuất thế, dùng việc này để thể hiện nội tình của bản thân.

Thậm chí hào quang của những người thuộc thế hệ trẻ phía sau bị che lấp hoàn toàn.

Bởi vì khi còn trẻ, những nhân vật nội tình này cũng rực rỡ chói mắt như bọn hắn, thậm chí còn hơn hẳn.

Cho dù trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, trên thế gian này vẫn còn lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về bọn hắn.

Thần thành vô cùng náo nhiệt, trên mọi con đường đều có thể bắt gặp sinh linh của các tộc tu sĩ đang lui tới.

Trong mỗi tòa cung điện lầu các đều có bóng người đang thảo luận về những chuyện lớn phát sinh ở thượng giới trong mấy ngày qua.

Thỉnh thoảng sẽ nghe thấy âm thanh ầm ầm của những chiếc cổ chiến thuyền đang nghiền ép qua trên bầu trời.

Đại nhân vật của các tộc cưỡi Thần liễn đến, thần quang rực rỡ, Thụy thú hí vang, hạ xuống chỗ sâu trong Thần thành.

Những người thuộc thế hệ trẻ tuổi ở bên cạnh các đại nhân vật như Lục Quan Vương, Kim Thiền Phật Tử cũng cực kỳ an tĩnh mà phụng bồi, không còn phong mang kiêu ngạo như trước.

Trong một đám tăng nhân ở Phật Sơn, một bạch mi lão tăng mặt mũi hiền lành vô cùng khiến người khác chú ý.

Hắn mặc một chiếc áo cà sa cực kì cũ kỹ, phật châu trong tay cũng ảm đạm vô quang.

Nhưng cả người lại như có phật tính kinh người đang lưu chuyển, ngay cả sắc mặt của những tu sĩ bình thường xung quanh cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu trở nên nhu hòa.

Kim Thiền Phật Tử lẳng lặng đi theo sau lưng hắn, cho dù là hắn cũng không đáng tôn kính bằng bạch mi lão tăng trước mắt.

"Vị Thần Cổ Phật này vậy mà lại còn trên nhân thế, không phải nghe nói hắn đã viên tịch từ sáu ngàn vạn năm trước sao?"

Khoảnh khắc những thế lực thuộc thế hệ trước còn tồn tại nhìn thấy vị lão tăng này, khuôn mặt biến sắc, dường như không dám tin vào mắt mình.

Cổ Phật là danh xưng bọn hắn dùng để gọi vị lão tăng này.

Trên Phật Sơn, người có thể xứng với tôn xưng Phật này cũng chẳng có bao nhiêu.

Càng đừng nói đến vị bạch mi lão tăng trước mắt.

Sự lĩnh hội tạo hóa của hắn đối với túc mệnh thông, một trong số sáu thông của Phật Sơn đã đạt đến trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Thế nào là túc mệnh thông? Đó chính là có thể biết được số mệnh và những việc đã làm của bản thân cũng như của chúng sinh trong lục đạo tam giới.

Nói cách khác, vị bạch mi lão tăng trước mắt chỉ cần nhìn qua một cái liền biết được tu sĩ sinh linh nào đã gây nên chuyện gì, thậm chí còn có khả năng thấy rõ số mệnh kiếp trước kiếp sau, thần bí khó lường, khiến người khác khó mà tưởng tượng được.

Tất nhiên, hành động như vậy chắc chắn phải trả một cái giá lớn, chẳng qua đối với mỗi người thì cái giá phải trả lại khác nhau.

"Không nghĩ tới ngay cả Sát Na Cổ Phật cũng xuất thế, với tạo hóa thần thông quảng đại của hắn, chỉ sợ ở nơi đây không ai có thể che giấu bí mật gì."

"Có lẽ thật sự có thể bắt được người thừa kế Ma Công trong số những tuổi trẻ Chí Tôn nơi đây nhưng nhớ phải cẩn thận, đừng để lộ ra sơ hở."

"Thần thành lần này đúng là phong vân tụ hội, không biết lát nữa còn xuất hiện dạng nhân vật gì…" Rất nhiều tu sĩ nghị luận ầm ĩ, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi thán phục và không thể tưởng tượng nổi, đang không ngừng thảo luận.

Tất nhiên có rất nhiều người chú ý đến tộc nhân của Trường Sinh Cố gia, muốn biết tung tích của Cố Trường Ca.

Suy cho cùng, lời mời tới Thần thành chính là do Cố Trường Ca chủ động đề xuất, nhưng là bản thân hắn lại là chậm chạp không lộ diện.

Điều này khiến mọi người đều suy đoán, Luân Hồi cổ thiên tôn cũng không xuất hiện, việc này là thật hay giả hiện nay vẫn chưa rõ ràng.

Cố Trường Ca chậm chạp không chịu hiện thân, có phải là đang mưu đồ chuyện khác hay không?

Ầm!

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên ở phía đông Thần thành có ma vân cuồn cuộn xuất hiện, giống như một đám sương mù lớn quét ngang bầu trời, cuộn trào mãnh liệt.

Trong đó có rất nhiều thân ảnh đáng sợ ẩn hiện, lông vũ chấn không, thải quang chảy xuôi giống như đại yêu ma cổ lão.

Trong số đó có một yêu ma mặt trắng là kì lạ nhất, râu bạc trắng vô cùng kỳ quái, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, vóc dáng cao lớn, đang mặc quần áo của nhân tộc cổ lão, con ngươi màu xám trắng giống như ẩn chứa vô tận tang thương, ở trên đỉnh đầu có một cặp sừng đen như mực vô cùng nổi bật.

Hắn mang theo ma vân cuồn cuộn xuất hiện ở bên ngoài Thần thành, giống như Yêu Vương cái thế quân lâm thiên hạ.

Khí tức uy áp kinh khủng quét xuống khiến vô số tu sĩ sinh linh bên trong Thần thành tim đập chân run, suýt chút nữa quỳ vái về hướng đó.

Bỗng nhiên bạch mi lão tăng vừa mới vào thành, cũng chính là cổ phật, mở mắt ra, dường như có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn ra bên ngoài Thần thành.

"Gia hỏa này cũng hiện thân sao?" Hắn mỉm cười mở miệng nói, dường như trước đó đã quen biết tôn Yêu Vương cái thế ở bên ngoài Thần Thành.

"Cổ Phật, ngài biết người kia?" Kim Thiền Phật Tử ở bên cạnh Cổ Phật có chút nghi hoặc hỏi.

Hết chương 1897.
Bạn cần đăng nhập để bình luận