Dị Giới Dược Tề Sư

Chương 1065: Trái Trái! Từ bỏ chống lại a!

Chương 1065: Trái Trái! Từ bỏ chống cự đi!
Trong khoảnh khắc đó, Trái Trái ngẩn người.
Ngay sau đó, nàng có chút ngơ ngác nhìn biểu cảm làm trò quỷ đầy thần bí khó lường trên mặt Lâm Ân.
Sau đó, nàng dường như nghĩ đến điều gì đó, vô thức chống lên vai hắn, sững sờ nhìn xuống dưới.
"..."
"..."
Một khoảng lặng ngắn ngủi.
Một cơn gió nhẹ vù vù thổi qua bên cạnh.
Mà cũng chính là khoảnh khắc sau, Trái Trái lập tức (ΩДΩ) toàn thân xù lông lên, giống như thấy phải thứ gì đó kinh khủng làm tam quan hoàn toàn vỡ vụn, cả người đều không ổn.
[ Đinh! Sanity của Trái Trái -5 ] [ Đinh! Sanity của Trái Trái -5 ] "Đùa cái kiểu quái gì thế hả!!"
Trái Trái sụp đổ kêu to, run rẩy giống như một con lươn trơn tuột.
Nứt ra rồi!
Tam quan sắp nứt ra rồi!
Mà nàng cuối cùng cũng hiểu ý trong lời nói của hắn.
Cũng cuối cùng rõ ràng cái gọi là "còn lưu một chút huyết nhục" rốt cuộc đã được hắn lắp vào chỗ nào rồi!
Chuyện này quá vô lý!
Lại càng kỳ quái nữa!!
Hoặc ngươi cứ làm một cái máy móc hoàn chỉnh thì còn tạm được đi! Ngươi từng thấy cơ thể máy móc bình thường nào lại còn cố ý lắp cho bản thân một cái (bíp——)(bíp——) lớn bằng huyết nhục không! Mà nàng cũng cuối cùng rõ ràng vì sao Cơ Giới Thần Giáo lại bài xích những tạo vật dung hợp huyết nhục và máy móc như vậy, bởi vì đó thật sự là một loại cấu tạo phá hỏng mỹ cảm, đi ngược lại tam quan!!
"Làm gì có ai như ngươi chứ!! Rõ ràng còn có thể khống chế một phần huyết nhục! Ngươi không nghĩ tạo ra bộ não, lại đi tạo cái thứ vạn ác đó!! Rốt cuộc ngươi đang ôm cái suy nghĩ xấu xa gì vậy hả!!"
Trái Trái kêu to, cảm thấy bản thân sắp tan vỡ, hoàn toàn tan vỡ rồi!
Lâm Ân đỡ chiếc kính một mắt, nhắm mắt nói:
"Đương nhiên không có suy nghĩ gì khác, chỉ đơn thuần là lượng huyết nhục không đủ mà thôi, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có chỗ đó là vừa vặn đủ, cho nên ta liền biến nó thành như vậy, ta cũng là bất đắc dĩ thôi."
Đúng vậy.
Ngoài ra thật sự không có nguyên nhân nào khác.
Bởi vì huyết nhục so với cường độ của cơ thể này thì thật sự kém quá xa, hơn nữa cho dù biến nó thành nội tạng cũng cần cả một hệ thống cơ thể đồng bộ để sử dụng, vậy chắc chắn là không có ý nghĩa gì cả. Mà biến nó thành thứ như vậy thì có thể lớn có thể nhỏ, có thể duỗi có thể co, lúc không cần còn có thể thu lại, lại không chiếm chỗ, đương nhiên là lựa chọn tối ưu rồi.
Đúng thế, hoàn toàn không cần giải thích gì thêm, là người bình thường ai cũng sẽ làm như vậy.
"Đùa gì thế! Ngươi đừng tưởng ta không biết cái suy nghĩ xấu xa đó của ngươi!!"
Trái Trái tức giận túm lấy cổ áo hắn.
"Ngươi rõ ràng chính là chuẩn bị thứ đó để dễ dàng ức hiếp các nữ hài tử khác hơn! Trái Trái thực sự đã nhìn lầm ngươi! Không ngờ ngươi biến thành máy móc rồi mà vẫn xấu xa như vậy! Thật đúng là dễ dàng nhìn thấu ngươi! Đồ biến thái nhà ngươi!!"
Thật là quá đáng mà!
Bởi vì có ai từng thấy một cái máy xúc lại mọc ra thứ đó của người bình thường không chứ!
Chỉ cần nghĩ một chút thôi cũng thấy đây là chuyện vô cùng quái đản rồi!
Hơn nữa, quan trọng hơn là, huyết nhục sắp cháy hết mà chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến lại là bảo vệ chỗ đó của hắn, thậm chí không phải là bộ não, vậy có phải thực tế là bản thể chân chính của hắn hiện giờ lại chính là cái (bíp——) đó không! Điều này lại càng vô lý hơn nữa!
Trái Trái kêu to, trơn tuột giống như một con lươn bị bắt được, thể hiện sự kháng cự cực lớn.
Lâm Ân vẫn giữ vẻ mặt cứng rắn, không kiêu ngạo không nóng nảy, nghiêm túc giơ một ngón tay lên, giải thích:
"Nhưng mà Trái Trái, ngươi thử đổi góc độ suy nghĩ một chút xem, việc giữ lại bộ phận huyết nhục kia thực ra cũng là vì tốt cho ngươi mà. Ngươi thử tưởng tượng xem, nếu thật sự không giữ lại chút nào, mà đổi thành một thứ máy móc thuần túy, vậy thì lúc Trái Trái ngươi dùng thử, chắc chắn cũng sẽ cảm thấy vô cùng đau đớn đúng không? Ta rõ ràng là vì Trái Trái ngươi nên mới hy sinh lớn đến như vậy đấy chứ!"
Trái Trái cứng người.
Thật có lý.
Trong nhất thời, nàng đúng là không biết nên phản bác thế nào.
"Cho nên ngươi cảm thấy mình đang làm phúc cho xã hội hả?" Trái Trái cứng nhắc nói.
Lâm Ân nhắm mắt, đỡ kính nói: "Biết nói thế nào nhỉ, thật ra cũng không có tầm nhìn vĩ đại như vậy đâu, chỉ là tiện tay làm một chút là được rồi. Trong lòng ngươi biết là được, không cần thiết phải nói ra."
Giờ khắc này, Trái Trái mặt mày đã hoàn toàn trống rỗng.
Bởi vì nàng đã không biết nên phản bác thế nào.
Đúng vậy. Khi mà ngươi có thể hiển nhiên biến mọi chuyện vô lý thành hợp lý theo cách của mình, ngươi đã trở nên cứng rắn vô đối. Khi mà ngươi có thể tùy tiện một câu liền khoác lên mọi hành động của mình một ý nghĩa có vẻ hợp lý, ngươi đã chẳng cần đến tam quan nữa rồi.
Dù sao thì tuyệt đối không thể để hắn đạt được mục đích!!
Lúc còn là người đã quá đáng lắm rồi, bây giờ biến thành máy móc lại càng...! Nàng mới không muốn bị cái thứ máy móc to lớn đó hung hăng chà đạp đâu!!
Trái Trái kêu to, lập tức muốn thoát ra khỏi vòng tay của Lâm Ân mà chạy đi.
Nhưng Lâm Ân căn bản không cho nàng bất kỳ cơ hội nào, bỗng nhiên lại lần nữa áp sát tới, trực tiếp lại lần nữa chiếm lấy đôi môi nàng, thậm chí quá đáng đến mức trực tiếp đè thân hình nhỏ bé kia xuống đất, chỉ chừa lại một khoảng không gian vừa đủ cho một bé loli hoạt động giữa hai cánh tay, hoàn toàn bị vây khốn.
"A!! A a!!"
Miệng đã bị chặn lại hoàn toàn, dù có dùng sức giãy dụa thế nào cũng hoàn toàn không cách nào đẩy hắn ra, chỉ có thể giãy giụa thân thể như một con lươn trơn tuột bị bắt.
"Không... không thở được... A! Dừng... dừng tay... Mùi dầu máy..."
Đôi tay nhỏ của nàng dùng sức đập vào vai Lâm Ân, trong cổ họng chỉ có thể phát ra tiếng ô ô.
Nhưng đến cả lúc còn là thân thể huyết nhục nàng đã không thể chống lại Lâm Ân, bây giờ hắn đã đổi sang thân thể máy móc thì lại càng hoàn toàn không có bất kỳ khả năng nào.
Chỉ có thể bị bao vây từ mọi phía, giống như một con cừu non bị hung hăng ức hiếp.
Đã tủi thân đến mức muốn khóc.
Bởi vì tên gia hỏa vạn ác này khi đối mặt với những nữ hài tử khác đều sẽ dịu dàng như thế, chỉ duy nhất khi ở trước mặt nàng là lại hung hăng và cường thế như vậy, hoàn toàn không quan tâm nàng có đồng ý hay không, chính là muốn hung hăng mạnh mẽ ức hiếp nàng.
Tên gia hỏa quá đáng này!
Vẫn giống như trước đây, rõ ràng là coi nàng như món đồ của riêng hắn, là vật sở hữu và độc chiếm của hắn, cái loại ham muốn chiếm hữu biến thái và vạn ác không thể cứu chữa này!
Ngay cả bàn tay của chính mình cũng không buông tha!
Cuối cùng.
Dưới sự tấn công mạnh mẽ của Lâm Ân, Trái Trái đã bị ức hiếp đến mức không còn chút sức lực nào, chỉ có thể thở hổn hển liên tục bị hắn ôm ở đó, làn da nổi lên từng vệt hồng phấn, giống như một con ngựa hoang nhỏ đã hoàn toàn bị chinh phục, không còn dáng vẻ ngạo kiều vừa rồi nữa.
Mà nàng rõ ràng nhỏ nhắn xinh xắn như vậy, thậm chí nhón chân lên cũng chỉ có thể chạm tới cổ Lâm Ân, điều này cũng khiến Lâm Ân có một loại cảm giác tội lỗi kỳ diệu khi ức hiếp bé loli.
Hơn nữa còn là loại bé loli ương bướng!
Khóe miệng Lâm Ân hơi nhếch lên, kéo ra một chút khoảng cách, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu tinh xảo đang thở hổn hển của nàng. Trái Trái đúng là tác phẩm hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của hắn nhất, là loại hình dễ bắt nạt nhất mà hắn từng tưởng tượng.
"Biến thái!"
Trái Trái thở hổn hển, mặc dù vẫn còn mạnh miệng, nhưng đã mềm nhũn không còn sức lực.
"Trái Trái rõ ràng mới được mấy tháng tuổi thôi..."
Câu nói này nhất thời đúng là khiến hắn không thể phản bác, nhưng lời cũng không thể nói bừa như vậy được. Ngươi cứ tùy tiện nói lung tung như thế, cái cảm giác tội lỗi kia sẽ thành thật mất. Ngươi nên nói là, mặc dù ngươi mới có ý thức được vài tháng, nhưng với tư cách là Cự Tượng Vương Hậu, năm tháng tồn tại thực tế của Trái Trái ngươi lại là không cách nào tưởng tượng nổi.
Chỉ là không cẩn thận bị hắn biến thành hình dạng bé loli mà thôi.
"Trái Trái, đừng chống cự nữa, ngươi cứ theo chủ nhân đi. Dù sao ta cũng sẽ không trả ngươi lại cho Cự Tượng đâu. Về sau ngươi chỉ có thể cả đời ở bên cạnh chủ nhân, làm bàn tay nhỏ khéo léo ngoan ngoãn của ta. Cho dù ngươi nhớ lại ký ức của Vương Hậu trước kia, ta cũng sẽ không trả lại. Ngươi chỉ có thể là tay trái của ta, biết chưa? Chỉ có ở chỗ chủ nhân đây mới là nơi thuộc về duy nhất của ngươi, Trái Trái của ta."
Lâm Ân cố gắng thao túng tâm lý (pua).
Trái Trái tức giận vô cùng, yếu ớt cố gắng dùng ánh mắt phẫn nộ để thị uy với hắn, nhưng rõ ràng là không hề có tác dụng.
"Không muốn! Chính là không muốn! Đồ ngốc!"
Vẫn còn mạnh miệng cố gắng phản kháng.
Nhưng Lâm Ân bây giờ đã sớm không còn là Lâm Ân trước kia nữa. Kiểu ngạo kiều ương bướng như Trái Trái này hoàn toàn khác với kiểu tính cách ngoài cứng trong mềm như của Đầu Óc. Ngươi không thể cố gắng dùng tâm linh để cảm hóa nàng, bởi vì cho dù trong lòng nàng bị ngươi dỗ ngon dỗ ngọt thuyết phục, bề ngoài cũng nhất định sẽ giữ bộ dạng không thẳng thắn đó. Để đối phó với kiểu ương bướng này, cách duy nhất ngươi có thể làm là mạnh mẽ xông lên, đột phá thẳng vào.
Nếu như không thể hiện ra mặt siêu dũng mãnh của ngươi, ngươi hoàn toàn không có cách nào khiến nàng khuất phục được.
Mà điều Lâm Ân thích làm nhất chính là khiến cho bé loli không thẳng thắn trở nên thẳng thắn!
"Thật sự không muốn sao?"
Lâm Ân cười đầy ẩn ý, sau đó truyền một luồng điện nho nhỏ vào người nàng.
"A——!"
Trái Trái gần như lập tức phản xạ có điều kiện mà bụm miệng, thân thể cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ tủi thân ửng hồng, cả người đều trở nên kỳ quái bởi phương pháp quá đáng của Lâm Ân.
Nàng biết đã không thể phản kháng được nữa, bởi vì tên đầu to vạn ác này hôm nay rõ ràng là muốn hung hăng ức hiếp nàng!
Không giống lần trước chỉ ôm một cái, sờ sờ, hôn hôn!
Mà là thực sự muốn hung hăng chà đạp nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận