Rõ Ràng Có Thể Ăn Cơm Chùa, Ta Lại Muốn Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 111: Lan Lan, ngươi nói Thụ Yêu thật có thể uống xăng sao?

**Chương 111: Lan Lan, ngươi nói Thụ Yêu thật sự có thể uống xăng sao?**
Luyện đan cần gì?
Cần một bình trà, một cái ghế nằm cùng với một buổi chiều yên tĩnh.
Linh thạch có Tần Tảo, dược liệu có thể gọi chồn.
Còn lại cũng chỉ cần chờ con mèo tai nương kia đem đan dược dâng đến trước mặt mình.
Có thể có được cuộc sống nằm ngửa một đường như hôm nay, dựa vào cái gì? Vậy dĩ nhiên là tinh thần dũng cảm leo lên của Tần Mạch cùng với khả năng chưởng khống thời cơ.
"Ngươi dự định khi nào dạy ta âm dương hòa giải thuật?"
"Đã nói cần hai người cùng nhau luyện, chờ đạo lữ của ngươi tới rồi hãy nói."
"Hiện trường chỉ đạo sao?"
"Nếu không thì sao?"
"Vậy có thể thay đổi trang phục giáo sư dạng này, càng có không khí hơn không?"
"Có ý gì?"
Nghĩ nghĩ hình tượng đạo cô cao lãnh, ít ham muốn khi sư thúc tổ huyễn hóa thành hình người, Tần Mạch cảm thấy cũng không phải không thể chấp nhận.
Ôm mèo vào trong ngực, ngồi xuống trên phiến đá, Tần Mạch vừa vuốt ve mèo vừa thưởng thức ánh chiều tà.
"Mùi hương trên người ngươi thơm quá, là cái gì vậy?"
"Bạc hà mèo, ta bảo quản gia trong nhà mua."
"Có thể cho ta ăn chút không?"
"Đừng ăn nhiều quá, dễ dàng biến ngốc."
Cứ như vậy, màn đêm buông xuống, bên ngoài lại bắt đầu nổi lên bông tuyết, Tần Mạch trong phòng cùng Từ Lan trò chuyện, trò chuyện với nhau về mấy vụ làm ăn trị giá cả trăm triệu.
Ngoài cửa sổ, nơi xa, một ánh mắt xuyên qua đồng ruộng, liếc nhìn về phía bên này.
Dưới màn đêm đen kịt, một bóng đen cấp tốc xuyên qua, hướng về phía tượng đá ở quảng trường Liễu Đường chạy tới.
Chỉ vẻn vẹn trong hai hơi thở đã chạy xong khoảng cách gần ngàn mét.
"Nghĩ kỹ chưa? Bây giờ không còn công đức, Long khí. Yêu muốn tu hành, cũng chỉ có thể hấp thu sợi tinh thần phấn chấn vào lúc sáng sớm, ngươi cảm thấy, dựa vào chút đồ vật kia có thể bảo đảm tu vi của ngươi không bị thụt lùi sao?"
Ba cái đuôi sau lưng hồ yêu vũ động, bông tuyết bốc hơi hóa thành bạch khí trên lớp lông màu đỏ rực.
"Giết người tụ sát, ngươi không sợ sau này nghiệp lực phản phệ, mấy trăm năm đạo hạnh hủy hoại trong chốc lát sao?"
Một con rắn xuất hiện trên đỉnh pho tượng, phun lưỡi rắn nhìn chằm chằm hồ yêu.
"Tỉnh lại đi, đã không có nghiệp lực, chúng ta cũng nên đổi một loại phương thức tu hành."
Một cỗ sát khí tràn ngập, sau lưng hồ yêu mọc thêm hai cái đuôi cáo màu đỏ sẫm do sát khí ngưng tụ thành.
Hai con yêu ở bên ngoài giống như gián điệp gặp mặt, tự cho là thần không biết quỷ không hay.
Mà trong mắt Tần Mạch và mèo đen, bọn chúng giống như hai cái đèn cao áp cường quang, chiếu loạn rõ ràng trong đêm tối.
"Loại người như ngươi rốt cuộc là làm thế nào ngộ ra được không gian pháp tắc?"
"Thiên phú dị bẩm."
"Chính xác, người bình thường thật đúng là không nghĩ ra được thứ này còn có thể dùng như vậy."
Nghe vậy, Từ Lan vừa thay quần áo xong đi ra ở đầu bên kia điện thoại, gương mặt xinh đẹp càng thêm đỏ bừng.
‘ Thật xin lỗi, ta có tội.’
Lấy tay vuốt nhẹ gương mặt, Từ Lan nhấp một ngụm cà phê, chậm rãi mở miệng.
"Mạch Mạch, ngày kia ta liền qua, đến lúc đó ta muốn đi một chuyến đến trụ sở chính công ty bên kia, đợi xử lý xong chuyện bên kia sẽ tới tìm ngươi."
"Hay là ta trực tiếp đi đón ngươi nhé."
"Không được, Tư Tuyết đã giúp ta an bài xong máy bay." Từ Lan nghe Tần Mạch nói muốn tiếp nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt biến sắc.
Đi máy bay, nhiều nhất là mấy giờ liền đến nơi.
Để Tần Mạch tiếp, ít nhất phải trì hoãn hai ngày mới có thể đi đàm phán hạng mục.
Huống hồ hắn ở tại Đại Hưng An lĩnh, còn mình thì muốn đi Tân thị, ngoại trừ Tần Mạch ra thì những nơi khác căn bản không thuận đường.
"Vậy được, đến lúc đó để sư thúc tổ chỉ điểm chúng ta tu hành."
Không biết vì cái gì, Từ Lan cảm thấy Tần Mạch từ nãy tới giờ rất hăng hái rao hàng pháp thuật gì đó, hẳn là một thứ rất tồi tệ.
Cúp điện thoại, Từ Lan nghĩ nghĩ, gọi Thần Tư Tuyết từ trong nhà tới.
Không bao lâu, Thần Tư Tuyết mặc một thân quản gia đẩy cửa phòng làm việc ra đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo vẫn lãnh diễm như mọi khi.
"Thế nào?"
"Ngày mai ta phải đi Tân thị, sợi dây chuyền này ngươi giúp ta đeo trước đi."
"Hắn hẳn sẽ không quấy rầy ngươi trong lúc làm việc chứ?"
Từ Lan gật đầu một cái: "Chắc chắn là không, bất quá."
Thần Tư Tuyết vừa nhận dây chuyền không bao lâu, bộ quản gia màu trắng trên thân rõ ràng phồng lên.
Cúi đầu liếc mắt nhìn, Thần Tư Tuyết ngữ khí bình thản:
"Ta hiểu rồi, còn có chuyện gì không?"
"Không còn, ngươi có muốn cùng đi chơi hai ngày không?"
"Không được, Tiểu Tảo còn đang ngủ, ta ở bên cạnh trông chừng mới yên tâm."
Gần đây Tần Tảo hấp thu quá nhiều công đức phát sinh dị biến, cứ vậy mà làm cây táo co lại hơn phân nửa, Thần Tư Tuyết không hiểu chuyện, chỉ biết là một mực vung phân hóa học.
Sự thật chứng minh, khi gặp phải điểm mù kiến thức, vị quản gia bình thường cơ trí này giống như một cỗ máy tính chỉ biết đứng yên.
Ngốc ngốc manh manh.
"Lan Lan, ngươi nói cây thật sự có thể uống xăng sao?"
Từ Lan: "......"
Một bên khác, Tần Mạch đi ra khỏi phòng, trực tiếp đi thẳng về phía vị trí hai con yêu kia, còn chưa tới nơi đã nghe được một giọng nam già nua.
"Tà tính thật nặng, các ngươi Hồ gia rốt cuộc gặp phải thứ gì?"
Tựa hồ điều kiện đàm phán không thành, âm thanh của tro xà trên pho tượng xà nhân trở nên có chút băng lãnh.
Phải biết, bình thường nó không có việc gì ở nhà là xem bản tin thời sự, thật sự cho rằng nó là một con yêu mà không rõ bây giờ là cục diện gì sao?
Tháng sau đi một chuyến đến kinh thành, bản thân là Tiên gia được quan phương chỉ định, về sau liền trực thuộc quan phương điều động, hàng năm còn có thể lĩnh được một khối linh thạch tiền lương.
Lúc này, bảo nó vứt bỏ cái tốt, đi theo cái ác, không phải chính là bốn chín năm tiến vào...... (1)
Tóm lại, nó không phải kẻ ngu, mặc kệ ngươi tu hành tốc độ nhanh bao nhiêu, cục diện trước mắt cũng không phải do một con yêu như nó có thể chi phối.
"Đã bảo các ngươi không có việc gì thì về xem tin tức nhiều một chút, tìm hiểu rõ đại sự quốc gia, bây giờ lại như kẻ đần, thu được một chút lợi nhỏ liền đắc chí."
Nghe vậy, bước chân Tần Mạch dừng một chút: "Ta sát? Con rắn này có chút đồ vật." (2)
"Xem ở phương diện tình cảm những ngày qua, khuyên ngươi một câu, bây giờ đi còn kịp, nói không chừng Tần đạo trưởng cũng đang trên đường tới."
Tần Mạch không biết vì cái gì, luôn cảm giác những con vật mình đụng phải đều rất thông minh.
Hồ yêu cười hai tiếng, chậm rãi quay người.
Một giây sau, đuôi cáo màu đỏ sậm bỗng nhiên biến lớn, giống như thiết chùy đâm về phía tro xà.
"Nếu đã như vậy, vậy liền giết ngươi, nói không chừng ta còn có thể ngưng kết đệ lục vĩ."
Tro xà linh hoạt trốn tránh, phịch một tiếng, đầu pho tượng xà nhân bị một kích đập nát.
Tựa hồ biết rõ ở đây không nên ở lâu, hồ yêu trực tiếp điều động toàn thân sát khí, đuôi cáo sau lưng bành trướng với tốc độ cực nhanh, nhào về phía xà yêu.
Thân ảnh hồ yêu xuyên qua, trong đêm tối tựa như tia chớp.
Một giây sau liền bị Tần Mạch nắm vào trong tay.
Nhưng mà không đợi hắn động thủ, con hồ ly này liền phun ra máu đen, nghiêng đầu chết đi.
Chờ Tần Mạch trở về, trên thân mèo đen nhiều thêm một cái áo khoác làm bằng da hồ ly.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
"Hình như là thái gia bên kia xảy ra chuyện, mau đi xem."
Nghe được động tĩnh, mọi người ở Liễu Đường phố đều đi ra xem xét, Tần Mạch lại hồi tưởng về những lời con rắn kia vừa nói.
Có một con hồ ly, đang cổ hoặc Tiên gia ở ba tỉnh phía bên này chuyển tu sát khí, nó có thể giúp bọn chúng khống chế sát khí, không bị nó thôn phệ lý trí.
Rất rõ ràng, đầu mãng xà nhìn thấy trước đó ở cửa lò sát sinh chính là kết quả đầu độc của con hồ ly kia.
**(1) Bốn chín năm tiến vào: Ý nói vào thời điểm bất lợi, ở đây là gia nhập quân đội Quốc Dân Đảng năm 1949 khi mà Đảng Cộng Sản Trung Quốc sắp chiến thắng.** **(2) Ta sát?: Một câu cảm thán, ý chỉ sự ngạc nhiên, tương tự "Ôi trời!" trong tiếng Việt**
Bạn cần đăng nhập để bình luận